Chương 2633 Chưa Nói Tới Uy Hiếp
Thế nhưng, một mình xâm nhập nội địa Ma Tộc, lại giống như cởi bỏ ràng buộc cho hùng ưng Diệp Chân, làm cho Diệp Chân có thể tự do giương cánh bay cao.
Nhân Ma chính là hai Chủng Tộc hoàn toàn khác biệt.
Chinh chiến ở trong khu vực của Nhân Tộc, giống như năm đó, lúc Diệp Chân làm thống soái chủ chinh, đại quân tiến lên có rất nhiều lệnh cấm.
Phải hạn chế giết chóc, vì thu phục dân tâm còn phải cấm cướp bóc, cho dù là hành vi vì người hay là tập thể, thì rất nhiều thủ đoạn cũng không thể dùng.
Thế nhưng, ở trong địa bàn của Ma Tộc lại hoàn toàn không giống.
Cướp bóc, đốt giết, có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Giống như trước đó, Ma Tộc xâm nhập trong địa bàn của Nhân Tộc Đại Chu.
Về phần gánh nặng trong lòng?
Nhân Tộc giết ăn hết số lượng lợn gà dê bò, sớm đã có hơn ức ức vạn con, ngươi có thấy Nhân Tộc sinh ra một chút lòng áy náy nào sao?
Đương nhiên sẽ không có bất kỳ gánh nặng nào trong lòng!
Giống như Ma Tộc chém giết Nhân Tộc như mổ heo, như vậy bây giờ dũng sĩ Đại Chu cũng chém giết Ma Tộc như giết gà dê!
Những Ma Tộc lĩnh ấp mà Diệp Chân đi qua, người phản kháng, giết không tha.
Chỉ cần có thời gian, tất cả tiền hàng đều cướp bóc sạch.
Phàm là Ma Tộc có chiến lực mạnh mẽ, phù hợp với điều kiện thì đều thu làm tù binh, sau đó đeo lên vòng cổ nô lệ do Tổ Thần Điện đặc chế, sắp xếp vào Ma Tộc Chiến Nô doanh.
Về phần độ khó khi muốn tù binh những cao thủ ma tộc này?
Căn bản không có bất kỳ độ khó nào!
Trong Trấn Hải quân của Diệp Chân, số lượng Đạo Cảnh cao tới một trăm ba mươi tám người, Giới Vương Cảnh cao tới hơn mười hai ngàn người.
Hai ba võ giả Giới Vương Cảnh sơ kỳ phối hợp là có thể cực kỳ nhẹ nhõm bắt sống năm sáu võ giả Huyền Cung Cảnh trung hậu kỳ.
Một Đạo Cảnh xuất thủ, Giới Vương Cảnh sơ trung kỳ, trực tiếp dễ như trở bàn tay, cho dù là Giới Vương Cảnh hậu kỳ cũng chỉ là hơi phí một chút công sức thôi.
Đây là thực lực áp chế, không có bất kỳ biện pháp nào.
Không có cách, phóng mắt toàn bộ Đại Chu, bất kỳ một đại quân nào có nhân số khoảng năm trăm ngàn, nhưng đừng nói là phối trí hơn một trăm Đạo Cảnh, có dù chỉ hơn năm mươi người thì cơ bản cũng không có.
Cũng chính vì nguyên nhân này mới làm cho Diệp Chân phối trí quân đoàn xa hoa hơn một trăm ba mươi vị Đạo Cảnh, hơn một vạn Giới Vương Cảnh, trong những ngày qua, quét ngang hơn ba mươi lĩnh ấp tây bộ Ma Tộc, đại thành Hồng Sa thành, mà số quân chiến tử chỉ mới hơn ngàn người mà thôi.
Cướp bóc đoạt được tiền hàng, trong đó nộp lên Đại Chu năm thành, trong năm thành còn lại, Diệp Chân và tướng lĩnh các cấp chỉ giữ lại hai thành, còn lại ba thành, toàn bộ phân phát cho sĩ tốt tham chiến.
Hơn nữa, ở trong số tiền hàng giao nộp quốc khố Đại Chu, Diệp Chân đùa nghịch một chút thủ đoạn nho nhỏ.
Mặc dù nộp lên cho quốc khố Đại Chu có rất nhiều Linh Thạch, nhưng phần lớn đều lấy các loại vật tư thu được làm chủ.
Ngược lại, tiền hàng lưu lại dùng riêng, gần chín thành là Niệm Linh Đan và Linh Thạch dùng để tu luyện.
Những vật tư này có thể trực tiếp hạ phát dùng để tu luyện, sau đó Diệp Chân lại hạ đạt một quân lệnh bổ sung, tất cả sĩ tốt Trấn Hải quân nhất định phải tranh thủ lúc nhàn hạ hoặc là thời gian đi đường, toàn lực dùng những vật tư này tu luyện tăng cao tu vi, không được tích lũy tiền hàng, để tránh có mạng cầm mà không có mạng dùng!
Loại tình huống này, tu vi binh lính Trấn Hải quân bắt đầu giống như hạt vừng mở như hoa, từ từ dâng lên.
Trên chiến trường, mỗi ngày đều ở trên chiến trường sinh tử, có khả năng kích phát tiềm lực của con người nhất, cũng lại càng dễ đột phá bình cảnh.
Tu vi sĩ tốt toàn quân, trung bình đều tăng lên một nửa tiểu cảnh giới.
Mà này chỉ là trong một tháng.
Nếu tiếp tục kéo dài, nhánh đại quân này dưới trướng Diệp Chân sẽ trở thành tinh nhuệ chân chính, người khác khó có thể so sánh!
- Đại soái, sau khi trừ những này tiền hàng, còn có rất nhiều lương thực, vật tư bình thường và hơn trăm vạn người bình thường Ma Tộc đầu hàng, không cách nào xử trí.
Cổ Thiết Kỳ trả lời.
- Vậy thì cứ chiếu theo lệ cũ trước đây đi!
Trong đôi mắt của Diệp Chân hiện lên một tia hàn quang.
- Lương thực và vật tư sau khi chia xong đều đốt cháy, người giữ lại!
- Mấy trăm vạn miệng rộng gào khóc đòi ăn hẳn là có thể tạo cho Ma Hoàng thêm một chút phiền phức?
Đây là một phiền toái khác mà Diệp Chân chế tạo ra cho Ma Tộc.
Ma Tộc đầu hàng, hắn sẽ không giết sạch toàn bộ, ngược lại, chỉ giết trai tráng và vũ lực mạnh mẽ, sẽ lưu lại đại bộ phận người bình thường, những người này sẽ ở đây chờ quân đội Ma Tộc đuổi tới, mang đến đại lượng phiền phức.
Hơn nữa, nhân khẩu như vậy, sau này Diệp Chân sẽ chế tạo càng nhiều cho Ma Tộc, hắn còn không tin, Ma Hoàng có thể một hơi chôn giết toàn bộ bọn hắn?
- Vâng, thuộc hạ sẽ đi làm ngay.
Sau khi Cổ Thiết Kỳ rời khỏi, Ngưu Nhị đột nhiên dùng thần hồn truyền âm báo cáo cho Diệp Chân.
- Đại soái, giải phóng những Nhân Tộc nô lệ nơi này, mặc kệ bọn hắn có nguyện ý hay không thì đều đã bí mật áp lên Linh Chu dùng để vận chuyển, sau đó thông qua huyễn cảnh bố trí, làm cho những người này tưởng rằng tiến vào Linh Chu, trên thực tế lại là được đưa vào trong Long Chi tiểu thế giới tự thành một giới của đại soái.
Long Chi tiểu thế giới tự thành một giới trong miệng Ngưu Nhị này dĩ nhiên chính là không gian Thận Long Châu của Diệp Chân.
- Trước mắt, số lượng Nhân Tộc Đại Chu bị Ma Tộc nô dịch lục tục ngo ngoe đưa vào Long Chi tiểu thế giới đã cao hơn tám mươi vạn.
- Nhưng mặt ngoài, tù binh Nhân Tộc chúng ta mang đi chỉ có hơn năm vạn người mà thôi, ổn định toàn bộ xuống cũng chỉ gia tăng hai chiếc Soái cấp Linh Chu mà thôi.
Ngưu Nhị tiếp tục nói.
- Không tệ, tiếp tục! Ghi nhớ, chuyện này chỉ có thể do ngươi tự mình chủ trì, tuyệt đối không thể mượn tay người khác, dù là bất luận kẻ nào!
Diệp Chân căn dặn một câu.
- Thuộc hạ hiểu rõ!
Trong lúc giao phó, Liễu Phong trước đây rời khỏi đột nhiên bước nhanh đi tới, trên mặt đầy vẻ ngoài ý muốn.
- Đại soái, đã liên hệ được!
Lúc này, Ma Hoàng Thất thái tử Tòng Vân đã đánh vào Đại Chu đường châu lại đang rất buồn bực, nửa khắc đồng hồ trước, Tiểu Lĩnh Chủ Ngoại Liên Sự Vụ nội bộ Ma Tộc dưới trướng hắn vừa thu được một ngọc giản tín phù tự xưng là nguyên nguyên soái Bắc Hải Thiên lãng quân, hiện nguyên soái Trấn Hải quân Diệp Chân đưa đến trướng.
Vị này đi qua đi lại trước trướng, không tự quyết định được nên đến xin chỉ thị của hắn.
Nguyên bản, Ma Hoàng Thất thái tử Tòng Vân tưởng rằng chỉ là ai đó đùa ác, không ngờ, thoáng nghiệm chứng một chút, chuyện này lại là thật.
Không ngờ thật sự là tham mưu của Trấn Hải quân thông qua con đường đặc biệt đạt được phương thức liên lạc của Tiểu Lĩnh Chủ Ngoại Liên Sự Vụ trong trướng đến liên hệ với Ma Hoàng Thất thái tử hắn.
Vốn phương thức liên lạc của vị Tiểu Lĩnh Chủ Ngoại Liên Sự Vụ hành tẩu trước trướng này của hắn chính là nửa công khai, cho nên, truy tra liên hệ nơi phát ra đã không có bất kỳ tác dụng và ý nghĩa gì.
Ngược lại, Ma Hoàng Thất thái tử Tòng Vân đang lặng lẽ đợi Diệp Chân tự liên hệ với hắn, làm cho hắn rất có một loại cảm giác vô cùng hoang đường.
Diệp Chân chính là người có thể xưng kẻ thù không đội trời chung với hắn.
Phá hỏng đại kế cướp đoạt truyền thừa Thượng Cổ Ma Thần của hắn, lại ngăn cản hắn ở Huyết Hà quân thành, làm cho quân phong của hắn liên tục gặp khó, càng giết chết lão sư Tiên Tri Ma Sư Thất Hoành của hắn.
Hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Chân, chuyện từ thái độ của Ma Hoàng Thất thái tử Tòng Vân đối với Diệp Chân đã không thể hình dung hận ý của hắn đối với Diệp Chân.
Mà bây giờ, Diệp Chân này lại nói có một giao dịch vô cùng quan trọng muốn làm với hắn.
Kẻ thù hận không thể ăn tươi nuốt sống, còn muốn làm giao dịch?
Quả thực là ý nghĩ hão huyền.