Chương 2697 Đại Thủ Bút Của Cổ Phủ
Còn nói mệnh nàng vô phúc, một nhị đẳng Hồng Sa Hầu liều mình trở về tiền đồ vô lượng mở phủ, đây chính là dựa vào thực lực của bản thân có được Hầu Vị, quyền thế này, cường thế này, ngày sau còn có khả năng tấn vị Công Tước, ngươi ngược lại tốt rồi, cứ thế mà hối hôn dâng cho người khác....
Một bên khóc một bên mắng, phu nhân Tĩnh an Quận Công càng nói càng tức giận, nắm chặt ria mép của Tĩnh an Quận Công lâu Minh Đức đều sắp rơi xuống một nắm lớn.
- Ngươi, ngươi trước buông tay đã!
Tĩnh an Quận Công Lâu Minh Đức vội vàng.
- Còn muốn ta buông tay, ngươi nói, ngươi để cho trên lưng con gái chúng ta mang danh vô phúc, ngươi về sau còn làm sao bảo nàng gả được ra ngoài!
Khi râu đang sắp đứt, ở phía sau đại sảnh đột nhiên truyền đến một tiếng bi thiết, phu phụ Tĩnh an Quận Công vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy nữ nhi bọn họ bụm mặt chạy vội rời đi.
Tĩnh an Quận Công phu nhân lập tức ngốc trệ, bỗng nhiên che miệng mình.
Tĩnh an Quận Công thì thở dài một tiếng.
Không đợi hai người lấy lại sức, bên phía hậu viện đột nhiên truyền đến tiếng hạ nhân kinh hô:
- Không tốt, Quận Chúa đang muốn nhảy xuống hồ!
- Người đâu, mau tới, Quận Chúa muốn nhảy xuống hồ tự tử!
Trong tiếng kêu ầm ĩ, toàn bộ Tĩnh an Quận Công phủ bắt đầu náo loạn lên, phu nhân Tĩnh an Quận Công càng như bay lướt về phía hậu viện, người còn chưa tới, đã có âm thanh khóc thảm thiết truyền đến:
- Nữ nhi, nữ nhi của ta thật đáng thương!
Tĩnh an Quận Công Lâu Minh Đức lại không động.
Hắn biết, trong phủ có nhiều cao thủ như vậy, nữ nhi của hắn cũng có tu vi nhất định, chỉ là đâm đầu xuống hồ, sẽ không chết người.
Thế nhưng là....
Trong lúc xúc động, Tĩnh an Quận Công Lâu Minh Đức lần nữa thở dài một tiếng, trong âm thanh ấy tràn đầy chua xót và bất đắc dĩ.
Biết vậy chẳng làm!
Hối hận lúc trước tin vào lời nói người bên ngoài, cho nên mất đi giai tế, lại hại danh tiếng nữ nhi mất hết, toàn bộ trong ngoài Quận Công phủ đều không được an bình.
Hiện tại, hắn đều đã hối hận xanh cả ruột.
....
Không chỉ có một Tĩnh an Quận Công phủ náo loạn gà bay chó sủa, mà trong Tân Ninh Châu Công phủ, lại hết sức yên tĩnh, yên tĩnh có chút doạ người.
Một trận hội nghị gia tộc cực kỳ nghiêm túc đang được tổ chức.
Trong đó bao gồm Tân Ninh Châu Công Cổ Yến, Thế tử Cổ Quang Trí, Xích Bình hầu Cổ Thuần Trí, còn có con cháu đích tôn Cổ gia khác, đều có mặt.
Nhưng ngồi ở giữa nhất, cũng không phải là Tân Ninh Châu Công Cổ Yến, mà chính là lão tổ tông Cổ gia Cổ Đại Xuyên.
Giờ phút này, mặt của Cổ Đại Xuyên trầm như nước.
- Nhìn các ngươi một chút xem, nhìn các ngươi một chút xem! Lão phu chỉ có tiềm tu sáu mươi năm mà thôi, cái nhà này, vậy mà đã trở nên bẩn thỉu như thế! Làm cha bất công, huynh đệ khinh thường, một lần không đủ, còn hai lần ba lần, cứ thế mà thân sinh huynh đệ biến thành kẻ thù! Nhìn chuyện tốt các ngươi làm một chút!
Cổ Đại Xuyên càng nói càng tức giận, một bàn tay vung ra, trực tiếp tát cho Xích Bình hầu Cổ Thuần Trí cuồng phún ra máu tươi từ trong miệng.
- Nói, tự ngươi nói một chút, ngươi làm Tam đẳng Xích Bình hầu, gia tộc tốn ra bao nhiêu tiền tài cho ngươi mới tranh được? Ngươi đã làm được gì, không nghĩ đền đáp gia tộc, không có yêu thương huynh đệ, vậy mà biến đệ đệ ruột của bản thân bức thành kẻ thù! Tốt, các ngươi thật sự rất tốt!
Cổ Đại Xuyên bị tức đến thổ máu.
Cho dù là Tân Ninh Châu Công Cổ Yến vô cùng cường thế, hiện tại, cũng bị giáo huấn, thở mạnh cũng không dám.
- Lão phu mặc kệ!
Lão tổ tông Cổ gia Cổ Đại Xuyên mở miệng lần nữa:
- Lão phu không quản phụ tử các ngươi dùng phương pháp gì, cho dù là đội gai nhận tội, cũng phải một lần nữa mời Thiết Kỳ về Cổ gia cho ta.
- Phụ thân đại nhân, nghịch tử kia....
- Im miệng!
Lão tổ tông Cổ gia Cổ Đại Xuyên tức giận lệ quát to lên:
- Những năm qua, dù ngươi làm cha, chỉ cần thoáng lưu tâm một chút, dùng tinh lực trên người nữ nhân, thoáng phân ra một chút đặt ở trên thân con thứ, cũng sẽ không náo tới tình trạng bây giờ!
- Phụ thân!
Bị giáo huấn ở ngay trước nhiều con nối dõi tộc nhân như vậy, khuôn mặt già nua của Tân Ninh Châu Công Cổ Yến có chút không nhịn được, nhịn không được có chút bất mãn.
Có thể âm thanh không vui kia, lại khiến lão tổ tông Cổ gia Cổ Đại Xuyên tăng thêm tức giận, quát to:
- Thế nào, chẳng lẽ lão phu nói sai sao?
- Trước kia, Thiết Kỳ thường thường không có gì lạ, cũng sẽ không nói. Nhưng lần này trở về, Thiết Kỳ đã trở thành hậu bối nhất có tài năng có tiền đồ nhất chói mắt nhất Cổ gia ta. Chuyện con cháu phân tranh trong nhà, ngươi lại không cách nào xử trí công bằng, lại còn dám…ngươi tên phế vật này!
Lão tổ tông Cổ gia đột ngột quay đầu nhìn chằm chằm về hướng Xích Bình hầu Cổ Thuần Trí.
Xích Bình hầu Cổ Thuần Trí sợ đến vẻ mặt trắng bệch, liên tục không ngừng co lại đến đằng sau một cây trụ, trực tiếp nhìn Lão tổ tông Cổ gia rồi nghiến răng!
- Báo, bên trong Tổ Thần Điện có tin khẩn của Tế Ti Lục công tử!
- Nói!
- Hồi lão tổ tông, hồi gia chủ, Lục công tử cấp báo, Bắc Hải châu công, Bắc Hải Đô Đốc, Tả đại chủ tế Man Linh Điện Diệp Chân, trong hội nghị Thủ tế đã được Tổ Thần điện thông qua bổ nhiệm làm Điện chủ Hỏa Linh điện!
- Cái gì!
Thân hình của lão tổ tông Cổ gia Cổ Đại Xuyên thoắt một cái, bỗng nhiên ngã ngồi xuống ghế, sắc mặt của Tân Ninh Châu Công Cổ Yến cũng ở trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi!
Về phần Cổ Thuần Trí và Cổ Quang Trí, khuôn mặt nhỏ của hai huynh đệ ấy đã sớm trở nên trắng bệch!
Chuyện Diệp Chân đã chính thức được bổ nhiệm làm Điện chủ Hỏa Linh điện, tựa như chắp cánh, trong vòng nửa ngày đã truyền khắp Lạc Ấp, dẫn tới toàn bộ sóng ngầm cuồn cuộn trong hoành thành.
Bời vì nó đại biểu ý nghĩa rất quan trọng.
Lần này, Trấn Hải quân một mình lập xuống kỳ công bất thế còn sống trở về, có được vô số tước vị và huân vị, như mấy người Liễu Phong, Ngưu Nhị, Cổ Thiết Kỳ.
Giờ phút này, xuất thân những người ấy vì quân công chung đã tự phát hình thành một lợi ích tập đoàn.
Mà Bắc Hải châu công, Bắc Hải Đô Đốc chính là lá cờ đại biểu cho lợi ích tập đoàn ấy!
Hiện tại, trong Tổ Thần Điện, Diệp Chân lấy được vị trí cao, đại biểu cho lợi ích tập đoàn kia càng thêm vững chắc và cường thế.
Nhất là vị trí Điện chủ Hỏa Linh điện trong Tổ Thần Điện đại biểu cho thực quyền và lực lượng.
Có chức vị kia bên thân, quyền nói chuyện trong triều của hắn tiến thêm một bước rất lớn, địa vị càng tiến thêm một bước vững chắc, đồng thời, cũng biểu dương cho lợi ích tập đoàn ấy thành răng nanh doạ người.
Dưới loại tình huống đó, khi Diệp Chân và Cổ Thiết Kỳ, mang theo một nhóm người lần nữa tiến về Xích Bình Hầu Phủ đòi nợ, từ trên xuống dưới Cổ Phủ đều rất bình tĩnh, không có một tơ một hào náo loạn nào.
Trấn định như thế lại không có bối rối, cũng không phải vì bọn họ không sợ Diệp Chân và Cổ Thiết Kỳ với lợi ích tập đoàn sau lưng hai người bọn họ.
Mà vì, Cổ gia đã đưa ra quyết định!
Trước khi hai người đến, cao tầng Cổ gia sớm đã nhận được tin tức, bao gồm lão tổ tông Cổ gia Cổ Đại Xuyên, Tân Ninh Châu Công Cổ Yến, Thế tử Cổ Quang Trí với Xích Bình hầu Cổ Thuần Trí đều ở đây.
Nhưng hiện tại, sắc mặt của Xích Bình hầu Cổ Thuần Trí đã vô cùng tái nhợt.
- Cổ lão gia tử, Cổ châu công, chúng ta quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, hôm nay đến đây chỉ có một việc.
- Diệp Chân lắc lắc bằng chứng giấy nợ trong tay.
- Kỳ hạn ba ngày đã đến, chúng ta đến đòi nợ.
- Hôm nay, nếu Cổ Phủ không thể trả hết món nợ này, như vậy chúng ta sẽ lập tức thượng cáo Hình Bộ, đồng thời đệ trình Đại ti Tông Phủ đến chủ trì công đạo.
Đại ti Tông Phủ, chính là chủ quản cơ cấu quản lý phân tranh sự vụ giữa các quý tộc ở Đại Chu, đừng nhìn chỉ là hai chữ điều giải, nhưng nếu sự thật giải quyết, Đại ti Tông Phủ thậm chí có thể tấu lên Nhân Tôn Hoàng Cơ Long để đoạt tước.