Chương 2668 Đại Náo Cổ Phủ
Trong Lạc Ấp không có lệnh cấm người bay và cấm không gian na di.
Diệp Chân gần như là lấy tốc độ nhanh nhất kề sát đất phi hành, chỉ ba hô hấp sau đã đuổi tới Xích Bình Hầu phủ.
- Người nào?
Thủ vệ Hầu phủ phát hiện Diệp Chân, vừa giận quát to một tiếng, thân hình Diệp Chân đã lóe lên, trực tiếp xông vào.
Thần niệm giống như thuỷ triều tản ra, lập tức khóa chặt vị trí của Cổ Thiết Kỳ.
Trong một đại điện, hai vị Đạo Cảnh hợp tác trực tiếp đem bức Thiết Kỳ từ trong không gian chấn động ra, trong chớp mắt đã đóng trên trăm lên người Cổ Thiết Kỳ chưởng.
Mỗi một chưởng đánh trúng, Cổ Thiết Kỳ đều sẽ điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, khí tức sẽ suy yếu một chút.
Trong đại điện, Cổ Quảng Trí và Cổ Thuần Trí thấy một màn này thì trong đôi mắt hiện ra ý cười tràn đầy ác ý.
Cho tiểu tử ngươi phách lối!
- Dám đả thương người của Trấn Hải quân ta, chết!
Ngay khi tiếng gầm gừ tức giận của Diệp Chân vang dội đến, tiếng sét đánh liên hoàn đột ngột nổ tung trên bầu trời Xích Bình Hầu phủ.
Hai đạo thần lôi một đen một đỏ trực tiếp đánh xuyên mái của đại điện, mạnh mẽ đánh lên đỉnh đầu của hai Đạo Cảnh đang công kích Cổ Thiết Kỳ.
Trong chớp mắt làm cho cả điện sợ hãi!
Trong tình huống liên tục sử dụng Thái m Thần Lôi và Xích Dương Thần Lôi, ngay cả cường giả Đạo cảnh hậu kỳ đều phải bị thua thiệt, dù cho Ngũ Linh Thần Tướng của Thái Cổ Oa Linh nhất tộc đều phải cẩn thận ứng đối.
Trước mắt vị cung phụng này chính là cường giả cấp bậc Đạo Cảnh sơ kỳ của Ninh Châu Công Phủ, bất ngờ không đề phòng, trực tiếp bị Thái m Thần Lôi oanh trúng.
Một đòn Thái m Thần Lôi đánh cho hắn bên ngoài thân bị thương không nhẹ, đồng thời Nguyên Linh còn bị kịch liệt chấn động, khiến cho hắn giống như kẻ ngu đứng ở nơi đó tùy ý đánh xuống Xích Dương Thần Lôi.
Trong chớp mắt, thân thể biến thành tro bụi, chỉ còn lại Nguyên Linh chạy thoát ra.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, nên sau khi cường giả Đạo Cảnh kia đợi Nguyên Linh chạy thoát ra, hơi giật mình nhìn thân thể của mình đã biến thành tro tàn, mới phát ra một tiếng rít lên khó có thể tin.
Còn những người khác mắt cũng trợn tròn, bao gồm mới Ninh Châu công Cổ Yến, Cổ Quảng Trí, Cổ Thuần Trí, với cung phụng Cổ gia.
Toàn bộ bị lôi đình đó đánh bất ngờ nên kinh ngạc đến ngây người.
Hai đạo lôi đình, đã khiến cho thân thể của một vị cường giả Đạo Cảnh sơ kỳ biến thành tro tàn, gần như vẫn lạc, thủ đoạn ấy...
Hiện tại, trong ánh mắt của Ninh Châu công Cổ Yến vô cùng chấn động, Diệp Chân hối hả lướt vào bên trong đại điện, đỡ dậy Cổ Thiết Kỳ, Ất Mộc linh lực tinh thuần di chuyển trong cơ thể của Cổ Thiết Kỳ, mới hơi buông lỏng một hơi.
Bộ dáng thê thảm của Cổ Thiết Kỳ, nhưng thương thế chấn chính cũng không có nghiêm trọng như mặt ngoài, Ất Mộc linh lực của Diệp Chân ở trong cơ thể hắn chuyển động qua lại, thương thế đã khôi phục hơn phân nửa.
Diệp Chân cho Cổ Thiết Kỳ áo giáp linh quang của Đại Thánh, cũng không phải để trang trí.
Đây cũng là nguyên nhân giúp cho Cổ Thiết Kỳ có thể chèo chống mười mấy hơi thở thời gian dưới tình huống hai vị Đạo Cảnh vây công.
Cũng chính là chuyện xảy ra quá đột ngột, nếu hắn có mặc Hùng Vương Trọng Giáp, thương thế kia sẽ càng nhẹ hơn.
Không nhìn thấy Diệp Chân còn thôi, vừa nhìn thấy hắn, lửa giận của Tân Ninh Châu công Cổ Yến bay thẳng lên đến trán.
Diệp Chân lại trực tiếp xông vào phủ đệ của con hắn, còn ở ngay trước mặt hắn hủy đi thân thể cung phụng Cổ gia, đơn giản mà nói một chút là không có để hắn vào trong mắt.
- Họ Diệp, ngươi khinh người quá đáng!
- Lão phu dù sao cũng là nhị đẳng châu công do hoàng đế Đại Chu sắc phong, ngươi mạnh mẽ xông vào phủ đệ của con ta không nói, còn hủy thân thể cung phụng của Cổ Phủ, lại nhúng tay vào chuyện nhà của Cổ gia ta! Hôm nay việc này, là ngươi tự tìm chết!
- Người đâu, bắt lại cái tên hung đồ tự tiện xông vào Châu Công Phủ, giết người cho ta, nếu dám phản kháng, giết chết không cần luận tội!
Hai hàm răng trắng của Tân Ninh Châu công Cổ nghiến mạnh, phát ra tiếng kèn kẹt rung động.
Hôm nay, nếu hắn không truy cứu việc đó, nếu truyền đi, thể diện của Tân Ninh Châu công của hắn, sau này còn chỗ nào tồn tại ở Lạc Ấp?
Ngay khi tiếng nói của Cổ Yến vừa rơi xuống đất, ít nhất mười ba đạo khí tức Đạo Cảnh, đột ngột khóa chặt lại Diệp Chân.
Mà lại từng đạo khí tức trong đó đều là Đạo Cảnh hậu kỳ, khiến cho lông mày của hắn hơi động một chút.
- Mười ba vị Đạo Cảnh, một vị Đạo Cảnh hậu kỳ, bốn vị Đạo Cảnh trung kỳ, có chút thực lực nha!
Diệp Chân chợt nói.
Tân Ninh Châu công Cổ Yến lại tưởng Diệp Chân sợ.
- Hiện tại, hối hận đã muộn rồi!
- Lên! Cứ việc ra tay, có chuyện gì, bản công chịu trách nhiệm!
Trong chớp mắt, mười ba đạo khí tức Đạo Cảnh vô cùng hùng hồn, từ bốn phương tám hướng thẳng lao về phía Diệp Chân.
Nhưng, bởi vì đanh ở bên trong Xích Bình hầu, cho nên trong lúc xuất thủ, còn có chút chút giữ lại, cũng không có sử dụng thần thông bí thuật phạm vi lớn.
- Chỉ sợ ngươi không được như ý nguyện!
Cười dài một tiếng, Diệp Chân bước ra một bước, gợn sóng màu bạc đẩy ra, thân hình của hắn nhào tới mười ba vị Đạo Cảnh nhoáng lên một cái.
Thần niệm khẽ động, phát động thần thông Mậu Thổ Như Sơn, Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn bay ra, như chuồn chuồn lướt trên nước đang tìm kiếm, bất ngờ xông lên ba vị Đạo Cảnh phía trước nhất, đánh cho họ bay ngược ra ngoài.
Một vị xông vào trước nhất một bên, quanh thân truyền ra âm thanh xương vỡ, răng rắc răng rắc khủng bố, trong miệng máu tươi tuôn trào ra.
Trọng lượng của Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn tương đương với mấy trăm ngọn núi, trong tay Diệp Chân, giống như cây kim, lại nhẹ nhàng tìm kiếm, có thêm hai tên Đạo Cảnh bị oanh bay.
Sức mạnh khủng bố trực tiếp đánh cho bọn hắn bay ra xa giống như sao băng, từng người một trực tiếp đâm vào phủ viện to lớn trước mắt.
Nhưng cũng vào lúc này, vị cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ kia có uy hiếp lớn nhất, giết tới Diệp Chân.
- Tiểu tử, chớ có càn rỡ!
Vừa dứt lời, ánh sáng của Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên lóe lên trên đỉnh đầu của hắn, Thái m Thần Lôi đánh xuống về phía vào đầu vị lão giả Đạo Cảnh hậu kỳ.
Dưới oanh kích của Thái m Thần Lôi, lão giả kia ngược lại không bị thương gì, nhưng hiệu quả Thái m Thần Lôi tác động lên Thần Hồn Nguyên Linh, lại làm cho Nguyên Linh của vị lão giả Đạo Cảnh hậu kỳ kia vào thời khắc mấu chốt lại bị chấn động rất nhỏ trong tích tắc như vậy.
Ảnh hưởng không lớn, chỉ khiến hắn tiến công hơi bị đình trệ một chút mà thôi.
Nhưng một chút đã đủ!
Nguyên Lực Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn ngưng đúc ra mấy trăm dãy núi, hơn ngàn ngọn núi lớn, bỗng hợp lại thành một Tiểu Ấn to cỡ nắm tay, hung hăng ấn xuống về phía trái tim yếu điểm của vị lão giả Đạo Cảnh hậu kỳ kia.
Cảm nhận được trong Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn ẩn chứa lực lượng đáng sợ.
Vị lão giả Đạo Cảnh hậu kỳ ấy hoảng hốt!
Vào thời khắc sinh tử, thân thể của hắn lại chìm xuống dưới đất ba tấc!
Tiếng vang phanh một tiếng như dãy núi va chạm, Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn hung hăng đánh vào đầu vai của lão giả nọ.
Biến mất!
Một kích của Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn ngưng tụ ra toàn lực, trực tiếp làm biến mất phân nửa vai phải của vị lão giả này, hoàn toàn biến mất!
Không chỉ có gần phân nửa vai phải biến mất, lực lượng kinh khủng ấy, trực tiếp khiến cho lá phổi màu hồng, kinh mạch, xương cốt chấn động bị vỡ lộ ra ngoài, bay loạn xạ từng mảnh vụn.
- Không được.... Lưu thủ, toàn lực xuất thủ!
Trong tiếng rên rỉ thống khổ của vị lão giả Đạo Cảnh hậu kỳ ấy, lên tiếng cảnh báo.
Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên trên đỉnh đầu của Diệp Chân lóe lên tia sáng, định lần nữa dùng Xích Dương Thần Lôi đánh trọng thương thậm chí là đánh giết vị lão giả này.
Tình cảnh đó, làm cho sau khi Tân Ninh Châu công Cổ Yến vô cùng hãi nhiên, cũng bỗng kịp thời phản ứng.
Bước ra một bước, một cây trường thương tràn ngập sát khí, phảng phất như Hải Giao Long, gắt gao khóa chặt điểm yếu trên toàn thân Diệp Chân.