← Quay lại trang sách

Chương 2743 Vào Thành

Nói thật, đột nhập vào Bình Nghi quân thành, đối với Trấn Hải quân cũng không phải là một lựa chọn tốt.

Nhưng vào lúc này, chính là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ban tặng, xuất từ quân lệnh của Đại đô đốc Chu Triều vừa được bổ nhiệm đã làm cho Diệp Chân có một kế hoạch khác, Trấn Hải quân đột nhập Bình Nghi quân thành chính là một bước mấu chốt nhất!

Hai mươi vạn quân đoàn tiên phong trong thời gian ngắn ngủi chưa tới nửa canh giờ đã sụp đổ toàn bộ, này làm cho Ma Tộc Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Kim Chinh tức giận dị thường.

Nhất là dưới tình huống Nguyên Soái Bạch La và các tướng lãnh cao cấp khác nhao nhao tử trận, quân đoàn tiên phong gần như sụp đổ bỏ chạy tán loạn, trực tiếp làm cho quân trận của quân đoàn cánh trái đi tiếp ứng cứu viện cũng thất linh bát lạc.

Trên chiến trường, cảm xúc sợ hãi sẽ lây nhiễm.

Quân đoàn tiên phong còn sót lại quân đội sụp đổ đào vong theo phản ứng dây chuyền, dẫn đến quân đoàn cánh trái trước đi tiếp ứng trực tiếp sụp đổ.

- Ảnh Ma đâu! Ảnh Ma bảo vệ ở trong hư không đâu?

- Đều chết rồi sao?

Kim Chinh chỉ hư không tức giận gầm hét lên.

Một trận chiến này, quân đoàn tiên phong tan tác, hư không Ảnh Ma mạo xưng làm trinh sát và bảo vệ phải đứng mũi chịu sào chịu trách nhiệm.

Hư không chấn động một hồi, một Giới Vương Cảnh Ảnh Ma từ trong hư không rơi xuống, vẻ mặt hoảng sợ vạn phần, chính là Ảnh Ma thống lĩnh dưới trướng Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Kim Chinh.

- Bẩm Đại tổng quản, năm mươi tên Ảnh Ma được phái đi bảo vệ quân đoàn tiên phong, có thể... Đều đã chết!

- Cái gì?

Vẻ mặt của Kim Chinh cũng vì đó cứng lại:

- Ngươi nói cái gì? Năm mươi tên Ảnh Ma ở trong đó có đến năm Ảnh Ma Giới Vương Cảnh, những Ảnh Ma Giới Vương Cảnh này, cho dù là Đạo Cảnh cũng khó có thể đánh giết, sao có thể bỏ mình toàn bộ?

Vẻ mặt của Ảnh Ma thống lĩnh vẫn vạn phần hoảng sợ như cũ, không vội trả lời vấn đề của Kim Chinh, mà hướng về phía một bên thân vệ gầm hét lên.

- Tất cả mọi người, toàn bộ dùng thần niệm quét năm ngàn mét xung quanh, không được ngừng, không thể có một chút buông lỏng!

Một đám thân vệ của Kim Chinh còn chưa kịp phản ứng thì Ảnh Ma thống lĩnh lại hét rầm lên.

- Trong trinh sát của đối phương có Hư Không Liệp Vương, hơn nữa Tuần Tra Thần Tướng Giới Vương Cảnh của đối phương cũng ít nhất có hơn ba mươi người!

Bốn chữ 'Hư Không Liệp Vương' giống như cảnh báo kịch liệt nhất, làm cho thân vệ của Kim Chinh giống như xù lông lên, mấy trăm loại thần niệm giống như lôi đình quét ngang bốn phương tám hướng.

Cho dù là Ảnh Ma Đạo Cảnh, hay là Hư Không Liệp Vương, trên chiến trường đều là tồn tại cực kỳ khủng bố.

Luận thực lực quần chiến thì đều không được...

Nhưng nếu Đạo Cảnh Ảnh Ma hoặc là Hư Không Liệp Vương vứt bỏ sinh tử, được ăn cả ngã về không, đừng nói là trọng thương chủ soái, thậm chí có khả năng chém giết chủ soái của đối phương.

Một khi chủ soái bị trọng thương hoặc là chém giết, đối với một quân đội chính là tai nạn.

- Hư Không Liệp Vương!

Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Kim Chinh lập tức nắm chặt thiết quyền, tức giận vung nắm đấm lên, một mặt buồn bực.

Cho dù là Hư Không Liệp Vương của Đại Chu hay là Đạo Cảnh Ảnh Ma của Ma Tộc thì số lượng đều vô cùng ít ỏi.

Trong đại quân Ma Tộc bọn hắn, chỉ có những quân đoàn xếp hạng trước mười lăm mới có thể được phân phối một vị Đạo Cảnh Ảnh Ma.

Nhưng bây giờ Trấn Hải quân có Phiên Hào của Đại Chu này lại được phân phối một vị Hư Không Liệp Vương.

Loại cao phối này làm cho Kim Chinh có một loại cảm giác bị hố.

Mắt nhìn về đại quân phía trước giống như thuỷ triều tan tác chạy ngược ra sau, nếu hắn còn không làm ra phản ứng, chỉ sợ hôm nay tiểu bại sẽ biến thành đại bại.

Ánh mắt Kim Chinh nhìn về phía tâm phúc của mình ở bên cạnh, thống lĩnh thiết giáp quân cận vệ Kim Liệt.

- Mang bản bộ của ngươi xuất phát, gắt gao cản Trấn Hải quân ở đó cho ta, sau đó, bản soái sẽ tự thân dẫn đại quân, bao vây tiêu diệt Trấn Hải quân!

Mệnh lệnh này, Kim Chinh nghiến răng nghiến lợi nói ra!

Nguyên bản, hắn định chơi trò xiếc vây điểm đánh viện binh, chậm rãi đùa chơi chết Trấn Hải quân, sau đó tiến thẳng một mạch, chiếm lĩnh hải cương Đại Chu.

Nhưng không ngờ dưới một trận chiến này, hắn vẫn phải ăn lỗ vốn, chuyện này khiến hắn thay đổi chủ ý.

Kim Liệt cũng không ngay lập tức đón lấy quân lệnh, ngược lại hỏi nói.

- Đại tổng quản, vậy đào binh thì sao?

- Người nào dám va chạm quân trận của ngươi, giết không tha!

Kim Chinh nói vô cùng âm tàn!

- Thuộc hạ lĩnh mệnh, Đại tổng quản yên tâm, thiết giáp cận vệ, bất động như núi!

Trong tiếng rống giận dữ, sau lưng Kim Liệt lấy Huyền Cung Cảnh thiết giáp ma làm chủ, thiết giáp quân cận vệ cũng thả âm thanh rống giận:

- Thiết giáp cận vệ, bất động như núi!

- Bất động như núi!

- Bất động như núi!

Bạo rạp tăng lên lòng tin, hai vạn thiết giáp quân cận vệ giống như dòng lũ màu đen chảy lên, đón lấy Trấn Hải quân đang truy sát đào quân như đuổi dê.

Quân tình biến hóa này ngay lập tức bị phản ứng đến chỗ của Cổ Thiết Kỳ, làm cho Cổ Thiết Kỳ có chút không nắm chắc được chủ ý.

Đánh với đột thiết giáp quân cận vệ này, đó chính là đối công tiêu hao, Cổ Thiết Kỳ có lòng tin đánh bại đội thiết giáp quân cận vệ trước mặt, nhưng kết quả chính là Trấn Hải quân chắc chắn cũng sẽ xuất hiện đại lượng thương vong.

- Đại soái, thiết giáp quân cận vệ này?

- Lách qua!

- Hôm nay, chúng ta trước vào trong Bình Nghi quân thành, những thiết giáp ma này, ngày sau sẽ từ từ thu thập! Ngươi chỉ huy đại quân lách qua bọn hắn, chuyện khác giao cho ta!

Diệp Chân nói.

Đúng như Cổ Thiết Kỳ suy nghĩ, lấy lực lượng của Trấn Hải quân, muốn chiến thắng đột thiết giáp quân cận vệ này sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Nhưng, một khi dây dưa với đội thiết giáp quân, như vậy Trấn Hải quân sẽ lâm vào vòng vây dày đặc của đại quân Ma Tộc đối diện.

Nghênh đón Trấn Hải quân chính là tiêu hao chiến tàn khốc đối mặt binh lực gấp mấy lần phe mình.

Cho dù có thể chiến thắng thì đó cũng là thắng thảm.

Đối với Diệp Chân thì là dù thắng cũng như bại!

Cho nên, mệnh lệnh của Diệp Chân là lách qua.

Dưới tình huống bình thường, muốn lách qua thiết giáp quân cận vệ này sẽ phi thường khó khăn.

Một đội thiết giáp ma tu vi thấp nhất đều là Huyền Cung Cảnh tạo thành thiết giáp quân cận vệ, mặc dù trời sinh tốc độ di chuyển không nhanh, nhưng sau khi tu vi đến Huyền Cung Cảnh, tốc độ di chuyển cũng không chậm.

Cho nên, cho dù dẫn trước công kích ba vạn Ma Tộc chiến nô quân đoàn và bốn ngàn Chiến Lang doanh giống như dòng lũ cùng nhau rẽ ngoặt, ý đồ vòng qua thiết giáp quân cận vệ đang xông lên, nhưng cho dù Kim Chinh hay là Kim Liệt đều hiện lên một tia cười lạnh.

- Nghĩ vòng qua thiết giáp quân cận vệ, nằm mơ!

- Cánh phải chống tới cho ta, chỉ cần kéo chậm tốc độ của bọn hắn trăm hơi thở, thiết giáp quân cận vệ sẽ có thể đuổi tới, chúng ta là có thể khóa chặt thắng cục.

Kim Chinh ngay lập tức ra lệnh.

Nhưng vào lúc này, một đạo quang ảnh đột nhiên như đạn pháo từ phía chân trời rơi vào trong trận doanh của thiết giáp quân cận vệ.

Trong nháy mắt tiếp theo, gợn sóng ngân sắc đột ngột giống như gợn nước phát tán bốn phương tám hướng.

Gợn sóng ngân sắc trọn vẹn lan rộng ra vạn mét.

Phàm là trong phạm vi của gợn sóng ngân sắc, cho dù thiết giáp ma hay là Ma Tộc khác, thân thể cũng giống như rót chì, thậm chí giống như bị một ngọn núi đè lên chân, tốc độ trở nên vô cùng chậm chạp.

So với cao tốc đột kích tốc độ của Trấn Hải quân thì càng chậm như ốc sên vậy.

Ánh mắt của Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Kim Chinh đột ngột thất thần, sau đó, Ảnh Ma thống lĩnh bên cạnh hắn lại ngạc nhiên rống to.

- Nghe nói, nguyên soái Trấn Hải quân có một Thần Thông tên là Địa Từ Lực Trường, cực kỳ ghê gớm, hẳn là cái này.

- Đại tổng quản, người rơi vào giữa thiết giáp quân cận vệ là nguyên soái Trấn Hải quân! Là nguyên soái Trấn Hải quân Diệp Chân!