← Quay lại trang sách

Chương 2727 Tình Cha Con

Lại nói, nếu thật lấy ra phần chứng cứ này, lấy thủ đoạn của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, chỉ sợ Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa đều không có bất cứ cơ hội nào còn sống rời khỏi Lạc Ấp.

Lúc đó, sợ rằng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long sẽ không tiếc bất cứ giá nào đến giữ gìn thanh danh của hắn!

Thấy Diệp Chân im lặng thật lâu, trong đôi mắt của Trường Nhạc công chúa lăn ra hai hàng nước mắt.

- Ngươi thay đổi rồi!

- Trở nên giống những cao quan quý tộc kia, đều chỉ nói chính trị, không nói cái khác! Đều biến thành sinh vật chính trị!

Câu nói này, trong chớp mắt giống như một đạo thiểm điện, đánh trúng tâm linh của Diệp Chân, làm cho hắn đột nhiên tự hỏi lòng.

Hắn thật thay đổi sao?

Hắn thật không phải biến thành một sinh vật chỉ nói chính trị?

Lúc này, trên mặt Trường Nhạc công chúa đã che kín sương lạnh, ánh mắt nhìn về phía của Diệp Chân cũng tràn đầy thất vọng.

- Ta mặc kệ ngươi là bởi vì nguyên nhân nào mà cấu kết Ma Tộc, nhưng nếu ngươi thật sự bỏ mặc trăm vạn đại quân Ma Tộc xâm nhập Trường Lăng quận, tai họa vạn dân Đại Chu ta!

- Đến lúc đó, bản cung sẽ đích thân mang lệnh tiến về giám quân, đến lúc đó, quân pháp vô tình!

Ném lại câu nói này, Trường Nhạc công chúa tóc dài không gió bay lên, vô số hư ảnh m Linh từ bốn phương tám hướng như ẩn như hiện, chậm rãi đi đến bên cạnh Liêu Phi Bạch, Trường Nhạc công chúa dùng tay vuốt ve dấu tay màu tím xanh trên gương mặt xinh đẹp.

- Từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ chưa ai đánh ta, không ai có thể, cũng không ai dám! Nhưng mà hôm nay, ta không tính toán với ngươi.

- Có thể ngươi đã đánh đúng, dù sao trước đó Diệp Chân đã giết mấy ngàn vạn ma tộc, cho nên, ta không tính toán với ngươi!

- Nhưng, qua hôm nay, nếu ta phát hiện Diệp Chân có một chút tằng tịu cấu kết với Ma Tộc, một tát này, ta sẽ đòi lại gấp mười, gấp trăm lần!

- Tự mà lo liệu cho tốt!

Sáu chữ cuối cùng này là Trường Nhạc công chúa quay đầu nói với Diệp Chân.

Nói xong, Trường Nhạc công chúa lập tức phiêu nhiên đi xa, ngón tay nhỏ nhắn mơn trớn, dấu tay trên gương mặt xinh đẹp đã biến mất.

Nhìn Trường Nhạc công chúa đi xa, Diệp Chân đột nhiên có một loại đau lòng không hiểu.

Ánh mắt của ngươi ngoài, Diệp Chân xưa nay sẽ không quan tâm.

Nhưng bị người thân cận nhất của mình hiểu lầm...

Liêu Phi Bạch gần đó, chậm rãi kéo cánh tay Diệp Chân lại, vuốt gương mặt của Diệp Chân, vẻ mặt ôn nhu hiếm thấy:

- Trường Nhạc nàng chỉ nhất thời bị che mắt, thậm chí là bị người khác lầm lạc mà thôi, ngươi không nên để trong lòng!

- Sư tỷ, có phải ta đã thật sự thay đổi rồi hay không?

- Có phải ta đã thật sự biến thành một sinh vật chỉ nói chính trị hay không?

Diệp Chân thì thầm.

Bị Trường Nhạc công mắng một trận như vậy, Diệp Chân cũng đột nhiên cảm giác, lần này, hắn vì đạt được mục đích chính trị mà dẫn dắt tùy thế hạ kế hoạch, có phải là thật không đúng rồi hay không?

Vào lúc này, sư tỷ Liêu Phi Bạch dùng sức lắc đầu:

- Không, ngươi không thay đổi! Cho tới bây giờ ngươi vẫn không thay đổi!

- Cho tới bây giờ ngươi vẫn là Diệp Chân vì bảo vệ người nhà và bằng hữu của mình mà có thể chính diện đối mặt với bất kỳ cường địch nào!

- Chân Huyền Đại Lục như vậy, Hồng Hoang Đại Lục cũng vậy!

- Cho tới bây giờ ngươi vẫn không thay đổi!

Liêu Phi Bạch vuốt gương mặt Diệp Chân, lúc này trong đôi mắt của nàng tràn đầy đau lòng.

....

Trong Hoàng Cung Đông Lai Các của Lạc Ấp, lấy được bí báo từ Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n, gương mặt tối đen mấy ngày liên tiếp của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rốt cục nở một nụ cười.

- Ừm, Đại Bạn, ngươi làm việc này khá lắm.

- Trường Nhạc triệt để quyết liệt với Diệp Chân này! Như vậy này một chút lo lắng âm thầm cuối cùng cũng coi là giải quyết. Đúng rồi, việc này ngươi không để lại dấu vết gì chứ?

Nghe vậy, Nội Giam Đại Tổng Quản Ngư Triêu n vội vàng đáp nói:

- Không.

- Lão nô bố trí xảo diệu, chỉ là khi Trường Nhạc công chúa điện hạ đi trong nhà lão nô tìm lão nô hỏi thăm tường tình, an bài một bí báo trùng hợp đưa tới một phong lập lờ nước đôi có quan hệ điều tra đại quân Ma Tộc xâm chiếm Đông Bắc cương.

- Phần điều tra bí báo này cũng không có kết luận và dẫn hướng minh xác, nhưng lão nô nghĩ, lấy trí thông minh của công chúa điện hạ, có thể nhìn ra cái gì.

- Ừm, không tệ!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lần nữa nhẹ gật đầu:

- Trường Nhạc là một trong mấy dị số không nhiều trong thiên địa này!

- Tu vi Đạo Cảnh nhưng lại có được lực lượng Tạo Hóa Thần Nhân, đợi nàng lại trưởng thành một đoạn thời gian... Ừm, việc này làm khá lắm, tiếp tục bảo trì, nhất định phải không thể để cho tình cho con giữa trẫm và Trường Nhạc xuất hiện bất kỳ biến cố nào, hiểu chưa?

- Lão nô hiểu rõ!

Ngư Triêu n khom người thật sâu xuống, trong hai mắt vẩn đục hiện lên một tia bi ai không hiểu!

- Mặt khác, Diệp Chân rời khỏi Lạc Ấp, trong mấy ngày này, tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sai lầm nào!

- Lão nô hiểu rõ!

...

Lấy Trấn Hải quân huấn luyện nghiêm chỉnh, còn có sĩ quan các cấp hành động hiệu suất cao, chỉ không đến hai ngày đã hoàn thành các loại chuẩn bị xuất chinh.

Giờ Tý ngày hai mươi ba tháng năm, Diệp Chân theo thường lệ đi Lạc Ấp hoàng thành đệ trình một phong tấu chương từ giá, lại đi Quân Bộ xử lý thủ tục sau cùng, hơn bốn mươi vạn đại quân Trấn Hải quân thừa dịp bóng đêm, lao tới hướng thượng cổ na di trận ở Long Du Nguyên.

Ban đêm giờ Tý, thượng cổ na di trận ở Long Du Nguyên sẽ mở cửa nữa canh giờ để bốn mươi vạn đại quân của Trấn Hải quân có thể nhanh chóng thông qua.

Theo quy củ cũ Diệp Chân đưa ra cho đại quân, khi đại quân na di sẽ có đại lượng Tuần Tra Thần Tướng và Tuần Thiên Thần Liệp đi tiền trạm.

Mà tình báo đầu lĩnh Ngưu Nhị thì vào hai ngày trước đã bí mật xuất phát, điều tra tình báo dọc đường, cung cấp tình báo lộ tuyến cho Diệp Chân.

Có tình báo trước đó ở trong Châu Công phủ bị ám sát, Diệp Chân không thể không cẩn thận.

Một đường na di, bởi vì có thánh chỉ nên các thượng cổ na di trận lớn là toàn tuyến đèn xanh cho Trấn Hải quân.

Giống như thượng cổ na di trận ở Long Du Nguyên là đầu mối giao thông, đại quân Diệp Chân chỉ có thể thông hành ban đêm.

Thế nhưng thượng cổ na di trận của những châu thành khác, chỉ cần đại quân Diệp Chân đến thì sẽ phải lập tức phong cấm, chuyên cung cấp cho đại quân thông hành.

Chỉ thời gian một ngày, đại quân của Diệp Chân đã thuận lợi đến thượng cổ na di trận ở Hải Nguyên thành, tiến vào Hải Nguyên hầu quốc.

Bây giờ, trên cơ bản Hải Nguyên hầu quốc đã tính là địa bàn của Diệp Chân.

Trải qua mấy lần trước thu thập, quốc quân Hải Nguyên hầu quốc Quách Chương cũng không dám tiếp tục làm khó dễ, vô cùng nghe lời.

Đến Hải Nguyên hầu quốc, Trấn Hải quân chỉ có thể làm hành quân nhanh.

Lấy tốc độ trước mắt, hành quân nhanh năm ngày mới có thể đến Bắc Hải quận, hành quân nhanh chín ngày mới có thể đến Bình Nghi quân thành.

Lấy tố chất của binh lính dưới quyền Diệp Chân, cùng vì nhu cầu bảo trì chiến lực, trong lúc hành quân nhanh, đại quân ba ngày sẽ dựng trại một lần, ba ngày nghỉ một lần.

Nói một cách khác, ngày thứ tư sau khi rời khỏi Long Du Nguyên, Trấn Hải quân của Diệp Chân đã lần đầu tiên dựng trại chỉnh đốn, chỉnh đốn năm canh giờ.

Đại quân hạ trại đương nhiên không cần Diệp Chân nhiều lời, chờ hạ trại hoàn tất, sau khi xử lý xong quân vụ, trong soái trướng, thân ảnh Diệp Chân lần nữa hơi biến hóa.

Lưu lại một Thận Ảnh Phân Thân tọa trấn đại doanh, bản thể Diệp Chân thì độn thổ tìm một động đá vôi dưới lòng đất gần đó.

Ngay khi tiến vào lập tức bày ra trận pháp cảnh giới dày đặc, trong Đạo Cung lần nữa vang lên âm thanh của Diệp Chân:

- A Nguyên, lần nữa xác nhận một lần, tình trạng bây giờ của ngươi, tiến hành không gian na di trong một giới, không vấn đề chứ?

- Thiếu chủ, ta đảm bảo, na di trong một giới sẽ không có bất cứ vấn đề gì!

Khí Linh của của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu A Nguyên đáp.