← Quay lại trang sách

Chương 2777 Hoàng Đế Cõng Nồi (2)

Cũng không phải giống như trước đó ngươi và lão phu suy đoán, lần này Hoàng đế tìm lão phu là muốn cho lão phu đảm nhiệm tân Đại Thủ Tế!

Đông Phương Ly Ca làm cho Đông Phương Tiêu đầu tiên là vui mừng, sau đó lông mày cũng nhíu chặt.

- Lão Tổ, chuyện này không hợp với lẽ thường! Theo suy đoán trước đó của chúng ta, tử đệ mất tích này rất có thể là Hoàng đế hạ thủ.

- Nếu như nói Hoàng đế mưu đồ đã lâu, như vậy bắt sống nhiều con em như vậy, có thể là vì để sau khi ngươi đảm nhiệm Đại Thủ Tế sẽ khống chế ngươi.

- Nhưng bây giờ vừa quyết định cho ngươi đảm nhiệm Đại Thủ Tế đã giết chết nhiều dòng chính tinh anh Đông Phương gia ta như vậy.

- Chuyện này hoàn toàn không hợp với lẽ thường, làm như vậy, Hoàng đế căn bản không có bất kỳ chỗ tốt! Chẳng lẽ, một trăm ba mươi ba tên tử đệ tinh anh này không phải Hoàng đế bắt đi?

- Có khả năng!

Đông Phương Ly Ca nhẹ gật đầu:

- Nhưng, ngươi có nghĩ tới một khác khả năng khác hay không?

- Là khả năng nào? Mời Lão Tổ chỉ điểm.

Đông Phương Tiêu nói.

- Năm đó bởi vì Ti Thần lão tổ tông nên Đông Phương gia một mạch độc đại ở Tổ Thần Điện mấy ngàn năm, đến nay vẫn chưa tiêu trừ ảnh hưởng.

- Bây giờ Hoàng đế lão nhi để ta đảm nhiệm Đại Thủ Tế, nhưng lại trước một bước chém giết hơn bảy thành tử đệ tinh anh dòng chính Đông Phương gia ta, để Đông Phương gia ta không có tộc nhân có thể dùng, càng cũng không đủ tộc nhân có thể tin cậy để khống chế Tổ Thần Điện...

- Lão tổ tông nói là, Hoàng đế lão nhi sớm chém giết tử đệ Đông Phương gia ta để phòng sau khi lão tổ tông đảm nhiệm Đại Thủ Tế thì Đông Phương gia ta sẽ lần nữa phát triển an toàn?

Vẻ mặt của Đông Phương Tiêu trở nên vô cùng khó coi.

- Đúng, không bột đố gột nên hồ...

Vẻ mặt của Đông Phương Ly Ca trở nên vô cùng âm trầm.

- Hơn nữa, loại thủ đoạn bình ổn này không phải cũng là thủ đoạn Hoàng đế lão nhi thích dùng nhất sao?

- Nhưng....

Đông Phương Tiêu kinh ngạc nói:

- Nhưng lão tổ tông, làm rõ ràng như thế, Hoàng đế không sợ triệt để chọc giận lão tổ tông ngươi sao?

- Dù sao thì Hoàng đế thay đổi Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện, mục đích căn bản chỉ là đổi một Đại Thủ Tế có thể chịu hắn ảnh hưởng và chịu hắn khống chế để càng thêm tôn trọng hoàng quyền, hắn làm như vậy hoàn toàn là dời lên tảng đá nện lên chân của mình.

Đối với việc bảo vệ hoàng quyền của hắn thì không có bất kỳ chỗ tốt!

- Đây cũng là chỗ ta nghi ngờ, nhưng chuyện này, trừ Hoàng đế có năng lực làm ra thì còn có thể là ai...

- Đúng là như thế! Đông Phương gia ta, đơn giản...

Vừa nhắc tới chuyện này, khóe miệng Đông Phương Ly Ca đã trở nên vô cùng cay đắng, vừa muốn nhậm chức Đại Thủ Tế, chuẩn bị đại triển thần uy tái hiện vinh quang của Đông Phương gia, nhưng còn chưa bắt đầu đâu thì lực lượng huyết mạch Đông Phương gia đã lọt vào một kích trí mạng như thế.

- Lão Tổ, vậy những tử đệ đích hệ này chết rồi, muốn thông báo các tộc thân thuộc cho bọn hắn phát tang hay không?

Đông Phương Tiêu xin chỉ thị.

- Người đều chết rồi, còn phát tang cái gì? Hơn nữa vào thời khắc mấu chốt này, nếu có người ngoài biết một trăm ba mươi ba tử đệ đích hệ Đông Phương gia ta tử vong toàn bộ trong một sớm một chiều, ảnh hưởng đối với Đông Phương gia ta...

- Vâng, ta biết phải nên làm như thế nào...

Trong Đông Phương phủ nổi lên một trận sóng gió ngất trời, trong lúc Đông Phương Ly Ca và Đông Phương Tiêu thống khổ và nghi hoặc lặng yên không một tiếng động tiêu tán.

Nhưng, loại chuyện hoài nghi này giống như mang cây gai, chỉ cần mọc rễ nảy mầm qua một lần thì sẽ vĩnh viễn tồn tại, vĩnh viễn không cách nào thanh trừ.

Mặc dù từ lý trí và lợi ích cá nhân thì Hoàng đế sẽ không phải cũng không thể nào làm như thế.

Nhưng từ trên khả năng và trên lợi ích của đế quốc, Hoàng đế lại là người có khả năng nhất.

Đông Phương Ly Ca bất mãn và hoài nghi đối với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, cũng giống như một hạt độc thảo, mọc rễ nảy mầm.

Hoàng Cung và Tuần Tra Ti đạt được Hoàng đế giao phó, bí giám và người của Tuần Tra Ti đang khẩn cấp an bài một nhóm nhân thủ tinh anh, lao tới bốn phương tám hướng, trọng điểm bắt đầu điều tra án tử đệ đích hệ Đông Phương gia mất tích.

Nhưng ở trong Hoàng Cung Đại Chu, Thánh Thiên tử Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại không biết mình đã cực kỳ vô tội thay người khác cõng nồi một lần.

Nhất là cõng nồi thay cho Diệp Chân mà hắn cực kỳ khó chịu và chán ghét.

Cùng lúc đó, kẻ đầu têu chuyện này là Diệp Chân lại đang trong thời tự không gian của Thận Long Châu, cẩn thận quan sát biến hóa phía trên Vấn Tâm Tỏa trong Nguyên Linh của mình sau khi nhỏ trăm giọt huyết mạch Đông Phương luyện ra từ trong cơ thể tử đệ đích hệ Đông Phương gia.

Không sai, bản mệnh Nguyên Linh bài của một trăm ba mươi ba tên tử đệ đích hệ Đông Phương gia đồng thời vỡ vụn, chính là Diệp Chân làm ra.

Về phần làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cõng nồi, lại không phải bản ý của Diệp Chân.

Trước đó, Diệp Chân bắt một trăm ba mươi ba tên tử đệ đích hệ Đông Phương gia từ trong Đông Phương phủ, sau đó liên tục nhốt bọn hắn ở trong Thận Long Châu.

Trong khoảng thời gian này, chiến sự bận rộn nên Diệp Chân cũng không có quá nhiều thời gian đi xử trí bọn hắn.

Hơn nữa từ trong cơ thể của bọn hắn luyện hóa rút ra Đông Phương huyết mạch cũng là một chuyện có chút tốn thời gian.

Trong khoảng thời gian này, Diệp Chân chỉ cần thoáng rảnh rồi thì đều làm chuyện này.

Lại thêm hôm nay từ Bình Nghi quân thành tiến về Hiển Thánh thủy phủ, Diệp Chân lập tức tiến vào thời tự không gian của Thận Long Châu, mượn lực lượng thời tự không gian gấp trăm lần của Thận Long Châu, chiết xuất luyện hóa một bộ phận sau cùng huyết mạch Đông Phương trong cơ thể tử đệ đích hệ Đông Phương gia ra.

Đương nhiên, loại chiết xuất luyện hóa này làm cho nhục thân của một trăm ba mươi ba tên tử đệ Đông Phương cũng triệt để mất đi sinh cơ, nhưng thần hồn vẫn còn, hơn nữa Diệp Chân vẫn không xử trí.

Hôm nay toàn bộ luyện hóa huyết mạch Đông Phương hoàn tất, Diệp Chân mới nghĩ xử trí thần hồn của những tử đệ Đông Phương gia này.

Thả là chuyện không thể nào.

Giữ lại càng phiền phức.

Cho nên Diệp Chân vung đại thủ lên, thần niệm khẽ động, Chiến Hồn Huyết Kỳ lóe lên huyết quang nuốt vào một trăm ba mươi ba lực lượng thần hồn có được thần hồn cường đại vào.

Huyết quang của Chiến Hồn Huyết Kỳ xoắn một phát, toàn bộ hồn phi phách tán trong cùng một lúc.

Cho nên mới tạo thành bản mệnh nguyên hồn bài của một trăm ba mươi ba tên tử đệ tinh anh dòng chính Đông Phương gia đồng thời vỡ vụn, gây nên Đông Phương Ly Ca hiểu lầm.

Nhưng cũng Diệp Chân không biết.

Nếu hắn biết thì còn thật hi vọng hiểu lầm như vậy đến thêm mấy lần nữa.

Dù sao thì không phải mỗi người đều có thể có cơ hội để Hoàng đế cõng nồi cho mình!

Trong Đạo cung của Diệp Chân, một đoàn máu tươi lớn mang theo vài phần hỏa khí nóng bỏng đặc hữu của Đông Phương nhất mạch chậm rãi nhỏ lên xiềng xích diễm quang Vấn Tâm Tỏa đã vô hạn tới gần Nguyên Linh của Diệp Chân.

Trong chớp mắt, xiềng xích diễm quang Vấn Tâm Tỏa đại phóng quang hoa, xiềng xích căng cứng giống như bị buông lỏng giảo trừ, thoáng trở nên rộng buông lỏng một chút để Vấn Tâm Tỏa xiềng xích cách Nguyên Linh của Diệp Chân thoáng hơi xa một chút.

Trong đôi mắt của Diệp Chân hiện lên vẻ thất vọng.

- Xem ra, độ tinh khiết của huyết mạch còn chưa đủ, còn không cách nào triệt để giải trừ Vấn Tâm Tỏa.

- Nhưng độ tinh khiết không đủ thì lại có thể dùng số lượng để bù vào! Nhìn có thể lấy lượng thủ thắng hay không!

Ánh mắt của Diệp Chân rơi vào một vạc lớn chứa máu tươi gần trăm cân tản ra khí tức diễm quang độc hữu của Đông Phương nhất mạch!