← Quay lại trang sách

Chương 2726 Hiểu Lầm

Nhưng cho dù Diệp Chân đã giao phó như vậy thì Bá An trước đó đã từng nhận đả kích vẫn lo lắng như cũ.

- Thế nhưng Điện chủ, nếu bọn hắn động võ thì sao?

- Bọn hắn dám sao? Phân Thân của bản tọa bất cứ lúc nào cũng có thể mời Đại Thủ Tế và mấy vị Thủ Tế thậm chí là Điện chủ Trường Nhạc ra tay.

- Huống hồ, bọn hắn không sợ bản thể của bản tọa giết trở lại sao?

Diệp Chân nghiêm nghị nói.

Giao phó như thế, đám người Hỏa Linh Điện mới xem như an tâm.

Đưa đám người Hỏa Linh Điện đi, Diệp Chân khẽ thở dài một hơi, chớ nhìn hắn ở trong Trấn Hải quân rất nhàn, thế nhưng chuyện của hắn thật rất nhiều.

Lúc này, hắn còn phải trước lúc rời khỏi, nắm chặt thời gian vững chắc Phân Thân.

Trước đó, Diệp Chân vận dụng Phân Thân dùng là thận ảnh Đạo cung ngưng tụ ra Thận Ảnh Phân Thân, là Phân Thân có khí tức giống Diệp Chân như đúc.

Nhưng cũng không phải thật sự là Phân Thân trên ý nghĩa, trên thực tế chỉ là một huyễn thân ngắn ngủi.

Nhất là không cách nào duy trì thời gian quá dài, một khi bản thể Diệp Chân rời khỏi thời gian quá dài hoặc quá xa thì sẽ mất đi liên hệ với bản thể Diệp Chân.

Hiện tại, Diệp Chân luyện chế chính là một bộ Tinh Huyết Phân Thân bí truyền của Tổ Thần Điện.

Trên cơ bản, các trọng thần Đại Chu, nhất là các trọng thần không ở Lạc Ấp đều biết luyện chế một bộ Tinh Huyết Phân Thân dự bị.

Tinh Huyết Phân Thân này chỉ cần không bị thương thì có thể tiếp tục tồn tại thời gian mấy chục năm, đồng thời bởi vì lưu lại một sợi Nguyên Linh nên sẽ có được một bộ phận linh trí.

Hơn nữa, chỉ muốn vận dụng bí pháp, ý chí của bản thể có thể nháy mắt giáng lâm Phân Thân, giống như lúc trước trên phân thân của Ly Thân Vương Cơ Nguyên, đó chính là Tinh Huyết Phân Thân.

Mấy ngày nay, Diệp Chân đang tăng tốc luyện chế Tinh Huyết Phân Thân như vậy, dùng để tọa trấn Hỏa Linh Điện.

Ngẫu nhiên, Diệp Chân thậm chí có thể dùng Tinh Huyết Phân Thân này thượng triều, đấu khẩu phát biểu ý kiến gì đó.

Tinh Huyết Phân Thân này sẽ tiêu hao hết một thành máu tươi và một sợi Nguyên Linh của người luyện chế, dưới tình huống bình thường, cần hai năm trở lên mới có thể triệt để khôi phục tổn thất.

Nhưng đối với Diệp Chân bây giờ có được Long Huyết Đan ngũ sắc và lục sắc thì một viên Long Huyết Đan sáu màu đã có thể bổ túc một thành máu tươi bị hao tổn này, tương đương với hoàn toàn không tổn hao!

- Đại soái, Trường Nhạc công chúa đến.

Cổ Thiết Kỳ tự mình chạy tới bẩm báo Diệp Chân, chuyện này làm cho Diệp Chân có chút ngạc nhiên, sao Trường Nhạc công chúa lại tới quân doanh tìm hắn chứ?

- Đi, mời vào.

- Chờ một chút, ta tự mình đi.

Trong quân doanh, quân pháp như núi.

Cho nên cho dù là Trường Nhạc công chúa đích thân đến thì Cổ Thiết Kỳ cũng không dám tự tiện mở doanh cho vào, nhất định phải đạt được chủ quan cho phép.

Mấy hơi sau, Diệp Chân đã nhìn thấy Trường Nhạc công chúa ngoài cửa doanh.

Chỉ có điều, hôm nay vẻ mặt của Trường Nhạc công chúa có chút cổ quái.

Trên gương mặt xinh đẹp đã không còn ung dung không màng danh lợi như ngày xưa, mà là môi anh đào nhếch, gương mặt xinh đẹp mang sương.

Chuyện này làm cho Diệp Chân càng thêm ngoài ý muốn, xảy ra chuyện gì vậy?

Sau khi Diệp Chân nghênh đón Trường Nhạc công chúa tiến vào soái trướng của mình, sau đó mới cười nói.

- Sao nàng lại trực tiếp tới quân doanh rồi? Không phải ta đã nói với nàng, tối hôm nay sẽ trở về gặp nàng sao?

Diệp Chân nở nụ cười, nhưng cũng không làm dịu đi bất kỳ sương lạnh trên gương mặt xinh đẹp của Trường Nhạc công chúa:

- Có một việc, ta muốn nghe chính miệng huynh nói cho ta đáp án!

- Ừm, chuyện gì, nàng cứ hỏi.

- Huynh nói cho ta biết, lần này đại quân Ma Tộc đột nhiên xâm chiếm Trường Lạc quận, tiến sát Bắc Hải quận và Bình Nghi Quân thành, đến cùng có quan hệ với huynh hay không? Có phải là huynh ở sau lưng dẫn đạo hay không?

Trường Nhạc công chúa chất vấn trực tiếp làm cho Diệp Chân đứng đơ tại chỗ!

- Nói cho ta, vì sao trùng hợp như vậy, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Diệp Chân ngơ ngác một chút, bờ môi vừa bỗng nhúc nhích, âm thanh của Trường Nhạc công chúa lần nữa vang lên.

- Không nên gạt ta!

Bốn chữ này làm cho Diệp Chân vừa muốn trả lời, lần nữa không nói câu nào.

Nhìn bờ môi của Trường Nhạc công chúa nhếch lên, còn có đôi mắt đẹp trừng to nhìn chằm chằm hắn, Diệp Chân biết, chỉ sợ Trường Nhạc công chúa đã có ý nghĩ hoặc hiểu rõ đối với chuyện này.

Một khắc này, Diệp Chân đột nhiên có một loại cảm giác vô cùng chật vật.

Nói thật, cho dù đối mặt với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, thậm chí khi đối mặt với đại quân Ma Tộc vây quanh, Diệp Chân cũng không có loại cảm giác này.

Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, nếu không được thì liều mạng, không đấu lại thì chết là cùng!

Dự tính xấu nhất không gì hơn cái này, cho nên, cho dù đối mặt ai thì Diệp Chân cuối cùng đều có thể kiên cường, dũng cảm đối mặt.

Thế nhưng, đối mặt với câu hỏi của Trường Nhạc công chúa, trả lời như thế nào, Diệp Chân đột nhiên cảm giác thật là khó thật là khó!

- Trường Nhạc....

- Không nên gạt ta!

Diệp Chân vừa muốn mở miệng, Trường Nhạc công chúa lần nữa quật cường, cường điệu một lần bốn chữ này, làm cho khóe miệng Diệp Chân tràn đầy đắng chát.

Việc này, há lại một trả lời có thể giải thích rõ ràng.

Dưới ánh mắt sáng rực của Trường Nhạc công chúa, Diệp Chân yên lặng thật lâu, mới chậm rãi mở miệng.

- Trường Nhạc, ta làm như vậy, cũng chỉ dẫn dắt tùy thế, cũng chỉ vì tự vệ mà thôi.

Diệp Chân giải thích như vậy đã cực kỳ sáng tỏ.

Trường Nhạc công chúa nhếch bờ môi, đột nhiên liền tách ra vẻ tươi cười, là giễu cợt, cũng cười nhạo.

- Tự vệ?

- Là ngươi tham sống sợ chết? Hay là tướng sĩ Trấn Hải quân tham sống sợ chết?

Gân xanh trên trán Diệp Chân nhảy lên, muốn giải thích, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhẫn xuống dưới.

- Ta biết, phụ hoàng để huynh mang Trấn Hải quân đi cối xay thịt Thiên Lộ thành, huynh không muốn đi!

- Ta có thể lý giải, huynh yêu quý tính mệnh binh sĩ dưới trướng huynh, nhưng, chuyện này lại không phải cái cớ để ngươi cấu kết Ma Tộc, giết hại bách tính Đại Chu ta!

- Ta trước đó còn nghĩ, trên đời này có thể sẽ có chuyện trùng hợp như vậy, không ngờ lại là thật!

- Huynh lại thật cấu kết với Ma Tộc để tự vệ...

- Trường Nhạc, im ngay, ngươi điên rồi!

m thanh tức giận quát từ phía sau Trường Nhạc công chúa vang lên, khí tức băng hàn xâm đến, Liêu Phi Bạch mặc áo lam xuất hiện sau lưng Trường Nhạc công chúa.

- Ta không điên, chuyện này là chính hắn thừa nhận, cấu kết Ma Tộc để tự vệ, chính là vì trốn về Bắc Hải quận làm thái bình công gia của hắn....

Ba!

Liêu Phi Bạch một bạt tai hung hăng ác tát trên gương mặt xinh đẹp của Trường Nhạc công chúa:

- Ngươi biết, hắn không thể nào!

- Số lượng Ma Tộc hắn giết chết, có thể xếp vào mười người đối kháng Ma Tộc nhiều nhất của Đại Chu từ trước tới nay, làm sao có thể!

Trên gương mặt xinh đẹpTrường Nhạc công chúa lập tức hiện ra dấu năm ngón tay xanh đen:

- Ta cũng không muốn tin tưởng, thế nhưng chuyện trùng hợp như vậy, bây giờ cả triều đều đang nghị luận, mà chính hắn cũng chính miệng thừa nhận, càng có bí giám bằng chứng.... Ngươi nói ta làm sao có thể không tin tưởng?

- Bí giám bằng chứng?

Liêu Phi Bạch cười lạnh:

- Cái này cũng tin?

- Ngươi còn không biết ngươi phụ hoàng làm gì với Diệp Chân sao?

Nghe vậy, Trường Nhạc công chúa lập tức xoay người, hướng về phía Diệp Chân truy hỏi:

- Phụ hoàng đã làm gì huynh?

- Phụ hoàng ta đến cùng đã làm gì huynh? Mới khiến cho huynh làm ra loại chuyện phát rồ, cấu kết Ma Tộc để tự vệ?

Khóe miệng Diệp Chân vẫn như cũ tràn đầy đắng chát.

Vấn đề này, muốn hắn trả lời như thế nào?

Nói Ảnh Ma Tạo Hóa Cảnh vài ngày trước ám sát, trên thực tế là sát thủ Nhân Tôn Hoàng phái tới?

Chứng cứ đâu?

Đừng nói trong tay Diệp Chân không có chứng cứ, cho dù thật có chứng cứ thì cũng không thể lấy ra.

Không nói trước đi ly gián một đôi cha con, bôi đen phụ thân trước mặt một nữ nhi hiếu thuận là chuyện ác liệt cỡ nào.