← Quay lại trang sách

Chương 2754 Bách Tương Nổi Giận

Dứt lời, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vẫn giận không kềm được:

- Đáng hận hơn là tặc tử này vì đạt được mục đích, kinh động nhiều người như vậy, thậm chí lợi dụng lên ngươi.

Nói xong, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại đổi một bộ dáng ngữ trọng tâm trường:

- Trường Nhạc, ta biết trước đây ngươi có hảo cảm đối với Diệp Chân này, trẫm vốn cũng có ý, nhưng bây giờ Diệp Chân này lại là càng ngày càng lòng lang dạ thú, ngươi nhất định phải thấy rõ khuôn mặt thật của hắn, miễn bị hắn lừa gạt!

Nghe Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ngữ trọng tâm trường lời nói, trái tim của Trường Nhạc công chúa giữa lại là bi ai không hiểu, Diệp Chân tham sống sợ chết?

Chuyện này cũng chỉ có vị Thánh Thiên tử Đại Chu này có thể nói mà thôi.

Nếu nói ra lời này, chỉ sợ văn võ cả triều cũng không một ai sẽ tin!

Tuy trong lòng có khó chịu, nhưng nghĩ đến tương lai có thể tai nạn, Trường Nhạc công chúa vẫn mạnh lên vẻ tươi cười:

- Phụ hoàng, ta biết, khuôn mặt người này, ta đã rõ ràng.

- Nhưng nhi thần nhìn phần cấp báo kia, có câu nói, vẫn nghĩ nên nói với phụ hoàng.

Nghe xong Trường Nhạc công chúa nói như vậy, mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trầm xuống, rõ ràng không cao hứng, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn nhịn nổi quạo:

- Vậy ngươi nói đi.

- Phụ hoàng, phần cấp báo này của Diệp Chân, mặc dù có thể sẽ có ý nghĩ nuôi khấu tự trọng, nhưng nhi thần càng nghĩ, cảm giác Đại Chu này, chính là Đại Chu của phụ hoàng, thiên hạ này, là thiên hạ của phụ hoàng, vạn dân Đại Chu này, cũng là con dân của phụ hoàng.

- Nếu thật sự như lời Diệp Chân nói, Long Tộc tham chiến, vạn tộc vây công, vậy cuối cùng, bị hao tổn vẫn là Đại Chu của phụ hoàng, thiên hạ của phụ hoàng, con dân của phụ hoàng.

- Cho nên, lấy nhi thần thấy, phụ hoàng không ngại làm sơ chút ứng đối, dù sao sớm làm chút bố trí mà thôi, sẽ không có gì.

- Nếu không như Diệp Chân nói, vậy cũng coi là một lần cảnh giới, nếu đúng như vậy thì thật là tốt...

- Im ngay!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bỗng nhiên vỗ bàn một cái, đứng lên, trực tiếp kinh hãi Trường Nhạc công chúa ngạc nhiên:

- Trong mắt ngươi, sức phán đoán của phụ hoàng còn không bằng Diệp Chân lòng lang dạ thú kia sao?

Việc này hỏi lại, trực tiếp làm cho Trường Nhạc công chúa ngốc tại đương trường, đây là đại sự sống còn của quốc gia, nàng còn cố ý đổi lời giải thích uyển chuyển, nhưng sao phụ hoàng có thể nghĩ như vậy?

- Trường Nhạc, ngươi cũng biết làm ra ứng đối, ví dụ như quan bế thông đạo các giới, Đại Chu ta sẽ tổn thất bao nhiêu lợi ích sao?

- Thông đạo các giới, há lại nói quan là có thể quan bế?

- Tốt, chuyện này, trẫm tự có chủ trương, ngươi không nên tiếp tục quản, trở về đi!

- Thế nhưng phụ hoàng...

- Trở về đi!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nặng nề quát, đã mang ba phần lửa giận, nửa rủ xuống con mắt, hung hăng trừng mắt về phía Ngư Triêu n đứng bên cạnh xem trò vui.

Người sau chớp mắt giật cả mình, biết đây là điềm báo vị Thánh Thiên tử này sắp bạo phát, vội vàng khuyên nhủ Trường Nhạc công chúa:

- Công chúa điện hạ, bệ hạ mệt mỏi, mời trở về đi, không muốn lại gây bệ hạ tức giận.

Vừa khuyên, vừa cho Trường Nhạc công chúa một ánh mắt.

Bất đắc dĩ, Trường Nhạc công chúa chỉ có thể rời khỏi.

- Ngư công công, ta còn chưa lấy ra phần tình báo của ngươi, phụ hoàng hắn đã...

Bên ngoài cửa cung, Trường Nhạc công chúa một mặt lo lắng:

- Sao phụ hoàng lại như vậy rồi? Gần nhất vẫn như vậy sao?

Ngư Triêu n đầu tiên là ngó ngó bốn bề vắng lặng, lúc này mới giảm thấp âm thanh nói:

- Gần đây tính tình của Thánh thượng không tốt, có lẽ là thọ hạn ngàn năm còn không xa....

Chỉ nhắc tới mấy chữ này, Ngư Triêu n đã ngậm miệng không nói, Trường Nhạc công chúa lại ở nơi đó ngơ ngẩn.

Hiểu rõ.

Nàng đã hiểu tất cả.

Thọ hạn ngàn năm!

Lịch đại hoàng đế Đại Chu chỉ có thọ hạn ngàn năm.

Làm Điện Chủ Man Linh Điện, Trường Nhạc công chúa cũng biết một chút bí mật.

Dân gian truyền thuyết, lịch đại đế vương Đại Chu chỉ có thọ hạn ngàn năm, nguyên nhân là vì tu vi không đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, nhưng lại vận dụng trấn quốc chi khí.

Nhưng đến cùng có đúng hay không.

Thời gian ngàn năm tu đến Tạo Hóa Cảnh, bản thân cảm thấy rất không có khả năng.

Dù sao trừ đế vương khai quốc ra thì không có một đế vương nhiệm kỳ nào có thể đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, nhưng Hoàng Tộc tử đệ cũng có đột phá đến Tạo Hóa Cảnh.

Nhưng thọ nguyên của lịch đại đế vương Đại Chu chỉ có ngàn năm, lại thật có quan hệ với mấy món trấn quốc chi khí của Đại Chu, hơn nữa nghe nói còn có nguyên nhân càng bí ẩn, cũng có quan hệ với Đạo Tổ và minh ước chư thần lúc trước...

Nhưng đều không ngoại lệ, mỗi một vị đế vương Đại Chu, trước khi thọ hạn ngàn năm đến đều sẽ trở nên bất thường, có chút thậm chí có thể xưng là điên cuồng.

Cứ như vậy, tất cả đều có thể giải thích rõ ràng.

Thậm chí thái độ của phụ hoàng đối với Diệp Chân cũng có thể giải thích thông.

Nhưng chuyện này lại thật can hệ trọng đại.

Nếu như chỉ Diệp Chân phỏng đoán còn thôi, còn có Ngư Triêu n đạt được bí báo từ bí giám.

Nhưng nhìn bộ dáng như hiện tại, cho dù nàng xuất ra bí báo này chỉ sợ cũng sẽ giống như Ngư Triêu n lo lắng, vị phụ hoàng này của nàng sẽ ngay lập tức hoài nghi đây là bọn hắn hùn vốn với Ngư Triêu n lừa gạt hắn, căn bản sẽ không tin tưởng tính chân thực của bí báo này.

- Công chúa điện hạ, làm sao bây giờ?

Ngư Triêu n ở bên cạnh sầu mi khổ kiểm:

- Lão nô là thật không muốn làm tội nhân thiên cổ!

- Ngươi nghĩ bản cũng muốn sao?

Đôi mắt đẹp của Trường Nhạc công chúa trừng cái tròn vo, khổ tư.

Nửa ngày sau, Trường Nhạc công chúa đột nhiên mở miệng:

- Đã như vậy, ta cũng chỉ có thể làm như vậy.

- Như thế nào làm?

Ngư Triêu n nóng nảy.

- Ngày mai ngươi sẽ biết, bây giờ ngươi nhanh lên trở về đi, miễn cho phụ hoàng ta nghi ngờ, chuyện này ta sẽ an bài.

Trường Nhạc công nói.

Bất đắc dĩ, Ngư Triêu n chỉ có thể mang theo một bụng nghi hoặc quay lại cung nội, sau đó lại cẩn thận từng li từng tí hầu hạ vị Thánh Thiên tử này.

Ngoài cung, xa giá của Trường Nhạc công chúa lại đi về hướng Tổ Thần Điện.

Không bao lâu đã xuất hiện ở trước mặt Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện Bách Tương.

Ở trước mặt Bách Tương, Trường Nhạc công chúa là cực kì trực tiếp, đầu tiên lấy ra phần cấp báo của Diệp Chân.

Thấy cấp báo này, Đại Thủ Tế Bách Tương cũng không ngoài ý muốn:

- Cấp báo này, lão phu và mấy vị Thủ Tế đã thương nghị qua, chuyện này không có bằng chứng, lại không trong phạm vi Tổ Thần Điện ta quản hạt, cho nên không tiện nhúng tay.

- Nhưng lão phu vẫn thượng lên một phần tấu, lại bị bệ hạ cho lui trở về.

- Vậy Đại Thủ Tế nhìn cái này đi!

Trường Nhạc công chúa xuất ra bí báo Ngư Triêu n được đến.

- Hả?

Xem xét xong, hai mắt Bách Tương đột ngột trừng tròn vo, mãnh liệt đứng lên:

- Nếu Long Tộc tham chiến thì đây sẽ là đại họa! Hơn nữa, nếu như Diệp Chân phỏng đoán, các tộc khác cũng tới tham chiến, vậy đơn giản....

Mạnh như Đại Thủ Tế Bách Tương, nghĩ tới hậu quả của khả năng này cũng bỗng nhiên rùng mình một cái.

- Không tin, chuyện này phải lập tức hồi báo bệ hạ!

Nhìn thấy Trường Nhạc công chúa, Đại Thủ Tế Bách Tương lập tức mãnh liệt vỗ đầu một cái:

- Công chúa điện hạ tới đây, chỉ sợ bệ hạ đã biết, bệ hạ nói thế nào?

- Nếu có thể làm cho phụ hoàng ta tin tưởng thì ta cần tìm đế Đại Thủ Tế sao?

Trường Nhạc công chúa cười khổ, nói tất cả cho Đại Thủ Tế Bách Tương.

Lập tức dẫn tới Đại Thủ Tế Bách Tương giận dữ, bỗng nhiên chống mạnh Liệt Diễm Quyền Trượng trong tay xuống đất:

- Các ngươi không dám nói, nói hắn cũng không tin!

Chuyện này, ngày mai lão phu tự mình lên nói!

- Đại Thủ Tế, cho dù ngươi tự mình nói, chỉ sợ cũng....

- Hừ, hắn dám không tin! Hắn thật sự cho rằng, quyền trượng trong tay lão phu là bài trí sao!

Bách Tương đâp mạnh quyền trượng trong tay, toàn bộ đại điện đều chấn động.