← Quay lại trang sách

Chương 2657 m Thanh Quân Lễ

Bọn hắn ở nội địa Ma Tộc lập xuống nhiều quân công như vậy, thu được nhiều chiến lợi phẩm như vậy, bị Nhân Ma Chiến Trường này Đại đô đốc Cơ Nguyên trước mắt nói một câu đã bác bỏ.

Ai nghe người đó ngốc!

Làm lính, đại đa số thời gian chỉ nhận lệnh trực tiếp từ thống lĩnh nguyên soái của mình, về phần Nguyên Soái trên Nguyên Soái thì thật có lỗi, không biết, nhất là dưới tình huống chủ tâm cốt ở phe mình.

Hai!

Ngay khi quân pháp quan đếm ngược đến còn số này thì đã không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng hơi khẩn trương.

Hắn vô cùng rõ ràng, một khi đếm ngược kết thúc, nơi này sẽ bạo phát ra một trận huyết chiến như thế nào.

Trường Nhạc công chúa chắn ngang ở trước trận hai quân, ống tay áo bồng bềnh, sau lưng đột ngột hiện ra vô số m Linh như ẩn như hiện, phát ra khí tức cực kỳ kinh khủng.

Đại đô đốc Cơ Nguyên vẫn như cũ mặt không biểu tình, nhưng nếu có người quan sát ánh mắt của hắn thì sẽ phát hiện, lúc này ánh mắt của hắn rất băng khoăn, nhưng cũng rất kiên định!

Hôm nay, hắn nhất định phải tru sát Diệp Chân!

Đồng thời cũng phải lưu lại nhánh đại quân này!

Nếu không, một khi để nhánh đại quân này trở về Đại Chu, ngày sau sẽ không có cơ hội bao vây tứ phía như hôm nay.

Một cái không tốt, ngày sau sẽ có thể trọng thương đại quân của hắn.

Huống chi, các tư tế Tổ Thần Điện trước mắt này, xử lý một bộ phận, lại tù binh một bộ phận, không thể tốt hơn.

Dù sao, cơ hội vừa chiếm đại nghĩa, vừa chiếm danh phận như hôm nay cũng không nhiều.

Dừng lại một hơi, quân pháp quan khẩn trương, đầu đầy đổ mồ hôi, lần nữa chậm rãi há miệng, định đếm đén con số cuối cùng.

Nhưng cũng vào lúc này, âm thanh sâu kín của Diệp Chân đột ngột từ phía sau cùng của Trấn Hải quân vang lên.

- Nguyên soái Trấn Hải quân Diệp Chân tham kiến Đại đô đốc!

Thân hình Diệp Chân từ trung tâm thượng cổ na di trận vừa đình chỉ lấp lóe xuất hiện, trực tiếp bay lên giữa không trung, từ xa hành lễ về phía Đại đô đốc Cơ Nguyên!

Cái gọi là cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt!

Thế tử Cơ Cảnh vô cùng ưu tú, đã là thế tử của Ly Thân Vương phủ, ngày sau, hắn leo lên đại vị sẽ phong lên làm Thái Tử.

Thế nhưng lại bị cái tên Diệp Chân này làm mất đi nhục thân, tuy đã tìm được thân thể thích hợp phụ thể trùng sinh.

Nhưng, đối với Hoàng Tộc thì đã mất đi huyết mạch quan trọng nhất.

Nói cách khác, vị trí thế tử đã không có phần của Cơ Cảnh sau khi phụ thể trùng sinh, mà Ly Thân Vương Cơ Nguyên còn phải phí hết tâm tư một lần nữa chọn lựa thế tử.

Tính toán ra, đã có tiền đồ của hai nhi tử bị hủy ở trên tay Diệp Chân.

Trước đó, An Linh Hầu Cơ Già là tiểu nhi tử của hắn, lại bị Diệp Chân cướp mất Tước Vị, bây giờ đang đảm nhiệm chức vụ ở Thiên Miếu.

Làm sao có thể không hận.

- Diệp Chân, ngươi có biết tội của ngươi không?

Ly Thân Vương Cơ Nguyên đột ngột rống giận.

Thanh âm này vừa vang lên, quân pháp quan đang đếm ngược bỗng nhiên một thở dài một hơi.

Chư quân Giang Châu đã chuẩn bị xuất thủ cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Trận này, trận nhắm vào đồng bào của mình này, nếu không cần thiết thì bọn hắn cũng không muốn đánh.

Chậm rãi chào đón, Diệp Chân đầu tiên là hướng về đám người thăm hỏi từng người, lại nhìn chăm chú về phía Trường Nhạc công chúa một chút, lúc này mới cười lạnh nói:

- Đại đô đốc nói gì vậy, Diệp Chân ta có tội gì?

- Hừ, liên tiếp thất thủ Huyết Quang pháo đài, Huyết Hà cấm địa, dẫn đến phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường toàn bộ sụp đổ, sau đó lại mang theo đại quân chạy án, ngươi đây chính là tội lớn ngập trời!

Ly Thân Vương Cơ Nguyên chỉ tay Diệp Chân.

- Tốt một cái tội lớn ngập trời!

Diệp Chân cười lạnh:

- Xin hỏi Đại đô đốc, Diệp Chân ta vốn lấy chức trách của Bắc Hải quận công, trấn thủ Huyết Hà quân thành.

- Là lâm nguy ngay khi nghe theo quân lệnh của ngươi, ứng phó thái tử, giết vào trong mấy trăm vạn đại quân của Ma Tộc, gấp viện binh Huyết Quang pháo đài.

- Thủ thành mấy ngày không có một viện quân đến, lui vào Huyết Hà cấm địa, trong lúc đó cầu viện ngươi vô số lần!

- Ngươi biết rõ Huyết Hà cấm địa có liên quan đến sinh tử của phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường, ngươi lại không phát một binh một tốt, mặc cho bốn mươi vạn đại quân của ta bị ba trăm vạn đại quân của Ma Tộc thay phiên ngày đêm vây công.

- Này là đạo lý gì?

Những lời này, Diệp Chân vốn chưa nói cần thiết, nhưng lúc này đã về nước, mang việc thì cần phải nói rõ ràng!

Việc này liên quan đến thanh danh sau này của Diệp Chân, và tương lai của bốn mười vạn đại quân Trấn Hải quân, Diệp Chân nhất định phải làm thế!

- Bản Đô Đốc đã sớm phái ra viên quân, chỉ là vì rất nhiều nguyên nhân nên chưa kịp đến, những chuyện này, bản Đô Đốc tự sẽ giải thích với bệ hạ! Nhưng tội danh liên tiếp mất thành, quân luật của Đại Chu như thế!

- Diệp Chân, nếu ngươi không muốn liên lụy đồng đội huynh đệ dưới trướng ngươi thì lập tức quỳ xuống đất thỉnh tội, có lẽ sẽ còn có một đường sống!

Đại đô đốc Cơ Nguyên lệ quát lên.

- Quỳ xuống đất thỉnh tội? Ta vô tội, tại sao phải thỉnh tội?

Sắc mặt của Đại đô đốc Cơ Nguyên tối đen.

- Đúng như Trường Nhạc công chúa nói, ngươi chịu tội sẽ cho Quân Bộ định luận! Nhưng bộ đội của ngươi vừa từ Ma Tộc trở về, đề phòng gian tế lẫn vào! Hiện tại, bản Đô Đốc mệnh lệnh quân đội của ngươi, ngay tại chỗ bỏ vũ khí xuống, tiếp nhận đại quân ta thẩm tra!

Nghe vậy, Diệp Chân khinh miệt nhìn thoáng qua Đại đô đốc Cơ Nguyên:

- Không thể nào!

- Dám làm trái quân lệnh của bản Đại đô đốc, Diệp Chân, ngươi đang muốn tạo phản sao?

- Người tới, nguyên soái Bắc Hải Thiên lãng quân Diệp Chân ý muốn tạo phản, cho ta....

Mượn cớ, quấn một vòng lớn, chụp mũ tạo phản, trực tiếp hạ lệnh toàn quân công kích, diệt bộ đội sở thuộc Diệp Chân, đây mới là ý nghĩ lúc này của Đại đô đốc Cơ Nguyên.

Nhưng Diệp Chân lại không cho hắn cơ hội này.

- Đại đô đốc chậm đã, Diệp Chân không phải bất tuân quân lệnh, mà là có mang theo hoàng mệnh!

m thanh như lôi đình của Diệp Chân đột ngột truyền khắp bốn phương tám hướng, này làm cho Đại đô đốc Cơ Nguyên vừa chiếm cứ đại nghĩa danh phận đã lập tức không còn.

Bất đắc dĩ, Đại đô đốc Cơ Nguyên đành phải hỏi.

- Có hoàng mệnh gì, vì sao bản Đô Đốc không biết?

- Trấn Hải quân ta, xâm nhập nội địa Ma Tộc, tung hoành năm triệu dặm trong Ma Tộc, chém giết mấy ngàn vạn quân dân Ma Tộc, bây giờ đắc thắng trở về, đương nhiên phải hiến tù binh cho bệ hạ, dâng lên chiến lợi phẩm.

Không đợi Đại đô đốc cơ trả lời, Diệp Chân đã vung tay lên nói.

- Người tới, mang chiến lợi phẩm, tù binh mà Trấn Hải quân ta sắp hiến cho bệ hạ, cho Đại đô đốc nhìn qua!

- Vâng, cẩn tuân mệnh lệnh của đại soái!

Trong nháy mắt tiếp theo, từng đội từng đội binh sĩ từ trong đám người đi ra, bốn người một tổ, mỗi bốn người khiêng một xe tấm to lớn dài mười mét, rộng năm mét.

Trong đó là tường cái đầu của Ma Tộc với tướng mạo khác nhau, chồng chất thành kinh quan chín tầng!

Dù là trải qua vôi ướp gia vị, những đầu của Ma Tộc này vẫn như cũ tản ra mùi máu tanh và nồng đậm mùi hôi thối trùng thiên.

Nhưng ngay khi xe kinh quan đầu người thứ nhất xuất hiện, ánh mắt của tất cả binh sĩ tướng lĩnh ở đây đã bị xe kinh quan đầu người Ma Tộc thứ nhất hấp dẫn.

Sau đó, chính là rung động!

Một xe lại một xe kinh quan đầu người, tản ra mùi máu tanh trùng thiên, được sĩ tốt Trấn Hải quân gánh khiêng xuống, xếp thành một hàng, đi thẳng về phía trước.

Một, hai, mười, hai mươi, một trăm, hai trăm!

Trọn vẹn hai trăm chiếc xe kinh quan đầu người xếp thành cái dài đến hai ngàn mét, chậm rãi đi về phía trước, không có tiếng tăm gì đã làm ra phần quân công cái thế này,

Trên một chiếc xe này chỉ chứa ba vạn đầu người, hai trăm xe, đó cũng chính là sáu trăm vạn đầu của Ma Tộc!

Một màn này trực tiếp làm cho Ly Thân Vương Cơ Nguyên trợn tròn mắt.

Cũng làm cho Giang Châu Đô Đốc Ngụy Phàn và các tướng lĩnh khác chấn kinh đến tột đỉnh, bao gồm hơn một trăm Đại Thần Sư của Thiên Miếu kia cũng vậy, tất cả mọi người đều không tự chủ được nuốt lên nước miếng!

Cảnh tượng này quá rung động!

Đột nhiên, mấy vị sĩ tốt Giang Châu khoảng cách gần nhìn thấy một màn này, trong lúc rung động đã tự phát hướng về Trấn Hải quân quân lễ!

Mấy người kia quân lễ cùng nhau, giống như dẫn phát lũ ống, âm thanh chào quân lễ xoát xoát, đã xảy ra là không thể ngăn cản!