← Quay lại trang sách

Chương 2759 Ám Khí Tiên Thiên Canh Kim

Nhưng sau đó, sắc mặt lại càng thêm kinh hãi hơn.

Một ngàn phục binh của Diệp Chân cũng tương đương với số lượng thân vệ của hắn.

Nhưng xét về thực lực thì mạnh hơn rất nhiều.

Nhìn chung, một ngàn thân vệ của hắn và một ngàn phục binh của Diệp Chân đều lấy giai đoạn giữa và sau Giới Vương cảnh làm chủ, một ngàn phục binh của Diệp Chân có vẻ mạnh hơn một chút.

Nhưng điều quan trọng là một ngàn phục binh của Diệp Chân còn trang bị cao hơn hai cấp so với một ngàn thân vệ của hắn.

Một ngàn thân vệ này của hắn cũng coi như là những đội quân được trang bị tốt nhất trong quân đoàn, mỗi người đều có nguyên một Hồn Khí thượng phẩm và một kiện Trấn khí trong tay.

Thế nhưng một ngàn phục binh này của Diệp Chân lại có nguyên một bộ Trấn khí, mà chủ yếu là Trấn khí trung phẩm.

Điều khiến càng khiến cho Kim Chinh kinh ngạc hơn nữa là trong một ngàn thân vệ của hắn chỉ có hai người Đạo cảnh, cho dù tập hợp tất cả Đại thần sư ở Ma Thần Cung tới cũng chỉ có năm người là Đạo cảnh.

Nhưng trong phục binh của Diệp Chân đã có mười ba người ở nửa đường cảnh và có hai người ở Đạo Cảnh trung kỳ.

Đối với Giới Vương cảnh thì Đạo Cảnh có lực lượng nghiền ép.

Chỉ vừa mới tham gia vào trận chiến, một ngàn thân vệ của hắn đã lập tức chết hơn ba mươi ngươi, tất cả đều do Đạo Cảnh gây ra.

Nhìn thấy cảnh này, tinh thần của Kim Chinh đi xuống, thậm chí hắn còn muốn tự mình tham chiến.

Lúc này Diệp Chân đang nghênh đón hắn.

- Kim đại tổng quản, đối thủ của ngươi là ta!

Trên chiến trường, hai luồng ánh sáng đặc biệt chói mắt.

Một đạo lưu quang là kim quang chói lọi, luôn đứng phía trên cao chiến trường như một vị thần.

Một đạo khác thì trộn lẫn kim sắc, lục sắc, hồng sắc và các quang hoa khác nhau, nhìn lại có chút bi thương.

Mỗi lần lao lên trời, chưa đến hai hơi thở đã bị kim sắc lưu quang đánh rơi xuống.

Những là, nó chỉ bị đánh rơi xuống rồi nổ tung trong nháy mắt, sau đó nó lại nhanh chóng bay lên trời, lần nữa cùng đạo kim sắc lưu quang quấn lấy nhau.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đạo kim sắc lưu quang vô cùng chói mắt kia chính là hành quân đại tổng quản thứ hai mươi mốt của Ma Tộc - Kim Chinh chỉ huy.

Mà tất nhiên, đạo lưu quang nhiều màu sắc có chút bị thảm kia chính là Diệp Chân.

Nhìn qua có vẻ như đây là một trận đấu có sự chênh lệch lực lượng rất lớn. Kim Chinh là Đạo Cảnh hậu kỳ, hắn đã đến gần với cường giả Đạo Cảnh đỉnh phong.

Thế nhưng tu vi của Diệp Chân mới chỉ là Giới Vương cảnh đỉnh phong cửu trọng.

Trong tình huống bình thường, dưới sự chênh lệch lực lượng như thế này, chỉ có một kết quả - Chết!

Nhưng bây giờ, Diệp Chân càng đánh lại càng hăng, càng đánh càng lợi hại, giống như một sức mạnh nhỏ bé không thể bị đánh chết. Kim Chinh vô cùng tức giận, hắn hận không thể trực tiếp ra tay bắt lấy Diệp Chân rồi dùng Thiết Quyền đánh chết.

Nhưng Diệp Chân giống như một con cá chạch trơn trượt, hoàn toàn không thể bắt được.

Không những thế, tuy Diệp Chân đang ở thế yếu nhưng hắn vẫn luôn quấn lấy Kim Chinh, khiến cho hắn không có cách nào thoát khỏi cuộc chiến.

Đến nỗi mỗi tiếng kêu thảm của Thiết Giáp ma, mỗi một tiếng thét thảm của một vị Ma Tộc Đạo Cảnh cũng có thể khiến cho Kim Chinh rối loạn tinh thần.

Ngược lại, sự vui mừng trong mắt Diệp Chân càng ngày càng đậm.

Chỉ có Thanh Liêm và Chương Dực Đức của quân đoàn y đông thanh thần thụ, những người đang chiến đấu với đại thần sư của Ma Thần Cung ở phía xa nhìn thấy Diệp Chân liên tục bị vây đánh thì vô cùng lo lắng, bọn hắn nhao nhao vội vã muốn tới giúp Diệp Chân, nhưng lại bị Diệp Chân nghiêm nghị quát lên.

Còn đám người Hắc Nhị, Hắc Thất, Hắc Cửu thì chỉ chuyên tâm thi hành mệnh lệnh của Diệp Chân. Nếu như không muốn Đại Soái Diệp Chân bị thương nặng rồi chết, bọn hắn chỉ có thể chuyên tâm thi hành mệnh lệnh của Diệp Chân mà thôi.

Trong lần đọ bản lĩnh này, hai vạn Thiết Giáp Cận Vệ Quân đã bị bọn hắn hoặc là bắt hoặc là giết chết, bây giờ còn lại chưa đến năm ngàn quân.

Việc bắt sống năm ngàn thiết giáp cận vệ quân còn lại cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Thế là, một tình huống rất kỳ lạ đã xuất hiện khi hai bên giao chiến.

Một bên thì chịu hành hạ lại tự nhiên tự tại, dáng vẻ rất hài lòng. Kim Chinh thì trái lại, lòng hắn nóng như lửa đốt, vô cùng lo lắng, thỉnh thoảng truyền ra tiếng hét giận dữ.

Trên thực tế, với sức chiến đấu của Diệp Chân, cho dù đó là các loại bí thuật như Địa Tâm Hỏa Sơn bạo, hay Hắc Thủy Long Hồn, bí pháp thần thông mà hắn mới học chưa lâu của Thái Cổ Hắc Long nhất tộc, đều có thể dùng để đối phó với Kim Chinh mà không rơi vào thế hạ phong.

Hơn nữa, một người to lớn như Kim Chinh, dưới sự phối hợp của Địa Từ Lực Trường của Diệp Chân, Thái m Thần Lôi và Xích Dương Thần Lôi thực sự cũng chỉ là bia sống.

Cho nên Diệp Chân mới không làm như vậy, mà thay vào đó là chiến đấu như một dạng cực hình. Bởi vì Diệp Chân phát hiện ra rằng Thiết Giáp Ma Tộc có trình độ rất cao trong Kim hệ Thiên Địa Pháp Tắc.

Mặc dù năng lực thiên phú là phòng ngự giống như Kim Chinh, nhưng ở phương diện khác Kim hệ Thiên Địa Pháp Tắc lại rất cường đại.

Một khi giao chiến, linh lực của Kim hệ khắp thiên địa đều hết sạch, bị Kim Chinh trực tiếp rút đi.

Suy nghĩ ban đầu của Diệp Chân là xử lý Kim Chinh, để cho tiểu Yêu nuốt chửng sức mạnh của Thiên địa pháp tắc Kim hệ bên trong cơ thể hắn.

Chỉ có điều, trước mắt tiểu Yêu vẫn còn đang hỗ trợ Trấn Hải quân chiến đấu.

Hơn nữa, nguyên nhân chính khiến cho Kim hệ Đạo Cung hiện tại của Diệp Chân không thể đột phá không phải là do chưa tích lũy đủ sức mạnh Thiên địa pháp tắc Kim hệ, ngược lại đã đủ từ lâu rồi.

Nguyên nhân thực sự là vì Diệp Chân chưa chuyển hóa sức mạnh của Kim hệ Thiến Địa Pháp Tắc đã bị tiểu Yêu nuốt chửng thành sức mạnh của chính mình.

Nói như vậy, việc tiểu Yêu nuốt chửng có chút giống như là sao chép.

Đáp án đã được sao chép, nhưng Diệp Chân lại không hiểu quá trình.

Chờ Diệp Chân thật sự có thể hiểu được quá trình này, điều đó có nghĩa là Diệp Chân đã chính thức lĩnh hội được sức mạnh của Thiên địa pháp tắc Kim hệ.

Mà ngay vừa rồi, Diệp Chân đột nhiên phát hiện ra khi giao thủ với Kim Chinh, Thiên địa pháp tắc Kim hệ mà hắn đã dành thời gian lĩnh hội trước đó đã được giải quyết dễ dàng.

Chuyện này khiến Diệp Chân vui mừng khôn xiết, hắn lập tức ra quyết định giữ lại sức mạnh, cố gắng mượn tay Kim Chinh để có thể lĩnh hội được những điều hắn còn chưa hiểu và hoang mang về Kim hệ Pháp Tắc.

Trong tình huống này mới xuất hiện việc Diệp Chân bị đánh.

Tuy nhiên, cho dù tu vi của Kim Chinh vô cùng gần đến Đạo Cảnh đỉnh phong, sức công kích của nó rất mạnh và khủng bố, nhưng cơ thể Diệp Chân lại có một số Hậu Thiên Linh bảo vệ, đặc biệt là sức chống đỡ của Long Hồn Giáp ngưng tụ từ Hắc Thủy Long Hồn trăm thước, khả năng phòng ngự của nó còn cường đại hơn cả Hậu Thiên Linh Bảo.

Vì vậy, đừng nhìn Diệp Chân bị đánh tàn nhẫn, thật ra hắn không chịu bao nhiêu tổn thương.

Rắc rối duy nhất là so với Kim Chinh thì tu vi của hắn quá thấp, giờ đây hắn lại tiêu hao hơi nhiều, nhưng trước mắt đang có cơ hội học trộm khó có được này, Diệp Chân đã đánh cược, liệu hắn có thể mau chóng khôi phục linh lực của mình trong thời gian thiên tài địa bảo không ngừng rót vào miệng.

- Chết đi cho ta!

Kim Chinh hét lên một tiếng, kim quang biến thành thiết quyền với vô số gai nhọn hung hăng quật mạnh vào người Diệp Chân, khiến cho Diệp Chân lại bị đánh ngã xuống mặt đất lần nữa.

Rõ ràng là Kim Chinh đã đánh trúng, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng khó chịu.

Kim Chinh cảm thấy rất rõ ràng, gần chính mươi phần trăm sức mạnh của hắn đã bị Long Lân màu đen bên ngoài người Diệp Chân lột sạch, cảm giác đấm hụt rất khó chịu.

Dưới cơn thịnh nộ, Kim Chinh trực tiếp sử dụng thần thông mạnh nhất của mình mà không tiếc rẻ tiêu hao chút nào.