← Quay lại trang sách

Chương 2710 Khóa Chặt Người Ám Sát?

Sau khi tất cả chuyển đổi hoàn tất, ánh mắt của Đồng Phù biến thân trở thành Đại Thần Sư Thiên Miếu mới ngưng lại, chưởng ấn to lớn giống như thiên thạch từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh về phía thân ảnh đang khoanh chân tu luyện trong thư phòng Bắc Hải Châu công phủ của Diệp Chân kia.

Gần như là ngay khi chưởng ấn to lớn xuất hiện đã đánh thẳng vào thư phòng, cùng lúc đó, trong Bắc Hải Châu công phủ vang lên tiếng rống giận dữ.

Ngay khi chưởng ấn to lớn đánh vào thư phòng, ánh mắt của Đồng Phù ở trên bầu trời đã biến thành lão giả đầu trọc khẽ giật mình, vẻ mặt cảm thấy choáng váng.

Đừng nhìn một chưởng này của hắn thanh thế kinh người, nhưng, mục đích chân chính một chưởng này của hắn là bắt sống nha!

Một đòn bắt giữ người trẻ tuổi đang khoanh chân tu luyện trong Bắc Hải Châu công phủ kia, sau đó trong thời gian ngắn nhất, lấy được món không gian chí bảo chiến lược trong cơ thể hắn.

Đây là mục tiêu thứ nhất của hắn, còn về mục tiêu thứ hai thì chính là dưới tình huống cho phép, bắt sống Nguyên Linh của Diệp Chân trở về.

Mặc dù từ trình độ nào đó thì hắn là người thuộc về Hoàng Thành, nhưng một khi bại lộ, cho dù là Thánh Thiên tử, hay là vị Nội Giám Đại Tổng Quản kia đều sẽ không ra mặt, thậm chí sẽ ngay lập tức xoá bỏ hắn.

Chuyện hắn làm đêm nay cũng không phù hợp với quy tắc chính trị Đại Chu, đương nhiên, chuyện như vậy, trước kia hắn cũng đã làm không ít lần.

Sau đó, mục tiêu thứ ba của hắn chính chuyển di sự chú ý.

Đường đường là một Bắc Hải Châu công của Đại Chu, Đô Đốc Bắc Hải, Điện chủ Hỏa Linh điện mà ở Lạc Ấp lại bị người khác giết chết như vậy, chuyện này sẽ gây nên sóng gió, nhấc lên phong ba lớn cỡ nào?

Nhất định phải hướng đường cho đợt phong ba này về một phương hướng thích hợp mới được, như vậy, Thiên Miếu liên tục không an phận chính là phương hướng dẫn đạo tốt nhất.

Bằng không, hắn đường đường là một Tạo Hóa Thần Nhân, nếu thật sự muốn vô thanh vô tức xử lý một con tôm nhỏ Nửa Bước Đạo Cảnh thì chỉ đơn giản như chuyện trong lòng bàn tay, căn bản không cần làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Làm ra động tĩnh lớn như vậy là vì chủ động lưu lại chút hậu chiêu mà thôi.

Đương nhiên, theo kế hoạch, trực tiếp lộ ra đầu trọc sáng loáng hắn ngụy trang là không thể nào.

Thật sự cho rằng đầu của đám cao tầng Thiên Miếu đều là nước sao.

Ngoại hình đầu trọc của Đại Thần Sư Thiên Miếu này chỉ là để phòng ngừa vạn nhất, bảo hiểm thêm một chút xíu mà thôi.

Theo kế hoạch, hắn chỉ cần tận lực lưu một chút xíu khí tức đặc hữu của Đại Thần Sư Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên cực kỳ nhạt là được.

Còn lại, thì xem Tổ Thần Điện và Tuần Tra Ti phát huy.

Nguyên bản, toàn bộ kế hoạch này vô cùng hoàn mỹ.

Do một Tạo Hóa Thần Nhân vừa được tỉnh lại không bao lâu hắn chấp hành thì càng thiên y vô phùng!

Nhưng hắn lại nhìn lầm!

Nguyên bản, theo khí tức ba động Nội Giám Đại Tổng Quản cung cấp, hắn đã có thể xác định, người tu luyện trong Bắc Hải Châu công phủ chính là mục tiêu của hắn lần này, bản nhân Bắc Hải Châu công không thể nghi ngờ.

Cực kỳ chắc chắn!

Thế nhưng một chưởng này bổ xuống, nhân ảnh của Diệp Chân bị hắn cho rằng là Bắc Hải Châu công lại vỡ vụn!

Phân Thân?

Lần này làm cho tâm tình của đại cao thủ Tạo Hóa Cảnh như Đồng Phù đột nhiên trở nên không tốt.

Huyễn pháp này phải cao minh cỡ nào mới có thể làm cho hắn nhận lầm phân thân thành bản thể?

Trong đầu, nháy mắt hiện lên vô số kế sách bổ cứu.

Nguyên Linh bàng bạc như biển và thần niệm quét ngang một lần toàn bộ Bắc Hải Châu công phủ, nhưng hắn vẫn không phát hiện bất kỳ một chút khí tức nào giống với phân thân vừa mới vỡ vụn.

Bắc Hải Châu công Diệp Chân không ở đây.

Đây là lúc này Đồng Phù mới vừa minh ngộ.

m thanh 'có thích khách' đã vang vọng, Đồng Phù hiểu rõ, hành động lần này của hắn đã thất bại.

Ít nhất một khí tức Đạo Cảnh và mấy trăm không gian khí tức nhanh chóng phóng về phương hướng của hắn.

Như vậy, bây giờ hắn chỉ có một con đường, rút lui!

Thân ảnh đột ngột nhoáng lên, Đồng Phù lập tức hóa thành một vòng thanh quang biến mất.

Nhật Tế Hỏa Linh điện và mười Tuần Tra Thần Tướng trực luân phiên trong Châu Công phủ đêm nay vừa chạy tới chỉ tới kịp nhìn thấy một cái đầu bóng lưỡng, vô cùng sáng loáng, và trên người mặc phục sức Đại Thần Sư Thiên Miếu.

Nhìn thấy thư phòng bị san thành phế tích, không có bất kỳ âm thanh nào, trong lòng Nhật Tế Hỏa Linh điện và một đám Tuần Tra Thần Tướng đồng thời xiết chặt, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Thậm chí có hai Tuần Tra Thần Tướng tê tâm liệt phế khóc rống lên, bọn hắn chính là một tay Diệp Chân bồi dưỡng.

Thân Vệ thống lĩnh Vương Bạch Mục của Diệp Chân vô thanh vô tức xuất hiện, lạnh lùng nói một câu:

- Gào cái gì, đại soái còn chưa chết đâu!

Hai tên Tuần Tra Thần Tướng lập tức sửng sốt, tên Nhật Tế Hỏa Linh điện phòng thủ cũng mừng rỡ không thôi.

Nếu Điện chủ xảy ra chuyện gì thì Nhật Tế phòng thủ như hắn cũng khó thoát tội.

- Truyền lệnh xuống, phong tỏa toàn phủ, tra rõ, bất kỳ người nào cũng không được ra vào!

Giao phó xong câu này, Vương Bạch Mục vội vàng rời khỏi.

Có người đến ám sát Diệp Chân, chuyện này quả thực chính là muống mạng của Vương Bạch Mục hắn.

Bởi vì trước đây, Vương Bạch Mục hắn đã bị Diệp Chân dùng Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật khống chế Tiên Thiên Thần Hồn, hắn chết rồi, Diệp Chân sẽ không sao.

Nhưng nếu Diệp Chân chết rồi, hắn sẽ nhất định bị chơi xong.

Cho nên, tập kích vừa qua đi, thấy bản thân mình không sao, Vương Bạch Mục lập tức kết luận, đại soái Diệp Chân không sao, vẫn còn sống.

Hiện tại, mấu chốt nhất chính là xác định tình trạng trước mắt của đại soái Diệp Chân, trước mắt đang ở đâu!

Là còn sống?

Hay là bị người bắt đi rồi?

Vừa rồi khi nhân vật thần bí kia ám sát đại soái, lẻn vào Bắc Hải Châu công phủ bọn hắn, mãi đến trước khi động thủ vẫn không có một người nào phát hiện ra, chuyện này tuyệt đối không phải cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ bình thường có thể làm được.

Mặc dù Bắc Hải Châu Công phủ mới xây dựng không lâu, nhưng cảnh giới phòng ngự trong phủ đều là quân doanh rập khuôn, trình độ phòng ngự cảnh giới không chút thua kém Châu Công phủ, Quốc Công phủ uy tín lâu năm, thậm chí còn nghiêm mật hơn.

Cho nên Vương Bạch Mục phán đoán, gia hỏa Đạo Cảnh hậu kỳ vừa rồi tuyệt đối không đơn giản!

Ngay lập tức, Vương Bạch Mục đi vào trong hoa phòng, khởi động phương thức liên lạc đặc biệt với Diệp Chân.

Loại phương thức liên lạc đặc biệt này cũng không phải cố ý chuẩn bị trong Bắc Hải Châu công phủ.

Ban đầu, lúc liên chiến ở trong nội địa Ma Tộc, nhất là lúc ẩn núp, khi bọn hắn cần liên hệ với đại soái Diệp Chân, nếu sử dụng phù tấn sẽ có quang hoa, dễ dàng gây nên Ma Tộc chú ý.

Nếu dùng truyền tin na di trận cỡ nhỏ, có không gian rung động, cũng dễ dàng bại lộ hành tung của đại quân.

Về sau, Diệp Chân mới giao phó hắn, nếu có chuyện khẩn cấp thì hắn có thể liên hệ với hắn thông qua một chút cây cối đặc thù, chỉ cần Diệp Chân ở trong phạm vi vạn dặm thì đều có thể trong thời gian ngắn nhất liên hệ được.

Hơn nữa, không có bất kỳ lực lượng ba động nào.

Lúc này, Vương Bạch Mục ngay lập tức vận dụng thủ đoạn liên hệ này.

Đương nhiên, Vương Bạch Mục cũng hiểu rõ, thủ đoạn liên hệ này hẳn là có quan hệ với đại tỷ Tiểu Yêu.

Đúng như Vương Bạch Mục suy đoán, trong hoa phòng của Châu Công phủ có phân thân của Tiểu Yêu cố ý lưu lại dùng để liên hệ khẩn cấp.

Ngay lập tức, âm thanh của Vương Bạch Mục đã thông qua Tiểu Yêu truyền vào trong đầu Diệp Chân.

- Đại soái, trong phủ bị người ta tập kích, tĩnh thất thư phòng ngươi tu luyện bị hủy! Không biết bây giờ ngươi thế nào? Tình huống như thế nào?

- Ta đã biết, bây giờ, ta rất an toàn, không có bất cứ vấn đề gì. Ngươi trước sai người báo quan, sau đó điều tra một chút tất cả chi tiết của người ám sát, sau đó thông báo cho ta.

Trong bụi hoa đột nhiên vang lên âm thanh của Diệp Chân làm cho Vương Bạch Mục cảm thấy kinh dị, sau đó đối với Diệp Chân, càng thêm có một loại cảm giác sâu xa khó hiểu.