Chương 2629 Giết Bao Nhiêu?
Mỗi thêm một châu rơi vào dưới trướng Cơ Nguyên thì lại đại biểu cho lực lượng của Cơ Nguyên càng lớn mạnh hơn một chút.
Đừng nhìn trước mắt Cơ Nguyên chỉ chưởng khống mười bốn châu, nhưng đừng quên, đất phong của Chấn Thân Vương Cơ Nguyên chính là một châu, mà lực ảnh hưởng của Chấn Thân Vương lại có thể phóng xạ đến bốn năm châu xung quanh.
Lại thêm đất phong và tầm ảnh hưởng của Ly Thân Vương Cơ Nguyên đến ba châu xung quanh, châu quận bị Ly Thân Vương Cơ Nguyên chưởng khống và ảnh hưởng đã cao tới hơn hai mươi châu quận.
Đây đã là một phần năm quốc thổ của Đại Chu, hơn nữa, tất cả đều là châu quận màu mỡ giàu có.
- Bệ hạ thứ tội, thực tế là Ly Thân Vương Cơ Nguyên quá quen thuộc đối với chế độ châu quận của Đại Chu ta, cho nên đã để cho hắn chui chỗ trống.
Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ buồn bực nói.
- Nhưng bệ hạ yên tâm, thần đã hạ phát công văn khẩn cấp, đồng thời Tổ Thần Điện cũng đã phái thêm nhân thủ đễ các châu quận trọng điểm, đồng thời nhằm vào phòng tuyến của đại quân Ly Thân Vương Cơ Nguyên, sắp thành hình, chuyện như vậy sẽ không tiếp tục xảy ra.
Nghe vậy, sắc mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại càng thêm âm trầm.
Nghe xong tin tức xấu, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại lấy ra một phần từ trong rất nhiều ngọc giản, tiện tay ném cho chúng thần dưới thềm.
- Ly Thân Vương Cơ Nguyên lại lên tấu chương, vẫn là kiểu cũ, nhưng cuối cùng lại là mời tru thống soái Diệp Chân phòng ngự quân Huyết Quang pháo đài làm mất thành tang thổ, nói Diệp Chân là kẻ cầm đầu thả Ma Tộc nhập cảnh, muốn trẫm tru di cửu tộc, để làm an lòng vạn dân thiên hạ, các ngươi thấy thế nào?
Nói xong, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại hỏi một câu:
- Đúng rồi, ngũ khanh, có tin tức về tàn quân của Diệp Chân không?
Vẻ mặt của Ngũ Dự hơi khó coi.
- Bẩm bệ hạ, không có! Từ sau khi Huyết Hà cấm địa thất thủ, tàn quân của Diệp Chân đã không có một chút xíu tin tức.
Nghe vậy, vẻ mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trở nên âm trầm:
- Chẳng lẽ cái tên này tự biết mất thành tang thổ, tội khó chứa tha thứ cho nên mang người lẩn trốn đi?
- Bệ hạ, chuyện này không thể nào!
Đại Ti Thiên Ngũ Dự ngay lập tức đứng thẳng về phía Diệp Chân, không vì gì khác, đại quân của Diệp Chân là dưới trướng hắn đi ra, nếu hắn thật ngồi vững đại tội như vậy, hắn cũng sẽ bị liên luỵ.
- Bệ hạ, không nói khác, Bắc Hải quận công Diệp Chân đã nhiều lần lập đại công, trước trảm Ma Tộc tộc Tiên Tri Ma Sư Thất tự Thất Hoành, lại trảm Quân đoàn trưởng quân đoàn Ma Tộc tiên phong - Nguyệt Đại, đây đều là đại công hàng trăm hàng ngàn năm không có, chạy án, hẳn là không đến mức.
Nghe Đại Ti Thiên Ngũ Dự nói ra những đại công này, sắc mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hơi chậm lại.
- Nhưng bệ hạ, theo quân pháp Đại Chu ta, mặc dù Diệp Chân này nhiều lần lập đại công, nhưng lần này lại là mất thành tang thổ, khiến tiền tuyến Nhân Ma Chiến Trường thất thủ toàn tuyến, phạm vào tội lớn ngập trời từ trước tới nay!
Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ nói.
Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ vừa dứt lời địa, Đông Lai Các vang vọng ra một hơi mang theo mấy phần mỏi mệt nhưng tràn đầy âm thanh tức giận.
- Nói nhảm!
- Nhân Ma Chiến Trường toàn tuyến thất thủ là Diệp Chân tạo thành sao?
Đây là âm thanh của Tổ Thần Điện Đại Thủ Tế Bách Tương, toàn bộ Lạc Ấp, cũng chỉ có Tổ Thần Điện Đại Thủ Tế Bách Tương có thể không trải qua thông báo, thẳng tiến vào trước điện.
- Diệp Chân một giới một mình ở tiền tuyến vào sinh ra tử, mấy trăm vạn đại quân Ma Tộc vây quanh nửa tháng, không có một viện quân đến, đã từng lui bước sao, cuối cùng, còn hoàn thành hành động vĩ đại hủy diệt huyết quang đại trận thi cốt Thủy Tổ Ma Thần thứ sáu.
- Hắn là một nguyên soái Bắc Hải Thiên lãng quân nho nhỏ, dưới trướng chỉ có thể chỉ huy có hai ba mươi vạn đại quân, ngươi còn muốn hắn làm sao?
- Nếu lão phu nói, lần này Nhân Ma Chiến Trường thất thủ, Quân Bộ này Thượng thư ngươi ngồi không ăn bám, trách nhiệm đứng mũi chịu sào, phải di cửu tộc, cũng tru di cửu tộc ngươi!
Đại Thủ Tế Bách Tương nói chuyện là giống như tức quá bá khí.
Vừa nghe đến đây ra, Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ bị tức đến sắp điên, tại chỗ đối chọi gay gắt với Đại Thủ Tế Bách Tương, người khác sợ Đại Thủ Tế Bách Tương, hắn là đại lão quân đội lại không sợ.
- Xin hỏi bách Đại Thủ Tế, ta có tội gì?
- Ngươi còn không có tội?
- Nếu không phải ngươi ngồi không ăn bám, trong mấy chục năm, sao có thể để cho Cơ Nguyên chưởng khống mấy trăm vạn đại quân Nhân Ma Chiến Trường?
- Nếu không phải ngươi ngồi không ăn bám, sao có thể để mấy trăm vạn viện quân lao tới Nhân Ma Chiến Trường, không phải bị Cơ Nguyên triệt tiêu, chính là lâm vào đại quân Ma Tộc vây công, vì Cơ Nguyên xuôi nam chia sẻ áp lực Ma Tộc!
- Một số thời khắc, lão phu thật đang nghĩ, đến cùng ngươi là quân bộ Thượng thư của Đại Chu, hay là Quân Bộ Thượng thư dưới trướng Cơ Nguyên?
Câu nói cuối cùng này, Đại Thủ Tế Bách Tương nói vô cùng tru tâm, trực tiếp làm cho sắc mặt Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ đầy đau thương.
Chỉnh ngay ngắn y quan, Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ gỡ mũ quan xuống, lại lấy quan ấn ra, quỳ sát dưới bậc thềm ngọc.
- Thần vô năng, thần cũng không thể tiếp tục giữ chức Quân Bộ Thượng thư, mời bệ hạ phong cho hiền năng khác.
- Mặt khác mời bệ hạ phái quan lại điều tra vi thần, nếu vi thần thật có thông đồng với địch, mời tru chi cửu tộc thần!
Thấy thế, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long liên tục không ngừng đi xuống thềm ngọc, tự tay đỡ dậy Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ, sau đó cùng đứng lên.
- Được rồi, chủ yếu hay là tặc Cơ Nguyên này quá xảo quyệt, thậm chí lại có Thiên Miếu và nhân mã bên phía Tây Tuần Thú đánh yểm trợ, mới có họa hôm nay, hai vị cũng không cần tiếp tục nhao nhao nữa, chính sự quan trọng, chính sự quan trọng.
- Tranh thủ thời gian thương lượng một chút xử lý Diệp Chân này như thế nào, cái tên Cơ Nguyên này coi đây là áp chế, nói nếu trẫm không xử trí Diệp Chân sẽ làm lạnh lòng tướng sĩ của thiên hạ, làm lạnh lòng tướng sĩ giết ma!
- Ngụ ý, nếu trẫm không xử trí Diệp Chân, hắn có thể sẽ không chống cự đại quân Ma Tộc!
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vừa dứt lời, Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ vừa đạt được an ủi bị đỡ dậy đã nói.
- Bệ hạ, huynh đệ huých tại tường, ra ngự sẽ khinh.
- Mặc dù lúc này hành động của Ly Thân Vương Cơ Nguyên có không phù hợp quy tắc, nhưng lúc này chúng ta phải liên thủ diệt Ma Tộc trước, sau đó rảnh tay, lại đến nghiêm túc chỉnh lý nội bộ.
- Huống hồ, bản thân Diệp Chân này đã phạm vào tội mất thành tang thổ, xử trí hắn, tạm thời trấn an Ly Thân Vương, cùng nhau chống lại Ma Tộc, thần cảm thấy có thể!
- Có thể?
Đại Thủ Tế bách đột nhiên cười lạnh, trong tiếng cười tràn đầy thê lương và bất đắc dĩ, còn có mỏi mệt.
Nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp chiến tử, Long Hồn quyền trượng tự động trở về điện, Hỏa Linh Điện chủ Long Nhược bỏ mình, các nơi trên chiến trường càng có mấy chục vạn tế vệ, tế tư Tổ Thần Điện bỏ mình, những ngày gần đây, hắn có thể nói là bận bịu sứt đầu mẻ trán.
Nhưng hết lần này tới lần khác, các thần quản lý Quân Bộ lại nói ra lời nói hoang đường như vậy.
Cái này khiến hắn đột nhiên có một loại cảm giác, Đại Chu có kiếp số này cũng không phải không đạo lý.
- Chẳng lẽ không được sao?
Lúc này, cái eo của Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ cực kỳ thẳng.
- Đừng nói bản thân Diệp Chân có mang theo đại tội, cho dù Diệp Chân có lập công lớn, nhưng hi sinh một người có thể cứu ức vạn người khắp thiên hạ, chuyện này có gì không thể?
- Huống chi, Diệp Chân này chạy án, tội không thể tha thứ!
- Còn nữa, Đại Thủ Tế, ngươi tuyệt đối không thể nghĩa khí nắm quyền, chúng ta biết Diệp Chân này là ái tướng của Tổ Thần Điện ngươi, nhưng cũng không thể yêu chiều đến tận đây....
Ba!
Còn không đợi Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ nói xong, một viên ngọc giản đã từ trong ngực Đại Thủ Tế Bách Tương bay ra, bỗng nhiên rơi trên gương mặt của Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ.