Chương 2587 Thất Thủ
Không cách nào liên hệ!
Bộ Trận Bàn trong tay Diệp Chân có thể trực tiếp liên hệ với một lưỡng giới truyền tin na di trận cỡ nhỏ trong tay Liễu Phong, sau khi thôi động liên tiếp mấy lần, nhưng vẫn không cách nào na di ngọc giản qua được.
Phải biết, bên phía Liễu Phong, vì đảm bảo truyền tin kịp thời nên luôn có người chuyên một ngày mười hai canh giờ trông coi loại Trận Bàn truyền tin na di này, đảm bảo có thể truyền tin thông suốt.
Nói cách khác, bên phía Liễu Phong không thể nào xảy ra vấn đề.
Nhưng bây giờ, trận pháp lại không cách nào truyền tin, chỉ có thể đại biểu một khả năng, phong tỏa!
Có người phong tỏa Huyết Hà cấm địa liên lạc với bên ngoài!
Hơn nữa loại phong tỏa này, tám chín phần mười là phong tỏa không gian.
Nhất là loại truyền tin na di trận cỡ nhỏ này, hơi có không gian phong tỏa thì xác định chắc chắn sẽ không cách nào liên hệ với bên ngoài.
Về phần trước đó Diệp Chân lấy ra Tiên Thiên Linh Thập Nhị Bảo Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu thì có thể nhẹ nhõm xuyên qua phong tỏa.
Lần này, Diệp Chân xem như hiểu rõ.
Vì sao thời khắc nguy cơ như vậy, lấy nội tình của Tổ Thần Điện và Đại Chu lại không có bất kỳ gấp viện binh!
Dưới tình huống nguy hiểm đó, muốn gấp gáp viện binh đại quy mô rất khó.
Nhưng, thiên tài địa bảo hi hữu có thể khắc chế hoặc ngăn cản Thái Dương Chân Hỏa, lại hoặc là cao thủ tu vi cường tuyệt, lấy thực lực của Tổ Thần Điện, có bên này Đại Thủ Tế hô ứng, không tiếc đại giới đưa tới một hai người hẳn là không vấn đề.
Hiện tại xem ra, khi Hồng Nhu phát động Thái Dương Chân Hỏa thì cũng đã phát động phong tỏa tin tức đối với Huyết Hà cấm địa.
Cho nên ra không có ai trợ giúp!
- Không được, nhất định phải lập tức trở lại!
Trong lòng Diệp Chân mơ hồ có một loại bất an không hiểu, đây là Thiên Cơ Quyết mang tới, nhưng Diệp Chân không biết loại bất an này đến từ đâu.
Bản năng, Diệp Chân nghĩ quay lại Huyết Hà cấm địa.
Trong Huyết Hà cấm địa, có mười mấy vạn binh sĩ Bắc Hải Thiên lãng quân, còn có nhiều huynh đệ đi theo Diệp Chân vào sinh ra tử, Diệp Chân nhất định phải trở về.
Thế nhưng, lúc này, muốn dùng tốc độ nhanh nhất trong thời gian ngắn nhất trở về, chính là vận dụng lực lượng của A Nguyên.
Trước đó, Diệp Chân chỉ chữa thương giúp A Nguyên, không chú ý tình huống cụ thể của A Nguyên.
Lúc này xem xét, lòng áy náy của Diệp Chân càng đậm.
Trong Đạo cung, Thập Nhị Tiên Thiên Linh Bảo Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu chậm rãi xoay quanh trên đỉnh đầu Nguyên Linh của Diệp Chân, nguyên bản là mười hai viên Bảo Châu bảo quang oánh oánh, giờ chỉ có mười một viên.
Lúc này, viên chư thiên Bảo Châu Thứ mười hai đã cháy đen một mảnh, trừ một chút hạch tâm ra thì cái khác đều thành tro tàn.
Bản thể bị hao tổn nghiêm trọng!
Trừ viên chư thiên Bảo Châu thứ mười hai này, hai viên chư thiên Bảo Châu gần đó, mặc dù lúc này còn lóe ra bảo quang mơ hồ, nhưng một mặt gần viên chư thiên Bảo Châu thứ mười hai đều đã cháy đen.
Bị hao tổn rất nặng.
Lần này, cuối cùng Diệp Chân đã biết vì sao của khí tức A Nguyên kịch liệt suy yếu rơi xuống đến sáu thành rồi.
Bản thể của một viên Bảo Châu kém một chút đã bị hủy hết, bản thể hai viên Bảo Châu gần đó cũng bị thương không nhẹ, khí tức rơi xuống sáu thành đã là nhẹ.
Cho dù Diệp Chân nhìn thấy A Nguyên bị thương cực kỳ nghiêm trọng, nhưng lúc này hắn lại vô cùng rõ ràng, mặc kệ tình hình Huyết Hà cấm địa như thế nào, đều nhu cầu cấp bách hắn trở về chủ trì đại cục.
Cho nên, cho dù không đành lòng, Diệp Chân vẫn lấy thần niệm nếm thử tỉnh lại A Nguyên.
Lúc này, chỉ có A Nguyên mới có thể trong thời gian ngắn nhất đưa Diệp Chân trở lại Huyết Hà cấm địa.
Những người khác, bao gồm Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu cũng không được.
Đáng tiếc là Diệp Chân kêu gọi lại giống như đá chìm đáy biển, A Nguyên không có bất kỳ đáp lại.
- A Sửu, tình huống trước mắt của A Nguyên thế nào?
Đối với bản thân Khí Linh, Diệp Chân cũng không phải hiểu rất rõ, chỉ có thể hỏi Thận Long Nguyên Linh A Sửu.
Lúc này, A Sửu hơi có chút không cam lòng, còn có chút oán trách:
- Diệp đại gia, bây giờ, A Nguyên bị thương cực nặng, bản năng rơi vào trạng thái ngủ say khôi phục, có trời mới biết cần thời gian bao lâu mới có thể một lần nữa tỉnh lại, lần này, ngươi hài lòng chưa.
Ba một tiếng, một sợi lục sắc đằng roi nổ vang ở trước mặt Thận Long Nguyên Linh A Sửu, thân ảnh Tiểu Yêu đột ngột xuất hiện.
- A Sửu, sao ngươi lại nói chuyện lớn tiếng với phụ thân như vậy? Có tin ta quất ngươi hay không!
Lần này, Thận Long Nguyên Linh A Sửu lại không giống với trước kia mà bỗng nhiên cứng lên cổ, ngạnh hướng Tiểu Yêu, ý trong đó không thể hiểu rõ hơn được nữa, có bản lĩnh thì ngươi quất ta đi!
Tiểu Yêu khó thở.
Mặc dù xưa nay tác phong của Tiểu Yêu bưu hãn, nhưng vẫn có phần rõ lí lẽ.
Trước đó quát A Sửu là vì con hàng A Sửu này không chiếm lý, lần này, con hàng này thoáng chiếm một chút đạo lý, nên dù tức giận thì Tiểu Yêu cũng không cách nào quất xuống như trước kia.
Thấy A Sửu không nói, Tiểu Yêu tức đến dậm chân:
- A Sửu, ngươi cho rằng phụ thân muốn làm cho A Nguyên bị thương sao? Phụ thân cũng là bất đắc dĩ.
- Ngươi không phát hiện vừa rồi phụ thân ngay cả Nguyên Linh của mình bị thương cũng không chú ý, ngay lập tức trị liệu cho A Nguyên sao?
- A Nguyên đến cùng thế nào, ngươi nói nhanh một chút!
Chần chờ một chút, Thận Long Nguyên Linh A Sửu thu hồi cổ xuống:
- Có Chúng Sinh Nguyện Lực trợ giúp, thương thế của A Nguyên đã ổn định.
- Nhưng muốn tỉnh lại, sợ là còn cần một chút thời gian.
- Cần thời gian bao lâu?
Diệp Chân vội hỏi.
- Ít thì ba năm ngày, nhiều thì mười ngày nửa tháng!
A Sửu nói.
Đáp án này làm cho Diệp Chân trực tiếp im lặng, mười ngày nửa tháng, nếu không có hắn tọa trấn, chỉ sợ đại quân Huyết Hà cấm địa đã loạn.
Diệp Chân thân kiêm quân chức, lại kiêm chức vụ rong Tổ Thần Điện, lại phong Bắc Hải quận công, mới có thể đồng thời trấn phục tàn quân của Trấn Nam quân đoàn, bắc bộ chiến khu quân đoàn thứ nhất, lại kiêm chỉ huy Tế Vệ và Tế Ti của Tổ Thần Điện.
Nhưng nếu Diệp Chân không ở đó, đổi thành bất cứ người nào khác cũng không làm được đến mức này.
Chưa chiến đã loạn, cho dù lúc này Huyết Hà cấm địa chưa hãm thì cũng cách thất thủ không xa.
- Có phương pháp nào có thể làm cho A Nguyên nhanh tỉnh lại hay không?
Diệp Chân vội hỏi.
- Việc này...
Thận Long Nguyên Linh A Sửu trợn trắng mắt, biểu thị mình cũng không có phương pháp.
Diệp Chân vừa muốn nói gì, đột nhiên, lưỡng giới truyền tin na di trận cỡ nhỏ vừa rồi liên tục không cách nào liên hệ đến Liễu Phong đột nhiên phát sáng lên, một ngọc giản đột ngột xuất hiện ở trung ương nhất của Trận Bàn.
Bất thình lình nhìn thấy ngọc giản tin tức cũng làm cho Diệp Chân khẽ giật mình, trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm khẽ động, ngọc giản này đã bay thẳng vào trong tay hắn.
Thế nhưng, ngọc giản vào lòng bàn tay, ngay khi thần niệm của Diệp Chân chìm vào thì trong lòng hắn lại không hiểu run lên.
Liễu Phong đột nhiên có thể liên hệ với mình, đại biểu cho không gian phong tỏa bên ngoài Huyết Hà cấm địa đã triệt hồi.
Không gian phong tỏa đã triệt hồi, đại biểu cho hai loại khả năng.
Một loại là mục tiêu của đối phương đã thành công, đã không cần thiết phải tốn hao đại lực khí phong tỏa Huyết Hà cấm địa liên lạc với bên ngoài.
Hai chính là đối phương đã sắp thành lại bại, đã không cần thiết phải tiếp tục phong tỏa Huyết Hà cấm địa liên lạc với bên ngoài.
Nhưng tin tức trong ngọc giản này đến cùng là loại nào?
Ngay khi thần niệm chìm vào, trong lòng Diệp Chân có một loại thấp thỏm không hiểu!
Thần niệm khẽ động, lập tức chìm vào.
Thế nhưng đón lấy ánh mắt của Diệp Chân là một hàng chữ, làm cho trước mắt Diệp Chân đột ngột tối đen, thân hình lắc lư, kém chút ngã từ trên bầu trời xuống nước biển sôi trào phía dưới.
- Đại soái, ngươi ở đâu? Huyết Hà cấm địa môn hộ thất thủ, đại quân Ma Tộc đã đánh vào Huyết Hà cấm địa....
Dùng sức lắc đầu, hít sâu mấy hơi, Diệp Chân ép buộc mình tỉnh táo lại, đại biến đã xảy ra, lúc này Diệp Chân đã không có sức phản hồi, việc hắn có thể làm chỉ là mau chóng hiểu rõ tình hình, sau đó suy nghĩ đối sách.
....