← Quay lại trang sách

Chương 2652 Tự Chui Đầu Vào Lưới

Nghe vậy, Nhị thái tử vẫn luôn chờ đợi tin tức như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm:

- Đã như vậy, vậy thì mời tiên sinh nhanh chóng liên hệ lãnh chúa của những lãnh địa lúc trước chưa bị hao tổn đã rút lui, bọn hắn còn ở nửa đường, lúc này trở về, không cần quá nhiều thời gian, là có thể quay lại.

- Ừm, việc này, ta sớm đã có chuẩn bị, lập tức an bài xong xuôi, nhưng có lẽ cho dù lãnh chúa nào mà lãnh địa không tổn thất thì cũng chỉ sẽ trở về một bộ phận, trong đó khẳng định có không ít người quan sát.

- Ừm, ta rõ ràng!

Nói xong, sắc mặt nhị thái tử Truy Nhật đột ngột trầm xuống.

- Lần này, bị tổn thất lớn như thế, còn phải đưa tiễn hắn về, chủ động để cái tên Diệp Chân này rời khỏi, quả là lợi cho hắn quá, ngày sau, nhất định phải tìm trở về!

- Đây là đương nhiên.

Tiên Tri Ma Sư Thất Xu đột nhiên xuất ra một Trận Bàn liên lạc na di cỡ nhỏ:

- Nhưng lúc này, có một vài thủ đoạn nhỏ lại có thể trước trút cơn giận cho thái tử điện hạ, nói không chừng còn có thể trọng thương bộ đội sở thuộc Diệp Chân!

Nhị thái tử Truy Nhật nghe vậy thì đột ngột vui mừng.

- A, thủ đoạn nhỏ gì mà lợi hại như vậy?

- Chờ một lát, điện hạ sẽ sáng tỏ!

Tiên Tri Ma Sư Thất Xu thừa nước đục thả câu.

Thiên Miếu hạ viện, thời gian sáng sớm, điện chủ Nguyệt Điện Bách Lý Phi xử lý ngọc giản phê chỉ thị một đêm chậm rãi bước ra đại điện, duỗi lưng một cái.

Cho dù là cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ, khô tọa một đêm, hết sức chăm chú trả lời hơn ngàn phần ngọc giản đến từ các phân điện thì cũng có một loại cảm giác mỏi mệt.

Một làn gió trong lành lướt nhẹ qua mặt, duỗi người một cái, cảm giác mệt nhọc diệt hết.

- Hôm nay truyền lệnh đi.

Bách Lý Phi tiện tay gọi phục vụ hầu cận nơi xa qua.

Thân là cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ, quanh năm suốt tháng không ăn uống, cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Nhưng, ngẫu nhiên thỏa mãn một chút dục vọng ăn uống lại là chuyện thường có.

Hầu cận lĩnh mệnh rời đi, một hầu cận khác lại từ đằng xa dùng khay ngọc bưng theo một ngọc giản đi nhanh tới.

Một màn này làm cho lông mày Bách Lý Phi nhíu lại, hơi khó chịu.

Cho dù là ai, liên tục gần một tháng chôn chân trong phòng trả lời ngọc giản thì cũng sẽ rất khó chịu.

Thiên Miếu đang mưu đồ đại sự, lại là thời buổi rối loạn, hắn là một người đại diện thế tục, sự vụ cần xử lý vô cùng vô cùng nhiều, có thể xưng là một lượng lớn.

Lúc này, khó khăn lắm mới rảnh rỗi một hồi nhưng lại có ngọc giản công sự quấy rầy, Bách Lý Phi định phát tác thì hầu cận kia lại vội vàng mở miệng:

- Báo điện chủ đại nhân, một truyền tin na di trận cỡ nhỏ ngươi giao phó có bất kỳ xảy ra tình trạng gì đều phải đưa tới ngay lập tức, mới gửi tới phần ngọc giản này.

- Ồ?

Lông mày Bách Lý Phi buông lỏng, vẻ mặt đột ngột xiết chặt.

Bình thường, mấy truyền tin na di trận cỡ nhỏ hắn giao phó kia sẽ không sinh ra liên hệ, nhưng vừa có liên hệ thì có khả năng đã xảy ra chuyện lớn.

Tay khẽ vẫy, ngọc giản đã bay đến trong lòng bàn tay Bách Lý Phi, ngay khi thần niệm chìm vào, sắc mặt của Bách Lý Phi đột ngột kịch biến.

- Cái gì? Diệp Chân và Trấn Hải quân sắp thông qua thượng cổ na di trận đến Giang Châu.

Tin tức này, quả thực cực kỳ rung động.

Nếu người ngoài nói như vậy, Bách Lý Phi chắc chắn sẽ không tin.

Thế nhưng, tin tức đến từ Ma Thần cung Tiên Tri Ma Sư Thất Xu đã thành lập chiến lược liên hệ, có lẽ sẽ không sai.

Dù không thể tưởng tượng nổi thì cũng sẽ không sai.

- Truyền lệnh, đội ngũ Đạo Cảnh cơ động chờ lệnh ở hạ viện, lập tức tập kết, chuẩn bị xuất phát!

Sau đó, Bách Lý Phi lại thần lục một phần ngọc giản, tiện tay ném cho tên hầu cận.

- Lập tức gửi phần ngọc giản này cho Ly Thân Vương Cơ Nguyên.

- Truyền lệnh, mệnh lệnh Thiên Miếu Đạo Cảnh ở Giang Châu và các châu xung quanh, bất luận xuất phát từ thánh địa, khi thu được mệnh lệnh, ngay lập tức đều lập tức xuất phát về phía Giang Châu!

Hầu cận vội vàng bước đi.

Ly Thân Vương Cơ Nguyên còn đang bị chôn trong chồng công văn, sau khi nhìn thấy ngọc giản khẩn cấp Bách Lý Phi đưa tới thì lập tức đứng lên.

- Diệp Chân và Trấn Hải quân sẽ đến Giang Châu?

Trầm tư mấy hơi, Ly Thân Vương Cơ Nguyên đột ngột phát ra tiếng cười lạnh đáng sợ:

- Cũng dám tự chui đầu vào lưới!

Như vậy, lần này đến, cũng không cần nghĩ đi nữa!

Chỉ suy nghĩ mấy hơi, từng đạo quân lệnh đã từ trên bàn Cơ Nguyên bay ra.

....

Thượng cổ na di trận ở Giang Châu có mấy ngàn vệ tốt và bốn năm ngàn vị thương khách, người đi đường xung quanh chờ đợi thông hành, lúc này giống như đang ngủ, không có bất kỳ động tĩnh gì.

Chỉ có ánh sáng của thượng cổ na di trận ở Giang Châu thì liên tục lóe lên, điều này đại biểu cho thượng cổ na di trận ở Giang Châu đang tiến hành na di.

Bình thường, loại ánh sáng lấp lóe sẽ kéo dài một khắc đồng hồ mới có thể na di người của thượng cổ na di trận ở một chỗ khác tới.

Mặc dù bởi vì Ly Thân Vương Cơ Nguyên ngồi sông kháng ma đóng cửa một nửa thông đạo na di, lại tăng cường cường độ kiểm tra, nhưng thượng cổ na di trận vẫn là phương thức giao thông nhanh gọn, na di cự ly xa, lúc này vẫn như cũ không ngừng có người đi đường tiến vào nơi này, chuẩn bị đến thiêm áp phòng đăng ký na di.

Nhưng khi những người này tiến vào phạm vi thượng cổ na di trận thì đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, tất cả mọi người xung quanh thượng cổ na di trận mở to mắt nhưng giống như rơi vào trạng thái ngủ say, quá kỳ quái.

Nhưng khi bọn hắn định kinh hô thì m Linh hư ảnh xoay quanh ở trong tầng trời thấp kia như ẩn như hiện, nhẹ phun ra một ngụm sương mù, người đến lần nữa trong chớp mắt rơi vào trạng thái ngủ say.

Thời gian một hơi lại một hơi trôi qua, Trường Nhạc công chúa trước tới tiếp ứng Diệp Chân cũng đến thượng cổ na di trận bên cạnh trên chờ đợi đại quân Diệp Chân xuất hiện.

Mặc dù liên tục có liên lạc với Diệp Chân, nhưng mấy năm chưa gặp, tưởng niệm rất nhiều.

Lụa mỏng bao phủ gương mặt Trường Nhạc công chúa, khẽ cắn môi anh đào, trong đôi mắt hiện lên vẻ khẩn trương và chờ mong.

Lần này, Diệp Chân mời nàng đến thượng cổ na di trận ở Giang Châu tiếp ứng Trấn Hải quân, Trường Nhạc công chúa đã không chút do dự đáp ứng.

Lựa chọn người tiếp ứng, lúc trước Diệp Chân đã nghĩ rất lâu.

Nếu như còn được lựa chọn, Diệp Chân sẽ không muốn Trường Nhạc công chúa tới mạo hiểm.

Mặt ngoài nhìn, Diệp Chân có rất nhiều đường.

Có thể thông báo Quân Bộ, có thể mời Đại Ti Thiên Ngũ Dự sắp xếp người tiếp ứng, cũng có thể mời Tổ Thần Điện Đại Thủ Tế Bách Tương sắp xếp người tiếp ứng.

Thế nhưng, Diệp Chân không dám.

Ly Thân Vương Cơ Nguyên hùng ngồi Giang Nam, em trai Chấn Thân Vương Cơ Giới gần như ngang nhiên ủng hộ, không nói mấy vị Thân Vương thảo luận chính sự khác có thái độ mập mờ, ngay cả hai vị Thân Vương thảo luận chính sự này, quan hệ trong triều cũng dây tơ rễ má một đống.

Lúc này, Lạc Ấp, hoặc nói là triều đình Đại Chu, theo Diệp Chân đã không khác gì cái sàng.

Diệp Chân đoán, nếu hắn mời những người khác tiếp ứng, cho dù Quân Bộ hay là Tổ Thần Điện Đại Thủ Tế, lại hoặc là Tuần Tra Ti.

Chỉ sợ người tiếp ứng chưa xuất phát thì tình báo đã đặt ở trên bàn Ly Thân Vương Cơ Nguyên.

Một cái không tốt, sau khi đại quân Diệp Chân vừa đến Giang Châu, đầu tiên đối mặt chính là đại quân dưới trướng Ly Thân Vương tập kích.

Sau khi cân nhắc thận trọng, cuối cùng Diệp Chân để cho Trường Nhạc công chúa một mình trước tiếp ứng tới, như vậy đáng tin nhất, tin tức cũng khó nhất tiết lộ.

Theo Diệp Chân suy nghĩ, chỉ cần toàn quân đến Giang Châu, lấy tinh nhuệ và tốc độ cơ động Trấn Hải quân của Diệp Chân, dưới tình huống Ly Thân Vương Cơ Nguyên không chuẩn bị, xông ra khỏi phạm vi thế lực của Ly Thân Vương Cơ Nguyên là không có bất cứ vấn đề gì.

Dù sao lấy độ tinh nhuệ Trấn Hải quân của Diệp Chân, bộ đội bình thường dưới trướng Ly Thân Vương Cơ Nguyên sẽ không thể nào đuổi kịp đồng thời chặn đường.