← Quay lại trang sách

Chương 2585 Kim Ô Hung Tàn

Không sai, dù Diệp Chân thôi động Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu thì vẫn như cũ chỉ có thể na di ra một bộ phận Thái Dương Chân Hỏa.

Dưới Hồng Nhu kia không tiếc vốn gốc phản công, mang theo một bộ phận Thái Dương Chân Hỏa vọt thẳng xông ra từ trong Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, lưu tại trong Huyết Hà cấm địa.

- Ta sẽ lập tức liên hệ!

Diệp Chân vội vàng nói.

- Chờ một chút, trước đừng làm thế! Lúc này, chúng ta biết tình hình Huyết Hà cấm địa cũng vô ích, hơn nữa thời gian của ta đã không nhiều, ta có một việc vô cùng quan trọng cần ngươi đi làm.

Tàn hồn của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược vội la lên.

Diệp Chân đương nhiên hiểu rõ ý tứ thời gian không nhiều của Long Nhược, hắn bị thương quá nhiều, Nguyên Linh còn sót lại, không bao lâu nữa sẽ tiêu tán, nhưng vẫn ôm một tia hi vọng nói:

- Long điện chủ, ta có Chúng Sinh Nguyện Lực có kỳ hiệu đối với khôi phục thương thế của Nguyên Linh, ổn định Nguyên Linh!

Nghe vậy, con mắt của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược đột ngột sáng lên, nhưng lại không phải loại ánh sáng nhìn thấy hi vọng, mà là một loại ánh mắt vô cùng tán thưởng.

- Diệp Nguyên soái, ngươi tuổi còn nhỏ mà đã có Tiên Thiên Linh Bảo cạnh thân, lại có Chúng Sinh Nguyện Lực trong tay, quả thực rất phi phàm, như vậy ta giao chuyện này vào trong tay ngươi, cũng đáng!

- Không phải, Long điện chủ, ta cho ngươi vài giọt Chúng Sinh Nguyện Lực trước, giúp ngươi ổn định Nguyên Linh!

Trên đầu ngón tay của Diệp Chân đã hiện ra vài giọt sắc trạch kim hoàng Chúng Sinh Nguyện Lực.

- Vô dụng! Nguyên Linh và nhục thân của ta trước đó đã bị Thái Dương Chân Hỏa triệt để thiêu thành hư vô.

- Chỉ có một sợi phân thần tồn tại trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng là có thể may mắn còn sống sót, nhưng Thần Hồn Bản Nguyên đã mất, sợi phân thần này cách tiêu tán cũng không xa.

- Lúc này, đừng nói là Chúng Sinh Nguyện Lực, cho dù tổ thần phục sinh thì ta cũng không có hi vọng tái sinh!

Nghe vậy, Diệp Chân lập tức ảm đạm, hắn hiểu rõ, lúc này giao lưu với hắn, chẳng qua là một sợi tàn hồn chấp niệm mà thôi.

Chấp niệm mượn Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng náu thân mà thôi, thật ra thì Hỏa Linh Điện chủ Long Nhược đã triệt để bỏ mình.

Thủ đoạn này giống như lúc trước sư tôn Lục Ly bỏ mình, nhưng vẫn có một chút tàn hồn chấp niệm lưu lại trong Thận Long Châu, chỉ là thủ đoạn cao thấp khác nhau thôi.

- Diệp Nguyên soái, ta nhớ ngươi có tu luyện Hỏa hệ Công Pháp, ngươi thấy đoàn Thái Dương Chân Hỏa kia không, lát nữa sau khi tàn hồn ta tiêu tán, ngươi nhất định phải trong thời gian ngắn nhất, thu phục đoàn Thái Dương Chân Hỏa này biến thành của bản thân.

Tàn hồn Hỏa Linh chủ Long Nhược nói.

Nghe vậy, Diệp Chân nóng nảy.

- Long điện chủ, Thái Dương Chân Hỏa này, thật ra ta cũng muốn thu phục, thế nhưng cho dù là Linh Lực hay là thần niệm của Nguyên Linh, chạm vào lập tức bị đốt diệt, căn bản không có phương pháp thu phục!

- Không nên xen vào, nghe ta nói!

Long Nhược nóng nảy.

- Ta đương nhiên biết ngươi không cách nào thu phục Thái Dương Chân Hỏa, dưới tình huống bình thường, trừ ngoài Tạo Hóa Thần Nhân thì những người khác không thể thu phục Thái Dương Chân Hỏa này.

- Nhưng bây giờ, Thái Dương Chân Hỏa này đã thành vật vô chủ, mà Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng trong tay của ta, hết lần này tới lần khác có khả năng điều khiển chư thiên hỏa linh, đối với Thái Dương Chân Hỏa vô chủ này cũng có mấy phần năng lực điều khiển.

- Sau đó, ngươi cầm Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng trong thời gian ngắn nhất, trước khi đoàn Thái Dương Chân Hỏa tiêu tán lập tức thu phục nó.

- Mặt khác, nói ngắn gọn, lão phu cũng không có lựa chọn khác, lúc này chỉ có một mình ngươi.

- Nếu thu phục được Thái Dương Chân Hỏa, có nó gia trì, trăm năm sau, Hỏa Linh Điện ta sẽ lại toả hào quang rực rỡ trong chư điện Tổ Thần Điện, thực lực sẽ tăng lên gấp mười gấp trăm lần.

- Nhớ kỹ, sau khi ngươi cầm Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng thu phục Thái Dương Chân Hỏa thì nhất định phải quay lại Hỏa Linh Điện, dùng Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng lớn mạnh rất nhiều hỏa linh của Hỏa Linh Điện, lớn mạnh Hỏa Linh Điện ta!

- Tốt, hiện tại, ngươi đưa thần niệm Nguyên Linh của ngươi vào trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này, ta sẽ trong thời gian ngắn nhất giúp ngươi luyện hóa khống chế Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng!

- Nếu không, bằng lực lượng của bản thân người, chờ sau khi triệt để luyện hóa khống chế Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này thì đoàn Thái Dương Chân Hỏa kia đã sớm tán!

- Nhanh!

- Ngươi còn đứng đấy làm gì!

- Nhanh đưa thần niệm Nguyên Linh của ngươi tới!

Tàn hồn Hỏa Linh điện chủ Long Nhược gần như gầm thét về phía Diệp Chân.

Bộ dáng vạn phần nóng nảy đó, cho dù Diệp Chân có rất nhiều nghi hoặc thì cũng chỉ có thể trước dựa vào hắn, đưa một sợi Nguyên Linh thần niệm chìm vào trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng trước mắt.

- Nguyên Linh Tứ Sắc, tiểu tử ngươi lại là Nguyên Linh Tứ Sắc, như vậy, lão phu sẽ càng thêm yên tâm!

Nguyên Linh của thần niệm của Diệp Chân chìm vào, Hỏa Linh Điện điện chủ Long Nhược cười lớn một tiếng:

- Nguyên Linh thần niệm của ngươi, đi theo tàn hồn của lão phu!

Nguyên bản, thần niệm một ngoại nhân tiến vào trong cơ thể loại dị bảo này sẽ không khác tự chui đầu vào lưới, ngay khi tiến vào, lập tức sẽ gặp phải phản kích mãnh liệt.

Hơn nữa, nếu muốn tìm được Bản Nguyên hạch tâm của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này đánh xuống lạc ấn thì cũng cần tiêu hao một lượng lớn thời gian tìm kiếm thử phá cửa.

Thế nhưng, lúc này chủ nhân của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, tàn hồn của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược giống như một người có được quyền hạn tối cao dẫn đường, trực tiếp mang theo Nguyên Linh thần niệm của Diệp Chân một đường đi thẳng không trở ngại vào chỗ cốt lõi Bản Nguyên của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này.

Trong giây lát, Long Nhược tàn hồn đã mang theo Nguyên Linh thần niệm của Diệp Chân đến chỗ sâu nhất một hư ảnh Kim Ô.

Nơi đây, lúc này có một Nguyên Linh lạc ấn một có mấy phần giống với Long Nhược đang nhanh chóng lóe ra, nhìn qua như sắp sụp đổ trước mắt.

- Chính là chỗ này.

- Diệp Nguyên soái, lát nữa khi tàn hồn lạc ấn của ta tiêu tán thì ngươi lập tức đánh lên Nguyên Linh lạc ấn của ngươi, trước sơ bộ khống chế Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, sau đó lại chậm rãi ôn dưỡng luyện hóa!

- Mặt khác, như thế nào thôi động Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, pháp quyết khống chế thu phục Thái Dương Chân Hỏa kia, nhớ kỹ, phải nhanh!

- Nhớ kỹ, ngày sau nhất định phải lớn mạnh Hỏa Linh Điện ta, giương oai Hỏa Linh Điện ta!

- Ừm, có năng lực thì báo thù cho lão phu... Nếu như có thời gian... Nhớ phải chăm sóc tử tôn của lão phu một chút....

Chữ ‘chút’ vừa ra khỏi miệng, tàn hồn của Hỏa Linh điện chủ Long Nhược đã tiêu tán, gần như là đồng thời, Nguyên Linh lạc ấn của Hỏa Linh Điện điện chủ Long Nhược lưu trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng cũng triệt để vỡ vụn.

Gần như là bản năng, Nguyên Linh của thần niệm của Diệp Chân lập tức đánh xuống Nguyên Linh lạc ấn ở trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng.

Ngay khi đánh xuống Nguyên Linh lạc ấn, trong hai con ngươi của Diệp Chân đã chứa đầy nước mắt!

Nói thật, từ khi đặt chân tới Hồng Hoang Đại Lục đến nay, Diệp Chân đối với Hồng Hoang Đại Lục, cho dù là lòng cảm mến Đại Chu vẫn luôn rất yếu.

Dù là có Trường Nhạc công chúa lo lắng, có phong hào Bắc Hải quận công, có chức Tả đại chủ tế Man Linh Điện, nhưng đối với Đại Chu, hắn vẫn không có bao nhiêu lòng cảm mến.

Cho tới bây giờ, Diệp Chân đều xem Hồng Hoang Đại Lục Đại Chu như một điểm dừng chân, một cây cầu.

Nhà của hắn không ở Hồng Hoang Đại Lục, không ở Đại Chu.

Mà nhà của hắn ở Chân Huyền Đại Lục!

Diệp Chân đưa mẫu nữ Xích Linh Nhi và Hồ Thanh Đồng về Chân Huyền Đại Lục chính là chứng cứ rõ ràng nhất.

Nhà mới là nơi an toàn nhất.

Vẫn cho rằn, Diệp Chân đều có một nhận biết rõ ràng đối với chiến thế hỏng bét của Nhân Ma Chiến Trường.

Nhưng dù Nhân Ma Chiến Trường có hỏng bét thì đối với Diệp Chân, nếu chuyện thật không thể làm, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể bứt ra rút đi.

Mặc dù những năm này bên cạnh Diệp Chân đã đoàn kết một đám lợi ích cộng đồng, giống như bọn người Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ, Phong Cửu Mạch, Ngưu Nhị, Dịch Tuyệt.