← Quay lại trang sách

Chương 2693 Tân tấn Thánh Tế (1)

Trong lòng hiện lên vô cùng thương tiếc và phẫn nộ!

Thái Cổ Hung Thú Tất Phương đang trong thời kỳ trưởng thành, đây chính là có thể tuỳ tiện oanh sát một tồn tại Đạo Cảnh hậu kỳ kinh khủng bình thường.

Dù Diệp Chân có thực lực không tầm thường, cũng chỉ mới có cảnh giới nửa bước Đạo Cảnh, mới vừa đại chiến với Đông Phương Tẫn, lực lượng trong cơ thể đã tiêu hao tám chín thành, bây giờ....

Có thể cũng theo đó lúc, hỏa quang màu vàng, tựa như xé mở màn đao quang, lửa của Thái Cổ Hung Thú Tất Phương trực tiếp vây quanh Diệp Chân, xé mở một đường cái khe to lớn.

Nương theo con Thái Cổ Hung Thú Tất Phương phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, hỏa quang màu vàng bỗng nhiên xua tan hơn phân nửa liệt diễm.

Tất Phương kêu thảm, phóng lên tận trời, một chân quấn quanh lấy một chút xíu hỏa diễm màu vàng, mắt trần có thể thấy được, một chân của Tất Phương đang nhanh chóng hóa thành tro dưới một chút Hỏa Diễm màu vàng ấy.

- Thái Dương Chân Hỏa?

- Lại là Thái Dương Chân Hỏa?

- Diệp Chân này làm sao có thể có Thái Dương Chân Hỏa!

- Cái này sao có thể?

Mới vừa từ trong đại điện bước ra, Tứ Đại thủ tế Đông Phương Tiêu lần nữa trợn mắt hốc mồm.

Cùng nhau trợn mắt hốc mồm, còn có Đại thủ tế Bách Tương, Tam Đại thủ tế Nhâm Mạch, với các bậc thủ tế và Điện chủ nhìn thấy cảnh kia, bao gồm lão giả được Đại thủ tế Bách Tương gọi là Đông Dương Thái Thượng.

Vẻ mặt tràn đầy tia thật không thể tin!

Trong nháy mắt tiếp theo, toàn thân lão giả áo bào đó màu đỏ tỉnh ngộ lại, nghẹn ngào, đau đớn kêu lên:

- Tiểu Tất nhi!

Lão giả áo bào màu đỏ ấy, lập tức từ bỏ kiềm chế Trường Nhạc công chúa, vội vàng phóng tới Thái Cổ Hung Thú Tất Phương đang bị Thái Dương Chân Hỏa đốt cháy kêu thảm nọ.

Quanh thân dâng lên một đạo khí tức Tạo Hóa lực lượng cực kỳ rõ ràng, toàn lực bao trùm lấy sợi Thái Dương Chân Hỏa đang đốt cháy Thái Cổ Hung Thú Tất Phương.

Điều ấy khiến cho Diệp Chân nhướng mày, Thái Dương Chân Hỏa, chính là lực lượng Tạo Hóa Cảnh mới có thể đối kháng.

Vị lão giả trước mắt này, tuy nhiên quanh thân phát ra khí tức Tạo Hóa lực lượng rất ít, nhưng cũng tuyệt đối có thể thu thập một sợi Thái Dương Chân Hỏa kia.

Khác nhau chỉ là tốn chút thời gian.

Tuy Diệp Chân mượn nhờ Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng thu nạp một sợi Thái Dương Chân Hỏa, đồng thời còn có thể miễn cưỡng vận dụng.

Nhưng hắn biết rất rõ, Thái Dương Chân Hỏa trong tay hắn so với Thái Dương Chân Hỏa trong tay Tạo Hóa Thần Nhân vẫn còn kém rất xa.

Tựa như là bách luyện cương đao, ở trong tay người bình thường với trong tay đao khách khổ luyện mấy chục năm, uy lực cũng là khác biệt như ngày và đêm.

Quan trọng nhất là, trước mắt mà nói, Thái Dương Chân Hỏa đấy đối với Diệp Chân mà nói, dùng một chút sẽ ít đi một chút.

Nếu sợi Thái Dương Chân Hỏa kia bị lão giả áo bào màu đỏ này thu thập hết, như vậy hắn còn không bằng sớm thu hồi lại, lưu làm sau này sử dụng.

Vừa nghĩ đến đây, thần niệm của hắn lại lần nữa chìm vào Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, ý muốn thôi động nó, thu hồi lấy sợi Thái Dương Chân Hỏa ấy.

Nhưng bây giờ, Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng trong lòng bàn tay hắn, đột nhiên trở nên nặng nề, vận dụng lại không có hoàn toàn linh hoạt như vừa mới thôi động lúc nãy.

- Hả, chuyện gì xảy ra?

Thần niệm của Diệp Chân trực tiếp xâm nhập vào hạch tâm của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, nhìn thấy một hư ảnh Thái Cổ Kim Ô khổng lồ ẩn núp bên trong.

Đây chính là Nguyên Linh Thái Cổ Kim Ô đã vẫn lạc, cũng là khí linh của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng.

Nhưng, khí linh của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng hiện tại lại đang rất hung hăng!

- Mỗi lần thôi động qua đi, ngươi nhất định phải đưa cho ta một giọt máu Nguyên Tinh ẩn chứa Nguyên Linh lực lượng, ta mới có thể để cho ngươi tiếp tục thôi động Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này.

Khí linh kia vô cùng phách lối, há miệng ra là đòi một giọt Nguyên Tinh huyết ẩn chứa Nguyên Linh lực lượng.

Phải biết, tu vi càng cao, loại Nguyên Tinh huyết ẩn chứa Nguyên Linh lực lượng lại càng thêm trân quý.

Linh lực tiêu hao, trong thời gian ngắn có thể khôi phục.

Nhưng nếu mất đi máu Nguyên Tinh, thiên tài địa bảo bình thường đều không thể bồi bổ lại, hoặc phải tốn thời gian rất lâu, hoặc dùng rất nhiều thiên tài địa bảo trân quý mới có thể bù lại.

Yêu cầu đó vào thời khắc mấu chốt này làm cho hắn rất ngạc nhiên, lại để cho Diệp Chân tức giận.

Đây không phải kéo hắn lui lại sao?

Làm một khí linh, vậy mà dám cản trở chủ nhân!

Trông thấy trên mặt của hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên, khí linh Thái Cổ Kim Ô đó vậy mà rất bất mãn nói:

- Làm sao, trước khi Long nhược tiểu tử kia chết không có nói cho ngươi biết quy củ của ta sao?

- Nể tình ngươi chỉ mới vi phạm lần đầu, hiện tại, ngươi chỉ cần cho ta hai giọt Nguyên Tinh huyết ẩn chứa Nguyên Linh lực lượng, ta sẽ ngay lập tức không truy xét, có thể để ngươi tiếp tục khống chế Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng!

Vẻ mặt của khí linh Thái Cổ Kim Ô rất phách lối.

Lời vừa nói ra, hắn lại thầm mắng một tiếng mẹ nó, hắn chưa thấy qua khí linh kiêu ngạo như vậy.

Mà lại, khí linh ở trong tay hắn lại còn dám phách lối như thế, thật đúng là lần đầu tiên gặp.

Ngay cả gia hỏa như Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Diệp Chân đều có thể thu phục ngoan ngoãn, chớ nói chi Nguyên Linh của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng.

Cũng cho tới giờ khắc này, Diệp Chân mới xem như hiểu được một câu nói trước đó của Long Nhược, nói hắn vẫn chưa khống chế tốt Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng này thì ra là vì nguyên nhân đó.

- Những tật xấu ấy đều là thói quen xấu!

Diệp Chân nhẹ nhàng đánh một cái búng tay, thần niệm động một cái, một đạo Cửu Tiêu Thần Lôi chí dương chí âm, đã đánh tới hư ảnh khí linh của Thái Cổ Kim Ô.

Tuy khí linh đều không có thực thể, nhưng kiêng kỵ nhất, chính là lôi đình Chí Cương.

Trước kia, khí linh Thái Cổ Kim Ô phách lối đã quen, hoặc khi dễ Long Nhược, với đám người Điện chủ Hỏa Linh điện không tinh thông Lôi Pháp, không có cách nào trừng trị hắn.

Lại hoặc không nỡ trừng trị hắn!

Dù sao suy yếu lực lượng khí linh, chẳng khác nào suy yếu lực lượng của chính Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng.

Nhưng Diệp Chân không giống vậy!

Một món đồ chơi không nghe lời còn dám muốn hút máu mình, không dạy dỗ là không được.

Một tiếng ầm vang vang, hư ảnh khí linh Thái Cổ Kim Ô dùng mắt trần cũng có thể thấy đã biến mất một phần trăm.

Con mắt của khí linh Thái Cổ Kim Ô bỗng nhiên trừng lớn, bộ dáng thật không thể tin:

- Thật can đảm, ngươi cũng dám...

Ầm ầm!

Trả lời khí linh kia chính là một đạo lại một đạo Cửu Tiêu Thần Lôi!

Bên trong Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, liên tiếp có hơn mười đạo Cửu Tiêu Thần Lôi màu tím đen đánh xuống, trực tiếp làm cho hư ảnh của Thái Cổ Kim Ô biến thành trăm mảnh.

Mà những mảnh vỡ ấy cực kỳ nhỏ, đại biểu cho lực lượng của khí linh Thái Cổ Kim Ô suy yếu một thành, cũng đại biểu cho uy năng của Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng sẽ bị yếu bớt một thành.

Hư ảnh Thái Cổ Kim Ô đau đớn oa oa kêu thảm, trừng con ngươi cực lớn vô cùng lóng lánh, vẻ mặt thật không thể tin.

- Ngươi.... Ngươi làm sao dám?

- Trước kia bọn họ... Bọn họ đều nghĩ hết tất cả biện pháp để cho ta khôi phục, nghĩ hết tất cả biện pháp tăng cường lực lượng cho ta, ngươi lại dám suy yếu lực lượng của ta, ngươi chính là…

- Loại đồ chơi không nghe lời như ngươi, giữ lại vào thời khắc mấu chốt hại ta ăn thua thiệt, còn không bằng sớm hủy đi, loại bỏ đi một tai hoạ ngầm.

Lời nói của Diệp Chân rất thẳng thắn, lộ ra một loại ý vị lạnh lẽo khiến cho khí linh của Thái Cổ Kim Ô lạnh thấu xương.

Trước kia những Điện chủ cũ, cả đám đều coi hắn là gia gia mà cung phụng, chỉ cần hắn yêu cầu không phải quá mức, đều sẽ đáp ứng.

Nhưng trước mắt vị này....

Ầm ầm!

Đang lúc khí linh Thái Cổ Kim Ô suy nghĩ, liên tiếp năm đạo Cửu Tiêu Thần Lôi lại tiếp tục đánh xuống, lần nữa khiến cho nó tiêu tán thêm một bộ phận.

Mắt thấy lại có lôi quang ngưng hiện, khí linh kia bỗng nhiên run sợ một cái.