← Quay lại trang sách

Chương 2711 Ngươi Bất Nhân

Đi theo bên cạnh Diệp Chân nhiều năm như vậy, Diệp Chân mang đến cho hắn một cảm giác, vẫn như cũ như là một hồ nước sâu không nhìn thấy đáy.

Phía trên lỗ hổng của Hồng Hoang Hậu Thổ Nhân Đạo đại trận, sắc mặt của Diệp Chân có chút khó coi.

Vừa mới bắt đầu thu nạp khí tức Long Hồn từ trong lỗ hổng này thoát ra để lớn mạnh Hắc Thủy Long Hồn trong Hắc Thủy đạo cung, thì hắn đã cảm ứng được Thận Ảnh Phân Thân lưu trong phủ bị đả kích hủy diệt mà băng tán.

Phải biết, Thận Ảnh Phân Thân của Diệp Chân, không chỉ có riêng là Thận Ảnh Phân Thân, nhất là sau khi đột phá đến Đạo Cảnh.

Thận Ảnh Phân Thân đã càng thêm mạnh mẽ.

Tùy tiện một Thận Ảnh Phân Thân cũng có được ba thành tu vi bản thân Diệp Chân.

Kém nhất cũng có thể bù đắp được chiến lực của một cường giả Giới Vương Cảnh nhất nhị trọng.

Nhưng, tình huống Diệp Chân cảm ứng được lại là, thực lực Thận Ảnh Phân Thân này cao tới Giới Vương Cảnh nhất trọng, nhưng dưới một chưởng thì đã trực tiếp vỡ vụn chôn vùi.

Vậy một chưởng này phải cường đại cỡ nào?

Diệp Chân cảm thấy có thể là Đạo Cảnh hậu kỳ thậm chí là Đạo Cảnh đỉnh phong.

Hơn nữa, lấy thực lực của Diệp Chân trước mắt biểu lộ ra, thật có ai muốn ám sát hắn thì trừ phi có thủ đoạn ám sát đặc biết, nếu chỉ phái một Đạo Cảnh hậu kỳ hoặc là đỉnh phong đi ám sát Diệp Chân, trí thông minh này thật có chút đáng lo.

Cho nên, theo phỏng đoán bình thường, Diệp Chân lờ mờ cảm thấy, làm không cẩn thận, người ám sát này rất có thể là một vị… Tạo Hóa Thần Nhân!

Vừa nghĩ tới có người lại phái ra Tạo Hóa Thần Nhân đến ám sát mình, Diệp Chân đã có chút ghê răng, mẹ nó người này phải có huyết hải thâm cừu với hắn lớn bao nhiêu, mới có thể không tiếc xuất động Tạo Hóa Thần Nhân.

Dù sao, nên thật gặp phải Tạo Hóa Thần Nhân, có thể tự vệ hay không, Diệp Chân cũng không nắm chắc.

Đến cùng sẽ là ai chứ?

Ly Thân Vương Cơ Nguyên?

Thiên Miếu?

Ma Tộc?

Thái Cổ Oa Linh nhất tộc?

Lại hoặc là?

Diệp Chân không cách nào xác định, cũng không dám xác định.

Nhưng rất nhanh, Vương Bạch Mục đã truyền đến một tin tức điều tra ban đầu.

Tuần Tra Thần Tướng và Nhật Tế Hỏa Linh điện phòng thủ chạy đến nhanh nhất nhìn thấy một cái đầu láng bóng sáng loáng, còn có hình như bóng người đó mặc phục sức Thiên Miếu.

Hơn nữa, hiện trường còn lưu lại khí tức Đạo Cảnh của một mạch Nhật Nguyệt Thiên Thiên Miếu.

Điểm này là do Nhật Tế Hỏa Linh điện điều tra ra.

Nhật Nguyệt Thiên xuất thân Đại Thần Sư, làm đối thủ cũ của Nhật Tế Hỏa Linh điện, các Tư Tế Hỏa Linh điện vô cùng quen thuộc.

Nhưng cho dù là Ngưu Nhị, hay là Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ, lại hoặc là Vương Bạch Mục vừa đuổi tới Bắc Hải Châu công phủ thì đều chỉ báo cáo phát hiện này từ đầu đến cuối cho Diệp Chân.

Cũng không dám đưa ra bất kỳ kết luận và phán đoán nào.

Dù sao thì kết luận và phán đoán cũng dễ như trở bàn tay.

Không phải rõ ra là người của Thiên Miếu làm sao?

Nhưng vấn đề là, nếu Thiên Miếu thật muốn làm chuyện như vậy, dưới hoàn cảnh trước mắt như vậy sẽ để lộ cái đầu bóng loáng như vậy đến cửa ám sát Diệp Chân?

Diệp Chân cảm thấy, chuyện như đầu óc này, cao tầng Thiên Miếu chắc chắn không thiếu.

Chuyện trọng đại nhạy cảm như vậy, trừ phi cao tầng Thiên Miếu muốn triệt để tuyên chiến với các quý tộc Đại Chu thì mới sẽ làm như vậy.

Nhưng nếu không phải Thiên Miếu thì là ai?

Hơn nữa, nói trở lại, nếu Thiên Miếu cũng cân nhắc đến điểm này, hết lần này tới lần khác đi ngược lại con đường cũ để tẩy thoát hiềm nghi cho mình thì sao?

Trong lúc nhất thời, sóng quỷ mây mật, tràn đầy nghi ngờ.

Trong những đối tượng Diệp Chân hoài nghi, ai cũng có hiềm nghi, nhưng đến cùng là ai thì không cách nào xác định.

Càng đừng đề cập đến khóa chặt hung thủ.

Nhưng ngay khi lông mày Diệp Chân đang khóa chặt, trong lỗ tai của Diệp Chân đột nhiên truyền đến âm thanh của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh.

- Đại nhân, sau chuyện ám sát, bên phía ta có một chút phát hiện không giống, ngươi có muốn biết hay không?

- Đến từ nội bộ Lạc Ấp hoàng cung!

Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh lại bổ sung một câu.

Hai chữ 'Hoàng Cung' làm trái tim của Diệp Chân mạnh mẽ chìm xuống dưới, khóe miệng cắn chặt lại.

- Nói đi!

Ba!

Trong Đông Lai Các Hoàng Cung Lạc Ấp, bàn tay trắng noãn của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hung hăng quất lên trên gương mặt của Đồng Phù đang khom người đứng ở trước mặt hắn.

Vị Đồng Phù này là Tạo Hóa Thần Nhân có tu vi cao tới Tạo Hóa Cảnh, nhưng lại bị một chưởng này đánh cho lảo đảo, gương mặt trong thời gian ngắn nhất bị chảy máu, sau đó lại bắt đầu khôi phục như cũ.

Dù đã tới Tạo Hóa Cảnh, nhưng bản năng trong xương cốt vẫn như cũ làm cho Đồng Phù không dám vận dụng một chút khí tức và lực lượng Tạo Hóa Cảnh ở trước mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, mạnh mẽ chịu một tát này.

- Rác rưởi!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức giận phun ra hai chữ này, làm ánh sáng trong Đông Lai Các lấp lóe, không gian giống như cũng đang rung động.

Ngón tay thon dài, trắng nõn mà chậm rãi đặt lên trên một viên ấn tỉ treo bên eo đang bởi vì tức giận mà không ngừng lắc lư, không gian trong Đông Lai Các chấn động, nhanh chóng bình ổn trở lại.

- Ngươi đường đường là một Tạo Hóa Cảnh, lại bị một phân thân của nửa bước Đạo Cảnh mê hoặc, lại nhận lầm phân thân thành bản thể!

- Ngươi sống nhiều năm như vậy, là sống trên thân chó hay sao?

- Rác rưởi như các ngươi, trẫm nuôi các ngươi còn có tác dụng gì!

- Bệ hạ bớt giận! Lão nô đáng chết, tội đáng chết vạn lần!

Ngư Triêu n và Đồng Phù cùng nhau quỳ xuống đất dập đầu thỉnh tội, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

- Hừ, làm lỡ đại sự của trẫm, lúc này, lòng trẫm muốn lăng trì các ngươi cũng có!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ngoài miệng đang mắng, nhưng một đôi mắt âm u lóng lánh lại nhìn chòng chọc vào Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n, lấp lóe ánh sáng.

Vào lúc này, Cơ Long đã nổi lên một loại ý nghĩ nào đó.

Bằng không, thì tại sao một vị Tạo Hóa Thần Nhân lại có thể nhận nhầm một phân thân thành bản thể?

Ngư Triêu n đương nhiên cảm nhận được ánh mắt như kim châm của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, hắn làm bạn quân nhiều năm như vậy, đương nhiên rất rõ ràng ý nghĩ của vị Thánh Thiên tử Đại Chu này.

Lúc này, sao hắn có thể không rõ ràng?

Chỉ là, hắn có rõ ràng hơn thì dưới loại tình huống này, hắn cũng không thể giải thích, càng không thể giải thích!

Trước mắt, vị Đại Chu này Thánh Thiên tử này cần chính là một con chó nghe lời, mà không phải một con chó vô cùng thông minh, khéo hiểu lòng người!

Đồng thời, trong lòng của Ngư Triêu n cũng âm thầm kêu khổ!

Chuyện này, hắn thật không giở trò gì.

Hắn thưởng thức Diệp Chân, càng bởi vì Trường Nhạc công chúa nên che chở Diệp Chân, nhưng, một Diệp Chân nho nhỏ thì căn bản không thể nào thay đổi sự trung thành của hắn đối với vị Thánh Thiên tử Đại Chu trước mắt!

Bờ môi của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long mím lại thật chặt, làm cho bầu không khí của cả Đông Lai Các trở nên vô cùng ngưng trọng, giống như đêm trước lôi đình.

Tạo Hóa Thần Nhân Đồng Phù, còn có Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n nằm rạp trên mặt đất, trên trán đều là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến âm thanh thông báo của nội thị:

- Bệ hạ, ngũ Đại Ti Thiên cầu kiến, nói có chuyện cực kỳ trọng yếu muốn diện bẩm bệ hạ!

Cho dù là Cơ Long hay là Ngư Triêu n thì đương nhiên cũng hiểu rõ đêm khuya Đại Ti Thiên Ngũ Dự đến cầu kiến là vì chuyện gì.

Nhị phẩm Quốc Công đương triều Đại Chu, Đô Đốc Bắc Hải, Điện chủ Hỏa Linh điện ở trong Lạc Ấp thành bị ám sát, bản thân việc này đa hết sức kinh người.

Nhưng càng kinh người lại là ảnh hưởng phía sau chuyện này!

Lạc Ấp, chính là trung tâm của Đại Chu, cũng là chỗ an toàn nhất Đại Chu, nhất là nội thành!

Đối với vô số vương công quý tộc thì vào ở trong Lạc Ấp thành sẽ giống như mộng tưởng.

Bởi vì ở trong Lạc Ấp thành, chỉ cần ngươi không phải bị triều đình Đại Chu hạ ngục thì sẽ đại biểu tuyệt đối an toàn!