← Quay lại trang sách

Chương 2682 Tổ Thần Điện Nghị Sự

Diệp Chân là phân phối quân công cho tướng sĩ tham gia, đối với kết quả có suy đoán đại khái, nhưng sau khi đại quân Trấn Hải quân nghe được thì vẫn hoa mắt, phong thưởng cực nặng.

Ban thưởng thăng Trấn Hải quân Tổng tham mưu, Quân Soái đệ nhất quân Liễu Phong là nhị đẳng Hầu tước, tước phong Hồng Sa hầu.

Tên gọi Hồng Sa hầu chính là bộ đội sở thuộc Trấn Hải quân công phá một thành lớn ở Ma Tộc.

Ban thưởng thăng Trấn Hải quân Quân Soái đệ nhị quân Cổ Thiết Kỳ là nhị đẳng Hầu tước, tước phong La Dư hầu!

Trong Trấn Hải quân nho nhỏ đã lập tức có thêm hai nhị đẳng Hầu tước, trong chớp mắt làm cả Trấn Hải quân nhảy cẫng hoan hô.

Đối với sĩ tốt bình thường thì hầu tước chính là quý tộc cao cao tại thượng chân chính.

Bây giờ, bọn hắn tận mắt nhìn thấy Quân Soái nhà mình được phong thành Hầu tước, sự cao hứng trong đó, loại lực lượng tấm gương đó càng đừng đề cập.

Rất nhiều tướng lĩnh nhao nhao nắm chặt hai tay, muốn tại sau đại chiến kiến công lập nghiệp.

Có hai hầu tước này giành riêng tên đẹp phía trước, phong thưởng cho các tướng lĩnh khác cũng không quá làm cho người ta chú ý.

Ngưu Nhị, Trịnh Đương Thì, tước phong Nhất đẳng Bá tước, Miêu Bích, Hạ Kỳ, tước phong nhị đẳng Bá tước, chấp chưởng Ma Tộc Chiến Nô đoàn Dịch Tuyệt và Quân Soái đệ lục quân Mặc Chuẩn đều được phong thành tam đẳng Bá tước.

Phía dưới tám người này lại có mười hai vị tướng lĩnh được tứ phong thành các loại Tử tước, tướng lĩnh các cấp được tứ phong thành Nam tước có gần năm mươi vị.

Về phần được trao tặng huân vị, huân vị các cấp như Tướng cấp, Giáo cấp, Úy cấp, cộng lại khoảng ba vạn người, trong đó bao gồm không ít người được truy phong.

Huân vị Soái cấp lại bởi vì quân chức nên tạm thời không có.

Trừ cái đó ra, có hơn năm vạn sĩ tốt được trao tặng xưng hào liệt sĩ.

Đương nhiên, những cái này không thể nào là thánh chỉ phong thưởng, chỉ là Quân Bộ đưa ra công văn.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ trong trụ sở của Trấn Hải quân, tiếng hoan hô như sấm động làm cho tròng mắt trú quân xung quanh đều sắp trừng đỏ.

Đây tuyệt đối là một lần phong thưởng quân đội cho một nhanh quân đội nhiều nhất từ trước tới nay của Đại Chu.

Không có cách, quân công của Trấn Hải quân là thực sự.

Cũng chính là vào lúc Ma Tộc toàn diện xâm lấn, người lập được quân công như măng mọc sau mưa, phong thưởng đã có thu hẹp.

Bằng không, giống Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ đều tuyệt đối có thể hỗn đến việc chọn một huyện làm đất phong.

Cùng với phong thưởng ban xuống, còn có ý chỉ khao thưởng toàn quân của Nhân Tôn Hoàng.

Cũng ngay khi Diệp Chân tự mình chủ trì công việc khao thưởng, Ngưu Nhị tổng quản tất cả công việc tình báo, lại lặng yên không một tiếng động đưa cho Diệp Chân một đạo kinh lôi.

- Đại soái, hôm qua tuần doanh phát hiện, có tổng cộng bảy sĩ tốt lấy đủ loại phương thức che giấu liên lạc ra bên ngoài.

- Đại soái, một bát này, ta đại biểu ta và ba ngàn huynh đệ dưới trướng kính ngươi!

Một Giáo Úy Trấn Hải quân mang theo một vò rượu, sắc mặt nghiêm chỉnh tới mời rượu Diệp Chân.

- Đại soái, ngươi tốt, các huynh đệ đều nhớ, nếu không có ngươi thì chỉ sợ các huynh đệ đã không mấy người có thể còn sống trở về!

- Chớ nói chi là ban thưởng phong phú như thế, còn có những huynh đệ đã chết kia, trợ cấp càng phong phú hơn gấp mười lần so với trước đây....

Nói đến đây, tên hán tử lưng hùm vai gấu đã động lòng, hai mắt phiếm hồng, yết hầu nghẹn ngào.

Một tay ôm vò rượu, tay còn lại dùng ống tay áo dụi con mắt một cái:

- Đại soái, ta thay những lão huynh đệ tử trận cám ơn ngươi, mệnh của những huynh đệ còn sống chúng ta, từ nay về sau sẽ là của ngươi, thuộc hạ uống trước rồi nói!

Nói xong, giơ vò rượu lên, từng ngụm uống hết một vò này, nước mắt và rượu hòa quyện với nhau, rơi xuống mặt đất.

Diệp Chân không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Giáo Úy này uống xong một vò, sau đó giơ bát rượu trong tay lên, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, lập tức làm cho tay của tên Giáo Úy kia đều run rẩy lên.

- Ghi nhớ, Trấn Hải quân chúng ta, tuyệt đối sẽ không bạc đãi bất kỳ một huynh đệ nào, cho dù còn sống hay đã hi sinh!

Diệp Chân lại nhấc lên một đợt thủy triều trong Trấn Hải quân, sĩ quan đến đây mời rượu nối liền không dứt, Diệp Chân đối xử như nhau, mỗi người một chén rượu, người đến đều nhận.

Tràng diện này càng làm cho rất nhiều sĩ tốt cả gan tiến lên, nhao nhao đi lên mời rượu cho Nguyên Soái Diệp Chân ngày thường chỉ có thể đứng xa nhìn.

Đợi Diệp Chân uống một hơi cạn sạch rượu với bọn hắn, sau đó từng người đập vỡ bát rượu, nhiệt huyết xông lên đầu, hưng phấn hét to, hận không thể hiện tại lập tức quên mình phục vụ Diệp Chân, lấy đó thể hiện lòng trung thành!

Căng cứng cực độ và buông lỏng qua đi làm cho quân tâm Trấn Hải quân càng ngưng tụ hơn.

Cái gọi là ân xuất từ trên.

Ban thưởng tướng lĩnh Trấn Hải quân, xuất từ Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Như vậy khao thưởng sĩ quan và sĩ tốt trung hạ cấp đối với Trấn Hải quân sẽ xuất từ Diệp Chân.

Trong lúc khao thưởng, Diệp Chân và đại quân cùng nhau uống thả cửa, thế nhưng trong âm thầm, Ngưu Nhị vẫn đang dùng thần hồn truyền âm hồi báo cho Diệp Chân tình hình mấy ngày nay.

Mấy ngày qua, Tuần Tra Thần Tướng, Tuần Tra Thần Liệp dưới trướng Ngưu Nhị đã phát hiện bảy binh lính ở trong quân doanh Trấn Hải quân bí mật liên lạc với bên ngoài.

Trong đó có hai người là sĩ quan, kẻ có quân chức cao nhất là một Giáo Úy thống lĩnh ba ngàn người.

- Tra rõ ràng xem bọn hắn đã tiếp xúc với những người nào sao?

Diệp Chân hỏi.

- Bẩm đại soái, thuộc hạ đã tra một nửa nhưng không dám tra tiếp, tự tiện gián đoạn điều tra.

- Vì sao?

- Trong mấy phần tình báo bị lấy đi, trong đó năm phần, sau nhiều lần trằn trọc bị đưa vào Lạc Ấp hoàng thành. Mà hai phần còn lại là thì bị đi ngang qua Trung tuần thú Tuần Tra Thần Tướng thuận tay lấy đi.

m thanh của Ngưu Nhị ép rất thấp.

- Thuộc hạ hoài nghi, mấy người đó rất có thể là nhân mã của bí giám xếp vào Trấn Hải quân, người tiếp xúc với Tuần Tra Ti, có thể là mật thám Tuần Tra Ti đã an bài từ rất sớm.

Nói đến đây, Ngưu Nhị lập tức ngậm miệng không nói nữa, nội dung còn lại đã không cần nói cũng hiểu.

Diệp Chân yên lặng.

Ở gần Lạc Ấp, trước khi tới tay đã tiếp xúc với bí giám và người của Tuần Tra Ti, phía sau là ai thì không cần nói cũng biết, chắc chắn là Đại Chu Thánh Thiên tử Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Loại tình hình này, Diệp Chân đã sớm dự liệu được.

Đây vốn chính là một bộ phận của đế vương tâm thuật.

Một nhánh đại quân có sức chiến đấu như thế, mật thám nằm vùng chỉ có bảy người, thật sự là quá ít.

Nhất là hợp nhất Trấn Nam quân đoàn, loại quân đoàn chủ lực này, có lẽ mật thám sẽ không ít.

Chỉ là sự đáo lâm đầu, sau khi xảy ra, trong trái tim của Diệp Chân cũ có chút không thoải mái.

- Chắc chắn chỉ có bảy người này chứ?

Diệp Chân lại hỏi.

- Thuộc hạ không dám chắc chắn.

Ngưu Nhị trả lời rất cẩn thận:

- Thủ đoạn của bí giám và Tuần Tra Ti so với chúng ta chỉ cao hơn chứ không thấp, kém nhất cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.

- Thuộc hạ không dám hứa chắc tất cả người liên lạc ra bên ngoài đều sẽ bị phát giác, cho nên, thuộc hạ có thể kết luận, mật thám trong Trấn Hải quân, tuyệt đối không chỉ có bảy người!

Nói xong, Ngưu Nhị lại gằn giọng nói.

- Đại soái, bảy gia hỏa này phản bội đại soái, thuộc hạ có nên tìm cơ hội an bài bọn hắn xảy ra chuyện hay không?

- Không cần!

Diệp Chân trực tiếp không tuyệt đề nghị của Ngưu Nhị, nếu mật thám đã không chỉ có bảy người, vậy quét sạch bảy người này còn có thể làm được gì?

Huống hồ, nếu bảy mật thám này biến mất ngược lại sẽ kinh động Lạc Ấp, tăng cường cường độ thẩm thấu.

Hơn nữa, bản thân Diệp Chân cũng không có tâm tư khác.

Chỉ là vì mang Trấn Hải quân về, vận dụng một chút lực lượng sẽ mang đến đại phiền toái cho mình, ví dụ như Thận Long Châu.