Chương 2655 Khư khư cố chấp
Nhưng Đại đô đốc Cơ Nguyên giao mệnh lệnh cho hắn là, tận lực đánh giết quân đội này, nếu không thể thì phải kéo dài thời gian, viện quân sẽ trong thời gian ngắn nhất đuổi tới.
Trước mắt, loại tình hình này, cho dù viện quân đuổi tới thì cũng không cách nào động thủ.
Ai dám hứng chịu cái danh tạo phản, tấn công Trường Nhạc công chúa chứ?
Nhưng nếu không làm gì thì có lẽ quan vận của Ngụy Phàn hắn cũng đã đến lúc kết thúc rồi.
m thầm gọi một thân vệ đến, Ngụy Phàn dùng tốc độ nhanh nhất thần lục ra một phần ngọc giản, để thân vệ lập tức gửi cho Đại đô đốc Cơ Nguyên.
Đồng thời, điện chủ phân điện Giang Châu Thủ Bình cũng âm thầm truyền tin cho điện chủ Nguyệt Điện Bách Lý Phi, trước mắt, loại tình hình này, hắn đã không biết phải xử lý như thế nào.
Cũng ở trong nháy mắt này, thượng cổ na di trận ở Giang Châu lấp lóe thật lâu rốt cục dừng lại một chút.
Ngay khi đại lượng quang ảnh xuất hiện, một đạo sát khí vô hình đột ngột phóng lên tận trời, áp chế hai mười vạn đại quân xung quanh đến hô hấp cũng không trôi chảy.
Đập vào mi mắt là một nhóm quân đội!
Mỗi tên lính, cả người đều giống như được vớt ra từ trong tiên huyết, khải giáp trước ngực phía sau lưng trong khe hở, đều có dị vật biến đen.
Trên người mỗi tên lính đều phát ra mùi máu tươi vô cùng dày đặc, đối mặt với tình cảnh vừa xuất hiện ở na di trận đã bị hai mười vạn đại quân vây quanh, bộ đội tiên phong này không có bất kỳ kinh hoảng nào.
Ánh mắt lạnh như băng làm cho từng người trong đại quân đối diện vô cùng kinh hãi.
- Thần Tổ Thần Điện Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch tham kiến công chúa thảo luận chính sự điện hạ.
Chúng tướng sớm đã đạt được Diệp Chân phân phó, ngay lập tức tiến lên tham kiến Trường Nhạc công chúa.
Nhìn Trấn Hải quân máu nhuộm chinh y, vẻ kích động chợt lóe lên trong mắt Trường Nhạc công chúa.
- Các dũng sĩ Đại Chu ta, chào mừng các ngươi về nhà!
Trong nháy mắt tiếp theo, mười vạn sĩ tốt đã vang lên tiếng hoan hô như núi kêu biển gầm.
Về nhà, đây là từ khi bước ra chiến trường đã nhớ đến vô số lần chữ, đến nay, đã qua mấy năm.
- Xuất trận, xếp hàng chờ!
Reo hò qua đi, theo Trường Nhạc công chúa ra lệnh một tiếng, âm thanh ra lệnh của các tướng lĩnh vang lên, mười vạn Trấn Hải quân theo thứ tự xuất trận, tầng tầng lớp lớp xếp hàng chặt chẽ.
Kiếm ra khỏi vỏ, nỏ lên dây cung, ý đề phòng rất đậm.
Gần như là đồng thời, thượng cổ na di trận ở Giang Châu vừa na di hoàn tất lại lần nữa lóe lên.
Mà cũng vào lúc này, Diệp Chân cũng nhận được tình hình mới nhất từ thượng cổ na di trận ở Giang Châu.
Mười vạn đại quân vừa xuất trận đã bị trú quân Giang Châu vây quanh, cái này thật sự là ngoài ý liệu của Diệp Chân.
Nhưng tin tức là ai tiết lộ, Diệp Chân đã không rảnh suy nghĩ.
Suy nghĩ một chút, hắn lập tức hạ đạt một mệnh lệnh cực kỳ kinh người.
- Có thể kéo thì kéo, tận lực kéo dài thời gian. Không động thủ trước, nhưng nếu trú quân Giang Châu dám động một đao một kiếm thì lập tức phản công, tuyệt đối không được nương tay!
Trấn Hải quân dưới trướng Diệp Chân lấy một mình tung hoành vạn dặm trong cảnh nội Ma Tộc, chém giết ngàn vạn quân dân Ma Tộc, bây giờ trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cục trở về Đại Chu, mỗi một người đều vô cùng trân quý.
Ai dám động thủ với bọn hắn, Diệp Chân tuyệt đối sẽ lập tức khai đao!
Cùng lúc đó, Thiên Miếu điện chủ Nguyệt Điện Bách Lý Phi, và Đại đô đốc Cơ Nguyên cũng thu được ngọc giản do thuộc hạ của mỗi người truyền đến.
- Không ngờ lại là Trường Nhạc công chúa đích thân đi tiếp ứng cái tên Diệp Chân này! Việc này, chỉ sợ không dễ làm.... Với mắt tình hình trước mắt thì ván này rất khó phá!
Nhíu mày khổ tư một phen, Bách Lý Phi viết ra một phần ngọc giản, rất nhanh đã phát ra ngoài.
- Cũng chỉ có hắn tự mình ra mặt thì mới có thể phá cục này.
Bách Lý Phi lẩm bẩm nói.
...
Xung quanh thượng cổ na di trận ở Giang Châu, theo thời gian trôi qua, bầu không khí càng ngày càng khẩn trương.
Đầu tiên là ba mươi vạn đại quân trú đóng ở ngoài thành Giang Châu, cũng toàn bộ điều vào, hội tụ lại với hai mười vạn đại quân thành nội Giang Châu, tầng tầng lớp lớp vây quanh Trấn Hải quân vừa lần lượt na di tới từ thượng cổ na di trận.
Không chỉ như thế, xung quanh càng có đại lượng đại quân tinh nhuệ lệ thuộc vào Đại đô đốc Cơ Nguyên chạy tới.
Lúc này, xung quanh Giang Châu thành nho nhỏ, ít nhất tập trung bảy mươi vạn đại quân dưới trướng Ly Thân Vương Cơ Nguyên, sát khí ngút trời.
Càng quan trọng là, trong vòng ngắn ngủi một canh giờ, cường giả Đạo Cảnh của Thiên Miếu từ bốn phương tám hướng tụ tập tới đã hơn một trăm hai mươi vị, số lượng Thần Sư Giới Vương Cảnh cũng cao hơn một vạn.
Càng có hơn năm mươi vị Đạo Cảnh, hơn năm ngàn Giới Vương Cảnh đến từ dưới trướng Đại đô đốc Cơ Nguyên khẩn cấp chạy tới chi viện.
Cho dù là Trấn Hải quân đã na di tới bốn mươi vạn, cao thủ Trấn Hải quân đã na di tới hơn phân nửa, nhưng về mặt sức mạnh vẫn bị ép gắt gao như cũ.
Thế nhưng, cho dù quân lực và cao thủ đối diện tụ tập có nhiều hơn nữa thì, Trường Nhạc công chúa lơ lửng ở giữa không trung vẫn một mặt lạnh nhạt.
Có nàng ở đây, có công chúa thảo luận chính sự nàng ở đây, đối diện sẽ tuyệt đối không dám đánh vào.
Đột nhiên, hư không trên Giang Châu thành đột ngột chấn động, một cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ từ hư không nhô ra nửa thân thể, sau lưng là một thông đạo không gian vô cùng ổn định.
Ly Thân Vương Cơ Nguyên mặc Bát Long Thảo Luận Chính Sự Thân Vương phục, được hai mươi tên Đạo Cảnh bảo hộ từ trong hư không nhanh chân bước ra.
- Ha ha ha, Trường Nhạc chất nữ, ngọn gió nào thổi ngươi tới nơi này của bản vương vậy?
Trong chớp mắt, gương mặt xinh đẹp của Trường Nhạc công chúa trở nên lạnh lùng!
- Trường Nhạc gặp qua Nguyên Vương thúc.
Ly Thân Vương Cơ Nguyên xuất hiện, Trường Nhạc công chúa theo đủ cấp bậc lễ nghĩa tiến lên làm lễ.
Đối với chuyện này, Ly Thân Vương Cơ Nguyên chỉ thản nhiên phất tay:
- Hôm nay, bản vương đến Giang Châu có mang theo quân vụ, đợi bản vương xử lý xong quân vụ sẽ tái thiết tiệc rượu khoản đãi Trường Nhạc chất nữ.
Không hổ là gừng càng già càng cay, Ly Thân Vương Cơ Nguyên đối với ý đồ của Trường Nhạc công chúa đến đây, tại sao lại xuất hiện ở nơi này đều không hỏi, trực tiếp nói ra ý đồ của hắn.
Trực tiếp làm cho một ít lí do thoái thác và kế hoạch của Trường Nhạc công chúa phải buồn bực nuốt trở về, căn bản không cho Trường Nhạc công chúa bất cứ cơ hội nào.
Vung tay lên, hầu cận trực tiếp lộ ra cờ xí và ấn tỉ của Ly Thân Vương Cơ Nguyên, Nhân Đại đô đốc Ma Chiến Trường.
Ngay khi cờ ấn này xuất hiện đã làm cho sắc mặt bọn người Hạ Kỳ, Miêu Bích đột ngột kịch biến, mà vẻ mặt của Trường Nhạc công chúa cũng biến thành vội vàng.
- Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất Bắc bộ chiến khu Hạ Kỳ ở đâu?
Ly Thân Vương Cơ Nguyên lại ra tay trước trị người, không cho Trấn Hải quân đối diện chút thời gian phản ứng nào, trực tiếp điểm tên chỉ họ hỏi thăm.
Hạ Kỳ do dự một chút, chậm rãi ra khỏi hàng.
- Có mạt tướng!
Nhìn Hạ Kỳ ra khỏi hàng, ánh mắt của Ly Thân Vương Cơ Nguyên đột ngột biến thành vô cùng lăng lệ.
- Ồ, còn sống? Còn sống là được rồi.
- Người tới, bắt lại cho ta!
Vừa nói dứt câu đã lập tức có mười Đạo Cảnh từ sau lưng Ly Thân Vương Cơ Nguyên xông ra, xông về phía Hạ Kỳ.
Dưới tích uy của Đại đô đốc Cơ Nguyên, Hạ Kỳ lại nhất thời không biết ứng đối ra sao, mắt thấy hai mươi vị Đạo Cảnh sắp nhào vào quân trận Trấn Hải quân.
Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch đột nhiên nghênh tiếp:
- Chậm đã!
Gần như là đồng thời, lấy Thủy Linh Điện chủ Hải Phạm cầm đầu, nhóm Tổ Thần Điện Đạo Cảnh đã lập tức đứng ở sau lưng Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch đi.
- Đại đô đốc, không biết chúc Tướng Quân có tội gì, Đại đô đốc vừa thấy mặt đã muốn bắt như vậy?
Nhâm Đại Thủ Tế hỏi.