← Quay lại trang sách

Chương 2787 Bào chế

Thừa Tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan rất hiểu biết, Diệp Chân rất thích điều đó.

Tất nhiên, mặc dù Thừa Tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan biết chuyện hiện tại là bất đắc dĩ, nhưng hắn vẫn vô cùng sảng khoải thả ra Nguyên Linh của chính mình, để mặc cho Diệp Chân khống chế Nguyên Linh của hắn.

Quy Loan là Quy Tộc sống lâu nhất trong Thủy Tộc, Quy Tộc thông thường có tuổi thọ hàng ngàn năm là rất bình thường, càng chưa kể hắn giống như Lão Quy đã tu luyện thành tinh.

Cho nên đừng nhìn tu vi của Quy Loan này không được tốt lắm, cũng không biết hắn đã tu luyện mấy vạn năm, khó khăn lắm tu vi mới đạt tới Giới Vương cảnh ngũ trọng. Còn về sức chiến đấu cũng là loại cặn bã ở trong Giới Vương cảnh trung kỳ.

Nhưng sau mấy vạn năm tích lũy, vậy mà tên này lại vô tình đúc thành Nguyên Linh, đây cũng là lợi ích của việc sống lâu.

Lão quái vật không biết sống mấy vạn năm này rất biết cách xem xét tình hình, càng thức thời hắn lại càng là Lão Hồ Ly.

Vì vậy, nếu Diệp Chân không thu lấy Nguyên Linh của hắn, thật đúng là không yên lòng.

Mỗi lần Nguyên Linh bị Diệp Chân khống chế, Thừa Tướng Bích Lân Long Cung Quy Loan vẫn luôn trung thực. Bây giờ hắn cũng thành thành thật thật lừa gạt Nguyên soái thủy quân Bích Lân Long Cung Tề Điện đến đây.

Ban đầu, Diệp Chân còn nghĩ sẽ khống chế Nguyên Linh của Nguyên soái thủy quân Tề Điện này, đây cũng là chuyện nước chảy thành sông. Dù sao thì tu vi của Tề Điện cũng là Giới Vương cảnh thất trọng, không ngờ vẫn có chút ngoài ý muốn như vậy.

- Diệp bá tước, đây chính là Nguyên soái thủy quân Bích Lân Long Cung chúng ta Tề Điện.

Thừa Tướng Quy Loan dẫn một tên Thủy Yêu rất gầy đi vào chính điện của Long Cung.

Nghe vậy, sắc mặt của Nguyên soái thủy quân thay đổi:

- Thừa Tướng, ngươi có ý gì vậy? Diệp bá tước nào cơ?

- Diệp bá tước tất nhiên là ta rồi!

Tiếng cươi của Diệp Chân vang lên, có kẻ nội ứng làm việc, thực sự rất thoải mái. Cứ như vậy, Nguyên soái thủy quân của Bích Lân Long Cung được đưa đến trước mặt hắn:

- Ừm, ta chính là Bắc Hải châu công đương nhiệm, Đô Đốc Bắc Hải - Diệp Chân!

Vừa nghe đến hai chữ Diệp Chân, Tề Điện đột nhiên rùng mình một cái.

Cái tên này rất quen thuộc với hắn.

Bởi vì tiền nhiệm Nguyên soái thủy quân cũng là bị thua thiệt trong tay Diệp Chân.

Nguyên soái thủy quân m Thuyền trước đó bại trong tay Diệp Chân, năm đó còn khiến cho Thái Tử Ngao Tranh bị bắt, suýt chút nữa đã bị Bích Lân Long Vương lăng trì.

Sau đó hắn mới được thượng vị.

Lúc này, vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn, gần như chỉ trong tích tắc, Tề Điện đã đưa ra quyết định chạy trốn!

Long Cung Bích Lân và Bắc Hải chính là kẻ thù không đội trời chung, hiện tại Diệp Chân đến đây, sống chết của Bích Lân Long Vương đang không rõ, hắn vẫn nên chạy trước đã vì tính mạng là quan trọng nhất.

Gần như ngay lập tức, Tền Điện quay người bỏ chạy.

Diệp Chân cười nói:

- Ha ha, ngươi, một Thủy Yêu Giới Vương cảnh thất trọng lại muốn chạy trốn trước mặt ta, làm đi.

Vừa nói chuyện, Diệp Chân vừa phất tay tung ra một đạo lôi quang đánh về phía Tề Điện.

Thế nhưng khi lôi quang nổ ra, vậy mà Diệp Chân lại đột ngột dừng cuộc trò chuyện, thậm chí không thể thốt ra hai chữ “nằm mơ”, cứ như thế bị nuốt về trong bụng.

Ngay trước mặt Diệp Chân, Tề Điện này đã mất tích không thấy đâu nữa.

Cho dù Diệp Chân cho nổ ra một đạo ánh sáng cũng không đánh trúng Tề Điện, vậy mà tốc độ của Tề Điện này còn nhanh hơn cả tốc độ lôi quang của Diệp Chân.

Diệp Chân bị tát vào mặt ngay tại chỗ.

- Chủ thượng, Đại Nguyên soái thủy quân Tề Điện này chính là một con cá cờ biến thành, thực lực rất bình thường nhưng lại có thiên phú tu luyện Tướng Kỳ Ngư, hắn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Giọng nói của Lão Thừa Tướng Quy Loan chậm rãi vang lên.

- Chẳng lẽ thiên phú của con cá cờ này là tốc độ sao?

- Đúng vậy, chính là tốc độ! Đây vẫn là ở trong Long cung, trong nước biển, tốc độ của hắn sẽ chỉ có thể nhanh hơn mà thôi.

Diệp Chân nghẹn họng nhìn trân trối.

- Chủ thượng, không thể để cho Đại Nguyên soái thủy quân Tề Điện chạy thoát, nếu hắn trốn thoát, chủ thượng muốn thuận lợi tiếp quản Bích Lân Long Cung sẽ gặp khó khăn.

Lão Thừa Tướng Quy Loan lần nữa chậm rãi nhắc nhở Diệp Chân.

- Sao ngươi không nói sớm hơn?

Diệp Chân oán hận nhìn chằm chằm Quy Loan, hắn lập tức im miệng không nói gì nữa.

Diệp Chân dám cam đoan, Thừa Tướng Quy Loan này không có nhắc nhở trước, chắc chắn là cố ý.

Lão gia hỏa này đúng là Lão Hồ Ly, cho dù đã khống chế Nguyên Linh của hắn nhưng vẫn phải cẩn thận sử dụng.

- Hừ, chính là chỗ này, A Nguyên, đi!

Diệp Chân không có thời gian rảnh rỗi nói nhảm với Quy Loan, hắn cũng không thể nhàn rỗi.

Thần niệm đã sớm chìm vào bên trong ngọc phù khống chế Bích Lân Long Cung, Trong nháy mắt toàn bộ mọi thứ ở Bích Lân Long Cung hiện lên trong tâm đầu Diệp Chân.

Lần đầu tiên thôi động ngọc phù khống chế Bích Lân Long Cung, Diệp Chân có chút không lưu loát lắm, nhưng chỉ trong thời gian rất ngắn hắn đã phát hiện ra vị trí của Đại Nguyên soái thủy quân Tề Điện.

Lúc này, Tề Điện vừa mới lẻn đến lối vào Bích Lân Long Cung, đang chuẩn bị rời khỏi Long Cung.

Diệp Chân nghĩ với tốc độ của hắn, có lẽ đuổi cũng không đuổi kịp, cho nên đã thi triển đại chiêu.

A Nguyên trực tiếp xuất thủ.

Trong chớp mắt, không gian hạn chế của A Nguyên đã bao phủ toàn bộ Bích Lân Long Cung.

Chỉ vây khốn một tên Thủy Yêu Giới Vương cảnh thất trọng mà thôi, chỉ cần một chút kết giới không gian, cho nên A Nguyên thi triển rất nhanh.

Nguyên soái thủy quân Tề Điện vừa ra khỏi Bích Lân Long Cung, thậm chí còn không kịp báo cho hộ vệ một tiếng, thân hình như điện xạ, hắn muốn rời khỏi nơi này, trở về quân doanh.

Chỉ cần trở lại đại doang của Thủy Quân mới có thể làm cho hắn an tâm mấy phần.

Ầm!

Phút chốc Tề Điện đã tăng tốc độ lên đến cực hạn, nhưng đột nhiên hắn cảm thấy kịch liệt đau đớn giống như đụng phải một tấm sắt trước mặt. Trong nháy mắt rơi xuống biển, đầu hắn máu thịt be bét, hai mắt nhắm lại, hôn mê.

Cũng may, hàng rào không gian có phần co dãn, nếu không, e là Nguyên soái thủy quân Tề Điện này có thể là người đầu tiên bị giết dưới hàng rào không gian.

Cùng lúc đó, A Nguyên bên trong Đạo Cung của Diệp Chân truyền ra một tiếng kinh hô.

- Làm sao vậy, A Nguyên?

- Thiếu chủ, tốc độ của tên gia hỏa này thực sự hơi nhanh, mà tốc độ của ta lại kém một chút, có thể hắn sẽ đột phá kết giới không gian mà ta vừa tiện tay đặt ra.

- Hả?

Diệp Chân cũng vô cùng kinh ngạc, một con Thủy Yêu bình thường không đáng chú ý lại thể đột phá kết giới không gian do A Nguyên bày ra?

Nhưng sau khi nghĩ lại, Diệp Chân đã hiểu ra.

Bất kỳ một phương diện nào đó sau khi đạt đến cực hạn, có chính là đạo!

Cái mà người ta gọi là dốc hết toàn lực cũng giống như chỉ có nhanh là không thể phá trong võ thuật.

Nghĩ đến tốc độ này của Tề Điện, đúng là đạt đến mức kinh ngạc.

Một lúc sau, khi Tề Điện với cái đầu máu thịt be bét bị xách tới trước mặt Diệp Chân, Thừa Tướng Quy Loan rõ ràng rụt cổ lại.

Hiển nhiên, hắn đã thăm dò thành công.

Hắn muốn thăm dò xem rốt cuộc Diệp Chân trước mặt này có bao nhiêu bản lĩnh.

Rõ ràng, bản lĩnh của Diệp Chân còn lớn hơn so với tưởng tượng của hắn.

Dội mấy chậu nước lạnh thấu xương đánh tỉnh Tề Điện, chỉ vài lời nói, Tề Điện đã chấp nhận số phận của mình, ngoan ngoãn thả ra Thần Hồn.

Yêu Tộc không có cái gọi là khí phách của nhân tộc.

Đa số thời điểm, để sống sót, Yêu Tộc sẽ ngoan ngoãn buông ra Thần Hồn, mặc kệ sau này như thế nào, cứ sống trước đã còn chuyện gì thì nói sau.

- Tề Nguyên Soái, tốc độ của ngươi không tệ.

Diệp Chân rất hứng thú với Tề Điện.

- Cũng được, cũng được.

Đối mặt với Diệp Chân đang muốn trừng trị mình, lúc này Nguyên soái thủy quân Tề Điện rất khiêm tốn:

- Thích hợp dùng để chạy trốn.

- Chạy trốn?

Diệp Chân ngạc nhiên:

- Thiên phú thần thông lợi hại như thế, vậy mà ngươi lại chỉ dùng để chạy trối chết ư?

- Cái đó còn có thể dùng làm gì nữa?