Chương 2770 Vẫn Không Có Tung Tích
Không ai có thể nghĩ ra, bên trong mặt biển đầy hơi nước và sóng to kia lại cất dấu quân đội cao tới trăm vạn.
Dẫn đầu là một chiếc quân hạm treo cờ hình bán nguyệt kim sắc hết sức bắt mắt.
Trên chiếc cự hạm này, người đi lại cũng không phải ma tộc chiến sĩ, mà các thị nữ, các tộc đều có, còn nữa rất nhiều nô lệ Nhân tộc.
Đủ loại rượu thơm món ngon được đưa đến tầng cao nhất boong thuyền, ở đây đang có vài trăm tên vũ cơ ăn mặc áo lụa mỏng manh biểu diễn dáng múa uyển chuyển. Cự hạm rẽ sóng đi tới, sóng gió chập trùng, boong thuyền lại bình tĩnh như mặt gương, dáng múa uyển chuyển khiến tròng mắt các Ma tộc tướng lĩnh và Thủy Tộc tướng lĩnh đang ngồi có chút đỏ lên.
Nếu không phải Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt và Bắc Hải Long Quân còn ở đây, e rằng nhóm vũ kỹ đang khiêu vũ này đã sớm không còn một người.
Tại chỗ ngồi cao nhất trên boong tàu, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt ngồi ở giữa, bên phải hắn là hữu đại nguyên soái thuỷ quân dưới trướng Bắc Hải Long Quân do Tứ Hải Long Đình phái tới cùng xuất binh với hắn.
Bên trái lại là một người trẻ tuổi đầu mọc sừng, đeo ngọc quan, mặc một thân màu đen.
Rõ ràng, người trẻ tuổi này cũng là một Long tộc.
Dựa theo lệ cũ lấy tả vi tôn của Hồng Hoang đại lục, đại nguyên soái thủy quân Bắc Hải ngồi ở phía bên phải mà lại không có bất mãn gì, có thể thấy được người tuổi trẻ này có thân phận rất cao.
- Tân Thái tử, Chương đại nguyên soái, lần này đại quân ta có thể lặng yên không tiếng động vượt qua Bắc Hải, toàn bộ đều nhờ có hai vị trợ giúp.
- Bản Thái tử kính hai vị một ly, tiện thể cầu chúc chiến sự thuận lợi, tộc của hai chúng ta đều có thể khai cương thác thổ tại Đại Chu.
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt giơ chén rượu lên.
- Tứ Hải Long Đình hợp tác cùng quý tộc, chung công Đại Chu, đây là xứng đáng tình nghĩa.
Ngao Tân cũng giơ chén rượu cười phá lên.
- Tân Thái tử nói đúng, bằng vào sức mạnh kết hợp giữa Thủy tộc và Ma tộc chúng ta, sau khi lên bờ khai cương thác thổ chính là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hữu Đại nguyên soái Bắc Hải thuỷ quân - Chương Giáo cũng nâng chén nở nụ cười.
- Ha ha, không sai, đúng thật là chuyện dễ như trở bàn tay.
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt lại cười ha ha lần nữa.
Ba người uống một hơi cạn sạch, Ngao Tân lại nhìn về phía Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt, có ý riêng mà hỏi:
- Cũng không biết thành ý hợp tác của quý tộc khi nào tới? Việc này có quan hệ tới đại kế của Tứ Hải Long Đình chúng ta!
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt ngẩn ra một chút:
- Cái này, hẳn là nhanh thôi.
Câu trả lời này lại không làm cho vị Tân thái tử hài lòng, trên mặt có vẻ không vui, thấy thế, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt lại bổ sung một câu:
- Thật ra trăm vạn ma nô lệ chuyên việc đào đất mà các ngươi muốn đã được chọn lựa thỏa đáng.
- Chỉ là các ngươi yêu cầu một vạn thủy mạch thì cần thêm thời gian để dời từ tiểu thế giới khác tới, theo những gì mà phụ hoàng giải thích thì mọi người đang gia tăng xử lý.
- Nhưng Tân thái tử yên tâm, nhóm thủy mạch đầu tiên nhất định sẽ đưa ngay tới cho Tân thái tử.
- Nhóm đầu tiên thủy mạch có bao nhiêu?
Ngao Tân vội hỏi.
- Một ngàn, ít nhất là một ngàn thủy mạch.
Đáp án này khiến cho Ngao Tân hơi chút hài lòng.
- Có một câu mà Ngũ thái tử điện hạ nói sai rồi.
- Úc, thỉnh Tân thái tử chỉ giáo!
- Trăm vạn Ma tộc đào đất, thủy mạch cùng với vật liệu cần thiết khác, tất cả đều giao cho Tứ Hải Long Đình là được, không liên quan gì tới Ngao Tân ta.
- Sở dĩ lần này Ngao Tân ta đi theo Ngũ thái tử điện hạ là bởi vì vẫn luôn không tìm được nguyên nhân cái chết của Nghiễm Nguyên Long Vương. Long Đình tức giận bảo ta truy tra, ta chỉ là không có đầu mối nên tiện thể đi theo Ngũ thái tử điện hạ đại quân tản bộ một vòng, tìm xem manh mối.
Ngao Tân đột nhiên cười ha ha.
Một bên Hữu đại nguyên soái Bắc Hải thuỷ quân Chương Giáo lại nở nụ cười:
- Tân Thái tử đừng nói như vậy, ngươi là đặc sứ đại biểu Tứ Hải Long Đình đi sứ Ma Hoàng, trước khi xuất phát thì Long Quân đã phân phó, nếu có chuyện không quyết định được thì tới xin chỉ thị của ngươi.
- Ha ha.......
Ngao Tân lại cười ha hả lần nữa.
- Đây chẳng qua là Bắc Hải Long Quân bệ hạ nể mặt mà thôi, lần Nam chinh này thật không có gì cần ta cả.
- Sao lại thế được, nhờ pháp lực vô biên của ngươi, bằng không chỉ bằng Chương Giáo ta sẽ không cách nào dâng lên sóng lớn và hơi nước như vậy......
Hai người kẻ xướng người hoạ, một người từ chối một người khen gạt Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt sang một bên.
Nhưng Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đã đấu tranh trong vòng xoáy chính trị Ma tộc nhiều năm, làm sao có thể không nghe ra được ẩn ý gì.
Người ta nói Long tộc cực kỳ tham lam, quả nhiên không sai.
Chiến tranh còn chưa bắt đầu mà đã muốn chỗ tốt rồi.
Vỗ tay một cái, một Đại Thần Sư Đạo Cảnh hậu kỳ tiến lên, mang theo hai gã Thần Sư Giới Vương Cảnh dâng lên hai hộp ngọc.
Hộp ngọc tràn ngập hơi nước, nhưng lại nặng như vạn quân, hai gã Thần Sư Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong nâng nó bước đi cũng rất là gian nan.
- Đây là một bộ phận thủy mạch mà bản Thái tử dụng tâm thu thập từ các giới trong những năm gần đây, một chút tiểu lễ, đặc biệt đưa cho Tân thái tử và Chương nguyên soái, cũng nguyện chúng ta sau khi lên bờ hợp tác càng thêm thuận lợi.
- Ngại quá, cái này sao ta có thể lấy chứ.
Trong miệng từ chối, nhưng mà động tác của Ngao Tân lại mau lẹ hơn bất cứ ai, hắn nhanh chóng tiếp nhận hộp ngọc, há miệng nuốt xuống, lập tức mặt mày giãn ra, cười ha ha.
- Hai mươi đầu thủy mạch, xem như một phần trọng lễ.
- Ngũ thái tử điện hạ yên tâm, mối hận trong lòng ngươi còn không phải là một tên Bắc Hải đô đốc Diệp Chân thôi sao?
- Chờ sau khi lên bờ, nếu như cần, vô luận là thuỷ quân thậm chí là bản thân thái tử ta đều có thể để Ngũ thái tử điện hạ điều khiển, đến lúc đó, Ngũ thái tử điện hạ muốn sửa trị hắn như thế nào thì cứ mặc sức mà sửa trị!
Vừa dứt lời, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đại hỉ:
- Nếu là vậy thì đa tạ Tân thái tử và Chương nguyên soái. Đến lúc đó cầm được đầu của Diệp Chân, san bằng quê nhà của hắn, phát tiết mối hận trong lòng bản thái tử, vậy ta sẽ có thâm tạ!
Nghe được ba chữ ‘Có thâm tạ’, hai mắt Ngao Tân lập tức tỏa sáng, liên tục phụ họa.
- Báo cáo, Kim Chinh Đại tổng quản cấp báo!
Một thân vệ rảo bước tiến lên, đưa lên một phong quân tình khẩn cấp vừa mới lấy được.
Chỉ liếc mắt nhìn một cái, thần sắc của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt trở nên khó coi vô cùng.
- Phế vật!
Tâm tình đang tốt vừa mới dâng lên nháy mắt đã tan thành mây khói!
- Vẫn là không có tìm thấy sao?
Bên trong Bình Nghi Quân Thành, Diệp Chân nhìn chủ quản tình báo Ngưu Nhị, vẻ mặt của hắn ngưng trọng.
Giờ phút này, sắc mặt của Ngưu Nhị rất hổ thẹn:
- Thuộc hạ đã làm cho Đại Soái thất vọng, thuộc hạ đã phái ra tất cả huynh đệ, nhưng Bắc Hải thật sự quá rộng lớn, trước mắt vẫn không có phát hiện một tơ một hào tung tích nào của quân địch.
Diệp Chân khoát tay.
- Bắc Hải rộng lớn vô biên, hơn nữa đối với phương đang cố gắng ẩn tàng hành tung, cũng có thể có Thủy Tộc phối hợp, tìm không thấy cũng là chuyện bình thường. Đúng rồi, bên phía ba vị Đại Thánh có tin tức mới nhất hay không?
- Bẩm đại soái, ba vị Đại Thánh bên kia vẫn luôn liên hệ, bọn họ cũng phái ra đại lượng Thủy Tộc tìm kiếm tung tích quân đội Ma Tộc, tạm thời cũng không có phát hiện hành tung của đại quân đối phương.