← Quay lại trang sách

Chương 2769 Long Đình Chi Mưu

Hôm nay hắn làm ầm ĩ như vậy, thế mà hoàng đế vẫn nhất quyết không cân nhắc đến việc ngoại tộc khác sẽ tham chiến, cái này khiến trong lòng Đại Thủ Tế Bách Tương lạnh lẽo đến thế nào.

Bằng tâm mà nói, Đại Thủ Tế Bách Tương cũng hiểu rõ, hành vi hôm nay của hắn là có chút quá khích, nhưng hắn tuyệt đối không hối hận.

Nếu hoàng đế khuyên không tỉnh, gián không tỉnh, vậy cũng chỉ có thể đánh.

Nếu đánh rồi mà cũng đánh không tỉnh, vậy Liệt Nhật quyền trượng mà Đại Thủ Tế hắn cầm trong tay cũng coi như là kết thúc bổn phận của mình.

Sau này cũng không đến nỗi không có mặt mũi gặp liệt tổ liệt tông Đại Chu, ở trước mặt lịch đại bài tế Tổ thần điện cũng có thể thẳng lưng.

Về phần mình, hắn thật không có suy nghĩ nhiều.

Tổ thần điện không bị hoàng quyền cai quản, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có giận thì cũng không thể làm gì, nhiều lắm là treo hắn ở đây phát tiết lửa giận.

Nhưng có một điều mà Đại Thủ Tế Bách Tương không biết, sau khi hoàng đế hồi cung thay y phục không bao lâu, từng tên nội giám mang theo mật chỉ đi ra hoàng cung, lao tới bốn phương tám hướng Lạc Ấp.

.....

Trong soái trướng Bình Nghi Quân thành, Diệp Chân một đêm không ngủ ngồi ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn Cổ Thiết Kỳ và Hạ Kỳ ra lệnh.

Sau khi kết thúc chiến đấu, quét dọn chiến trường, phân tích tình báo, truy tung, bố phòng một lần nữa cũng là những việc quan trọng.

Dù sao vừa rồi chỉ là một trận chiến, cũng không có hoàn toàn tiêu diệt Ma tộc đại quân.

Kim Chinh cũng là danh tướng của Ma tộc, tin tưởng không cần bao lâu thì đối phương sẽ có thể tụ họp lại bại binh.

Cho nên, chiến tranh nơi này cũng không có kết thúc.

Bởi vì Long tộc tham chiến và Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt vượt biển mà đến, Diệp Chân gặp phải hai tuyến chiến đấu, cho nên hắn phải nắm chặt mọi việc thời gian bồi dưỡng Cổ Thiết Kỳ và Hạ Kỳ.

Tiếp đó căn cứ vào biểu hiện của hai người, quyết định ai tới lưu thủ Bình Nghi Quân thành.

Buổi sáng đưa tin chiến thắng đến Lạc Ấp, thật ra thì chỉ là tình báo sơ bộ nhất.

Đi qua một ngày điều tra, tình báo mới nhất là Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Kim Chinh đã xuất hiện tại Trường Lăng quận thành, hơn nữa phái thân tín ra ngoài bắt đầu thu nạp hội binh.

Lúc này thì đại bộ phận binh sĩ Trấn Hải quân đã quay lại Bình Nghi Quân thành, chỉ có Chiến Lang Doanh cùng với các phân đội tinh nhuệ được thành lập tạm thời do đám người Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, Huyền hổ, Chu Hồng, Liêu Phi Bạch, Vương Bạch Mục lãnh đạo, săn giết Ma tộc hội binh bốn phía.

Đương nhiên, không thể thiếu tình báo từ Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh cung cấp.

Mặt khác, Dịch Tuyệt suất lĩnh sáu vạn Ma tộc Chiến Nô quân đoàn chia thành mười mấy nhóm binh sĩ có quy mô nhỏ toả đi bốn phương tám hướng, dựa vào tu vi và ưu thế tốc độ chém giết Ma tộc hội binh.

Đến nỗi tuần tra thần tướng dưới quyền Phong Cửu Mạch, đại bộ phận Diệp Chân đều để Phong Cửu Mạch mang đi, hành sự tùy theo hoàn cảnh, mục tiêu chính là đại quân tướng lĩnh Ma tộc còn sót lại.

Đại chiến đã kết thúc, chiến đấu quy mô nhỏ lại kéo dài.

Cho nên, tin chiến thắng đưa đến trong Lạc Ấp sáng hôm nay, Ma tộc đại quân thương vong sáu mươi ba vạn chỉ là kết quả bước đầu.

Diệp Chân phỏng đoán, thương vong cuối cùng của Ma tộc đại quân có thể lên tới tám mươi vạn.

Ma tộc đại quân chạy tứ phía, số đông đều có tu vi dưới Huyền Cung Cảnh, tốc độ có phần chậm lại.

Mà Ma tộc Chiến Nô quân đoàn, Chiến Lang Doanh và mỗi phân đội tinh nhuệ đều dùng Soái cấp linh thuyền tốc độ có thể sánh ngang với Đạo Cảnh.

Trước khi phe địch trốn về tới Trường Lăng thành, tiến hành săn giết giảm quân số, đè ép tính nguy hiểm trong tương lai xuống đến mức thấp nhất.

Chỉ có như vậy thì Diệp Chân mới có thể yên tâm tác chiến hai tuyến.

Đến nỗi tiến công Trường Lăng hoàn toàn tiêu diệt đại quân Kim Chinh, đây là chuyện mà Diệp Chân chưa bao giờ cân nhắc.

Không bàn tới nguyên nhân về phương diện chính trị, chỉ nói về chiến tranh.

Bản thân Ma tộc chiếm ưu thế về phương diện cận chiến.

Lần này Kim Chinh bị Diệp Chân đánh tan, cũng là do ăn mệt bởi ma hồn đại quân cùng với khinh thường khi đơn đấu với Diệp Chân.

Muốn lợi dụng lúc toàn quân phe địch sụp đổ mà công thành là tuyệt đối không được.

Ma tộc cũng không phải không biết thủ thành, mà là Ma tộc không am hiểu thủ thành như Đại Chu.

Nhưng mấy năm nay trình độ thủ thành của Ma tộc cũng không thấp, bọn hắn đã học trộm không ít chiến pháp từ Đại Chu.

Nếu như mạnh mẽ công thành, Trấn Hải quân của Diệp Chân tuyệt đối sẽ xuất hiện thương vong diện tích lớn.

Đêm qua Trấn Hải quân chết trận ba ngàn người, Diệp Chân đã đau lòng gần chết.

Nếu làm Trấn Hải quân đi công thành, dùng huyết nhục đi san bằng Trường Lăng thành, vậy tuyệt đối không thể nào.

Cho nên Diệp Chân chỉ có thể lựa chọn chiến đấu hai tuyến.

Như vậy việc mà hiện tại Diệp Chân muốn làm chính là cố gắng hết khả năng suy yếu sức mạnh của Kim Chinh.

- Đại soái, Lạc Ấp cấp báo!

Tiếng cấp báo đánh thức Diệp Chân khỏi suy nghĩ chiến cuộc trước mắt và tương lai.

- Lạc Ấp cấp báo?

Nghi ngờ nhìn thoáng qua, Diệp Chân tiếp nhận cấp báo, chỉ liếc một cái lập tức nghẹn họng nhìn trân trối:

- Tại sao có thể như vậy?

Bắc Hải mênh mông vô bờ, mặt biển thâm thúy như mực, nhìn từ xa toàn bộ mặt biển như một mặt gương.

Nhưng nếu như nhìn gần, mặt biển phẳng lặng như gương kia lại phá thành vô số sóng to và dao động dữ dội.

Khi thì khuấy động, khi thì chập trùng, khi thì nhấc lên những con sóng cao vài mét thậm chí mười mấy mét, giống như một con quái thú bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nuốt vô số sinh mệnh.

Nhưng lúc này tại một chỗ trên mặt biển Bắc Hải, nơi này không chỉ có sóng lớn, hơi nước cũng dày đặc.

Hơi nước và sóng lớn không dứt khiến cho mặt biển nơi đây thành vùng cấm cho các thuyền bè qua lại.

Một đội tàu đi xa vừa mới quan sát đằng trước có hơi nước mờ mịt, vội vàng quay tàu lại.

Rất nhiều thuyền bè sớm phát hiện mảnh hơi nước và dao động di động này cũng nhanh chóng đi vòng.

Cũng may mắn đây là Hồng Hoang đại lục, trên cơ bản thì mỗi đội tàu đều sẽ phái hộ vệ Huyền Cung Cảnh hoặc Giới Vương Cảnh đi dò đường, dễ bề lẩn tránh nguy hiểm.

Những thuyền trưởng đi xa đều có kinh nghiệm vô cùng phong phú, tự nhiên biết loại hơi nước và sóng lớn kéo dài và di động này là hiện tượng tự nhiên hiếm gặp.

Bình thường xuất hiện loại tình huống này, nếu không phải là có Thủy tộc thần thông quảng đại đang hành động thậm chí là hành quân thì chính là có cường giả thần thông quảng đại đang tu luyện bí pháp thần thông, cho nên tốt nhất là nên tránh càng xa càng tốt.

Bằng không tất cả sẽ phải chôn vùi trong biển rộng.

Nhưng nếu như đi tới gần thì bọn hắn sẽ nghe được bên trong hơi nước phát ra những âm thanh cực kỳ ầm ĩ và kỳ quái.

Lại tiến gần thêm một chút sẽ nghe được đó là tiếng ồn ào, tiếng cười mắng, tiếng đánh nhau thậm chí còn có tiếng quát la của rất nhiều sinh linh.

Có điều những âm thanh này lại hỗn tạp trong tiếng sóng lớn, chớp mắt tiêu tan không dấu vết.

Nếu như có người dám xâm nhập vào trong, xuyên qua đại trận hơi nước và sóng lớn, xuyên thấu qua sương mù, sẽ nhìn thấy sâu bên trong cất giấu từng chiếc quân hạm khổng lồ.

Những chiếc quân hạm vô cùng to lớn, nhỏ nhất cũng đã dài đến ba ngàn mét, rộng năm trăm mét.

Vô số trận pháp ánh sáng chiếu rọi tầng tầng lớp lớp lên boong thuyền, hiện ra số lượng cực lớn Ma tộc đại quân có hình thể không giống nhau, lúc này bọn hắn đang đứng với đủ loại tư thế thiên kì bách quái trên boong thuyền, mỗi người tiến hành trò chơi nhàm chán.

Lúc này có ít nhất hai trăm chiếc quân hạm đang xếp hàng chỉnh tề tạo đội hình, bổ sóng trảm biển, phi tốc đi tới trong hơi nước.

Mà ngoại giới lại không hề hay biết gì cả.