← Quay lại trang sách

Chương 2606 Đau Lòng Thắt Ruột

Càng có thể thấy chiêu này của Diệp Chân cũng tạo thành đả kích tổn thương vô cùng lớn đối với hắn!

Vẻ mặt của Hồng Nhu hơi ngưng lại, sau đó nói:

- Không dối gạt đại vương, Diệp Chân này, trong tay hẳn là nắm giữ một món Tiên Thiên Linh Bảo loại không gian hiếm thấy.

- Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi của ta đã truyền xuống dụ lệnh, trong thời gian ngắn nhất phải chém giết kẻ này, đồng thời thu hồi món Tiên Thiên Linh Bảo loại không gian kia.

- Nhưng trước đó chúng ta không rõ tung tích tặc này, lúc này lại xuất hiện ở trong Huyết Hà cấm địa, cao thủ Thiên Miếu ta tạm thời không tiện tiến vào Huyết Hà cấm địa.

- Cho nên, còn xin đại vương đợi chút, chỉ cần một khi có cơ hội, cao thủ Thiên Miếu ta sẽ lập tức ra tay, đến lúc đó, chắc chắn sẽ mang Nguyên Linh của hắn về giao cho đại vương và thế tử xử trí!

Hồng Nhu thành khẩn nói.

- Vậy bản vương sẽ đợi!

Lúc này, Ly Thân Vương Cơ Nguyên cũng một mặt dữ tợn đầy sát ý!

....

Trong Huyết Hà quân thành, sau khi trải qua hỗn loạn ngắn ngủi, trừ nguyên soái Hỏa Yến Quân Hoa Dũng cùng với hai vị tướng lĩnh thân tín không phối hợp, bất ngờ không đề phòng bị Quân đoàn trưởng Bình Tây quân đoàn Lưu Bộ Phong khống chế.

Những người khác, bao gồm mấy vị tướng lãnh cao cấp may mắn còn sống sót của Thanh Mang quân đoàn đều biểu thị nguyện ý tiếp nhận Lưu Bộ Phong lâm thời chỉnh biên.

Dù sao thì có Hoàn Vương Cơ Ngao và Tổ Thần Điện thất Đại Thủ Tế Đồ Môn Trường m, bát Đại Thủ Tế Cát Nghiễm giúp đỡ Lưu Bộ Phong.

Vừa đến đã hủy hư không na di đại trận, trong thời gian ngắn muốn trùng kiến một tòa nữa căn bản không thể nào, mà Huyết Hà cấm địa thất thủ sắp đến, phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường thất thủ cũng sắp đến, tiếp nhận chỉnh biên chỉnh hợp lực lượng là hi vọng chạy thoát duy nhất của bọn hắn.

Thứ hai, Đại đô đốc Cơ Nguyên mưu đồ đại sự, đừng nói binh sĩ tầng dưới, cho dù tướng lãnh cao cấp trong Thanh Mang quân đoàn và Hỏa Yến Quân cũng không biết.

Rõ ràng tình huống trong đó chỉ có thế tử Cơ Cảnh, nguyên soái Hỏa Yến Quân Hoa Dũng và một vài tướng lĩnh thân tín.

Những binh lính và tướng lĩnh khác của Thanh Mang quân đoàn và Hỏa Yến Quân, lúc này, bọn hắn vẫn như cũ là binh sĩ Đại Chu, chỉ cần người suất lĩnh bọn hắn là tướng lĩnh Đại Chu thì không vấn đề.

Huống chi, có Hoàn Vương điện hạ huyết mạch tôn quý như thế, bọn hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.

Thấy tình thế đã ổn định lại, Lưu Bộ Phong mới thở dài một hơi, bắt đầu nhanh chóng an bài chỉnh biên.

Hắn muốn tiến hành trọng biên trình độ nhất định với sĩ tốt của Thanh Mang quân đoàn và Hỏa Yến Quân, mặc dù chuyện này sẽ ảnh hưởng đến chiến lực.

Nhưng trên chiến trường, quan trọng là làm được kỷ luật nghiêm minh.

Bởi vì tiếp theo, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, bọn hắn sẽ tiến hành một trận liên chiến vô cùng chật vật quanh co.

Cũng nhờ có Diệp Chân đề nghị làm cho hắn ngay lập tức đưa ra quyết định, thuyết phục Hoàn Vương Cơ Ngao và hai vị Đại Thủ Tế.

Bằng không, chỉ từ việc vừa rồi hắn lấy được mệnh lệnh của Đại đô đốc Cơ Nguyên gửi cho nguyên soái Hỏa Yến Quân Hoa Dũng, nếu muộn một hồi, người gặp nạn xui xẻo sẽ chính là hắn.

Chỉ là, không biết cái tên Diệp Chân này thế nào rồi?

Lưu Bộ Phong vô ý thức nhìn về phương hướng Huyết Quang pháo đài.

....

Trong Huyết Hà cấm địa.

Mắt thấy hỏa linh thần tướng Ngu Sí bị Diệp Chân bắt sống, dưới tình huống Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ một mình không cách cứu viện, cũng rất tức giận.

Mà trước đó, Oa Linh tộc nhân khác bị lôi vân thôn phệ, cũng có rất nhiều người tu vi mạnh mẽ, liều mạng che chở Nguyên Linh chạy thoát.

Thế nhưng, có Diệp Chân đi trước làm tiền lệ, các tư tế Tổ Thần Điện cũng không phải người ngu.

Hoặc dùng lôi phù, hoặc dùng bí pháp Lôi Hệ Thần Thông, liên tục đánh về phía Nguyên Thần của những Oa Linh tộc vừa chạy thoát.

Những Nguyên Linh của Oa Linh tộc vừa chạy ra khỏi Cửu U m Lôi Châu oanh kích, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị vô số lôi đình thôn phệ.

Trừ hỏa linh thần tướng Ngu Sí ra, hai mươi mốt người khác, toàn quân bị diệt.

Bao gồm mấy vị Ma Tộc Đạo Cảnh, ba vị tộc nhân Hoàng Linh nhất tộc cũng không thể sống sót dưới một viên Cửu U m Lôi Châu này!

Một màn này làm cho khóe mắt của Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ trực tiếp nổ tung, đau lòng đến muốn thổ huyết.

- Họ Diệp, Ngu Thọ ta lấy danh Oa Linh Thánh Tử thề với trời, chắc chắn sẽ bóp nát xương ngươi thành tro!

Nghe vậy, Diệp Chân lại cười lạnh.

- Thế nào, mới chết hơn hai mươi tộc nhân đã chịu không được rồi sao?

Đại Chu ta bởi vì trận chiến này mà hơn trăm vạn nam nhi nhiệt huyết đã chiến tử, thì sao?

- Không giống!

- Huyết mạch Đại Chu Nhân Tộc các ngươi đê tiện sao có thể so sánh với Oa Linh Nhân Tộc ta!

- Huyết mạch nhân tộc ta đê tiện, vậy vì sao Oa linh Nhân Tộc ngươi không thay đổi tên là Oa Linh Quỷ Tộc, Oa Linh Cẩu tộc, Oa Linh tặc tộc, sao còn phải gọi là Oa linh Nhân Tộc?

Diệp Chân dùng giọng mỉa mai.

Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ lần nữa giận dữ:

- Im ngay, ngươi cũng dám vũ nhục Oa Linh ta...

Nói tới đây, âm thanh của Oa Linh Thánh Tử đột nhiên dừng lại, lúc này, này lại bị Diệp Chân bao lấy hai chữ 'Nhân Tộc' phía sau, lại có chút nói không nên lời.

- Hừ, một đám người quên nguồn quên gốc!

Diệp Chân hung hăng nhổ một ngụm nước bọt về phía Oa Linh Thánh Tử.

- Đều là cha sinh mẹ dưỡng, dựa vào cái gì mạng của các ngươi là mạnh, mệnh của binh sĩ Đại Chu ta không phải là mạng?

- Kẻ giết người, vĩnh viễn sẽ có ngày bị giết!

- Các ngươi trợ giúp Ma Tộc tàn sát binh sĩ Đại Chu ta như thế, một ngày nào đó, tất có họa diệt tộc!

Lúc này, lời nói của Diệp Chân làm cho Oa Linh Thánh Tử liên tục biến sắc.

- Diệt tộc?

Vẻ mặt của Oa Linh Thánh Tử nghiêm một chút.

- Quả thực là ý nghĩ hão huyền! Cũng được, hôm nay, bản Thánh tử sẽ đánh bạc tất cả mặt mũi, bao vây tiêu diệt ngươi đến chết!

Cũng trong mấy hơi này, ít nhất có trên sáu mươi vị Đạo Cảnh Thái Cổ Oa Linh nhất tộc tập kết đến phía sau Oa Linh Thánh Tử.

- Hôm nay, các ngươi cùng ta bao vây tiêu diệt kẻ này, báo thù huyết hận cho tộc nhân đã chết đi!

Trong lúc gầm thét, Oa Linh Thánh Tử vung tay lên, định mang theo một đám Đạo Cảnh tộc nhân, không tiếc bất cứ giá nào chém giết Diệp Chân.

Nhưng ngay khi hắn gầm thét, Diệp Chân lại cười lạnh một tiếng, vô cùng khinh miệt nhìn lướt qua Oa Linh Thánh Tử:

- Chỉ bằng các ngươi?

- Ngươi cho rằng ngươi chỉ là một Nửa Bước Đạo Cảnh nho nhỏ, tính là thứ gì chứ?

Oa Linh Thánh Tử gầm thét.

- Chỉ bằng cái này!

Đầu ngón tay Diệp Chân nhoáng một cái, một hạt châu màu đen thẫm xuất hiện, lập tức đã dọa cho sắc mặt bọn người Oa Linh Thánh Tử kịch biến, từng người bỗng nhiên ngơ ngác!

Cửu U m Lôi Châu!

Trên đầu ngón tay của Diệp Chân lại xuất hiện một viên Cửu U m Lôi Châu tản ra khí tức khủng bố.

Cái này khiến Oa Linh Thánh Tử và một đám Oa Linh tộc nhân nhao nhao dừng bước.

Sắc mặt của Oa Linh Thánh Tử đột ngột biến thành vô cùng khó coi.

Viên Cửu U m Lôi Châu này, đối với tình hình trước mắt tuyệt đối là đại sát khí.

Đương nhiên, bằng viên Cửu U m Lôi Châu này còn không giết được hắn, giống như giết không được hỏa linh thần tướng Ngu Sí.

Nhưng một viên Cửu U m Lôi Châu này lại có thể sáng tạo ra cơ hội trảm giết hắn.

Càng quan trọng là, trừ Oa Linh tộc nhân và Ngũ Linh thần tướng khác ra, những Oa Linh tộc nhân khác, dưới viên Cửu U m Lôi Châu này tuyệt đối không thể sống sót.

Vừa mới bị một viên Cửu U m Lôi Châu của Diệp Chân đánh chết ít nhất hai mươi mốt vị Đạo Cảnh Oa Linh tộc nhân đã làm cho Oa Linh Thánh Tử đau đến muốn ngạt thở.

Trước mắt, tổng nhân khẩu của Oa Linh nhất tộc bọn hắn còn chưa quá năm vạn người.

Trong năm vạn Oa Linh tộc nhân này, Đạo Cảnh Oa linh cũng chỉ khó khăn lắm chiếm số lượng ba ngàn.

Mỗi khi chết một người đều là tổn thất to lớn của Thái Cổ Oa Linh nhất tộc.