← Quay lại trang sách

Chương 2722 Đòn Sát Thủ Trên Triều Hội

Một quân báo khẩn cấp đã làm cho đại triều hội lần này lâm vào tịt ngòi tạm thời.

Nhìn quân báo khẩn cấp này, sắc mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long xanh xám, cả ngón tay cũng đang run rẩy rất nhỏ.

Còn vẻ mặt của Quân Bộ Thượng thư Ban Lệ thì u ám như muốn chảy ra nước, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đã trở nên vô cùng âm trầm!

Hắn và Hoàng đế lên kế hoạch mấy ngày đã bị này một quân báo khẩn cấp trực tiếp phá hỏng.

Quân báo khẩn cấp này tới quá quỷ dị.

Theo thông lệ bình thường, hẳn là Bình Nghi Biên Phòng Đại Doanh trước thông qua truyền tin na di trận khẩn cấp thông báo cho Quân Bộ, sau đó Quân Bộ, Hoàng đế và trọng thần thương nghị đối sách trong phạm vi nhỏ, sau đó mới xem tình huống công khai.

Nhưng quân báo khẩn cấp này lại thật vừa đúng lúc trực tiếp đưa lên trước mặt quần thần trong đại triều hội, trực tiếp nhảy qua Quân Bộ.

Nếu chuyện này không liên quan gì tới Diệp Chân thì có đánh chết Ban Lệ hắn cũng không tin!

Chủ yếu là quân báo khẩn cấp này mang tới ảnh hưởng quá lớn!

Chủ yếu có hai ảnh hưởng chính.

Một là theo Đại Chu luật, nếu như đất phong bị nơi khác xâm phạm, quý tộc của đất phong đó chính là người phòng ngự trước tiên, nếu quý tộc của đất phong đó làm mất đi đất phong, tội đó không khác gì Châu Mục Quận Trưởng mất thành trong vòng chín mươi ngày, có thể khám nhà diệt tộc!

Cho nên, nếu đất phong của quý tộc bị ngoại địch xâm phạm, lãnh chúa của đất phong, không có trường hợp đặc biệt, nhất định phải tự mình thủ.

Hai, loại tình huống trước mắt này, biên cương và hải cương bên phía Đông Bắc của Đại Chu hoang tàn vắng vẻ, có hơn trăm vạn đại quân Ma Tộc xâm chiếm, ngươi nói lúc này binh lực Đại Chu giật gấu vá vai, kiếm đâu ra đại quân để điều động qua đó?

Trừ phi phái Cấm Vệ quân đoàn bảo vệ trung ương Lạc Ấp ra.

Thế nhưng, phái Cấm Vệ quân đoàn qua đó thì an toàn của Lạc Ấp sẽ do ai đảm bảo?

Loại tình huống này, lựa chọn lưu cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng không nhiều.

Trường Lăng quận và Bình Nghi Biên Phòng Đại Doanh nhất định phải phái viện quân qua.

Nhưng trước mắt, trên Long Du Nguyên chỉnh đốn có thể phái qua, nhưng viện quân để lựa chọn cũng không nhiều, Trấn Hải quân của Diệp Chân vừa lúc là một trong số đó.

Mà theo luật Đại Chu, Bắc Hải quận của Diệp Chân sắp bị ngoại địch xâm phạm, như vậy Diệp Chân là Bắc Hải nhị đẳng châu công về thủ đất phong của hắn chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Cho dù là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng không tìm ra lý do bác bỏ.

Huống chi, lấy chiến lực của Trấn Hải quân, bốn mươi vạn đối kháng trăm vạn đại quân Ma Tộc, dựa vào ưu thế Bắc Hải quận là phi thường có khả năng.

Phái Trấn Hải quân qua đó chính là lựa chọn thích hợp nhất!

Nhưng vấn đề là, Hoàng đế không muốn!

Hôm nay, đại triều hội quyết định Trấn Hải quân đi Thiên Lộ thành, thật ra là đã quyết định từ trước, hôm nay chỉ là lấy đại triều hội ra làm sân khấu biểu diễn mà thôi.

Ngay cả thánh chỉ cũng đã chuẩn bị kỹ càng, nội thị ở bên cạnh cũng đã cầm sẵn trong tay, chỉ chờ một lát đương triều nghi chỉ.

Nhưng bây giờ, ý chỉ này lại không thể tuyên xuống.

Loại cảm giác vô cùng khó chịu này làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có một loại cảm giác như táo bón, vô cùng khó chịu.

Mà lúc này, lấy tân Ninh Châu công Cổ Yến, Thái Xuyên hầu Liễu Dã và các quý tộc liên can làm đại biểu cho lợi ích của Trấn Hải quân cũng nhao nhao giơ ngón tay cái về phía Diệp Chân.

Cao, thật là cao!

Cũng dám đi nước cờ hiểm như thế, mượn tay ma tộc để kiềm chế quyết sách của triều đường Đại Chu, thật là cao, loại chuyện này, cũng không phải ai cũng có thể nghĩ ra được.

Nhưng dù nói như thế nào thì chuyện này cũng quá trùng hợp rồi?

Lúc này, Ma Tộc tiến công vào lúc này quả thật giống như thần lai chi bút, giúp Bắc Hải Châu Công Diệp Chân một tay.

Trong lúc nhất thời, trong lòng các quý tộc linh hoạt đã bắt đầu suy nghĩ, Ma Tộc xâm chiếm từ biên cương Đông Bắc, có thể có quan hệ với Diệp Chân hay không?

Vào lúc này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Hắn có chút hoài nghi.

Nhưng lúc này, hoài nghi cũng vô dụng, hắn cần phải giải quyết khốn cục.

Khốn cục trước mắt.

Nói thật, hắn không nghĩ kế hoạch này của hắn lại thua thiệt như vậy.

Chỉ cần có thể lấy được món không gian chí bảo chiến lược trong tay Diệp Chân, dù mỗi lần vận dụng món không gian chí bảo chiến lược đó đều cần một mạng thì cũng không quan trọng

Đại Chu không bao giờ thiếu cái gì?

Chính là nhân mạng!

Đến lúc đó, hắn ra lệnh một tiếng sẽ lập tức có dũng sĩ cam tâm tình nguyện kính dâng ra sinh mệnh, giúp hắn sử dụng không gian chí bảo chiến lược này.

Đến lúc đó, lấy tác dụng xuất quỷ nhập thần của không gian chí bảo chiến lược này, hắn có thể trong khoảng thời gian ngắn thu phục đất đã mất, lấy kì binh suy yếu lực lượng Ma Tộc trên phạm vi lớn.

Đến lúc đó, có lẽ muốn triệt để diệt sát Ma Tộc sẽ khó khăn, nhưng, dẫn đầu đại quân thu phục Nhân Ma Chiến Trường, lại thu phục hơn phân nửa lãnh thổ đã mất đi trong mười vạn năm qua từ tay Ma Tộc sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Khi đó, quốc vận mở rộng, cho dủ là Thiên Miếu cũng phải co đầu lại.

Cơ Long hắn sẽ trở thành Đế Hoàng Đại Chu văn trị võ công đệ nhất trong mười vạn năm qua, lưu danh vạn cổ!

Đây là dã vọng của một Đế Vương, cũng là giấc mộng của hắn!

Trước kia, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có giấc mộng này nhưng có lòng mà không sức, không có bất kỳ khả năng thực hiện.

Nhưng bây giờ, một món không gian chí bảo chiến lược vô cùng hiếm thấy đủ để cho hắn thực hiện giấc mộng này.

Cho nên, cho dù bị quân báo khẩn cấp này xáo trộn kế hoạch, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng không muốn từ bỏ kế hoạch này của hắn.

Kế hoạch cướp đoạt không gian chí bảo chiến lược trong tay Diệp Chân.

Ở trên chiến trường nguy hiểm nhất, Diệp Chân chiến tử, sau đó thuận thế từ nhân thủ của hắn lấy được không gian chí bảo chiến lược trong tay Diệp Chân, không thể bình thường hơn được.

Bắc Hải, đây chính là địa bàn của Diệp Chân, làm việc sẽ khó, biến số cũng rất nhiều.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trải qua nhiều triều đình mưa gió như vậy, thủ đoạn chính trị vô cùng thành thạo, lập tức đã có đối sách.

- Bình Nghi Quân thành ở Trường Lăng quận có đại quân Ma Tộc xâm chiếm, Diệp ái khanh, ngươi chính là Bắc Hải Châu Công, Trường Lăng quận kia lân cận đất phong của ngươi, ngươi thấy thế nào?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cười tủm tỉm hướng về phía Diệp Chân hỏi.

- Bệ hạ, Bình Nghi Quân thành năm gần đây tuy có tăng quân, nhưng thực lực tổng hợp và quân bị của đại quân rất tầm thường, muốn ngăn cản trăm vạn Ma Tộc tinh nhuệ, rất khó!

- Đất phong của vi thần ở gần đó, cũng vì hải cương kế của Đại Chu ta, thần nguyện ý mang Trấn Hải quân, đối kháng trăm vạn đại quân Ma Tộc!

- Nhưng Trấn Hải quân chính là quân đội của Đại Chu, động tĩnh như thế nào, toàn bằng bệ hạ thánh tài!

Diệp Chân nói.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hài lòng nhẹ gật đầu, Diệp Chân trả lời, hắn biết rõ.

Cơ Long hơi dừng một chút, sau đó lần nữa mở miệng.

- Diệp ái khanh, trẫm nghe nói, Bắc Hải quận của ngươi võ bị không tệ, ngoại trừ Trấn Hải quân do ngươi điều ra, đất phong của ngươi vì đối kháng Thủy yêu, còn có lưu lại gần bảy mươi vạn đại quân đang huấn luyện!

- Diệp ái khanh có thể điều bảy mươi vạn quận binh này đi đối kháng đại quân Ma Tộc, mà Trấn Hải quân tinh nhuệ như vậy, vẫn nên dùng điều đến nơi khẩn yếu sẽ thỏa đáng hơn, ý của Diệp ái khanh như thế nào?

Theo quy tắc chính trị của Đại Chu, cho dù hắn chính là Hoàng đế thì cũng không thể nào trực tiếp mệnh lệnh Diệp Chân ném đất phong mặc kệ, nhưng lại có thể ném bóng da này cho Diệp Chân.

Không phải Diệp Chân ngươi vẫn luôn ở trên triều hội chơi trung quân thể quốc sao, vậy thì xem đi.

Nói thật, lúc này Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã tin tưởng trăm phần trăm, quân báo khẩn cấp này tuyệt đối có quan hệ với Diệp Chân.

Bằng không thì đâu ra trùng hợp như vậy?