Chương 2647 Thế Chi Anh Hào
Cái này khiến Tiên Tri Ma Sư Thất Xu vô cùng ngạc nhiên, đồng thời cũng hiểu rõ, nếu hắn đã tăng bảng giá lên gấp năm lần, nhưng Diệp Chân vẫn bất vi sở động, đại biểu Diệp Chân không đồng ý, thì nguyên nhân ở đây đã không phải là bảng giá.
- Vì sao?
Thất Xu ngược lại dò hỏi.
Nghe vậy, Diệp Chân nở nụ cười:
- Thất Xu Ma Sư thật muốn nghe nguyên nhân sao?
Thất Xu khẳng định nhẹ gật đầu.
- Nguyên nhân rất đơn giản, nội bộ Ma Tộc các ngươi có ba thái tử phá nội đấu đoạt vị lẫn nhau, đối với Đại Chu ta thì đó chính là thiên đại hảo sự.
- Nếu có thể lập tức xác định vị trí Thái Tử, kết thúc cục diện tranh giành địa vị, đối Đại Chu chúng ta chính là tai họa.
- Bây giờ, Nhị thái tử Truy Nhật điện hạ đang có lơi thế cao nhất, cho nên, mượn cơ hội tiếp tục suy yếu lực lượng của Nhị thái tử Truy Nhật điện hạ là có lợi nhất cho Đại Chu chúng ta.
- Cho nên, cho dù ngươi ra bảng giá cao bao nhiêu thì trước mắt ta cũng sẽ không thay đổi sách lược tàn sát đẫm máu đã định.
Vừa nghe đến đây ra, sắc mặt Tiên Tri Ma Sư Thất Xu biến đổi, đầu tiên là bất đắc dĩ, sau đó lại nổi lòng tôn kính đối với Diệp Chân:
- Có quốc sĩ như Diệp Nguyên Soái ở đây, Đại Chu rất khó vong!
- Quá khen.
Khách khí một tiếng, Diệp Chân chắp tay:
- Nếu Thất Xu Ma Sư không có việc khác thì xin mời trở về đi.
- Đương nhiên có chuyện!
Tiên Tri Ma Sư Thất Xu một bộ dáng cực kỳ có lòng tin:
- Hôm nay tới đây, đã chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng, không đạt mục đích sẽ không bỏ qua.
- Ồ?
Con mắt của Diệp Chân nhíu lại, trong mắt bắn ra hung quang đáng sợ.
- Diệp mỗ, có thể từ không bị người bức hiếp.
- Ha ha, Diệp Nguyên Soái hiểu sai rồi. Hoàn cảnh của Diệp Nguyên Soái và Trấn Hải quân của ngươi, lúc này cần phải bản Ma Sư uy hiếp sao?
- Ma Hoàng phái ra đại quân và Ma Thần cung phái ra Đạo Cảnh, tổng cộng lại đã có ba năm trăm Đạo Cảnh.
- Đại quân được sử dụng để vây quét bộ của ngươi đã có hơn bốn trăm vạn.
- Nghĩ đến, thời gian Diệp Nguyên Soái và Trấn Hải quân dưới trướng ngươi bị triệt để bao vây tiêu diệt đã không xa, cũng chỉ trong mười ngày mà thôi.
Phân thân Tiên Tri Ma Sư Thất Xu nói.
Sắc mặt của Diệp Chân đột ngột chuyển lạnh, sau đó cười lên ha hả:
- Ma Sư nghĩ nhiều, thời gian mười ngày nửa tháng đã đủ Trấn Hải quân ta làm rất nhiều chuyện.
- Huống hồ, ngay khi Diệp Chân ta suất đại quân đi ngược lại con đường cũ giết vào nội địa Ma Tộc, toàn quân đã làm tốt chuẩn bị hi sinh vì nước.
- Nếu Trấn Hải quân ta thất thủ tại tay ma tộc thì cũng sẽ không câu oán hận nào, trước khi chúng ta chết nhất định sẽ làm cho gấp mười gấp trăm lần Ma Tộc chôn cùng với chúng ta!
Lời nói này, Diệp Chân nói sát khí bốn phía, nói hào khí vượt mây, nói Tiên Tri Ma Sư Thất Xu cũng im lặng thở dài.
- Diệp Nguyên Soái thật là một bậc trượng phu!
Tán thưởng xong, âm thanh biến đổi, vẻ mặt của Tiên Tri Ma Sư Thất Xu biến đổi:
- Nhưng có thể sống sót vẫn muốn sống sót.
- Vì thế, ta đặc biệt hiến một món đại lễ cho Diệp Nguyên Soái.
Cái này đã làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn:
- Đại lễ?
Tiên Tri Ma Sư Thất Xu sẽ có lòng tốt như thế, tặng đại lễ cho hắn?
- Mời xem! Chỉ quang ánh sáng lóe lên, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu đã đưa lên một viên ngọc giản tạo hình cổ phác, che kín đường vân huyền ảo:
- Không biết thứ này, Diệp Nguyên Soái các ngươi có cảm thấy hứng thú hay không?
Ngay khi nhìn thấy ngọc giản, Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm và Đệ Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch đồng thời kinh hô lên.
- Trận phù!
- Thượng cổ na di trận trận phù!
Nhìn thượng cổ na di trận trận phù trước mặt, trong lòng Diệp Chân nổi lên ngàn vạn suy nghĩ, mặc dù có suy đoán, nhưng trong lúc nhất thời, hắn lại có chút không đoán ra dụng ý của Tiên Tri Ma Sư Thất Xu trước mắt.
Hành động lần này của Thất Xu quả thật vượt quá dự kiến của Diệp Chân.
- Không vì gì khác, cho Diệp Nguyên Soái và Trấn Hải quân một đường sống mà thôi.
Nói xong, nhìn thấy sắc mặt Diệp Chân biến đổi, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu lại vội vàng đổi giọng nói:
- Là ta nói sai, không phải đường sống, mà là đường trở về nhà.
- Đường trở về nhà, sao lại nói vậy?
Có nhắc nhở này, Diệp Chân mới nắm chắc dụng ý của Tiên Tri Ma Sư Thất Xu, nhưng cũng không nói ra mà là yên lặng chờ chính Thất Xu nói.
- Đây là một tòa thượng cổ na di trận giấu ở cảnh nội tộc ta, Nhị thái tử Truy Nhật điện hạ đã vô tình phát hiện từ mấy năm trước.
- Thượng cổ na di trận này, có thể nối thẳng thượng cổ na di trận ở Giang Châu Đại Chu.
Ngón tay chỉ về phía thượng cổ na di trận trận phù.
- Trận này phù chính là ta dùng bí pháp luyện chế có thể lâm thời khống chế thông hành tòa thượng cổ na di trận này.
Sau đó, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu lại duỗi ra ba ngón tay.
- Ba ngày! Nếu Diệp Nguyên Soái nguyện ý, ta nguyện ý cho Diệp Nguyên Soái và Trấn Hải quân ba ngày thời gian rút lui.
- Ba ngày sau, thượng cổ na di trận trận phù lâm thời này cũng sẽ mất đi hiệu lực, mà thượng cổ na di trận kia cũng sẽ một lần nữa bị trận pháp che giấu.
Vừa nghe đến đây ra, cho dù Diệp Chân hay là Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm, lại hoặc là Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch cũng vô cùng giật mình.
Cung cấp một thượng cổ na di trận bí mật cho Trấn Hải quân rút lui?
Tiên Tri Ma Sư Thất Xu này có lòng tốt như vậy sao?
Có phải cạm bẫy hay không?
Có phải Ma Tộc thiết kế quỷ dị, liên tiếp ý nghĩ hiện lên ở trong lòng đám người Diệp Chân hay không?
- Ta cũng biết Diệp Nguyên Soái các ngươi chắc chắn còn lo nghĩ trong lòng, nhưng ta có thể đảm bảo, đây không phải là cạm bẫy, lại càng không có mai phục.
- Bởi vì cho dù từ lập trường của ta hay là lập trường của Nhị thái tử điện hạ thì nếu các ngươi đã không nguyện ý bởi vì bảng giá của chúng ta mà thay đổi đối tượng công kích huyết tẩy, như vậy, đưa các ngươi rời khỏi chính là phương án tốt nhất.
- Cũng là phù hợp với lợi ích trước mắt của Nhị thái tử điện hạ nhất.
Nói xong, Tiên Tri Ma Sư Thất Xu lại lộ ra vẻ cực kỳ bất đắc dĩ:
- Đây cũng là biện pháp không cách nào.
Nhị thái tử Truy Nhật điện hạ đoạt vị, lớn hơn tất cả!
- Đây là vị trí cụ thể của thượng cổ na di trận này, còn có địa hình xung quanh và phương pháp tiến vào thượng cổ na di trận.
Lưu lại viên ngọc giản này, phân thân Tiên Tri Ma Sư Thất Xu lập tức cáo từ.
- Nói đến thế thôi, hi vọng Diệp Nguyên Soái có thể vui vẻ nhận phần đại lễ tràn đầy thành ý này của ta.
- Càng hi vọng ngày sau có thể ở chiến trường trên lần nữa gặp phải Diệp Nguyên Soái, đến lúc đó, ta sẽ lấy thân phận quốc sư phân cao thấp với anh hào như Nguyên Soái.
- Cáo từ!
Vừa chắp tay, phân thân Tiên Tri Ma Sư Thất Xu đã như băng vỡ vụng thành hư vô, một chút khí tức Nguyên Linh mảnh như sợi tóc cũng tiêu tán tại chỗ, chỉ để lại ba người Diệp Chân, Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm, Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch hai mặt nhìn nhau.
Tiên Tri Ma Sư Thất Xu đi lưu lại cho bọn người Diệp Chân một nan đề to lớn.
Đây là một con đường để Diệp Chân có thể quang minh chính đại mang theo đại quân giết trở lại trong nước, nhưng cũng có thể là một cái bẫy.
Một cái bẫy để hơn bốn mươi vạn Trấn Hải quân chết không chỗ chôn.
- Hải điện chủ, Nhâm đại Thủ tế, chuyện này, các ngươi thấy thế nào? Có phải là một cái bẫy hay không?
Diệp Chân đau đầu nhìn về hai vị này hỏi kế.
Ai ngờ, hai vị này lại là nhìn nhau cười một tiếng, ngược lại nói với Diệp Chân:
- Loại chuyện lao tâm lao lực này vẫn là giao cho Diệp Nguyên Soái quyết định đi. Chúng ta, tất cả lấy mệnh lệnh của Diệp Nguyên Soái làm chuẩn.
Nói xong, Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch lại nói.
- Đúng như Diệp Nguyên Soái mới nói, lần này giết vào nội địa Ma Tộc, chúng ta đã sớm không để ý sinh tử.