← Quay lại trang sách

Chương 2786 Khuyển Mã Chi Lao

Diệp Chân dùng Nguyên Linh thề độc, đảm bảo sau đó sẽ không hạ thủ về phía tàn hồn chân linh chuyển thế của Bích Lân Long Vương, trừ muốn lấy được tàng bảo khố của Bích Lân Long Vương ra, thật ra thì cũng Diệp Chân nổi lên tâm tư.

Muốn xem thử sau khi tàn hồn chân linh của Bích Lân Long Vương một chuyển thế trên người một con ngao long giải sẽ như thế nào.

Cái loại cảm giác này, giống như Diệp Chân nuôi một con cá vàng có huyết mạch Long Tộc vậy, hắn chỉ muốn nhìn một chút, con cá vàng này ngày sau có thể hóa rồng hay không.

Nhưng cho dù ngày sau con cá vàng này có thể hóa rồng, thì cuối cùng nó vẫn ở trong hồ cá của Diệp Chân, nhảy qua Long Môn nhưng nhảy không ra bể cá của Diệp Chân.

Bích Lân Long Vương chuyển thế thành ngao long giải chính là như thế.

- Tiểu Yêu, làm để Phân Thân của ngươi có gắng súc tích lực lượng, thực hiện sứ mệnh. Sau ba cơ hội bảo mệnh thì để cho Phân Thân của ngươi ngủ say trong cơ thể ngao long giải.

- Không cần làm gì cả, chỉ cần khi ta muốn biết hạ lạc của hắn thì nói cho ta vị trí của hắn là được.

Diệp Chân giao phó nói.

- Phụ thân đại nhân yên tâm đi.

Phân Thân của Tiểu Yêu không giống Phân Thân của Diệp Chân.

Phân Thân của Tiểu Yêu giống như một cây dây leo mọc ra mới phân nhánh, sau khi rời khỏi bản thể sẽ không ngừng tiêu hao lực lượng bản thể lưu lại mới có thể đảm bảo liên hệ với bản thể.

Đương nhiên, tự nó cũng có thể mọc rễ nảy mầm, nhưng một khi lực lượng và ý thức của bản thể lưu lại chỗ Phân Thân hao hết thì Phân Thân này sẽ trở thành một gốc dây leo bình thường đến không thể bình thường hơn, sẽ không có bất cứ quan hệ nào với Tiểu Yêu, cho nên Diệp Chân mới có giao phó này.

Đột nhiên, Diệp Chân cũng có chút chờ mong, mấy năm sau hoặc mấy chục trên trăm năm sau, ngao long giải có tàn hồn chân linh của Chân Long này sẽ biến thành bộ dáng gì?

Bị sinh vật đáy biển khác ăn hóa thành một đống phân và nước tiểu, hay là lần nữa khôi phục chân linh, bước lên con đường tu luyện?

- Thiếu chủ, có người đến.

m thanh của khí lính Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu A Nguyên vang lên trong đầu Diệp Chân, đồng thời còn đưa tới một hình ảnh.

Là một lão giả lưng còng mặc quan phục Long Cung gõ vang cửa chính cung điện.

- Thừa tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan?

Trước đó có Bích Lân Long Vương giao phó, Diệp Chân đã nhận ra người này.

- Để hắn đi vào!

Nhìn thoáng qua thi thể của Ngao Tranh trong cung điện, Diệp Chân lại bổ sung một mệnh lệnh.

- A Sửu, bố trí huyễn tượng.

Sau khi cửa chính cung điện mở rộng, Diệp Chân đã huyễn hóa thành Bích Lân Long Vương, không, nói đúng hơn là bộ dáng của Ngao Tranh, ngồi ngay ngắn ở nơi đó.

- Thừa tướng tới đây có chuyện gì?

Thừa tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan vội vàng đại lễ chào hỏi.

- Khởi bẩm Long Vương bệ hạ, Long Cung nhận được quân lệnh của Đại Đô Đốc Thủy Quân Hữu Quân Chương Giáo dưới trướng Bắc Hải Long Quân.

- Quân lệnh yêu cầu Bích Lân Long Cung chúng ta phải trong vòng mười ngày tập hợp đủ ít nhất hai trăm vạn thuỷ quân tinh nhuệ, đồng thời chuẩn bị kỹ càng lương thực cho tám trăm vạn đại quân Thủy Tộc trong ba tháng, sau đó chờ đợi đại quân đến.

Bẩm báo xong, Long Cung thừa tướng Quy Loan lẳng lặng chờ đợi Bích Lân Long Vương đáp lại, nhưng Bích Lân Long Vương ngồi ngay ngắn trước điện lại im ắng nửa ngày.

Chuyện này làm cho thừa tướng Long Cung Quy Loan hết sức kinh ngạc.

Theo tính tình của Bích Lân Long Vương, hẳn là chửi ầm lên sau khi nghe thấy quân lệnh này mới đúng.

Nhất là quân lương cho tám trăm vạn đại quân Thủy Tộc dùng trong ba tháng, việc này quả thực là đang cướp bóc.

Gần ngàn vạn đại quân dưới trướng Bắc Hải Long Quân xuất chinh, sao có thể để cho Bích Lân Long Cung một cung gánh chịu quân lương được?

Chỉ là Bích Lân Long Vương không mở miệng, thừa tướng Quy Loan cũng không dám nói lời nào.

Từ sau khi xảy ra chuyện kia, vị Long Vương trước mắt này càng ngày càng khó hầu hạ.

Nếu không phải con cháu thành đàn, cố thổ khó rời, thừa tướng Quy Loan đều muốn rời khỏi Bích Lân Long Cung.

Trên long tọa trong Cung điện, Diệp Chân đánh giá thừa tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan, trong lòng đã xuất hiện vô số suy nghĩ.

Thừa tướng Quy Loan này xưng 'Ngao Tranh' là Long Vương bệ hạ, như vậy hiển nhiên hắn đã sớm biết chuyện Bích Lân Long Vương đoạt xá nhi tử của hắn.

- Vậy chuyện này, thừa tướng thấy thế nào?

Diệp Chân đột nhiên đặt câu hỏi.

Gần như không cần suy nghĩ, thừa tướng Long Cung Quy Loan đã vô ý thức trả lời:

- Bẩm Long Vương bệ hạ, mặc dù quân lệnh của Hữu thuỷ quân Đại Đô Đốc Chương Giáo, nhưng hắn lại nắm giữ phù lệnh của Bắc Hải Long Quân bệ hạ, luận chức vị thì ở phía trên Bích Lân Long Cung chúng ta, càng mang đại quân mà tới.

- Cho nên lão thần cảm thấy chúng ta vẫn nên làm việc theo lệnh để tránh sinh mầm tai vạ.

- Đến lúc đó, cho dù Long Cung có chút tổn thất nhưng chỉ cần Long Vương bệ hạ chưởng khống phương thuỷ vực này thì không bao lâu sẽ lấy được trở về.

- Lại nói, không phải dưới trướng Long Vương bệ hạ còn có mười vị thủy quân sao, những chuyện này, giao cho bọn hắn làm là được.

- Ừm, không sai, mạch suy nghĩ rõ ràng, làm việc có trật tự, biết xem xét thời thế, đúng là một vị thừa tướng Bích Lân Long Cung hợp cách!

Diệp Chân than thở làm cho vẻ mặt của thừa tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan đột nhiên trở nên kinh ngạc vạn phần.

Nhìn vẻ mặt Bích Lân Long Vương hoàn toàn không giống ngày xưa, còn có lúc này mới phát hiện khí tức khác biệt, thừa tướng Quy Loan mạnh mẽ nuốt câu nói 'Ngươi không phải bệ hạ' định thốt ra vào miệng.

- Tạ bệ hạ khích lệ, nếu Long đã vương bệ hạ đã quyết định, vậy lão thần sẽ lập tức hạ phát phù lệnh.

Bẩm báo một tiếng, thừa tướng Quy Loan cũng không đợi Bích Lân Long Vương nhận lời, định trực tiếp thối lui.

- Quy thừa tướng nóng vội như vậy làm gì, không có Long Vương ấn tỉ, phù lệnh này của ngươi có thể ký phát xuống dưới sao?

Tiếng cười lạnh của Diệp Chân vang lên.

Thân hình thừa tướng Quy Loan đang vội vàng thối lui lập tức cứng đờ, trên gương mặt già cố gắng lộ ra một nụ cười cứng đờ:

- Nhìn xem, lão thần đúng là đã già rồi, ngay cả chuyện này cũng quên, vậy ta xin...

Đột nhiên, thừa tướng Quy Loan xoay người lại, ánh mắt bỗng nhiên trừng tròn vo, nhìn thấy Diệp Chân mệnh lệnh Thận Long Nguyên Linh A Sửu trực tiếp triệt hồi huyễn tượng, lộ ra hình dáng trong đại điện.

Trong Bích Lân Long Cung, chân thân Ngao Tranh Long Tộc nằm ngang trên mặt đất, Long Vương ấn tỉ thì đang lơ lửng ở trước người Diệp Chân, cùng Diệp Chân mặc một bộ y phục võ sĩ màu xanh.

Làm thừa tướng của Bích Lân Long Cung, Quy Loan đối với chuyện mười mấy năm trước Bắc Hải Bá Tước Diệp Chân làm cho Bích Lân Long Cung thảm bại, ký ức vẫn còn vô cùng rõ ràng.

Lúc này, hắn nhìn Diệp Chân rồi nhìn lại thi thể của Bích Lân Long Vương đã chết đi, thừa tướng Quy Loan trọn vẹn im lặng mấy hơi thở, trong mắt hơi bối rối, lúc này nở một nụ cười vô cùng khó coi.

- Quy Loan tham kiến Diệp tước gia!

- Ngươi cũng nhìn thấy, Bích Lân lão Long đoạt xá nhi tử của hắn đã bị ta chém giết, Long Vương ấn tỉ cũng đã rơi vào trong tay của ta, ta muốn khống chế Bích Lân Long Cung làm việc cho ta, không biết Quy lão thừa tướng có gì muốn nói với ta không?

Diệp Chân cười tủm tỉm nhìn Quy Loan nói.

Lần này, Quy Loan chỉ im lặng một hơi, sau đó bất đắc dĩ một lần nữa quỳ một chân về phía Diệp Chân, cười khổ nói.

- Nếu Diệp tước gia cảm giác Quy Loan ta còn có tác dụng, như vậy Quy Loan nguyện ý làm khuyển mã chi lao cho Diệp tước gia!