← Quay lại trang sách

Chương 2802 Bàn Điều Kiện

Mà sẽ không tuân theo quy củ trực tiếp phái ra Tạo Hóa Thần Nhân tới xoá bỏ Diệp Chân, thậm chí là xóa bỏ Bắc Hải quận của Diệp Chân.

Mặc dù Nhật Nguyệt Thần Quân vừa hạ cái gọi là thần dụ, không cho phép Tạo Hóa Thần Nhân tham gia vào đại chiến thế tục.

Nhưng đối với loại sỉ nhục ảnh hưởng cực đoan tới quốc gia, Ma Thần tức giận ra tay, chỉ sợ cũng sẽ hợp tình hợp lí.

So sánh một chút, nếu Đại hoàng tử Cơ Ngao của Đại Chu bị chém đầu trực tiếp trên chiến trường sẽ dẫn đến hậu quả gì?

Hậu quả rất đơn giản, sợ rằng quân đội Đại Chu hay là nhân sĩ dân gian Đại Chu sẽ điên cuồng, không để ý tới hậu quả chém giết Ma Tộc đã chém giết Đại hoàng tử Cơ Ngao mới thôi.

Nói cao hơn một chút, Tổ Thần Điện và Hoàng Thất nổi điên sẽ không chỉ phái ra Tạo Hóa Thần Nhân báo thù, thậm chí sẽ chém giết một Ma Tộc hoàng tử chôn cùng, lúc này mới sẽ bỏ qua.

Chuyện không phải nói mấy người này ở trong nước có cao bao nhiêu nhân vọng và danh vọng, không phải.

Mà là thân phận cao quý của bọn hắn, huyết mạch tôn quý của bọn hắn quyết định!

Càng thêm muốn mạng là, trước mắt, Đại Chu lấy thái độ của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, có thể cung cấp cho Diệp Chân bao nhiêu lực lượng hoặc nói là bao nhiêu bảo vệ?

Điểm này, Diệp Chân rất rõ ràng.

Cho nên, trận mai phục ngày hôm nay, ngay từ đầu, Diệp Chân đã không muốn chém giết Ma Hoàng Ngũ thái tử.

Kế hoạch của Diệp Chân rất rõ ràng, mục tiêu của trận phục kích ngày hôm nay chính là bắt Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt làm tù binh, như thế Diệp Chân mới có thể tối đại hóa lợi ích.

Đương nhiên, nếu có thể thuận tay chém giết Tiên Tri Ma Sư Thất Quyền thì không còn gì tốt hơn.

Như thế tuyệt đối có thể cho Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt một giáo huấn cực nặng, dạy hắn nên biết làm người như thế nào.

Chiến tranh, không chỉ là chiến tranh, càng là chính trị.

Thế nhưng, vị Tiên Tri Ma Sư này của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt rõ ràng không được, lại không xem thấu điểm này.

Ngược lại là Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt, một ngụm đã nói rõ chân tướng.

Truy phong!

Truy phong cực kỳ châm chọc sẽ trở thành truy phong thật sự, quyết định Diệp Chân hôm nay tuyệt đối sẽ không, cũng không thể nào chém giết Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt.

Cho nên, Diệp Chân cũng không sử dụng quân đoàn Y Đông Thanh Thần Thụ.

Nếu Diệp Chân muốn chém giết bọn người Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt thì cũng không cần phải che giấu quân đoàn Y Đông Thanh Thần Thụ.

Thấy Diệp Chân yên lặng không nói, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt nở nụ cười, phán đoán của hắn hoàn toàn chính xác.

- Diệp Nguyên Soái, mặc dù Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu kia chưa bị ta triệt để luyện hóa, cuối cùng ngược lại bị ngươi cướp đi, rơi vào trong tay của ngươi, nhưng....

Nghe xong Ngũ thái tử Phá Nguyệt nhắc đến một gốc rạ này trái tim của Diệp Chân bỗng nhiên máy động, Diệp Chân đã biết, hôm nay chỉ sợ hắn phải sớm thỏa hiệp.

- Nhưng, bản thể Tiên Thiên Linh Bảo này lại ở trong tay ngươi bị trọng thương, không khéo là, bản thái tử trùng hợp biết hạ lạc của một món bảo bối có thể chữa trị thương thế bản thể cho Tiên Thiên Không Gian Linh Bảo.

Ngũ thái tử Phá Nguyệt nói.

Không thể không nói, hạ lạc của một món bảo bối có thể chữa trị thương thế bản thể của Tiên Thiên Linh Bảo, đây đúng là bảo bối trước mắt Diệp Chân nhu cầu cấp bách nhất khẩn yếu nhất.

Hơn nữa, loại bảo bối có thể chữa trị thương thế bản thể của Tiên Thiên Linh Bảo cực kỳ thưa thớt, có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Cơ hội như vậy, một khi đụng phải, Diệp Chân sẽ tuyệt đối không nguyện ý bỏ lỡ.

- Vị trí cụ thể?

Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt lắc đầu.

- Ta chỉ biết vị trí sơ bộ! Thật ra là trước đây ít năm, sau khi Tiên Thiên Linh Bảo này bị ngươi cướp đi, bản thái tử đã muốn tìm một món bảo bối loại không gian phù hợp, ta đã liên tục tìm kiếm thông qua các con đường.

- Thẳng đến năm ngoái mới có hạ lạc sơ bộ, nhưng một hai năm này bận rộn chiến sự, hơn nữa chỗ đó có chút nguy hiểm, cho nên mới không đi lấy.

- Hôm nay, bản thái tử gặp phải tình thế nguy hiểm này cũng chỉ có thể tiện nghi ngươi!

Nói xong, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt thở dài một hơi.

- Xem ra bản thái tử đã chú định không có duyên với không gian linh bảo.

- Thế nào, có muốn làm giao dịch với ta không, ta cho ngươi tình báo này, ngươi thả chúng ta rời khỏi!

Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt nói.

- Về phần tin tức thật hay giả thì ngươi có thể yên tâm, bản thái tử có thể dựa vào Ma Hoàng huyết mạch thề hơn nữa đảm bảo không truyền tin tức này cho bất kỳ kẻ nào khác.

Ngũ thái tử Phá Nguyệt lại bổ sung.

- Giao dịch?

Diệp Chân cười lạnh:

- Chỉ một tình báo đã muốn ta thả các ngươi rời khỏi? Ngũ thái tử điện hạ ngươi cũng nghĩ quá đẹp rồi? Chuyện này không thể nào!

- Bảo bối có thể chữa trị thương thế bản thể của tiên thiên không gian linh bảo vô cùng hiếm thấy!

Ngũ thái tử Phá Nguyệt tiếp tục cò kè mặc cả.

- Cho dù thân phận huyết mạch của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt điện hạ ngươi vô cùng tôn quý, ta không giết được! Nhưng, ta có thể cằm tù ngươi.

- Ta tin tưởng, cho dù là Lạc Ấp hay là Tổ Thần Điện của Đại Chu ta đều thích vô cùng nhìn thấy một vị Ma Hoàng thái tử làm tù binh.

- Đến lúc đó xử trí tù binh Ngũ thái tử điện hạ như thế nào đều để cho Lạc Ấp và Tổ Thần Điện quyết định, Diệp Chân ta chỉ lập chút công nhỏ, lấy chút chỗ tốt. Tiện thể đưa ra yêu cầu nho nhỏ giống như tìm kiếm không gian linh vật.

- Tin tưởng lấy năng lực của Tổ Thần Điện thì chín phần mười có thể thỏa mãn yêu cầu của ta.

Diệp Chân nói nhẹ nhõm nhưng sắc mặt của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt lại đột ngột trở nên khó coi.

Bởi vì Diệp Chân nói là thật.

Nếu hắn trở thành tù binh, cả tộc Ma Tộc sẽ đương nhiên không tức giận.

Ngược lại Ma Hoàng Ngũ thái tử hắn trở thành tù binh sẽ thành sỉ nhục của toàn bộ Ma Tộc.

Đến lúc đó, hủy đi chính là thân phận Ngũ thái tử của hắn.

Mặc dù Ma Tộc có thói quen chuộc về quý tộc, nhưng nếu hắn trở thành tù binh thì sẽ không còn tư cách tranh đoạt đại vị.

- Ngươi muốn như thế nào?

Trầm ngâm mấy hơi, Ngũ thái tử Phá Nguyệt quyết định nhượng bộ.

Nói cách khác, mặc cho Diệp Chân giở công phu sư tử ngoạm.

Nghe vậy, Diệp Chân híp mắt, lộ ra nụ cười như nhìn thấy con mồi.

Không bao lâu, Diệp Chân đã dựng thẳng lên năm ngón tay.

- Thứ nhất, Long Hoàng Chiến Khôi còn lại ở đây đều thuộc về ta, ta cần thi thể của bọn hắn để chuyển hóa chiến sĩ Huyết Khô Lâu.

Nhìn thoáng qua ba vạn chiến sĩ Huyết Khô Lâu vây công, và không đến một trăm Long Hoàng Chiến Khôi, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt nhẹ gật đầu.

- Thứ hai, ta cần ba vạn tù binh Ma Tộc Giới Vương Cảnh, ta muốn góp đủ nhân số cho Ma Tộc chiến nô quân đoàn của ta, ngoài ra ngươi còn phải giết mười Đạo Cảnh cho ta!

Diệp Chân nói.

- Ba vạn, chuyện này không thể, vậy tương đương với nhánh đại quân này của ta gần như toàn quân bị diệt.

- Vậy thì hai vạn!

- Nhiều nhất một vạn!

- Tốt, một vạn thì một vạn!

Diệp Chân đáp ứng rất thoải mái, trong lòng Tiên Tri Ma Sư Thất Quyền ở bên cạnh cảm thấy vô cùng khó chịu.

- Thứ ba, lát nữa dưới trướng ngươi sẽ có ít nhất ba mươi vạn tinh nhuệ Ma Tộc trúng thần hồn kỳ độc dẫn đến mất đi thần trí, sau đó bọn hắn lại bởi vì mất đi thần trí mà đánh thẳng vào trong đại quân Thủy Tộc.

Yêu cầu này của Diệp Chân làm cho Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt có chút do dự:

- Việc này...

- Chẳng lẽ Ngũ thái tử điện hạ còn muốn mang theo trăm vạn tinh nhuệ hoàn chỉnh trở về, hoặc là nói sau khi trở về sẽ đến tấn công ta Bắc Hải?

- Tốt!

Trầm mặc một chút, Ngũ thái tử Phá Nguyệt vẫn đáp ứng.

- Thứ tư....

Diệp Chân cười tủm tỉm, ánh mắt như hồ ly đưa ra điều kiện thứ tư.