Chương 2656 Chụp Mũ Bất Thành
Ly Thân Vương Cơ Nguyên lạnh lùng nhìn lướt qua Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch.
- Nhâm Đại Thủ Tế, đây là quân vụ, ngươi không có quyền hỏi đến?
- Trước kia đúng là lão phu không có quyền hỏi đến. Nhưng bây giờ, lão phu đã nhập tịch dưới trướng Trấn Hải quân của Diệp Nguyên Soái, làm một lão tốt!
- Bây giờ cơ Đại đô đốc vừa thấy mặt đã muốn bắt Tướng Quân của Trấn Hải quân ta, chuyên tới để hỏi một chút.
Ánh mắt của Ly Thân Vương Cơ Nguyên ngưng lại, thần quan đại thịnh:
- Ngươi tuy là Tổ Thần Điện Tam Đại Thủ Tế, nhưng ngươi chỉ là một lão tốt, có tư cách gì hỏi đến quân vụ của bản đốc!
- Người tới, bắt người cho bản Đô Đốc, người nào dám ngăn cản, giết chết bất luận tội!
- Chúng ta lĩnh mệnh!
Như vậy còn chưa hết, ánh mắt của Ly Thân Vương Cơ Nguyên nhìn về phía đông đảo Đạo Cảnh của Thiên Miếu.
- Chư vị nghĩa sĩ kháng ma, bản đốc hoài nghi trong đội quân này có gian tế của Ma Tộc, nếu tiếp theo có bất kỳ người nào dám chống lại quân lệnh của bản Đô Đốc, còn xin chư vị nghĩa sĩ xuất thủ tương trợ, có thể giết chết tại chỗ!
- Đại đô đốc cho mời, chúng ta sao dám không theo!
Thủ Bình ứng thanh một tiếng, vung tay lên, trăm hai mươi vị Đại Thần Sư của Thiên Miếu từ bốn phía đã mỗi người chiếm một phương vị yếu hại, hướng về phía Trấn Hải quân.
Lúc này, Đạo Cảnh của Trấn Hải quân chỉ mới tới đây hơn chín mươi người, luận số lượng Đạo Cảnh thì chỉ có một nửa bên phía Ly Thân Vương Cơ Nguyên mà thôi.
Một trăm hai mươi vị Đạo Cảnh của Thiên Miếu, tăng thêm bên phía Ly Thân Vương, tình thế lập tức trở nên tràn ngập nguy hiểm.
Sắc mặt Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch đột ngột biến đổi:
- Đại đô đốc, ngươi vẫn định khư khư cố chấp sao?
Trả lời Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch cũng chỉ có một tiếng cười lạnh, nhưng đám Đạo Cảnh xung quanh vây đánh tới lại là càng ép càng gần, khí tức cũng càng xách cao lên.
- Toàn quân nghe lệnh, chuẩn bị chiến đấu!
Cổ Thiết Kỳ đột nhiên ra lệnh, trong chớp mắt mệnh lệnh bốn mươi vạn Trấn Hải quân tới trước hành động.
Tôi luyện sinh tử trong thời gian dài như vậy đã sớm luyện Trấn Hải quân thành một đột quân thiện chiến, một đội quân tinh nhuệ hổ lang chi sư.
Thi hành mệnh lệnh đã thành phản xạ tự nhiên trong xương cốt.
Mệnh lệnh của Cổ Thiết Kỳ vừa ra đã lập tức giống như một máy móc vô cùng tinh vi vận chuyển lên.
Tất cả lớn nhỏ quân trận tầng tầng lớp lớp vận chuyển, các loại nỏ tiễn đẳng cấp khác nhau bao gồm Đinh Hắc Phá Thiên Tru Long Nỗ mạnh mẽ nhất, lúc này cũng cùng nhau dùng nỏ tiễn nhắm về phía những Đạo Cảnh kia.
Hơn nữa, dưới một tiếng quân lệnh này, hành động không chỉ là những tướng sĩ bình thường, còn có các tế vệ và tư tế của Tổ Thần Điện bị Diệp Chân chỉnh biên.
Trong khoảng thời gian này, phục tòng quân lệnh bất cứ khi nào đã thành lạc ấn trong xương cốt.
Quân lệnh vừa ra, từng người điên cuồng vận chuyển Linh Lực, dùng khí tức gắt gao khóa chặt Thiên Miếu Đạo Cảnh cách mình gần nhất.
Trong chớp mắt, tình thế khẩn trương đến cực hạn.
Có thể nói, lúc này, chỉ cần có một người xuất thủ thì huyết chiến sẽ lập tức bộc phát!
- Ha ha ha ha, rất tốt!
Đại đô đốc Cơ Nguyên cười to lên:
- Nhâm Đại Thủ Tế, Tế Ti Tổ Thần Điện các ngươi lại ở cùng với một đội đào quân, một đội tội quân làm mất thành.
- Lúc này, bản Đô Đốc muốn bắt bọn hắn hỏi tội, Tổ Thần Điện các ngươi cũng dám bảo vệ bọn hắn! Làm sao, các ngươi đang muốn phản quốc sao?
Vừa nghe lời này ra, tất cả những người có tri thức ở đây, đều có một loại cảm giác vô cùng hoang đường.
Người sắp phản loạn làm loạn là Cơ Nguyên ngươi, có được hay không?
Lúc này, Cơ Nguyên ngươi lại cắn ngược một cái, cắn ngược lại Trấn Hải quân muốn phản quốc.
Chuyện này quả thực...
- Chư quân nghe lệnh, ba bộ tàn quân gồm Bắc Hải Thiên lãng quân, quân đoàn thứ nhất bắc bộ chiến khu, Trấn Nam quân đoàn, sau khi mất thành không nghe quân lệnh, chạy trốn tứ phương.
- Lúc này trở về, nếu không bỏ vũ khí chịu trói, tất cả đều coi là phản quốc! Đến lúc đó, chư quân có thể tận lực chém giết!
Trong nháy mắt tiếp theo, âm thanh tuân mệnh như núi kêu biển gầm vang lên.
- Chúng ta cẩn tuân quân lệnh của Đại đô đốc!
Thoáng chốc, trong ngoài từ trên xuống dưới, bảy mươi vạn đại quân bắt đầu kết quân trận, nhao nhao rống giận.
Đao thương kiếm nỏ trong tay cùng hướng về phương hướng Trấn Hải quân.
Lúc này, âm thanh của Đại đô đốc Cơ Nguyên lại lần nữa vang lên.
- Ba bộ tàn quân các ngươi nghe ĐY, ta chính là Đại đô đốc Nhân Ma Chiến Trường Cơ Nguyên, làm mất thành đào quân, đều không phải ý của các ngươi.
- Chỉ cần lúc này các ngươi bỏ vũ khí xuống, bản Đô Đốc đồng đều có thể đặc xá các ngươi, không truy xét tội của các ngươi, chỉ chém đầu tướng lĩnh!
Vì trong thời gian ngắn nhất cầm xuống nhánh đại quân này, giảm bớt liều mạng trong thương vong, Ly Thân Vương Cơ Nguyên tại chỗ lấy thân phận của hắn, tự mình áp dụng kế sách tan rã quân tâm này.
Nói xong, Ly Thân Vương Cơ Nguyên hơi mong đợi nhìn Trấn Hải quân đối diện.
Một hơi, hai hơi.
Trong đôi mắt của Ly Thân Vương Cơ Nguyên xuất hiện một tia ngoài ý muốn, không ai bỏ khí giới.
Ba hơi, năm hơi, bảy hơi thở, trong đôi mắt của Ly Thân Vương Cơ Nguyên đã che kín sự ngạc nhiên, hắn đã nói xong lâu như vậy, nhưng vẫn không có một người nào bỏ khí giới!
Chuyện này quả thực.... Không thể tưởng tượng nổi!
Trước kia, chỉ cần hắn đưa ra lời hứa hẹn như vậy thì lập tức có thể làm tan rã quân tâm đối phương, làm hơn phân nửa binh sĩ đối phương lập tức bỏ khí giới.
Nhưng lần này, hắn lại tính sai.
Nhưng sau khi kinh ngạc ngoài ý muốn thì vẻ mặt của Cơ Nguyên đột ngột chuyển sang lạnh lẽo, quát chói tai.
- Không ngờ, các ngươi lại ngu xuẩn mất khôn như thế!
- Đã như vậy, quân pháp vô tình! Người tới, bọn phản quân này....
- Vương thúc chậm đã!
Vừa mới né qua một bên, Trường Nhạc công chúa đột ngột bay ra, ngăn ở trước trận của hai quân.
- Vương thúc, Trấn Hải quân này có phải phản quân hay không, là công hay tội thì tự có Quân Bộ định luận, Vương thúc còn không tư cách định bọn hắn là phản quân?
Trường Nhạc công chúa đối chọi gay gắt nói.
- Hừ, quân quốc trọng sự, lúc nào đến phiên một nữ nhi NHƯ ngươi xen vào? Còn không mau lui ra!
- Vương thúc nói vậy sai rồi, Trường Nhạc chính là điện chủ Man Linh Điện Tổ Thần Điện, lại là công chúa thảo luận chính sự, đương nhiên có tư cách xen vào!
- Vương thúc, Trấn Hải quân một mình xâm nhập, càng quét nội địa Ma Tộc lập xuống quân công đầy trời, Vương thúc há có thể lấy phản quân định tội?
Nghe vậy, Ly Thân Vương Cơ Nguyên cười lên ha hả.
- Ta chính là Đại đô đốc Nhân Ma Chiến Trường, quân vụ chỉ cần một lời của ta là có thể quyết định, há có thể để một phụ nhân như ngươi ảnh hưởng!
- Truyền quân lệnh của bản Đô Đốc, trong mười hơi, nếu ba bộ tàn quân này còn không bỏ vũ khí xuống thì giết chết bất luận tội!
- Bắt đầu tính thời gian!
Trong chớp mắt có quân pháp quan tiến lên, âm thanh âm trầm giống như bùa đòi mạng vang lên.
Mười!
Chín!
Tám!
Bảy!
…
…
Sáu!
Năm!
Bốn!
Ba!
m thanh đếm ngược ngắn mà gấp rút của quân pháp quan Giang Châu thành giống như một thanh đồ đao treo trên đỉnh đầu mọi người, mỗi một con số đều sẽ làm cho thanh đồ đao này hạ xuống gần đỉnh đầu của mọi người một chút.
Nhưng loại cảm giác đồ đao treo lơ lửng trên đầu là của tất cả mọi người.
Trong âm thanh đếm ngược, bảy mươi vạn đại quân dưới trướng Đại đô đốc Cơ Nguyên, người người không tự chủ được xiết chặt vũ khí trong tay, trong lòng bàn tay ướt mồ hôi, mang cho bọn hắn một loại cảm giác âm lãnh trơn trượt, làm cho ánh mắt của bọn hắn trở nên khẩn trương.
Phần lớn binh sĩ ở đây đều là lão tốt, trong mắt nhưng lão tốt này, thực lực binh sĩ đối diện có thể nhìn ra đại khái.
Đại quân đối diện tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Ánh mắt lạnh như băng, không có chút tình cảm ba động kia.
Đây tuyệt đối là lão tốt tinh nhuệ chân chính, tự tay chém giết hơn mười người trở lên mới có thể luyện thành.
Đối mặt với đại quân như vậy, dù là quân lực phe mình gấp đôi đối phương, nhưng cho dù thủ thắng thì chỉ sợ cũng thắng thảm!
So sánh dưới, Trấn Hải quân của Diệp Chân đã trấn định hơn nhiều.