Chương 2634 Muốn hợp tác thế nào?
Nhưng lòng hiếu kỳ lại thúc đẩy Ma Hoàng Thất thái tử Tòng Vân bắt đầu tiếp xúc với Diệp Chân, Thất thái tử Tòng Vân rất muốn biết, Diệp Chân này rốt cuộc muốn giao dịch trọng đại gì với hắn?
Nhất là lúc này, Thất thái tử Tòng Vân đã biết được tình cảnh của Diệp Chân, giết vào nội địa tây bộ Ma Tộc, bị mấy trăm vạn đại quân Ma Tộc từ nhiều phương hướng bao vây.
Nghĩ đến, không bao lâu nữa sẽ bị đại quân Ma Tộc bao vây tiêu diệt!
Đến lúc đó, Diệp Chân chắc chắn phải chết!
Điểm này, đối với Thất thái tử Tòng Vân cũng có phần có chút tiếc nuối!
Hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Chân, nhưng lúc này hắn lại chỉ có thể đứng xa nhìn Diệp Chân bị vây diệt, trong lòng rất tiếc nuối.
Không có cách, chiến sự tiền tuyến trước mắt vô cùng quan trọng đối với hắn còn có nhân mã nhất hệ dưới trướng hắn.
Nếu không cố gắng, ngày sau nói không chừng hắn sẽ chết không chỗ chôn!
Nhưng đã không cách nào tự mình nhìn Diệp Chân bị giết chết, không cách nào ăn tươi nuốt sống thịt Diệp Chân, như vậy trước khi chết, hắn muốn hung hăng chế nhạo Diệp Chân này một trận, cũng là không tệ.
Ít nhất có thể trút cơn giận!
Lấy sự thông minh và cơ trí của Thất thái tử Tòng Vân, lúc này đã nghĩ đến nguyên nhân vì sao Diệp Chân liên hệ hắn trong lúc tuyệt cảnh này.
Tám chín phần mười là muốn từ chỗ hắn lấy được một chút hi vọng sống!
Nhưng, có thể sao?
Tuyệt đối không thể!
- Tiên sinh đến.
Tiên Tri Ma Sư Lục Ngộ bước nhẹ tới, Thất thái tử Tòng Vân vội vàng tiến lên làm lễ, nhưng lại bị Lục Ngộ càng thêm cung kính hoàn lễ.
Đơn giản giới thiệu tình huống một chút, Lục Ngộ đã nheo mắt lại, ánh mắt lóe lên.
- Lát nữa, mặc kệ Diệp Chân này nói cái gì, thái tử điện hạ trước hết nghe, đừng vội đưa ra quyết định.
- Ừm, tiên sinh yên tâm!
Từ sau khi Tiên Tri Ma Sư Thất Hoành vì cứu hắn mà chết, đối với sư đệ trên danh nghĩa của Thất Hoành nhưng trên thực tế là đệ tử Lục Ngộ, Thất thái tử Tòng Vân biết nghe lời phải.
Ánh sáng trên na di trận cỡ nhỏ dừng lấp lóe, truyền đến ngọc giản giao lưu thứ nhất của Diệp Chân.
- Tại hạ là nguyên soái Trấn Hải quân Diệp Chân, chuyên tới để vấn an Thất thái tử điện hạ, từ biệt hơn một năm, Thất thái tử điện hạ mạnh khỏe hay không?
- Nhờ hồng phúc của ngươi, ăn ngon, ngủ ngon, chỉ đợi đến khi đầu của ngươi rơi xuống đất, hồn bay phách tán!
Thất thái tử Tòng Vân tràn đầy hận ý nói, hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống thịt Diệp Chân.
- Ha ha, chuyện này chỉ sợ sẽ làm cho Thất thái tử điện hạ thất vọng rồi, cổ của Diệp mỗ rất cứng, đại đao có thể chém đứt đầu của Diệp mỗ, thế gian này còn chưa xuất hiện.
- Dõng dạc, ngươi đã hãm sâu nội địa tộc ta, mấy trăm vạn đại quân bao vây chặn đánh, ngươi thân tử hồn diệt chỉ là chuyện một sớm một chiều!
- Thật sao? Vậy mời Thất thái tử điện hạ rửa mắt mà đợi!
- À đúng rồi, hôm nay bản soái liên hệ Thất thái tử điện hạ là có một đại sự muốn hợp tác với Thất thái tử điện hạ, cũng không phải tới đấu võ mồm với Thất thái tử điện hạ.
- Hợp tác? Hừ, giữa ngươi và ta có cái gì để hợp tác?
- Ma Hoàng chi vị tương lai, Thất thái tử điện hạ cũng không nguyện ý hợp tác sao?
Thất thái tử Tòng Vân đối với Diệp Chân thật là tràn đầy hận ý, ngay khi nhìn thấy phong ngọc giản này, đã trong thời gian ngắn nhất trả lời Diệp Chân một câu:
- Chỉ một kẻ hấp hối sắp chết như ngươi mà cũng có thể ảnh hưởng đến Ma Hoàng chi vị thuộc về ai sao? Còn hợp tác?
Đối với chuyện này, Thất thái tử Tòng Vân khịt mũi coi thường.
Vẻ mặt của Tiên Tri Ma Sư Lục Ngộ biến đổi, muốn nói xen vào, nhưng lại chưa kịp.
Nhưng bên phía Diệp Chân cũng không lập tức kết thúc giao lưu lần này, mà lại đưa tới một phong ngọc giản.
Mở đầu trong ngọc giản là một chuỗi dài vị trí và tin tức của Ma Tộc lãnh chúa cùng với lãnh địa của bọn hắn.
Sau khi gửi đến một danh sách thật dài, Diệp Chân bổ sung thêm một câu.
- Đã như vậy, vậy bản soái sẽ đi tìm nhị thái tử Truy Nhật điện hạ hợp tác.
- Tin tưởng nhị thái tử Truy Nhật điện hạ sẽ phi thường hoan nghênh đối với chuyện một lần đặt vững người thừa kế Ma Hoàng chi vị.
Đối với hiếp không đầu không đuôi này của Diệp Chân, đầu óc Thất thái tử Tòng Vân vẫn không quay lại, chỉ đưa ngọc giản đến cho Tiên Tri Ma Sư Lục Ngộ.
- Tiên sinh, không biết Diệp tặc này có ý gì? Chỉ là, tên lãnh chúa trong danh sách này đều có chút quen thuộc, hình như tất cả đều là tên của đại trung tiểu lãnh chúa sớm trước đây đã đầu nhập dưới trướng bản thái tử?
Thất thái tử Tòng Vân buồn bực nói.
Chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt Tiên Tri Ma Sư Lục Ngộ lại kịch biến, cướp lấy truyền tin na di cỡ nhỏ.
- Để ta!
- Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Lục Ngộ thử hỏi một câu.
Diệp Chân trả lời, vô cùng lưu manh.
- Bản soái Trấn Hải quân, một mình xâm nhập, có thể nói đã hãm tuyệt địa, nhưng trước khi bị vây quét triệt để, mấy chục vạn đại quân tinh nhuệ dưới trướng bản soái vẫn có thể ở trong cảnh nội Ma Tộc đồ sát cướp bóc tứ phía.
- Dù sao thì trước sau gì cũng phải chết, trước khi chết, nhất định phải kéo theo Ma Tộc gấp mười gấp trăm lần chúng ta đệm lưng.
- Nhưng Ma Tộc nhiều như vậy, trước khi chết, đi đồ diệt lãnh địa của những lãnh chúa nào, chuyện này phải có lựa chọn.
- Bản soái tin tưởng, nếu lựa chọn đi đốt giết tàn sát lãnh địa của những lãnh chúa trên danh sách, những lãnh chúa này mang binh ở tiền tuyến chắc sẽ không cách nào an tâm tác chiến, nhất định phải lui về bảo đảm nhà an gia.
- Loại tình huống này, có lẽ Nhị thái tử điện hạ Truy Nhật nhất định sẽ rất cao hứng, trong lúc cao hứng, nói không chừng sẽ cho đội quân chúng ta một chút hi vọng sống thì sao?
Phần này ngọc giản vừa đến, nếu Thất thái tử Tòng Vân còn không rõ ý của Diệp Chân nữa thì không phải là Thất thái tử.
- Ngươi uy hiếp ta?
- Uy hiếp? Chưa nói tới! Chỉ là một đám người sắp chết điên cuồng trước khi chết mà thôi, nếu điên cuồng thành cồng, nói không chừng sẽ liều ra một chút hi vọng sống, Thất thái tử điện hạ, ngươi nói có đúng hay không?
Thất thái tử Tòng Vân nhận được ngọc giản đột ngột yên lặng, thiết quyền nắm thật chặt, hàm răng cắn ken két.
Đây không phải uy hiếp thì là gì nữa?
Hơn nữa còn là loại lấy mạng già của hắn ra uy hiếp!
Một nửa binh lực dưới trướng hắn là tất cả những lãnh chúa lớn nhỏ đầu nhập vào hắn mang tới binh lực, hắn còn phải dựa vào binh lực dưới trướng những lãnh chúa này để tiếp tục chiếm trước châu quận Đại Chu.
Nhưng nếu trong lãnh địa của những lãnh chúa này xảy ra mâu thuẫn, lãnh địa bị đốt giết tàn sát không còn thì sao?
Không cần toàn bộ, chỉ cần một nửa thậm chí một phần ba lãnh địa của những lãnh chúa đầu nhập vào hắn bị đốt giết tàn sát, đại quân dưới trướng hắn sẽ ầm vang băng tán.
Những lãnh chúa đó tới nhờ vả hắn, là vì một tiền đồ tốt hơn và lợi ích lớn hơn nữa.
Thế nhưng nếu ngay cả căn cơ lãnh địa cũng không gánh nổi, vậy còn có người nào sẽ tiếp tục đi theo hắn?
Lực lượng có thể điều động dưới trướng hắn, lập tức sẽ vỡ vụn khoảng một nửa.
Càng thêm muốn mạng là, trong thời gian chiến đấu đoạt vị này, nhị thái tử Truy Nhật đã đi đầu một ngựa, hắn đã ở thế yếu.
Nếu lực lượng dưới trướng hắn lại tiếp tục bị đả kích như vậy, vậy bây giờ, hắn sẽ không cần phải cân nhắc đến chuyện đoạt vị nữa, mà nên cân nhắc sau này phải bảo mệnh như thế nào.
Hơn nữa, Thất thái tử Tòng Vân rất chắc chắn, nếu Diệp Chân liên hệ với vị nhị ca kia, vị nhị ca kia của hắn nhất định sẽ làm như vậy.
- Tốt, không biết Nguyên Soái ngươi muốn hợp tác thế nào?
Tiên Tri Ma Sư Lục Ngộ đã vượt lên trước đưa ra quyết định.