← Quay lại trang sách

Chương 2639 Bổ Sung Sinh Lực

Làm phiền tiên sinh!

Tiên Tri Ma Sư Thất Xu gật đầu một cái, không gian chấn động, sau đó cứ thế biến mất.

Tiên Tri Ma Sư Ma Tộc, nhất là Tiên Tri Ma Sư lục tự trở lên đều sẽ tinh tu một hai loại không gian bí pháp Thần Thông để thuận tiện nhanh chóng tới lui, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu cũng không ngoại lệ.

Sau một canh giờ, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu đã tụ hợp với sáu mươi đạo Đạo Cảnh Ma Tôn ở địa điểm chỉ định.

Những Đạo Cảnh Ma Tôn này, tu vi thấp nhất cũng là Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, trong đó có ba vị lại là Đạo Cảnh hậu kỳ.

Thực lực tổng hợp có thể nói là kinh người.

Ngay khi vừa đến, vẻ mặt của Tiên Tri Ma Sư Thất Xu lạnh lẽo, thần niệm Nguyên Linh bàng bạc như biển khẽ động, một luồng sát ý âm lãnh như rắn lập tức phủ kín tất cả mọi Ma Sư ở đây.

- Nhân Tộc tàn quân này của Diệp Chân đốt giết tàn sát cảnh nội tộc ta, đến nay, nhân khẩu tộc ta chết dưới tay bọn hắn đã cao hơn ngàn vạn.

- Vì để săn giết lần này không xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì, trước khi hành động, bản tọa sẽ tuyên bố một lệnh cấm đã được Cửu Hi đại tiên tri thông qua.

Ánh mắt lần lượt đảo qua trên người sáu mươi vị Đạo Cảnh Ma Tôn, làm cho những Đạo Cảnh Ma Tôn này xưa nay luôn kiêu ngạo này nhao nhao lo sợ trong lòng.

- Từ giờ phút này, ngay khi hành động săn giết bắt đầu, tất cả mọi người nhất định phải cắt đứt bất kỳ liên hệ đối ngoại nào!

- Bất luận kẻ nào, ta nói là bất luận kẻ nào, chỉ cần tự tiện liên lạc với bên ngoài, dù là ngươi liên hệ với người trong tộc, thậm chí là liên hệ với mấy vị thái tử điện hạ thì cũng sẽ giết không tha!

Đồng thời sẽ gây họa cho tộc nhân, một khi phát hiện, cả tộc biếm làm nô lệ!

- Rõ chưa?

Tiên Tri Ma Sư Thất Xu mang theo ý vị cảnh cáo, lần lượt đảo qua trên mặt từng người ở đây!

Cảnh này làm cho trong lòng không ít người trong đội ngũ săn giết nghiêm nghị lên.

Theo vài âm thanh thưa thớt ứng hòa xuất hiện, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu lập tức quát to một tiếng:

- Xuất phát!

Cùng lúc đó, Diệp Chân đang ở trong một bộ lạc khác chém giết thanh niên trai tráng tù binh, thu thập thành quả, nhìn hai phần ngọc giản Liễu Phong đưa tới, khẽ cau mày.

Hai phần ngọc giản này phân biệt đến từ Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt và Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân, thời gian chênh lệch không cao hơn nửa khắc đồng hồ, nội dung cũng đều không khác mấy.

Chính là Ma Thần cung phái ra một săn giết tiểu đội do Đạo Cảnh Ma Tôn tạo thành, số lượng không ít hơn sáu mươi người tiến về khu vực trước mắt Diệp Chân đang ở, tìm kiếm ngắm bắn đại quân Diệp Chân, nói Diệp Chân phải cẩn thận.

Sáu mươi tên Đạo Cảnh Ma Tôn, đối với Diệp Chân thì không sợ.

Đạo Cảnh bên phía Diệp Chân cao tới một trăm ba mươi tám người, nếu lại thêm bọn người Liêu Phi Bạch, Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, Chu Hồng thì số lượng Đạo Cảnh đã cao hơn một trăm bốn mươi người.

Có thể nhẹ nhõm đánh bại đội ngũ săn giết do sáu mươi tên Đạo Cảnh tạo thành này.

Nhưng vấn đề là, đánh bại dễ dàng, muốn chém giết toàn bộ lại vô cùng khó khăn, cho dù trả giá vô cùng to lớn thì cũng không làm được.

Hơn nữa, nếu Diệp Chân làm vậy thì chính là hắn đang nhảy múa trên lưỡi đao, một khi bị đội ngũ Đạo Cảnh quấn lên, phát ra tín hiệu vị trí cho đại quân vây quét ở bốn phương tám hướng, không đến một canh giờ, bộ đội sở thuộc Diệp Chân sẽ lâm vào trong vòng vây dày đặc.

Cho nên, đối với chuyện này, Diệp Chân cũng phi thường xem trọng.

Nhưng theo vị trí mà Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt và Thất Thái Tử Tòng Vân cung cấp, đội ngũ săn giết của Ma Thần cung đang cách vị trí đại quân của Diệp Chân hơn một triệu dặm, cho dù tìm đúng phương hướng thì cũng mất nửa ngày.

Sốt ruột, nhưng không vội vã!

- Đưa tin cho Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt và Thất Thái Tử Tòng Vân, nói bọn hắn mỗi một canh giờ phải thông báo cho chúng ta vị trí đội ngũ săn giết này một lần.

Liễu Phong lĩnh mệnh mà đi, lông mày Diệp Chân vẫn khóa chặt như cũ.

Ma Thần cung xuất động đội ngũ săn giết, đây là một tín hiệu vô cùng không tốt.

Điều này đại biểu cho chi tàn quân này của Diệp Chân đã gây nên Ma Thần cung chú ý.

Trước đó, cho dù là Diệp Chân liên tục đốt giết tàn sát hơn ba mươi bộ lạc, nhưng bên phía Ma Hoàng Cung cũng chỉ xem Diệp Chân như một cây gai nhỏ đâm hơi đau nhức một chút mà thôi.

Chỉ là từ khi mối họa Diệp Chân ngày càng lớn, lúc này bọn hắn mới bắt đầu tăng cường vây quét.

Nhưng lúc này, Ma Thần cung nhúng tay lại đại biểu cho một tín hiệu cực kỳ tươi sáng, Ma Tộc đã coi trọng đối với bộ đội sở thuộc Diệp Chân, hơn nữa đã đạt tới một độ cao mà trước đó chưa từng có.

Nói cách khác, tình cảnh đại quân của Diệp Chân một mình xâm nhập vào nội địa Ma Tộc sẽ trở nên càng ngày càng gian nan.

- Là lúc nên cân nhắc con đường trở về...

Diệp Chân như suy nghĩ điều gì.

Đột nhiên, Ngưu Nhị vội vàng chạy tới, đầu đầy mồ hôi:

- Đại nhân, chứa không nổi.

- Cái gì chứa không nổi rồi?

Diệp Chân ngạc nhiên.

- Giải cứu nô lệ Nhân Tộc, chứa không nổi.

Ngưu Nhị nói.

- Cái gì? Long Chi tiểu thế giới đầy rồi sao?

Trong lúc ngạc nhiên, Diệp Chân lập tức dùng thần niệm liên hệ với Thận Long Nguyên Linh A Sửu đang ra ngoài tản bộ, vừa liên hệ thì trong đầu đã truyền đến âm thanh phàn nàn của con hàng Thận Long Nguyên Linh A Sửu này.

- Một trăm năm mươi vạn!

- Diệp đại gia của ta, ngươi đã nhét vào trong bụng ta một trăm năm mươi vạn người, ngươi đang muốn làm ta no bạo sao?

- Mới một trăm năm mươi vạn nhân khẩu đã đổ đầy rồi? Không phải ngươi nói ngươi có thể chứa rất nhiều sao?

Diệp Chân ngạc nhiên.

m thanh của Thận Long Nguyên Linh A Sửu lập tức trở nên bén nhọn,

- Đây là nguyên nhân của ta sao? Đây là ngươi không cố gắng, Diệp đại gia của ta!

- Ngươi mới giải phong lớp phong ấn thứ sáu, nếu ngươi giải phong toàn bộ chín lớp phong ấn của Thận Long Châu, đừng nói là một trăm năm mươi vạn, cho dù là một ngàn năm trăm vạn, một trăm năm mươi triệu, thậm chí nhiều hơn nữa thì ta cũng có thể nhẹ nhàng chứa đựng....

- Được rồi, ta biết rồi!

Diệp Chân ngay lập tức vội vàng cắt đứt Thận Long Nguyên Linh A Sửu phàn nàn.

Vội vàng giao phó cho Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ một tiếng, thần niệm khẽ động, lập tức tỉnh lại tĩnh tọa tu luyện Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Bảo Châu khí linh A Nguyên.

- A Nguyên, trong thời gian ngắn nhất, lạc ấn tọa độ nơi đây, sau đó đưa ta đi Bắc Hải Độc Long Đảo!

Trên Bắc Hải Độc Long Đảo, Diệp Chân có chút đau khổ vuốt mi tâm.

Trong nửa khắc đồng hồ ngắn ngủi na di một trăm năm mươi vạn Nhân Tộc nô lệ từ các nơi Ma Tộc từ trong Thận Long Châu ra, đối với lực lượng Nguyên Linh của Diệp Chân tiêu hao phi thường lớn.

Lực lượng Nguyên Linh tiêu hao hết sáu thành.

Cũng may là Diệp Chân có Nguyên Linh Tứ Sắc, bằng không thì lấy lực lượng Nguyên Linh trước mắt của hắn sẽ không cách nào trong khoảng thời gian ngắn như vậy giải cứu một trăm năm mươi vạn Nhân Tộc nô lệ đưa tới nơi này.

Không có cách, những Nhân Tộc nô lệ vừa giải phóng không có tổ chức này không giống với đại quân.

Đại quân dưới trướng Diệp Chân, chỉ cần hắn mở ra một lối đi trong Thận Long Châu là dưới trướng đại quân là có thể trong thời gian cực ngắn xông ra khỏi Thận Long Châu, căn bản sẽ không tiêu hao hết bao nhiêu lực lượng Nguyên Linh của hắn.

Thế nhưng những nô lệ vô cùng hoảng sợ, cảm xúc rất không ổn định vừa được giải cứu ra từ Ma Tộc này thì hoàn toàn không giống.

Nhìn nửa canh giờ ngắn ngủi, ở trên đảo đã có thêm một trăm năm mươi vạn nhân khẩu, lông mày Đại tổng quản Sở Chiếu quản lý nội vụ Độc Long Đảo buồn bực khóa thành hình chữ Xuyên.

Dưới tình huống trước mắt, thủ vệ Độc Long Đảo trông giữ một trăm năm mươi vạn người này cũng đã hơi tốn sức.

Chờ Diệp Chân rảnh rỗi thì liên tục không ngừng nói:

- Xin hỏi tôn thượng định xử trí một trăm năm mươi vạn người này như thế nào?

Nói xong, lại mặt buồn rười rượi bổ sung một câu.

- Tôn thượng, dù Độc Long Đảo lớn nhưng muốn ổn định nuôi sống một trăm năm mươi vạn người này trong thời gian dài, chỉ sợ rất khó.