← Quay lại trang sách

Chương 2804 Đấu Sức

Mặc dù Ngao Tân bị giọng điệu này của Diệp Chân làm cho giận dữ, nhưng vẫn còn mấy phần lý trí:

- Diệp Chân, ngươi rõ ràng là Nhân Tộc, nhưng lại có Long Hồn? Mà còn là Thái Cổ Hắc Long?

- Ai cần ngươi lo!

Diệp Chân cười lạnh một tiếng, năng lực khống thủy của Thái Cổ Long Hồn lại tinh tế bày ra, một tiếng long ngâm vừa rồi đã làm cho rất nhiều Thủy Tộc gần đó giật mình tại chỗ, thành tôm mềm chân

Vào lúc này, vô số nước biển cuốn ngược như hải lưu, giống như từng xiềng xích to lớn trói buộc, gắt gao vây Thủy Tộc ở nơi này không ra được.

Cùng bị vây khốn còn có hơn hai mươi vạn tinh nhuệ Ma Tộc mất đi thần trí.

Huyết chiến bắt đầu bộc phát ra trong lồng giam nước biển.

Vô số Thủy Tộc tuyệt vọng, như điên phóng về phía Ma Tộc mất đi thần trí, càng nhiều Thủy Tộc lại đều dưới tình huống tim mật đều vỡ bị tinh nhuệ Ma Tộc chém giết.

Thấy một màn này, âm thanh của hữu thừa tướng Bắc Hải Long Quân phủ Dư Man âm trầm vang lên:

- Thời gian lâu như vậy mà Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt vẫn chưa tới. Hơn nữa đại quân Ma Tộc này quái dị như vậy, chẳng lẽ Ma Tộc cũng có cấu kết với Diệp Chân?

Trốn ở phương xa, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt nghe vậy chỉ biết nở nụ cười khổ, mà còn là loại có nỗi khổ mà không nói được.

Thấy Diệp Chân vận dụng Thái Cổ Long Hồn khống chế biển, Tuần Hải Đặc Sứ Ngao Tân lại nở nụ cười lạnh.

- Khống biển ở trước mặt bản thái tử, ngươi thật là múa rìu qua mắt thợ!

Một thủy quang ấn tỉ tinh tế đột ngột từ trên đầu Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân bay lên, sau khi lực lượng Long Hồn bàng bạc của Ngao Tân rót vào, đặc sứ ấn tỉ này đột nhiên bộc phát ra khí tức Hồng Hoang kinh người.

Trong khí tức Hồng Hoang kinh người còn lộ ra lực lượng thiên địa pháp tắc để người ta hít thở không thông.

Một khi loại khí tức lực lượng thiên địa pháp tắc này lộ ra, nước biển bốn phương tám hướng cũng trong nháy mắt này giống như đều thành vật có chủ, trong chớp mắt đã bị ý chí của Ngao Tân khống chế.

Thoáng chốc, lồng giam nước biển vừa bị Thái Cổ Long Hồn của Diệp Chân khống chế ngưng tụ thành đã bắt đầu nhanh chóng vỡ vụn giống như lâu đài cát, mắt thấy lồng giam nước biển vô hình này sẽ bị phá, mấy chục vạn tinh nhuệ Thủy Tộc bị vây ở trong lồng giam nước biển lộ ra kinh hỉ muốn chạy thoát.

- Ở trước mặt Long Tộc chân chính là ta, pháp môn khống hải này của ngươi chỉ là trò đùa thôi.

Ngao Tân cười lạnh mang theo vài phần đắc ý.

Cùng lúc đó, vô số nước biển vừa tản ra, dưới ý chí của Ngao Tân khống chế lại phản đánh úp về phía Diệp Chân:

- Chương Đô Đốc, Dư thừa tướng, Diệp tặc này cũng dám đưa tới cửa, vậy chúng ta nhân cơ hội này chém giết kẻ này, sau đó sẽ dễ dàng thắng lợi Bắc Hải quận!

Ngao Tân nở nụ cười.

Chương Giáo nghe vậy đại hỉ, đang muốn động thủ, bên phía Diệp Chân cũng đã có động tác.

- Trò đùa? Theo ta thấy, khống thủy của Long Tộc các ngươi cũng không gì hơn cái này mà thôi.

Khóe miệng mang theo nụ cười nhạo, một phương thất thải ấn tỉ đột ngột từ đỉnh đầu Diệp Chân dâng lên.

Chính là Ngũ Hành m Dương Ấn của Diệp Chân.

Ngũ Hành m Dương Ấn mới ra, dưới Ngũ Hành m Dương Pháp Môn của Diệp Chân thôi động, lực lượng Ngũ Hành Thủy lập tức toả ra hào quang, Ngũ Hành m Dương Ấn có lực lượng trấn áp Ngũ Hành.

Trong chốc lát, nước biển bốn phương tám hướng đã sớm có ý chí đột nhiên run lên, giống như bỗng nhiên bị người gõ một muộn côn, vô số nước biển bốn phương tám hướng đột nhiên tản ra.

Hắc Thủy Long Hồn của Diệp Chân thừa cơ hội này, một lần nữa đoạt lại một bộ phận quyền khống chế nước biển.

Ngay lập tức, lồng giam nước biển vừa vỡ nát như lâu đài cát lại lần nữa giống như biển cuốn ngược trở về, thành lập một lồng giam nước biển mới.

Vừa rồi, thời gian lồng giam nước biển bị vỡ nát vô cùng ngắn, chỉ có cực ít số Thủy Tộc nhân cơ hội này trốn ra, đại bộ phận Thủy Tộc vẫn bị lồng giam nước biển vòng trở về.

Càng chết là, trước đó trong lồng giam nước biển, sĩ khí và ý chí chiến đấu của những Thủy Tộc bị nhốt đã vô vọng thoát đi, lại có mấy chục vạn quái vật Ma Tộc mất đi thần trí đang đuổi giết, quyết định quay lại liều mạng.

Rất nhiều người không để ý tử vong liều mạng với đại quân Ma Tộc mất đi thần trí, thương vong thật ra thì cũng không lớn, ngược lại là mất đi thần trí đại quân Ma Tộc thường có tử vong.

Dù sao thì đây cũng là biển cả.

Nơi này là chiến trường chính của Thủy Tộc.

Cho dù tinh nhuệ Ma Tộc hung hãn không sợ chết, không phải chặt đầu sẽ không ngừng chiến đấu, nhưng dù sao nơi này cũng là biển cả, thực lực của bọn hắn sẽ bị hạn chế rất nghiêm trọng.

Nhưng bây giờ, sau khi Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân phá vỡ lồng giam nước biển, cho những Thủy Tộc bị nhốt này có cơ hội chạy trốn, giống như vây ba thả một trong binh pháp, có hi vọng chạy trốn thì không có dũng khí huyết chiến cho đến chết.

Rất nhiều Thủy Tộc đều ngóng chờ Ngao Tân lần nữa phá vỡ lồng giam nước biển để chạy thoát, từng người tránh trái tránh phải muốn tránh khỏi đại quân Ma Tộc mất đi thần trí truy sát, muốn đợi ngay khi lồng giam nước biển bị phá vỡ sẽ ngay lập tức chạy đi, căn bản không có ý chí chiến đấu.

Cứ như vậy, thương vong lại tăng nhiều hơn, gần như là biến thành đồ sát nghiêng về một bên.

Chỉ trong một hô hấp đã có hàng ngàn hàng vạn Thủy Tộc chết đi.

Thấy thế, Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân giận dữ, trực tiếp gào thét một tiếng, hiện ra bản thể.

Một ngũ trảo Hắc Long dài đến một ngàn năm trăm mét, Long Tộc tự mang khí tức vô cùng bạo ngược càn quét bốn phương tám hướng.

Một khắc này, ngay cả hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo cũng không thể không vận dụng lực lượng Đại Đô Đốc ấn tỉ của hắn để chống lại long uy kinh khủng này.

Một tiếng long ngâm vang lên, long uy bản thể và đặc sứ ấn tỉ của Ngao Tân đồng thời phát lực, quyền khống chế nước biển bốn phương tám hướng giống như đấu sức một bên bỗng nhiên phát lực, đột ngột bị Ngao Tân cướp đi hơn phân nửa.

Cho dù là Ngũ Hành m Dương Ấn của Diệp Chân đại phát linh quang thì lúc này cũng không cách nào ngăn cản lồng giam nước biển bắt đầu vỡ nát.

Nhưng dưới Ngũ Hành m Dương Ấn trấn áp, vẫn như cũ có một bộ phận nước biển bị khống chế trong tay Long Hồn của Diệp Chân, cho nên tốc độ vỡ nát của lồng giam nước biển lần này vô cùng chậm.

Lông mày Diệp Chân nhíu lại, hắn sắp thua sao?

Nếu thua trong trận chiến khống hải này, vậy điều kiện thứ ba hắn đưa ra đối với Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt trên cơ bản sẽ lãng phí.

Dưới thần thông của Ngũ Trảo Hắc Long Ngao Tân này, ba mươi vạn Ma Tộc tinh nhuệ mất đi thần trí vào biển bị Ngao Tân giảo sát chỉ là vấn đề thời gian và tiêu hao bao nhiêu pháp lực, căn bản không có bất kỳ khó khăn nào.

Nhưng vấn đề là, mặc dù Hắc Thủy Long Hồn của Diệp Chân mạnh mẽ, nhưng không có nhục thân, cũng cũng không phải là Long Hồn thật sự trên ý nghĩa, Ngũ Hành m Dương Ấn cũng không phải ấn tỉ của thủy quân, không đấu lại Ngao Tân này cũng hợp tình hợp lý.

Nhưng từ bỏ như vậy, tuyệt đối không phải Diệp Chân nguyện ý nhìn thấy.

Bởi vì bản ý của một trận chiến này của Diệp Chân là chấn nhiếp!

Nhất định phải đánh cho những Thủy Tộc chạy đến xâm lấn này thật đau nhức, để bọn hắn không tuỳ tiện dám tới phạm Bắc Hải quận thì mới xem như đạt được mục đích.

Trong chớp mắt, Diệp Chân đã nghĩ đến ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương, đây chính là một Long Vương đại ấn chính hiệu.

Nhưng nếu hiển lộ ra thì sẽ rước lấy đại phiền toái cho Diệp Chân.