← Quay lại trang sách

Chương 2686 Tranh Chấp

Nói không chừng, Diệp Chân này chính là người hại chết điện chủ Long Nhược đang trọng thương, Long Nhược điện chủ muốn truyền lại vị trí Điện Chủ cho ta, muốn ta cướp Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng về thì sao...

- Lớn mật!

Đại Thủ Tế Bách Tương quát khẽ một tiếng, đánh gãy Đông Phương Tẫn:

- Đông Phương Tẫn, ngươi còn tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ thì đừng trách bản Thủ Tế đuổi ngươi ra ngoài!

- Đại Thủ Tế, ta chỉ là ăn ngay nói thật, lấy ví dụ mà thôi! Chỉ là tại từ khía cạnh nói rõ, nếu đã không có ai nhìn thấy điện chủ Long Nhược để lại di ngôn, như vậy chỉ từ một phía Diệp Chân nói, sao có thể tin tưởng được?

- Đại Thủ Tế, ngươi nói có phải thế không?

Đông Phương Tẫn chắp hai tay, biểu thị một mặt vô tội.

Gương mặt Đại Thủ Tế Bách Tương trầm như nước, muốn phản bác nhưng lại không thể nào bác bỏ.

Đông Phương Tẫn này ngụy biện, hình như cũng nói thông được.

Trường Nhạc công chúa đang ngồi cùng với Diệp Chân, gương mặt xinh đẹp phát lạnh, định phát tác nhưng lại bị Diệp Chân ngăn cản.

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân vươn người đứng dậy, hướng về phía Đông Phương Tẫn chỉ tay giận mắng lên.

- Đông Phương Tẫn, ngươi là cái đồ trộm cướp nhát gan không dám theo điện chủ Long Nhược tiến lên Nhân Ma Chiến Trường, cũng chỉ biết ở sau lưng bàn lộng thị phi, âm mưu làm quỷ sao?

Vừa nghe đến đây ra, cả điện ngạc nhiên.

Chẳng ai ngờ rằng, Diệp Chân lại phản ứng nóng nảy như thế, kịch liệt như thế, trực tiếp chỉ cái mũi Đông Phương Tẫn mắng to lên.

Phải biết, bối cảnh của Đông Phương Tẫn ở trong Tổ Thần Điện vô cùng sâu.

Đông Phương Tẫn cũng ngạc nhiên, ngay cả các Đại Thủ Tế đối với hắn cũng phải nhịn ba phần, nhưng cái tên Diệp Chân này lại dám trước mặt nhiều người như vậy, chỉ tay mắng hắn, trong chớp mắt đã nhảy cỡn lên.

Nhưng còn không đợi hắn mở miệng, thì tiếng mắng chửi ẩn của hắn tiếng sấm nổ của Diệp Chân lại tiếp tục vang dội đến, trực tiếp chôn vùi âm thanh cho.

- Ngay khi Diệp Chân ta sóng vai giết ma với Điện Chủ Long Nhược thì tiểu nhân nhát gan ngươi đang ở đâu?

- Khi ta và điện chủ Long Nhược cùng nhau đối kháng Thái Dương Chân Hỏa mà chỉ Tạo Hóa Cảnh mới có thể đối kháng, tiểu nhân nhát gan ngươi đang ở đâu?

- Khi ta và điện chủ Long Nhược cùng nhau làm hao mòn Thái Dương Chân Hỏa kinh khủng đưa ra khỏi Huyết Hà cấm địa, Tổ Thần Điện nhị Đại Thủ Tế, tam Đại Thủ Tế, còn có vô số tế ti, tế vệ của Hỏa Linh Điện, Thủy Linh Điện cũng đều rõ như ban ngày thì tiểu nhân nhát gan ngươi đang ở đâu?

- Lúc này, điện chủ Long Nhược vì đối kháng Thái Dương Chân Hỏa lấy thân đền nợ nước, Diệp Chân ta mang theo đại quân mang theo Hỏa Linh Điện Tế Ti trằn trọc giết hơn ngàn vạn ma tộc trở về.

- Mà ngươi chỉ là một tôm tép nhãi nhép, có tư cách gì vu khống ta và điện chủ Long Nhược?

- Cũng chính là có những tôm tép nhãi nhép, nhát gan trộm cướp, không đi nghĩ giết địch báo quốc như ngươi mới có thể dùng tâm tư để vu khống người khác.

- Điện Chủ, Thủ Tế và cả ta nữa, thật sự cảm thấy xấu hổ khi làm chung nơi với ngươi!

- Tôm tép nhãi nhép, nhát gan trộm cướp như ngươi không đi đụng chết trước tổ thần trụ, lại còn dám ở đây đổi trắng thay đen, vu khống người khác, quả thực là sỉ nhục của Tổ Thần Điện!

Trợn mắt hốc mồm!

Toàn bộ nghị sự đại điện, nhóm Thủ Tế, nhóm Điện Chủ, bao gồm Đại Thủ Tế Bách Tương ở trong, sau khi nghe Diệp Chân liên tục giận mắng đều trợn mắt hốc mồm.

Mắng như vậy, quá sắc bén.

Càng xảo diệu hơn lợi dụng tiếng sấm nổ, gắt gao ngăn chặn âm thanh của Đông Phương Tẫn, để cho hắn không cách nào biện bạch được một câu.

Gần như chính là đè Đông Phương Tẫn xuống đất, còn điên cuồng tát một phát lên trên mặt của hắn.

Mắng như vậy, cho dù không thể hoàn toàn coi là thật, nhưng chỉ cần lưu truyền ra một chút phong phanh thì chỉ sợ thanh danh của Đông Phương Tẫn này cũng phải thối hơn phân nửa.

- Ngươi....

- Ngươi...

Lúc này, Đông Phương Tẫn đã bị Diệp Chân làm cho tức giận đến mức nói không ra lời, lồng ngực kịch liệt phập phồng, khuôn mặt đỏ lên, bởi vì tu luyện Hỏa hệ Công Pháp cho nên trong thất khiếu lại phun ra khói xanh nhành nhạt.

Đây là sự thực bị tức giận sôi lên!

Đông Phương Tẫn tức giận, ngắn ngủi một nháy mắt, hắn đã trải qua chuyện đời này chưa hề trải qua.

Bị người chỉ mặt mắng, còn trong thời gian ngắn bị người cài lên nhiều bô ỉa như vậy.

Tức đến cương quyết chỉ tay về phía Diệp Chân, nói không nên lời.

- Ngươi cái gì mà ngươi?

- Ngươi không cùng với điện chủ Long Nhược đi Huyết Hà cấm địa, chẳng lẽ không phải sự thật sao, ngươi chính là tiểu nhân nhát gan!!

Diệp Chân không chút do dự lại bổ thêm một câu.

- Ngươi!

Lúc này, Đông Phương Tẫn đã bị Diệp Chân chọc tức đến lông mày dựng thẳng, râu tóc màu đỏ như thép nguội dựng ngược lên.

Hắn không đi theo Long Nhược đến Huyết Hà cấm địa, căn bản không phải hắn nhát gan, mà từ lúc đầu, hắn và Long Nhược đã không hợp nhau, ở trong Hỏa Linh Điện, hắn luôn có địa vị ngang với Long Nhược, sao lại làm nhỏ đi với Long Nhược đến Huyết Hà cấm địa được.

Đó là nội đấu!

Thế nhưng, bị Diệp Chân vừa nói như vậy, giống như hắn thật thành đồ hèn nhát.

- Ngươi.... Ngươi, ngươi muốn chết!

Đông Phương Tẫn đã giận đến đã váng đầu, thật vất vả mới nói ra được một câu, đã nổi giận gầm lên một tiếng, hỏa vân xích hắc sắc kinh khủng đột ngột càn quét bốn phương tám hướng, Đông Phương Tẫn lập tức hóa thân thành một cự nhân quanh người bốc lên ngọn lửa màu đỏ đen, khí tức Đạo Cảnh hậu kỳ trong chớp mắt bị hắn thôi động đến cực hạn, nhào về phía Diệp Chân.

Thủ Tế, Điện Chủ xung quanh bất ngờ không đề phòng đều bị xích hắc sắc hỏa vân làm cho vội vàng hộ thân, bao gồm Đại Thủ Tế Bách Tương cũng bị hỏa vân xích hắc sắc này bức bách, đành phải về trước hộ tự thân, không rảnh ngăn cản Đông Phương Tẫn.

Dù sao thì Đông Phương Tẫn này cũng là Đạo Cảnh hậu kỳ, một tay hỏa diễm thần thông, uy năng kinh người.

Trong đôi mắt đẹp của Trường Nhạc công chúa lóe sáng hàn quang, khí tức âm lãnh đặc hữu của m Linh đột ngột từ sau người dâng lên, sau lưng có một m Linh to lớn hư thực, định công kích Đông Phương Tẫn.

Nhưng động tác của Trường Nhạc công chúa nhanh thì phản ứng của Diệp Chân càng nhanh hơn.

Diệp Chân vừa giận mắng một phen thì cũng đã sớm ngờ tới Đông Phương Tẫn này có thể sẽ thẹn quá hoá giận, cho nên đã sớm chuẩn bị.

Thượng Phẩm Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên vô thanh vô tức trồi lên, hai đạo thần lôi một đen một đỏ đánh về phía đầu Đông Phương Tẫn.

Hai đạo thần lôi đó rõ ràng là Thái m Thần Lôi và Xích Dương Thần Lôi!

Hai tiếng phích lịch liên tiếp vang lên, hòa vào với nhau, giống như muốn nổ tung làm cho nhóm Thủ Tế và Điện Chủ trong đại điện lập tức giận mình.

Còn không chờ bọn hắn kịp phản ứng, tiếng sấm phích lịch chưa dứt, lôi quang đã từ trên cao đánh xuống đỉnh đầu Đông Phương Tẫn.

Trong đôi mắt của đông đảo Thủ Tế và Điện Chủ, lúc này Đông Phương Tẫn giống như bị ngốc, khí tức Nguyên Linh bàng bạc Hỏa linh lực quanh người cũng dừng lại một khắc.

Thế nhưng, dừng lại trong thời gian một khắc ngắn đến có thể coi nhẹ này đã chú định bại cục của Đông Phương Tẫn.

Xích Dương Thần Lôi xích hồng sắc đánh xuống, lôi quang quấn quanh xung quanh Đông Phương Tẫn, tay chân không ngừng rung động, quanh người bốc lên từng sợi khói xanh, xen lẫn mùi cháy khét do da thịt bị đốt.

Vèo một tiếng, kiếm sát khí lạnh lẽo đột ngột lan ra, đám người chỉ cảm thấy hoa mắt, Tử Linh Tiên Kiếm đã chống đỡ ở yếu hại mi tâm của Đông Phương Tẫn.

Từng tia kiếm sát lạnh lùng phát ra đã phá vỡ làn da của Đông Phương Tẫn, một giọt máu đỏ tươi từ trên mặt chảy xuống, hết sức chói mắt.

Bị Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân khóa chặt, dù Đông Phương Tẫn có tu vi của Đạo Cảnh hậu kỳ thì lúc này cũng không dám vọng động.