← Quay lại trang sách

Chương 2776 Hoàng Đế Cõng Nồi (1)

Mộc Linh Điện chính là một trong năm đại linh điện của Tổ Thần Điện, thực lực cực kỳ cường đại.

Không chút khách khí mà nói, hiện tại thực lực của Mộc Linh Điện không chỉ gấp mười lần thực lực của Man Linh Điện.

Không có cách, nội tình Man Linh Điện không đủ, Đạo Cảnh và cao thủ quá ít.

Trầm ngâm một chút, Đông Phương Ly Ca trả lời:

- Tổ Thần Điện ta xưa nay chưa từng có người nào kiêm Điện Chủ hai điện, nhất là kiêm nhiệm Điện Chủ hai điện chính điện.

- Nhưng thân phận của Trường Nhạc công chúa đặc biệt, tu vi tinh thâm, nghĩ đến trở thành phó Điện Chủ Mộc Linh Điện cũng không thành vấn đề.

- Hơn nữa, lấy thân phận tôn quý của Trường Nhạc công chúa, đưa nàng đứng ngang hàng với mấy vị phó Điện Chủ cuối cùng của Mộc Linh Điện cũng không thích hợp.

- Bệ hạ, thần chỉ có thể ý nghĩ để cho Trường Nhạc công chúa vào chỗ của Tam phó điện chủ Mộc Linh Điện.

Việc này, xem như đảm bảo và đáp án của Đông Phương Ly Ca.

- Không tệ, đệ Tam phó điện chủ đã đủ.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rất hài lòng với đáp án này.

Tam phó điện chủ Mộc Linh Điện, chỉ cần làm sơ kinh doanh, chỉ sợ cũng có thể ảnh hưởng đến gần một phần năm lực lượng của toàn bộ Mộc Linh Điện, chuyện này cũng vô cùng khả quan.

- Bệ hạ, vậy chuyện thứ hai thì sao?

Đông Phương Ly Ca hỏi lần nữa.

- Chuyện thứ hai này?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại không vội trả lời, mà xuất ra một ngọc giản, thông qua Ngư Triêu n giao cho Đông Phương Ly Ca.

- Chuyện thứ hai này, tất cả này ở trong ngọc giản, cũng không biết Đông Phương Đại Thủ Tế có thể làm được hay không?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nói.

Thấy vậy, trường mi của Đông Phương Ly Ca giương lên, đây là yêu cầu Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đưa ra, chỉ có làm được chuyện thứ hai này thì hắn mới có thể ngồi vững vàng lên ghế Đại thủ tế Tổ Thần Điện.

Thần niệm chìm vào ngọc giản, lông mày Đông Phương Ly Ca nhíu lại:

- Bệ hạ, chuyện này, thần có thể làm.

- Nhưng, cần chờ đợi thời cơ, tìm cơ hội.

- Có thể làm là được.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vui sướng phất tay:

- Đã như vậy, Đông Phương Đại Thủ Tế mau trở về chuẩn bị đi, tin tưởng trong hai ba ngày này, trong Tổ Thần Điện sẽ tổ chức Thủ Tế bàn luận tập thể.

- Lão thần cáo lui!

Rời khỏi Đông Lai Các, Đông Phương Ly Ca tâm hoa nộ phóng.

Câu nói cuối cùng của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã cho thấy hắn chính là Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện tương lai.

Hắn lần nữa kế tiên tổ Đông Phương Ti Thần, sau đó trở thành Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện, nghĩ đến, chuyện làm cho Đông Phương gia tái hiện huy hoàng, không bao lâu nữa là có thể thực hiện.

Thậm chí là chịu tiên tổ Đông Phương Ti Thần giáo huấn, sau đó càng gặp phải cơ hội trước nay chưa từng có như bây giờ, thậm chí Đông Phương gia sẽ càng huy hoàng hơn trước kia.

Một đường tính toán mình cần an bài gì sau khi nhậm chức Đại Thủ Tế, tính toán làm sao không gây nên đám người kiêng kị và ảnh hưởng mở rộng lực ảnh hưởng của Đông Phương gia, Đông Phương Ly Ca nhẹ nhàng bước ra khỏi Hoàng Cung Lạc Ấp.

Vừa ra khỏi Lạc Ấp Hoàng Cung, một ngọc giản tin khẩn đã từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong tay Đông Phương Ly Ca.

Chỉ nhìn thoáng qua, Đông Phương Ly Ca bỗng nhiên lảo đảo một cái, mặt mo chớp mắt trở nên đỏ thắm như máu.

Phốc!

Một ngụm huyết tiễn đột ngột điên cuồng bắn ra, ngọc giản tin khẩn lại càng như lôi đình nổ tung trong đầu Đông Phương Ly Ca, làm cho hai mắt Đông Phương Ly Ca nổi đom đóm, trong lòng kịch liệt đau nhức như dao cắt!

- Lão tổ tông, bản mệnh nguyên hồn bài của một trăm ba mươi ba tên tử đệ tinh anh dòng chính mất tích đều đã vỡ vụn!

Một đường dùng tốc độ nhanh nhất trở về Đông Phương phủ, sau đó nhanh chóng chạy đến bí khố cất giữ bản mệnh nguyên hồn bài của các thành viên quan trọng trong gia tộc.

Ngay khi bước vào, thân hình Đông Phương Ly Ca giống như bị sét đánh, lần nữa kịch liệt lắc lư một chút.

Nhìn thấy cấp báo là một chuyện, tận mắt thấy lại là một chuyện khác.

Phía tây bí khố, từng mặt ngọc bài được bày tỉ mỉ trên các kệ đã nhao nhao vỡ nát thành bột phấn.

Toàn bộ bí khố phía tây, trưng bày tất cả đều là bản mệnh nguyên hồn bài của tử đệ tinh anh dòng chính Đông Phương gia.

Tất cả những tử đệ tinh anh dòng chính này đều là Đông Phương gia gần hai trăm năm qua, kéo dài quan sát, khảo thí hậu bối tử đệ đích hệ, sau đó lựa chọn ra tử đệ đích hệ ngày sau có tiềm lực trưởng thành tương đối cao, có năng lực đảm nhiệm chức vị quan trọng và một mình gánh vác một phương.

Hai trăm năm không ngừng tăng tuyển, tổng cộng chọn lựa ra tử đệ tinh anh dòng chính đáng giá trọng điểm bồi dưỡng, tập trung bản mệnh nguyên hồn bài ở đây, nhưng chỉ có một trăm tám mươi mốt cái mà thôi.

Nhưng bây giờ, một trăm ba mươi ba cái trong đó đã nát hết.

Nói cách khác, bảy thành tinh anh đời sau của Đông Phương gia bọn hắn đã xong đời.

Ngay lúc này, trái tim của Đông Phương Ly Ca đau đến không thể thở nổi, trong đôi mắt già nua chảy dài trọc lệ.

Trước đó, một trăm ba mươi ba tử đệ đích hệ tinh anh Đông Phương gia mất tích bí ẩn, bây giờ lại triệt để tuyên cáo tử vong này có một người là đích tôn của hắn.

Đó là đời sau hắn coi trọng nhất, thậm chí dự định bồi dưỡng thành gia chủ đời sau, nhưng hiện tại, lại chẳng hiểu ra sao tử vong.

Nhưng trải qua vô số sóng to gió lớn, Đông Phương Ly Ca rất nhanh đã đè xuống bi thương của mình.

Gọi Đông Phương Tiêu cũng một mặt bi thương và người thủ kho trông coi bí khố này tới.

- Ngươi phát hiện những bản mệnh nguyên hồn bài này vỡ vụn lúc nào?

Đông Phương Ly Ca cẩn thận hỏi thăm.

- Bẩm lão tổ tông, chức vụ của chúng ta là ngày đêm phòng thủ bí khố bản mệnh nguyên hồn bài này, ta hôm nay là ban ngày trực luân phiên, giao tiếp thì tất cả bình thường, nhưng sau khi ta tiếp giữ bí khố nửa canh giờ thì trong bí khố đột nhiên vang lên tiếng tạch tạch dày đặc, sau đó ta ngay lập tức cấp báo cho gia chủ.

Người thủ kho chỉ Đông Phương Tiêu nói, Gia Chủ thế hệ này của Đông Phương gia là đương nhiệm Nhị Đại Thủ Tế Đông Phương Tiêu.

- Ừm, vỡ vụn là vỡ vụn thế nào? Là tất cả bản mệnh nguyên hồn bài vỡ vụn trong cùng một lúc? Hay là vỡ vụn dần dần?

Đông Phương Ly Ca lần nữa hỏi thăm vấn đề này, những chi tiết này rất quan trọng, có thể trợ giúp hắn đưa ra một chút phán đoán quan trọng.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, lúc này người thủ kho mới nói:

- Bẩm lão tổ tông, tất cả những bản mệnh nguyên hồn bài này hẳn là vỡ vụn trong cùng một lúc, gần như là trong một hô hấp, một trăm ba mươi ba bản mệnh nguyên hồn bài này đã vỡ vụn toàn bộ.

- Vỡ vụn cùng lúc!

Đạt được đáp án này, sắc mặt Đông Phương Ly Ca trở nên âm trầm như nước, bởi vì loại tình huống này, bình thường đều là, đồ sát!

Mà lại là đồ sát có tổ chức.

Muốn để một trăm ba mươi ba tù binh đồng thời hồn phi phách tán, cho dù là Đạo Cảnh cũng rất khó làm được.

Nhiều người ra tay, Đông Phương Ly Ca cảm thấy hẳn là có nhiều người ra tay cùng một lúc, đồ giết huyết mạch Đông Phương gia bọn hắn.

- Tiêu nhi, ngươi cho ta biết chuyện này khi nào, có chậm trễ thời gian hay không?

Đây là Đông Phương Ly Ca hỏi Đông Phương Tiêu.

- Bẩm Lão Tổ, khoảng một khắc đồng hồ trước ta đã sau người cấp báo chuyện này, nhưng vì ngươi ở trong Lạc Ấp Hoàng Cung nên phải đến nửa khắc đồng hồ trước đó ngươi mới thu được ngọc giản tin khẩn.

Đông Phương Tiêu nói.

- Một khắc đồng hồ....

Đó là lúc hắn ở trong hoàng cung vừa nói tới việc này với Hoàng đế.

Lông mày Đông Phương Ly Ca nhíu thật chặt, phất phất tay, vẫy tất cả tộc nhân ra ngoài, trừ Đông Phương Tiêu.

- Ngươi biết hôm nay Hoàng đế tìm lão phu làm gì không?

Đông Phương Ly Ca hỏi.

- Việc này...