Chương 2669 Văn Đấu
Nếu hắn lại không ra tay, ngồi nhìn Diệp Chân đánh giết một vị cung phụng Đạo Cảnh hậu kỳ duy nhất của Cổ gia, vậy tổn thất ấy rất nghiêm trọng.
Cổ Yến vừa ra tay, nhất là trung phẩm Tiên Thiên linh thương trong tay hắn vừa mới được uống no máu tươi, lập tức gắt gao vây khốn hắn.
Ngay lúc đó, hơn mười vị Đạo Cảnh cường giả khác cũng thừa cơ vây lên, ý muốn cơ hội đó đánh trọng thương Diệp Chân.
- Đại Soái cẩn thận!
Lúc này, người Cổ Thiết Kỳ quan tâm nhất, lại là Diệp Chân!
- Nghịch tử ăn cây táo rào cây sung!
Cổ Yến nổi giận quát to lên.
- Hử, ngược lại Cổ Châu công phải nói một chút, sao lại nói Cổ Thiết Kỳ ăn cây táo rào cây sung? Hắn cũng chưa từng ăn một đồng của Cổ gia ngươi, sao lại nói như thế?
Một câu nói kia của Diệp Chân khiến cho Cổ Yến cứng họng.
Dưới cơn tức giận, cây thương trong lòng bàn tay của Cổ Yến tung bay trên dưới, xa xa như rắn độc vây khốn hắn, các vị Đạo Cảnh khác Cổ gia, đã sắp tới gần!
- Tử Linh, qua!
Một tiếng thấp quát, một đạo ánh kiếm màu tím, tràn ngập tử khí bay ra từ sau đầu Diệp Chân, trong nháy mắt kiếm quang phân ra trăm ngàn đạo, phản kháng lại thương mang kia.
Trong lúc rảnh tay, Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Chân chớp ra ánh sáng liên tục, Thái m Thần Lôi và Xích Dương Thần Lôi liên tục oanh ra.
Đáng tiếc là, chỉ oanh ra một đạo Thái m Thần Lôi và Xích Dương Thần Lôi, Diệp Chân vẫn không thể không dừng tay, vì hơn mười vị cung phụng Cổ gia đã bức tới, hắn chỉ có thể ngược lại ứng trả bọn họ!
- Người nào dám công kích Đại Soái nhà ta!
Tiếng gào to của Phó Điện Chủ Hỏa Linh điện, cũng chính là hữu thống lĩnh thân vệ Ngưu Hổ vang lên trong nháy mắt, Ngưu Hổ mang theo mười tên Đạo Cảnh và chín mươi tên Tế Ti có tu vi Giới Vương cảnh hậu kỳ thuộc về Hỏa Linh điện vọt vào đại điện.
Không cần phải nói, chỉ chuyện dùng thần niệm khóa chặt Đạo Cảnh ở đây, áp lực của Diệp Chân lập tức giảm xuống rất lớn.
Một bên Tân Ninh Châu công Cổ Yến vừa mới tiếp nhận một đạo Thái m Thần Lôi cùng Xích Dương Thần Lôi của Diệp Chân, một kiện tổ truyền Chiến Khải bên ngoài thân vô thanh vô tức hóa thành phấn vụn!
Ngay khoảnh khắc khi tổ truyền Chiến Khải nát thành mảnh vỡ, một đạo khí tức vô cùng mạnh mẽ, đột ngột dâng lên trong lòng đất phía sau hậu viện Xích Bình Hầu Phủ.
Một đạo yên Nguyên Linh thần niệm Đạo Cảnh hậu kỳ đỉnh phong vô cùng mạnh mẽ, lập tức khóa chặt nơi này.
- Ai dám làm càn ở Cổ Phủ ta!
Đạo khí tức Đạo Cảnh đỉnh phong khủng bố ba động, khiến cho Phó Điện Chủ Hỏa Linh điện Ngưu Hổ biến sắc:
- Đạo Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, có thể xem là nửa bước tạo hóa, Đại Soái cẩn thận!
Dưới đạo khí tức Đạo Cảnh đỉnh phong mênh mông như biển, một vị lão giả râu bạc tóc bạc, có mấy phần giống Cổ Yến, bất ngờ xuất hiện chính giữa đại điện từ giữa không khí.
Tân Ninh Châu công Cổ Yến vừa mới bị Diệp Chân dùng Thái m Thần Lôi và Xích Dương Thần Lôi đánh cho kinh hồn bạt vía, nhìn thấy lão giả này, thì lại vô cùng hoảng sợ!
- Quấy nhiễu gia gia tiềm tu, xin gia gia thứ tội!
Tân Ninh Châu công Cổ Yến đã quỳ xuống ngay tại chỗ.
Không chỉ có Cổ Yến, tất cả con em Cổ gia đều quỳ xuống, chiến đấu cũng theo đó dừng lại.
Lão giả tóc bạc liếc nhìn liếc đại điện một chút, chậm rãi gật đầu:
- Tổ truyền Chiến Khải bị vỡ, lão phu còn tưởng rằng chủ nhà họ Cổ ta lại chiến tử sa trường, không nghĩ tới, chỉ là tặc đến trong nhà!
Nói xong, lão giả tóc bạc trừng mắt liếc Cổ Yến một chút.
- Các ngươi, đúng là càng ngày càng không ra gì, chỉ một tên tặc tử tự tiện xông vào Công Phủ đều đối phó không được, quả thực là khiến cho lão phu vô cùng mất mặt!
Một bên nói, một bàn tay lớn màu đen, bất ngờ bay ra từ sau lưng lão giả tóc bạc ấy, chụp vào Diệp Chân.
Trong chớp mắt, hắn biến sắc.
Bị bàn tay lớn màu đen đó khóa chặt trong nháy mắt, Diệp Chân cảm giác như hư không và phương thế giới này bị bóc ra tại chỗ vậy.
Nhưng, Diệp Chân cũng không hoảng hốt!
Hắn thúc giục thần niệm, Phụ Cốt độc diễm châu đột ngột hiển hiện, một đầu hiện ra một đầu Hỏa Long màu xanh, gầm thét nhào về phía lão giả tóc bạc kia!
Nhưng ngay lúc này, âm thanh long lánh ẩn chứa khí tức thần bí trầm thấp, đột ngột vang lên từ ngoài điện.
Trong âm thanh long lánh, lão giả tóc bạc oanh ra bàn tay, bắt đầu kịch liệt sóng gió nổi lên, cũng không còn cách nào duy trì khí thế cường đại nữa!
- Hắc Long Giác? Thủy linh Điện Chủ?
Sắc mặt của lão giả tóc bạc đột ngột địa biến đổi, cười lạnh:
- Đây chính là trợ thủ của ngươi sao? Không đủ, còn chưa đáng kể!
Trong nháy mắt tiếp theo, khí tức Đạo Cảnh mạnh mẽ không chút nào giữ lại bộc phát ra, một Hắc Châu màu đen bỗng dưng hiển hiện, khí tức tản ra trong nháy mắt, bàn tay to lớn màu đen, lại một lần nữa trở nên ngưng tụ lại rất chân thực.
- Như vậy, lại thêm lão phu thì sao!
Tam Đại thủ tế Nhâm Mạch hiển hiện từ hư không, trong tay cầm Long Hồn quyền trượng nhẹ nhàng điểm một cái, một đạo ánh sáng màu vàng sậm oanh ra, đánh tan bàn tay lớn màu đen của lão giả tóc bạc đó.
Bàn tay lớn màu đen tan thành mây khói, Phụ Cốt độc diễm châu của Diệp Chân tỏa ra ánh lửa đã bổ nhào qua trong chớp mắt, thôn phệ lão giả tóc bạc này!
Tiếng gầm gừ tức giận của lão giả ấy vang dội lên, Hỏa Long do Phụ Cốt độc diễm châu của Diệp Chân hóa thành bỗng dưng sinh ra màu đen rồi bị dập tắt.
Thân hình của lão giả tóc bạc xuất hiện lần nữa, chỉ là bộ dáng đã bắt đầu trở nên chật vật hơn, một đầu tóc bạc và bộ râu bạc ấy, toàn bộ hóa thành tro tàn!
- Thằng nhãi con, ngươi muốn chết!
Lão giả tóc bạc phẫn nộ gầm hét lên.
- Cổ Đại Xuyên, ngươi lão bất tử này, chuyện của tiểu nhi bối, ngươi lộn xộn làm cái gì? Nếu muốn loạn, vậy cùng lão phu ra bên ngoài vui vẻ đánh một trận như thế nào!
Long Hồn quyền trượng trong tay Tam Đại thủ tế Nhâm Mạch lại điểm ra, vô số quang ảnh chớp động ở giữa, Nhâm Mạch với Cổ Đại Xuyên giao thủ mấy trăm lần.
Giọng của Hắc Long Giác lại đúng lúc vang lên một cái, quang ảnh chợt phân ra, đánh cho lão giả tóc bạc Cổ Đại Xuyên lui về phía sau ba bước xa!
- Các ngươi!
Vẻ mặt của Cổ Đại Xuyên vô cùng khó khăn, lão tổ Cổ gia chán nản, vẻ mặt của Tân Ninh Châu công Cổ Yến trở nên vô cùng khó coi.
Tình cảnh ấy khiến cho Diệp Chân cảm thấy rất ngoài ý muốn, cũng rất cảm kích.
Hai vị này giúp anh ta một cách không cần thiết.
Nếu hai vị này không đến, như vậy dưới áp bách Cổ gia Cổ Đại Xuyên, Diệp Chân chỉ có thể mang theo Cổ Thiết Kỳ chạy trốn.
Trận chiến hôm nay, Diệp Chân xem như biết được nội tình của một vị châu công Đại Chu.
Tùy thời có thể điều động mười mấy vị Đạo Cảnh, trong gia tộc còn có một vị Nửa Bước Tạo Hóa.
Rất mạnh!
Với lại, Diệp Chân tin tưởng, Cổ gia có được Đạo Cảnh, khẳng định không chỉ mười ba vị trước mắt này.
Nhưng, Diệp Chân hắn không sợ chút nào.
Hôm nay trong Cổ Phủ, lại vì ở Lạc Ấp, lại bởi vì Cổ Thiết Kỳ, Diệp Chân xuống tay đều có chừng mực.
Nếu không, Đạo Cảnh Cổ gia, ít nhất cũng phải vẫn lạc một nửa!
- Cổ soái, chuyện của tiểu nhi bối, thì giao cho tiểu nhi bối xử lý như thế nào?
Tam Đại thủ tế Nhâm Mạch mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Cổ Đại Xuyên.
Cổ Đại Xuyên năm đó cũng đã làm đại soái thống quân, cho nên mới có xưng hô này!
Vẻ mặt của Cổ Đại Xuyên và Cổ Yến vô cùng u ám, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, một xung đột nhỏ, vậy mà rước lấy thế lực Tổ Thần điện can thiệp!
- Lúc nào, Tổ Thần điện có quyền tự tiện xông vào quý tộc phủ đệ? Luật Đại Chu đối với các ngươi mà nói, thật sự giống như là giấy trắng sao?
Cổ Đại Xuyên cười lạnh.
Lời vừa nói ra, Tân Ninh Châu công Cổ Yến đang đứng một bên lại nghe ra gia gia đang cố ý nhắc nhở.
Luật Đại Chu qui định rất rõ, người không có lệnh không được tự tiện xông vào phủ đệ quý tộc, dựa vào tình huống, nhẹ có thể tính là ăn trộm, nặng có thể giết chết!