Chương 2640 Vòng Vây
Lông mày Diệp Chân nhẹ giương, nhìn chằm chằm Sở Chiếu một chút, lập tức dọa Sở Chiếu rùng mình một cái.
- Ai nói ta muốn ổn định những người này ở Độc Long Đảo chứ?
- Ngươi phối hợp với Cái Quân, an bài thương thuyền, vẫn chuyển một trăm năm mươi vạn người này, lấy danh nghĩa nô lệ mua được từ bên phía Ma Tộc, lấy danh nghĩa bán từng nhóm, đưa đến Bắc Hải quận, Nhạc An quận, bên đó tự sẽ có người tiếp thu.
Nghe thấy an bài này, Sở Chiếu lập tức thở phào nhẹ nhõm.
- Nhưng có một chút, ngươi phải nhớ kỹ, những người này đều là bách tính Đại Chu ta gặp rủi ro, tuyệt đối không thể đối đãi như nô lệ.
- Trong quá trình vận chuyển, thức ăn nước uống đều phải sung túc, cũng không thể quá chen chúc! Nếu trong quá trình vận chuyển tử thương quá nhiều, hừ!
Diệp Chân hừ lạnh một tiếng đã dọa đến Sở Chiếu rùng mình một cái, sau đó liên tục xưng phải.
- Tất cả tiêu hao trên đường đều dùng tiền của khư thị Độc Long Đảo bổ sung.
Giao phó xong tất cả, Diệp Chân cũng không lập tức rời khỏi, mà ở ngay tại chỗ liên hệ một đám quan viên công phủ của Bắc Hải quận, để bọn hắn chuẩn bị tiếp thu ổn định những nô lệ vừa được giải cứu này.
Mặc dù Diệp Chân sẽ làm cho những nô lệ vừa được giải cứu này có được thân phận như bách tính bình thường của Đại Chu, nhưng ở trong bọn họ cũng không ít người lòng hướng về phía Ma Tộc.
Trên đời này, có ít người, nô lệ quá lâu thì trong xương cốt sẽ tràn ngập nô tính.
Cho nên, sẽ dùng Đồn Điền quân quản lý những người này, sau đó trong tương lai mới dần quản lý bình thường trở lại.
Có những an bài này của Diệp Chân, trong đất phong của hắn, chỉ cần ba đến năm năm thì sẽ triệt để tiêu hóa những nhân khẩu này.
Giải cứu bách tính Đại Chu bị Ma Tộc nô dịch làm phong phú lãnh địa của mình cũng là một trong những kế hoạch của Diệp Chân.
Trước mắt, Diệp Chân đã có Tước Vị, cũng có lãnh địa, hai quận thuộc về loại địa vực lớn nhưng rất thiếu nhân khẩu.
Cho nên, nhu cầu cấp bách là phải có nhân khẩu phong phú, vừa hay ổn định bọn hắn.
Đây cũng là nguyên nhân Diệp Chân tự mình vận dụng Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đưa một trăm năm mươi vạn nhân khẩu này về Bắc Hải một chuyến.
Muốn sau đó làm trống không gian Thận Long Châu, lại tiếp tục thu nhận giải cứu những bách tính Đại Chu bị nô dịch này.
Thật ra thì, con đường trở về của đại quân này của Diệp Chân, đường lui sau cùng thì chính là không gian Thận Long Châu của Diệp Chân.
Nếu quả thật đứng trước tuyệt cảnh, như vậy hắn sẽ thông qua không gian Thận Long Châu, lại từ A Nguyên thi triển dịch chuyển tức thời trong hư không, trực tiếp chạy thoát khỏi nội địa Ma Tộc, đây là con đường trở về cũng là đường lui sau cùng của Diệp Chân.
Cũng là một chỗ dựa để những ngày này Diệp Chân dám ở nội địa Ma Tộc lôi kéo khắp nơi.
Nhưng con đường này, không phải đến vạn bất đắc dĩ thì hắn sẽ không dùng.
Không chỉ sẽ mang đến đại phiền toái cho mình, sẽ còn để bốn mươi vạn huynh đệ dưới trướng này không cách nào lấy một tư thái quang minh chính đại quay lại Đại Chu, mang lại vinh quang cho gia tộc!
Cho nên, Diệp Chân nhất định phải tìm một con đường có thể dẫn toàn bộ Trấn Hải quân quang minh chính đại về nhà.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải tránh thoát đội ngũ săn giết của Đạo Cảnh Ma Tôn do Ma Thần cung phái tới vây quét lần này.
Cho dù Diệp Chân nắm chặt thời gian, làm xong tất cả mọi chuyện, khi quay lại đến nơi ở của Trấn Hải quân đã là một canh giờ sau.
Khi Diệp Chân chạy đến, Trấn Hải quân đã kết thúc cướp bóc, nên hợp nhất thì hợp nhất, nên trang vào trữ vật giới chỉ đưa cho Lạc Ấp thì đưa cho Lạc Ấp.
Chào hỏi Ngưu Nhị một tiếng, sau đó để Thận Long Nguyên Linh A Sửu phối hợp với Ngưu Nhị đem giải cứu ra hơn ba vạn nô lệ Nhân Tộc nơi này, tiếp tục đưa vào trong không gian Thận Long Châu.
Diệp Chân thì chuẩn bị triệu tập bọn người Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ, Hải Phạm thương lượng một chút lộ tuyến tiến quân tiếp theo.
Không đợi Diệp Chân triệu tập, Liễu Phong đã trước vội vàng một mặt ngưng trọng chạy tới, chuyện này làm cho Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.
- Làm sao vậy?
- Đại soái, xảy ra chút ngoài ý muốn.
Liễu Phong thấp giọng nói:
- Đại soái, trước đó, chúng ta ước định với Ngũ Thái Tử và Thất Thái Tử là mỗi một canh giờ phải thông báo chúng ta vị trí đội ngũ săn giết của Ma Tộc Đạo Cảnh một lần.
- Nhưng bây giờ đã qua thời gian mà hai bên vẫn không đưa tới tình báo.
- Ta thúc hỏi một chút, hai bên đều nói trước mắt bọn hắn cũng không biết vị trí đội ngũ săn giết của Ma Thần cung ở đâu.
- Đại soái, ngươi nói có phải hai gia hỏa này phản bội, muốn liên thủ hố chết chúng ta hay không?
Liễu Phong lo lắng nói.
Trong chớp mắt, Diệp Chân đã nắm được mức độ nghiêm trọng của chuyện Liễu Phong nói tới.
Đúng như Liễu Phong nói, nếu Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt và Thất Thái Tử Tòng Vân phản bội, như vậy tình cảnh của đại quân bọn hắn sẽ trở nên rất nguy hiểm.
- Nếu Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt và Thất Thái Tử Tòng Vân muốn hại chúng ta thì sẽ không hành động rõ ràng như thế! Nhưng, chúng ta nhất định phải chuẩn bị tốt tất cả để ứng đối!
Thần niệm khẽ động, tiểu Miêu đã xuất hiện trước mặt Diệp Chân.
- Đi, mang theo Nhiếp Đinh, tuần sát tất cả động tĩnh trong phạm vi mười vạn dặm xung quanh quân ta!
Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh dùng Thiên m Thần Thông phối hợp với Phá Hư Thần Thông của tiểu Miêu có thể khuếch trương phạm vi trinh sát dự cảnh ra mười vạn dặm xung quanh vị trí của đại quân, thậm chí là hai mươi ba mươi vạn dặm.
Đây cũng là một trong những bảo hộ quan trọng để đại quân của Diệp Chân có thể không chút phí sức một mình tránh né đại quân Ma Tộc vây quanh dày đặt.
- Đại soái, vậy chúng ta?
Liễu Phong xin chỉ thị.
Cẩn thận nghiên cứu linh đồ quân sự một hồi.
- Sau khi xong việc, chúng ta sẽ xuất phát về phía mấy lãnh địa của lãnh chúa Ma Tộc này.
- Đại soái, mấy lãnh chúa này hình như là lãnh địa của mấy vị Ma Tộc lãnh chúa gần đây đầu nhập dưới trướng Thất Thái Tử Tòng Vân? Tình báo này vẫn là Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt cung cấp.
Liễu Phong nói.
- Không sai!
Diệp Chân nhẹ gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.
- Mục tiêu hành động bước kế tiếp, chính là chỗ này.
- Cho dù Thất Thái Tử Tòng Vân có hại chúng ta hay không thì lúc này chúng ta đều phải có hành động, biểu hiện ra lực lượng, nói cho Thất Thái Tử Tòng Vân rằng chúng ta đã có thể hố nhị thái tử Truy Nhật, kéo hắn lui lại.
- Như thế thì chúng ta cũng có thể hố hắn, đồng thời kéo chân hắn.
- Để cho hắn hiểu rõ, quyền chủ động nắm giữ trong tay chúng ta, nếu hắn không cung cấp tình báo cho chúng ta, bất cứ lúc nào ta cũng có thể hố chết hắn!
Trong khi nói chuyện, Diệp Chân nặng nề dùng một quyền nện trên linh đồ quân sự ở trước mặt.
Liễu Phong ngạc nhiên xưng phải, hắn vốn cho rằng Diệp Chân có thể sẽ đến lãnh địa của Thất Thái Tử Tòng Vân lẩn trốn, không ngờ lại đánh về phía lãnh địa dưới trướng Thất Thái Tử Tòng Vân.
Phần tâm tính và dũng khí này, quả là…
- Đại nhân, ở cách chúng ta về phía nam mười hai vạn có phát hiện hai vị Ma Tôn Đạo Cảnh trung kỳ có tốc độ tiến lên cực nhanh, nghe bọn hắn giao lưu, hình như đang tìm kiếm tung tích của chúng ta.
m thanh của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh đột ngột vang lên.
- Dự đoán bao lâu có thể đến nơi này?
Diệp Chân hỏi.
- Nhanh thì nửa canh giờ, sẽ không hơn một canh giờ....
Đột nhiên, âm thanh của Nhiếp Đinh đột ngột biến đổi.
- Đại soái, không tốt, phía bắc cách chúng ta hai mươi vạn dặm cũng phát hiện Đạo Cảnh đang lục soát, phía sau bọn hắn còn có một đại quân tùy hành quy mô khoảng ba mươi vạn người!
- Đại soái, bốn phương tám hướng Đông Nam Tây Bắc đều phát hiện hành tung của Ma Tộc Đạo Cảnh và đại quân, cách chúng ta khoảng mười vạn dặm đến ba mươi vạn dặm không giống nhau, ít nhất có bảy đại quân Ma Tộc.
Tin tức này làm cho vẻ mặt của Diệp Chân và Liễu Phong kịch biến!
Hiện tại, bọn hắn đã lâm vào vòng vây!