← Quay lại trang sách

Chương 2604 Quyền Lực Chúa Tể

Hắn thân là Oa Linh Thánh Tử, ngày sau chính là đãi ngộ của Đế Vương, dù lúc này có đau lòng thì hắn cũng không dám liều lĩnh nguy hiểm tính mạng đi cứu người.

Cùng nhau bị Cửu U m Lôi Châu lôi vân thôn phệ còn có ba vị tộc nhân của Hoàng Linh nhất tộc và bốn vị Ma Tộc Đạo Cảnh.

Mà ngay khi viên Cửu U m Lôi Châu này nổ tung, Ma Tộc Đạo Cảnh và Giới Vương Cảnh tinh nhuệ xung quanh cũng nhao nhao vội vàng thối lui.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong Cửu U m Lôi Châu lôi vân vang dội tới.

Hồng thân liệt diễm hộ thể hỏa linh thần tướng Ngu Sí, quanh người liều lĩnh lôi quang, kêu thảm từ trong Cửu U m Lôi Châu lôi vân vọt ra.

Sau khi làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn, hơi có chút kinh hỉ.

Không ngờ hỏa linh thần tướng Ngu Sí lại có thể mang theo hơn phân nửa nhục thân từ trong Cửu U m Lôi Châu lôi vân chạy ra.

Trước đó, Thiên Miếu Đạo Cảnh hậu kỳ Đại Thần Sư có một vị đều chỉ lấy Nguyên Linh chạy ra.

Có thể thấy được, thực lực của hỏa linh thần tướng này thật lớn mạnh hơn cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ bình thường.

Đây là ngoài ý muốn.

Đối với Diệp Chân thì kinh hỉ là tộc nhân Oa Linh nhất tộc, ở trong đôi mắt của hắn đều là tài liệu tốt hình người ngưng luyện Oa linh Tinh Hồn Châu.

Không chút do dự, một Thái m Thần Lôi lập tức đánh lên đỉnh đầu hỏa linh thần tướng Ngu Sí.

Vừa mới dùng hết toàn lực chạy thoát, lúc này hỏa linh thần tướng Ngu Sí sao có thể phòng bị được Diệp Chân dùng Thái m Thần Lôi đánh lén.

Khuôn mặt hóa thành than cháy, Nguyên Linh nhận kịch liệt chấn động, hỏa linh thần tướng Ngu Sí lập tức có như vậy một khắc thất thần.

Không cần Diệp Chân phân phó, ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm của Tiểu Yêu đợi sẵn trong lòng đất bỗng nhiên thoát ra, đâm vào trong cơ thể hỏa linh thần tướng Ngu Sí.

Ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm nhập thể khống chế Ngu Sí lại, Tiểu Yêu thật nhanh kéo Ngu Sí về phương hướng của Diệp Chân.

Tiểu Yêu và Diệp Chân phối tặng ăn ý qua nhiều năm như thế cũng không phải chơi không.

Xuất thủ ổn chuẩn hung ác.

Gần như ngay khi hỏa linh thần tướng Ngu Sí lao ra đã lập tức bị Tiểu Yêu bắt sống.

Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ đang vội vàng thối lui thấy cảnh này thì giận đến muốn rách cả mí mắt!

Muốn hắn ngồi nhìn hỏa linh thần tướng Ngu Sí đã chạy thoát lại rơi vào hổ khẩu của Diệp Chân, chuyện này không thể nào.

Càng chết là, trước đó mấy tên Oa Linh tộc thân bị Diệp Chân tù binh, không một ngoại lệ nào, toàn bộ bị Diệp Chân diệt sát.

Một khi hỏa linh thần tướng Ngu Sí bị Diệp Chân bắt sống, vậy hỏa linh thần tướng hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Lưu lại cho ta!

Tức giận gào thét một tiếng, ngay khi Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ vọt tới trước, sóng ánh sáng ngũ sắc Ngũ Hành đột ngột giống như gợn sóng đãng hướng bốn phương tám hướng.

Sóng ánh sáng ngũ sắc Ngũ Hành này có tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt lay động qua phía trước Tiểu Yêu đang mang theo Ngu Sí quay lại.

Thoáng chốc, không khí phía trước Tiểu Yêu trống rỗng dấy lên vô số liệt diễm.

Toàn bộ không khí cũng ở trong nháy mắt này biến thành vô cùng sền sệt, làm cho tốc độ của Tiểu Yêu giảm bớt gấp đôi gấp bội.

Mượn cơ hội này, Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ nhanh chóng đuổi đến gần Tiểu Yêu, mắt thấy sẽ đuổi kịp Tiểu Yêu thì một tiếng sét đùng đoàng nổ vang, cùng với âm thanh đó là Xích Dương Thần Lôi, trực tiếp nổ ngoài cơ thể Oa Linh Thánh Tử, quang hoa ngũ sắc Ngũ Hành nhanh chóng giảm bớt, gắt gao ngăn cản bước chân Oa Linh Thánh Tử tiến lên.

Cho dù Oa Linh Thánh Tử gầm thét liên tục thì Ngũ Hành Thần Thông của hắn cũng không cách nào ảnh hưởng đến Xích Dương Thần Lôi của Diệp Chân, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiểu Yêu đưa hỏa linh thần tướng Ngu Sí đến trong tay Diệp Chân, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Trong Đại đô đốc phủ Nhân Ma Chiến Trường, trái ngược sự im lặng của mấy ngày trước đây, lúc này đèn đuốc sáng trưng, mặc các loại phục sức tham mưu, văn lại, tướng lĩnh đến đi vội vàng.

Trên bầu trời đại đô đốc phủ, phù tấn tới lui ngang dọc, một cảnh tượng cực kỳ bận rộn.

Trong đại điện nghị sự của Đại đô đốc phủ, lấy tham mưu Cổ Nguyệt cầm đầu, hơn trăm tên tham mưu cao cấp đang đâu vào đấy mô phỏng ra một đầu lại một đầu quân lệnh hoặc là điều lệnh.

Theo cấp bậc quyền chức khác nhau, từng người đi lên đệ trình sửa chữa, cuối cùng tập hợp đến chỗ của Đại đô đốc Cơ Nguyên.

Lúc này, đại đô đốc Cơ Nguyên chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất, nhìn những quân lệnh và điều lệnh này một lần, sau đó dùng ấn đánh lên thần hồn lạc ấn chuyên môn của hắn, lại từ phát văn lại chuyên môn đưa ra ngoài.

Ngẫu nhiên có quân lệnh tương đối quan trọng thì mới có thể nhìn lâu hơn một chút.

Đại kế mưu đồ nhiều năm như vậy, tối nay bắt đầu toàn diện chấp hành, làm cho Đại đô đốc Cơ Nguyên lâm vào một loại bận rộn đã lâu không gặp.

Nhưng cảm giác bận rộn này lại giúp Cơ Nguyên cảm nhận được một loại khoái cảm quyền lực không hiểu.

Thường ngày, rất nhiều quân lệnh và điều lệnh, hắn cũng có thể tiện tay ký phát, nhưng tương đương với một bộ phận quân lệnh lại cần phải cân nhắc rất nhiều, chút ít quân lệnh và điều lệnh còn phải trình báo về Quân Bộ và Lạc Ấp.

Cái gọi là đại trượng phu không thể một ngày không có quyền, theo Đại đô đốc Cơ Nguyên, đại trượng phu không chỉ không thể một ngày không có quyền.

Càng phải trở thành chúa tể quyền lực.

Cái gọi sinh ra là một đại trượng phu thì phải trở thành chúa tể chúng sinh!

Những năm này, hắn vẫn luôn cố gắng vì mục tiêu này.

Hôm nay, rốt cục triệt để bước đi trên con đường này!

Mặc dù con đường phía trước có gian nguy, nhưng chỉ ngày đầu tiên bước lên hành trình này đã làm cho Đại đô đốc Cơ Nguyên có một loại hưng phấn không hiểu.

Hắn cảm thấy mình giống như trở lại lúc tuổi còn trẻ, hào tình vạn trượng.

Thật vất vả phải mới có một chút thời gian rảnh, Đại đô đốc Cơ Nguyên lập tức nhìn về phương hướng Huyết Hà quân thành.

- Đúng rồi, quân sư, tính thời gian, con ta và Hoàn Vương Cơ Ngao, còn có bọn người Lưu Bộ Phong cũng sắp trở lại rồi đúng không?

Trước khi chưa chấp hành đại kế, Cổ Nguyệt nhiều nhất chỉ có thể coi là một tham mưu đỉnh cấp.

Nhưng ngay khi bắt đầu chấp hành đại kế, Đại đô đốc Cơ Nguyên đã bái Cổ Nguyệt là quân sư.

Ở trong kế hoạch của bọn hắn, đám người từ Huyết Hà quân thành rút về chính là một bước cực kỳ quan trọng.

- Đại vương chớ gấp, thế tử điện hạ ở Huyết Hà quân thành, cho dù không có bất luận cái gì ngoài ý muốn, muốn mang Quân đoàn trưởng Bình Tây quân đoàn Lưu Bộ Phong nhi tử của Uy Vương Lưu Vô Bệnh về tới đây, cũng cần phí chút năng lực.

Quân sư Cổ Nguyệt nói.

- Đúng thế.

Đại đô đốc Cơ Nguyên nhẹ gật đầu:

- Ừm, vậy truyền tin cho thế tử, đối với nhi tử Uy Vương Lưu Vô Bệnh là Lưu Bộ Phong, khi cần thiết có thể dùng vũ lực.

- Hơn nữa, nhất định phải sớm mang Hoàn Vương Cơ Ngao về, Hoàn Vương này rơi vào trong tay chúng ta, chính là một con cờ cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể xảy ra cái gì ngoài ý muốn.

Đại đô đốc Cơ Nguyên nói.

- Vâng, đại vương, ta sẽ lập tức đi…

Cực kỳ đột ngột, một điểm ánh vàng xuất hiện từ phía chân trời, đồng thời bắt đầu nhanh chóng rơi về phương hướng Đại đô đốc phủ.

Đạo Cảnh tuần thú ở bốn phương tám hướng lập tức khẩn trương lên.

- Không cần lo lắng!

Một vị Đạo Cảnh hậu kỳ Đại Thần Sư Thiên Miếu nhìn thấy đạo kim quang này, lông mày nhíu lại:

- Kim quang này, chính là ánh sáng bí pháp vô thượng trung kim quang hộ Nguyên Phù của Thiên Miếu ta, chỉ là nhìn thấy kim quang hộ Nguyên Phù này thì chắc chắn không phải chuyện tốt, chẳng lẽ, Thiên Miếu ta lại có nhân vật quan trọng bỏ mình?

Vừa nghe đến đây ra, Đại đô đốc Cơ Nguyên còn có chút sợ run, khóe miệng của quân sư Cổ Nguyệt lại không hiểu run lên, vẻ mặt kịch biến.

Nếu người trong Thiên Miếu bỏ mình bỏ mình, kim quang hộ Nguyên Phù này hẳn là che chở tàn hồn hoặc Nguyên Linh tiến về Thiên Miếu phân điện hoặc hạ viện hoặc cứ điểm khác của Thiên Miếu mà không phải đến Đại đô đốc phủ Nhân Ma Chiến Trường.