← Quay lại trang sách

Chương 2687 Hùng Hồn Không Phục

Đông Phương Tẫn có thể cảm giác được, chỉ cần Diệp Chân hơi đẩy mũi kiếm đang đặt ở mi tâm của hắn tới, đầu của hắn sẽ lập tức bị quấy thành nát nhừ.

Trong kiếm quang ẩn chứa sát khí khủng bố, thậm chí có thể trọng thương, quấy tán Nguyên Linh của hắn.

Càng quan trọng là, Đông Phương Tẫn cảm thấy sát ý trong đôi mắt của Diệp Chân.

Loại sát ý đó không quan trọng.

Hắn cảm giác, nếu hắn dám mạo hiểm phản kháng, Diệp Chân sẽ thật có can đảm đâm thanh trường kiếm cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo này vào trán của hắn, sau đó quấy nát nhừ óc của hắn!

Trong chớp mắt, Đông Phương Tẫn giống như bị thi định thân pháp, bình tĩnh đứng ở chỗ không dám có chút động tác.

Gọi là cái biệt khuất thì càng đừng đề cập.

Trước đó bị Diệp Chân chỉ mặt một trận mắng, thẹn quá hoá giận nên hắn muốn dựa vào nắm đấm lấy lại danh dự, không ngờ lại bị Diệp Chân ba quyền hai cước chế trụ, còn bắt được yếu hại, thật sự là.

Toàn bộ Thủ Tế và Điện Chủ trong đại điện lại bị một màn này làm cho kinh hãi.

Tất cả mọi người trong điện đều biết thực lực của Diệp Chân rất kinh người.

Mặc dù tu vi vẫn như cũ bị vây ở Nửa Bước Đạo Cảnh, nhưng lại là một Yêu Nghiệt có thể chọi cứng với cường giả Đạo Cảnh.

Nhưng cho dù hiểu rõ chuyện này thì gần như tất cả mọi người đều cảm thấy cho dù Diệp Chân có chiến lực bằng với cường giả Đạo Cảnh, thì cao lắm là bằng với cường giả Đạo Cảnh sơ kỳ đỉnh phong hoặc là Đạo Cảnh trung kỳ thì đã không tệ.

Về phần những chiến tích đối phó với cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ thì trên cơ bản không người nào để ý.

Không phải đại đa số cao thủ bình thườn, đều thổi ra sao?

Loại chuyện khoác lác này, ai chưa từng làm?

Rõ ràng là bốn năm người vây công một cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ lấy được thắng lợi, nhưng khi tin tức lan ra lại mất đi mấy vị cao thủ khác, trở thành Yêu Nghiệt trong miệng mọi người.

Nói trở lại, chuyện như vậy, lúc còn trẻ, ai mà chẳng làm không ít lần.

Cho nên, bọn hắn cảm thấy Diệp Chân cũng giống như vậy.

Nhưng bây giờ lại thật là kinh ngạc đến ngây người!

Trong lúc giơ tay nhấc chân đã kích thương Đạo Cảnh hậu kỳ Đông Phương Tẫn, còn khống chế yếu hại của hắn, làm cho hắn không dám vọng động.

Chiến tích như vậy, đổi lại rất nhiều người trong số bọn hắn cũng không làm được.

Nếu có thể làm được, Đông Phương Tẫn cũng sẽ không hoành hành Hỏa Thần Điện nhiều năm như vậy.

Trước đó bị Diệp Chân gây sự làm không còn cách nào khác, điện chủ Chiến Hồn Điện Tất Trạch càng giật nảy cả mình:

- Thực lực của tiểu tử này, lại tăng lên nhanh như vậy?

- Đại Thủ Tế, theo luật pháp của Tổ Thần Điện ta, trong hội nghị Thủ Tế, người vọng động đao binh bị tội gì?

Diệp Chân không chút nào để ý tới Đông Phương Tẫn đang xấu hổ giận dữ đến gân xanh chạy đầy trên trán, trực tiếp nói ra luật pháp Tổ Thần Điện.

Phải tranh thủ trước khi có thể bị trừng phạt, Diệp Chân đã ở trên đường về, hắn đã học thuộc luật Đại Chu, quân luật của Đại Chu, cấm luật Tổ Thần Điện, quy tắc chung quý tộc Đại Chu và rất nhiều luật pháp Đại Chu.

Thế nhưng trên triều đình, vì bị Ly Thân Vương Cơ Nguyên chiếm mất vị trí chủ đạo, cho nên chỉ có thể nhận tội.

Lúc này, trước mắt bao người, không thể nào giết Đông Phương Tẫn, cho nên Diệp Chân không chút do dự nói ra cấm luật Tổ Thần Điện.

- Theo cấm luật Tổ Thần Điện, Tế Ti trong Tổ Thần Điện ta vô cớ công kích đồng liêu, phạt ba trăm roi, tàn sát đồng liêu, chết!

m thanh lạnh lùng của Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch vang lên làm cho đám người trong đại điện bỗng nhiên rùng mình.

Diệp Chân nghe vậy thì cười một tiếng, định đánh rắn dập đầu, lấy ra cấm luật của Tổ Thần Điện để thu thập Đông Phương Tẫn này.

Đúng vào lúc này, Tổ Thần Điện đệ tứ Đại Thủ Tế nãy giờ vẫn không mở miệng đột nhiên nói:

- Không ngờ Mạch huynh cũng quen thuộc cấm luật Tổ Thần Điện ta như thế, cũng làm cho người chấp chưởng công việc thưởng phạt Tổ Thần Điện là ta hơi mặc cảm.

- Tổ Thần Điện tứ Đại Thủ Tế Đông Dương Tiêu, chấp chưởng luật pháp Tổ Thần Điện, chính là tộc thúc của Đông Phương Tẫn!

m thanh của Trường Nhạc công chúa vang lên trong đầu Diệp Chân.

- Cấm luật Tổ Thần Điện, vô cớ công kích đồng liêu, phạt ba trăm roi, nhưng trước khi thi hình còn phải phân rõ là vô cớ hay là có nguyên nhân, Mạch huynh ngươi nói có đúng hay không?

Cười xong, tứ Đại Thủ Tế Đông Dương chắp tay về phía Tam Đại Thủ Tế Nhâm Mạch:

- Đây là chức trách của ta, cho nên, còn phải hỏi một chút.

- Đông Phương Tẫn, rất nhiều Thủ Tế đang nghị sự, vì sao ngươi tự tiện công kích đồng liêu?

Đông Dương Tiêu nghiêm mặt hỏi.

Vừa nghe đến đây ra, rất nhiều Thủ Tế và Điện Chủ cùng lộ ra vẻ mặt cười lạnh, đây không phải đang hỏi tội, rõ ràng đang mượn cơ giải vây cho Đông Phương Tẫn.

Dưới lời nhắc nhở này, cho dù Đông Phương Tẫn có ngốc thì cũng có thể nghĩ ra lý do thích hợp.

- Bẩm Đại Thủ Tế, ta không phải tự tiện công kích Diệp tả chủ tế, mà là Tổ Thần Điện ta trọng thực lực, nhất là Điện Chủ các điện thì càng phải có được thực lực cường đại.

- Vừa rồi, thuộc hạ chỉ là nhất thời động niệm, muốn thay rất nhiều đồng liêu Hỏa Linh Điện ta thử thực lực của vị Diệp tả chủ tế này một chút, xem rốt cục có tư cách đảm nhiệm điện chủ Hỏa Linh Điện ta hay không!

Đông Phương Tẫn nói.

- Ồ... Như vậy!

Tứ Đại Thủ Tế Đông Dương Tiêu ồ một tiếng thật dài, nhìn về phía Đại Thủ Tế Bách Tương.

- Đại Thủ Tế, trống chỗ điện chủ Hỏa Linh Điện có rất nhiều phó Điện Chủ muốn thử khả năng xem Diệp tả chủ tế đủ cân lượng đảm nhiệm vị trí Điện Chủ hay không, chuyện này cũng có thể thông cảm được, Đại Thủ Tế cảm thấy như thế nào?

Hai mắt Đại Thủ Tế Bách Tương híp lại, nhìn cũng không nhìn tứ Đại Thủ Tế Đông Dương Tiêu một cái, nói.

- Ngươi chấp chưởng cấm luật, nếu ngươi đã cho rằng có thể thông cảm được thì xử lý theo ý của ngươi đi.

Tứ Đại Thủ Tế Đông Dương Tiêu gật đầu mỉm cười, sau đó lại nhìn về phía Đông Dương tiêu,

- Nếu là luận bàn, vậy ngươi cảm thấy thực lực của Diệp tả chủ tế như thế nào, có tư cách đảm nhiệm điện chủ Hỏa Linh Điện hay không?

- Không có!

Đông Phương Tẫn ngẩn đầu, một bộ dáng hùng hồn.

- Mạnh miệng!

Diệp Chân cười lạnh một tiếng, một tiếng vang nhỏ, Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân hơi chấn động một chút, lập tức đã nhích vào thịt một tấc, lại đã đè vào trên xương sọ của Đông Phương Tẫn, Đông Phương Tẫn giật mình sắc mặt cũng vì đó tái đi.

Lúc này, Nguyên Linh của hắn đã càng thêm rõ ràng cảm nhận được kiếm sát khủng bố từ Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân phun ra.

Hai chú cháu này kẻ xướng người hoạ, chưa nói đến tiêu di không phải chịu tội, hết lần này tới lần khác còn không nhận cắm, vô liêm sỉ như vậy thì hơi quá mức.

Trên mặt Đông Dương Tiêu vẫn treo nụ cười thản nhiên không thay đổi, nhưng ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân lại ẩn chứa hàn quang không hiểu.

- Diệp tả chủ tế, bản Thủ Tế chấp chưởng cấm luật Tổ Thần Điện, Đông Phương Tẫn này chính là cân nhắc vì Hỏa Linh Điện, thử một chút thủ đoạn của ngươi, chuyện này có nguyên nhân, có thể miễn trách phạt.

- Nhưng nếu ngươi lại tiếp tục như thế, một khi ngươi cố ý tổn thương đồng liêu, như vậy sẽ không miễn tội được.

Diệp Chân nghe vậy không khỏi ngạc nhiên, quả là muốn dựng thẳng ra ngón tay cái đối với Đông Dương Tiêu này.

Hùng hồn như vậy, quả là cùng một ruột với Đông Phương Tẫn, hết lần này tới lần khác còn cầm gậy to luật pháp, làm cho người ta không có lời nào để nói.

Nhưng Diệp Chân cũng sẽ không chọi cứng với Đại Thủ Tế chấp chưởng luật pháp, vậy chẳng phải là ngốc sao?

Ngược lại một mặt mỉa mai nhìn về phía Đông Phương Tẫn.

- Đông Phương Phó điện chủ, trước đó ngươi đột nhiên công kích ta, sau đó lại bại trong tay ta.

- Ta thật không rõ, ngươi là bại tướng dưới tay ta, còn có cái gì không phục?

Bị Diệp Chân chế giễu ở trước mặt nhiều người như vậy, khuôn mặt Đông Phương Tẫn đỏ lên, nhưng vẫn hùng hồn nói lý do!