← Quay lại trang sách

Chương 2620 Đi Con Đường Nào

Những huyễn tượng này vô cùng chân thật chỉ là vì mê hoặc những sĩ tốt và các tư tế Tổ Thần Điện này, để bọn hắn chân chính tin nơi này là một đại thượng cổ na di trận có vị trí cực kỳ bí ẩn được Tổ Thần Điện phát hiện, có ý nghĩa chiến lược cực kỳ quan trọng.

Trước đó Khóa Nguyên Cấm Hồn Đan Phù, cũng là vì bảo vệ bí mật của thượng cổ na di trận này.

Bởi vì, nghe nói thượng cổ na di trận này có thể trực tiếp na di đại quân đến trong tòa thượng cổ na di trận nào đó ở sâu trong Ma Tộc.

Cho nên bọn hắn phải tuyệt đối giữ bí mật.

Nhưng lúc này, tin tức ngầm như vậy đã bắt đầu lưu truyền trong đại quân và Tế Ti.

Đương nhiên, tin tức này là sau khi Diệp Chân và Ngưu Nhị nghiên cứu mới chủ động thả ra.

So với để những sĩ tốt này liều mạng đoán mò bổ não, không bằng dẫn đạo bọn hắn phương hướng não bổ, ngược lại có thể che đậy kín bí mật không gian Thận Long Châu của Diệp Chân.

Lúc này, Diệp Chân trước đó vẫn không hề lộ diện lại xuất hiện ở trọng tòa thượng cổ na di trận này.

Diệp Chân hiện thân làm cho đông đảo binh lính trong lòng lo sợ bất an, còn có đại lượng các tư tế Tổ Thần Điện lập tức yên ổn lại.

Biểu hiện của Diệp Chân đã làm cho trong lòng bọn hắn triệt để tán thành Diệp Chân.

Ngay lập tức, Diệp Chân lập tức triệu tập Miêu Bích của Trấn Nam quân đoàn, Hạ Kỳ của quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu, hai vị có thực lực và địa vị cao nhất của Tổ Thần Điện trước mắt là Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm, thống lĩnh Tế vệ Tổ Thần Điện Mặc Chuẩn đến, sau đó màng sáng kết giới dày đặc dâng lên, tổ chức hội nghị bí mật.

Nguyên bản, lúc này Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch chính là người có địa vị cao nhất Tổ Thần Điện ở đây, nhưng hắn vẫn còn đang hôn mê nên chỉ có thể thương nghị với bọn người còn lại.

- Chư vị, tiếp theo, chúng ta phải quyết định một chuyện đại sự, chuyện này liên quan đến tính mệnh của chư vị và tất cả huynh đệ dưới trướng.

Vẻ mặt của Diệp Chân vô cùng trịnh trọng.

Bởi vì lần quyết nghị này sẽ quyết định vận mệnh của mấy chục vạn gia tộc, mấy triệu người!

- Tiếp theo, chúng ta sẽ đi theo con đường nào?

Xét tình huống trước mắt, nhất là khi thông báo chuyện Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp đã đền nợ nước, sau khi đám người trải qua kinh ngạc và hỗn loạn ngắn ngủi lần nữa bắt đầu yên lặng.

Ở đây, không ai ngu cả, đều biết hàm ý chân chính trong vấn đề này của Diệp Chân.

Bởi vì theo quân luật của Đại Chu, một nhóm người bọn hắn này chính là đào binh, bại binh thất thủ Huyết Hà cấm địa.

Mặc dù theo tình hình trước mắt, có rất nhiều tình có thể hiểu, thậm chí, Diệp Chân suy đoán, trong di giản của Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp có thể sẽ có trần thuật, nhưng đối với việc này, nhưng quân pháp vô tình.

Diệp Chân càng không nguyện ý giao vận mệnh của mình vào trong tay người khác, giao cho vận may!

Lúc này, rời khỏi huyết quang đại trận sắp bộc phát này, thật ra thì Diệp Chân có phương pháp càng trực tiếp hơn.

Để Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu trực tiếp đưa Diệp Chân đến gần Bắc Hải quận, Diệp Chân có thể mang theo một đám các huynh đệ Bắc Hải Thiên lãng quân trực tiếp về nhà.

Nhưng như vậy đúng là sảng khoái, nhưng lại mang đến vô số phiền phức.

Bí mật Diệp Chân có được Tiên Thiên Linh Bảo sẽ lần nữa lộ ra ánh sáng trên phạm vi lớn, hơn nữa dưới tình huống đó, bí mật Thận Long Châu cũng không che giấu được.

Càng quan trọng là, không có mệnh lệnh của Quân Bộ, trực tiếp rút về Bắc Hải quận, Diệp Chân và các huynh đệ Bắc Hải Thiên lãng quân này đều sẽ thành đào binh của Đại Chu.

Diệp Chân còn dễ xử lý, cao lắm là phủi mông rời khỏi.

Thế nhưng nhiều huynh đệ Bắc Hải Thiên lãng quân như vậy thì sao?

Còn có phía sau mỗi một huynh đệ này, ít thì ba, bốn người nhiều thì mấy chục người gia quyến thậm chí là gia tộc thì sao?

Luật Đại Chu sẽ liên lụy đến họ.

- Với tình hình trước mắt, chúng ta hẳn là còn có thể giống Đại đô đốc Cơ Nguyên hoặc là Quân Bộ, trực tiếp xin chỉ thị quân lệnh?

Quân đoàn trưởng Trấn Nam quân đoàn Miêu Bích cay đắng nói.

- Đương nhiên có thể.

Mở miệng là quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu Hạ Kỳ:

- Hơn nữa chắc chắn sẽ có quân lệnh mới, nhưng hai chuyện Huyết Quang pháo đài thất thủ, Huyết Hà cấm địa thất thủ này, làm sao cũng không vòng qua được?

Nói đến đây, Hạ Kỳ đắng chát cười một tiếng.

- Chỉ sợ khi ta nghe theo quân lệnh quay lại đến hậu phương, ngay lập tức sẽ bị chấp hành quân pháp!

- Diệp Nguyên soái có công lớn trên thân, có thể miễn kiếp nạn này! Nhưng hai người chúng ta thì chắc chắn phải chết không nghi ngờ!

Nói xong, Hạ Kỳ nhìn về phía đại quân ngồi xếp bằng ngoài màn sáng kết giới.

- Hơn nữa, đám huynh đệ dưới trướng chúng ta, nhẹ thì bị phạt làm khổ dịch, nặng thì bị đánh vào nô tịch liên lụy cả gia tộc, mấy đời nối tiếp nhau không thoát thân được!

Nói đến đây, Hạ Kỳ thở dài một tiếng.

- Đáng thương cho những huynh đệ này liều chết huyết chiến còn sống sót, lại sắp....

Đột nhiên, vành mắt Hạ Kỳ hơi đỏ lên.

Nói đến đây, trong lòng mọi ở tại đây đều cay cay, ngay cả Diệp Chân cũng nhìn không được vỗ nhẹ lên vai Hạ Kỳ.

Nhưng vấn đề là, quân pháp Đại Chu như thế, cho dù bọn hắn thân ở trong cục, biết rõ quân pháp này không hợp lý.

Nhưng quân pháp Đại Chu không phải bọn hắn có thể thay đổi.

Cùng lúc đó, Thống lĩnh Tế Ti Mặc Chuẩn cũng cay đắng nói:

- Mặc dù luật pháp Tổ Thần Điện không đến mức như vậy, nhưng, Nhị Đại Thủ Tế lấy thân đền nợ nước, chúng ta đã không còn mặt mũi trở về!

Nói xong câu đó, trên mặt Mặc Chuẩn thay vào đó là một loại quyết tuyệt:

- Đội tế vệ chúng ta sẽ một mình rời khỏi, đi huyết chiến tới cùng với Ma Tộc, liều sạch cho đến người cuối cùng!

- Như vậy, đến lúc đó, Nhị Đại Thủ Tế hắn trên Hoàng Tuyền Lộ cũng không đến nỗi cô đơn!

Thật ra thì, có một câu mà Mặc Chuẩn chưa nói.

Những tế vệ bọn hắn, có thể sống trở về, nhưng sau khi còn sống trở về, mặc dù không tao ngộ quân pháp Đại Chu như một đám sĩ tốt phía dưới.

Nhưng, sau khi bọn hắn trở về, ở trong Tổ Thần Điện sẽ cả một đời cũng không ngóc đầu lên được.

Bao gồm nhà của bọn hắn đều sẽ bởi vì bọn hắn mà địa vị giảm nhiều, chuyện này sẽ trở thành sỉ nhục cả một đời.

Mặc Chuẩn cũng hận!

Nếu trước khi tiến vào thượng cổ na di trận, nếu biết Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp sẽ lấy thân đền nợ nước thì hắn tuyệt đối sẽ không đi vào.

Hắn tuyệt đối sẽ đi theo bên cạnh Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp, mang theo một đám đồng liêu cùng với Nhị Đại Thủ Tế oanh liệt đền nợ nước.

Mặc dù bọn hắn sẽ chết, nhưng người nhà và hài tử của bọn hắn lại sẽ hưởng thụ vô thượng vinh dự, càng sẽ được Tổ Thần Điện đặc biệt chiếu cố, tiền đồ vô lượng!

Thế nhưng lúc này, tất cả đều đã muộn.

Đối với lời của tế Vệ thống lĩnh Mặc Chuẩn, Diệp Chân từ chối cho ý kiến, cũng không trả lời, ngược lại nhìn về phía Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm.

- Hải điện chủ, ngươi có tính toán gì?

Trước mắt, Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm là người có chức vị cao nhất trong Tổ Thần Điện, Diệp Chân cần biết ý kiến và ý nghĩ của hắn thì mới có thể đưa ra quyết định.

- Ai...

Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm thở dài một tiếng, nếu có lựa chọn, thì lúc này hắn tình nguyện giống như Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch, hôn mê luôn cho rồi.

Xám xịt trở về như vậy, thật là sỉ nhục!

Hơn nữa, lấy giác ngộ chính trị của hắn đến xem, phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường sắp sụp đổ.

Đến lúc đó, Ma Tộc quy mô xâm nhập trong Đại Chu, chiến hỏa liên thiên, dân chúng lầm than.

Như vậy, Lạc Ấp đương nhiên sẽ tìm ra một người có trách nhiệm để tiêu trừ kêu ca.

Trước mắt, Đại đô đốc Cơ Nguyên tay cầm đại quân, càng là thân vương thảo luận chính sự của Hoàng Tộc nên chắc chắn sẽ không bị đẩy ra làm dê thế tội.

Đứng trên góc độ của Lạc Ấp đến xem, nhóm người bọn hắn phải canh giữ ở Huyết Quang pháo đài, liều mạng đến người cuối cùng, ngược lại có khả năng sẽ bị đẩy ra làm dê thế tội nhất.