← Quay lại trang sách

Chương 2805 Rong Yêu

Đột nhiên, trước đó thả tàn hồn chân linh của Bích Lân Long Vương đi chuyển sinh, Diệp Chân cho phần Long Tộc đặc hữu dung hợp Bích Lân Long Vương kia, khống chế, phân hoá Long Vương ấn tỉ bí pháp đột ngột hiện lên ở trong lòng Diệp Chân.

Nếu chỉ dùng Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương thì khả năng bại lộ quá lớn.

Thế nhưng dung hợp với Ngũ Hành m Dương Ấn thì sao?

Trong chớp mắt, Diệp Chân đã nghĩ đến hai loại khả năng dung hợp.

Một loại dung hợp chính là Bích Lân Long Vương dùng bí pháp trong Long Tộc dung hợp, khống chế, phân hoá Long Vương ấn tỉ, nhưng loại dung hợp này Diệp Chân chưa thử qua, lúc này trên chiến trường nghìn cân treo sợi tóc, không biết có thể thành công hay không.

Nhưng một loại dung hợp khác lại là Diệp Chân định dung hợp, nói cho đúng là khống chế!

Ngũ Hành m Dương Ấn là cái gì?

Ngũ Hành m Dương Ấn của Diệp Chân, từ trình độ nào đó chính là ý chí của Diệp Chân, là tổng trụ cột khống chế Linh Lực của Diệp Chân, là vị trí Ngũ Hành m Dương đạo cung đại thành của Diệp Chân.

Như vậy Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương là cái gì?

Pháp Bảo!

Trên bản chất, Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương chính là một món Pháp Bảo, không khác gì Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên, Phụ Cốt Độc Diễm Châu, Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân.

Như vậy, nói cách khác, Ngũ Hành m Dương Ấn của Diệp Chân có thể trực tiếp khống chế vận dụng Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương.

Hơn nữa có khí tức của Ngũ Hành m Dương Ấn che đậy, người khác căn bản không cảm ứng được Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương.

Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm của Diệp Chân khẽ động, Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương ẩn chứa khí tức Hồng Hoang thuận theo vô số thủy quang của Ngũ Hành m Dương Ấn bay vào trong hư ảnh Ngũ Hành m Dương Ấn.

Theo thần niệm của Diệp Chân khẽ động, Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương đột ngột phát tác ra lực lượng khống thủy trấn hải.

Thượng Cổ Long vương ấn tỉ của Nghiễm Nguyên Long Vương vừa phát động lực lượng khống thủy trấn hải, giống như hai bên đang đấu sức thì có một bên đột nhiên gian lận, có một đại lực sĩ gia nhập.

Cực kỳ đột nhiên, hơn phân nửa nước biển vô cùng vô tận trong tứ hải bốn phương tám hướng đã rời khỏi khống chế của Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân, rơi vào trong khống chế của Diệp Chân.

Lồng giam nước biển vừa mới bắt đầu chậm chạp vỡ ra đã lần nữa trở nên kiên cố đáng sợ, để những Thủy Tộc trong lồng giam nước biển tuyệt vọng gào thét.

Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân đang đau khổ hiện ra bản thể đấu với Diệp Chân, trong long nhãn đột ngột xuất hiện vẻ khó tin, trong ánh mắt tràn đầy thống khổ.

- Không thể nào!

- Chuyện này tuyệt đối không thể nào! Ngao Tân ta đường đường có huyết mạch Thái Cổ Hắc Long, vậy mà năng lực khống hải lại thua một Nhân Tộc ti tiện!

- Ngươi vừa rót vào lực lượng gì? Vì sao vừa rồi ta cảm thấy một loại lực lượng quen thuộc rót vào trong ấn tỉ của ngươi?

Ngao Tân bị đả kích nổi điên bắt đầu hỏi Diệp Chân, Diệp Chân nghe vậy thầm hô may mắn.

Quả nhiên Long Tộc vẫn có cảm ứng đối với Thượng Cổ Long vương ấn tỉ, may mà Diệp Chân có Ngũ Hành m Dương Ấn che đậy nên cũng chỉ có thể cảm ứng được một khí tức quen thuộc.

Loại vấn đề này, Diệp Chân đương nhiên không trả lời.

Toàn bộ thế cục bắt đầu phát triển về hướng cực kỳ không tốt đối với Thủy Tộc.

Diệp Chân chưởng khống vô cùng vô tận nước biển ở tứ hải bốn phương tám hướng, chẳng khác nào đã nắm giữ quyền chủ động.

Từng tầng nước biển dày đặc ở xung quanh Diệp Chân, giống như bày ra vô số bức tường phòng ngự, bất kỳ người nào muốn công kích Diệp Chân đều phải đánh tan được vô số bức tường phòng ngự này trước.

Cho dù có bọn người Đại Đô Đốc thuỷ quân Chương Giáo, có thể dễ như trở bàn tay công phá bức tường phòng ngự chỉ do từng tầng nước biển bình thường tạo ra này.

Nhưng trải qua nhiều tầng nước biển dự cảnh và suy yếu, công kích này có thể làm bị thương Diệp Chân hay không lại là một chuyện khác.

Càng không nói đến lúc này bốn phương tám hướng có vô cùng vô tận nước biển, cũng dưới khống chế của Diệp Chân, khống chế vây quanh về phía bọn hắn.

Nếu không phải Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân gắt gao gánh lấy thì chỉ sợ lúc này quanh người của bọn hắn sớm đã có một tầng lồng giam nước biển.

Đột nhiên, liên tục nhìn thấy mọi chuyện, trong lòng lo lắng, hai mắt hữu thừa tướng Bắc Hải Long Quân phủ Dư Man xoay động, lập tức dùng thần hồn truyền âm cho phải thuỷ quân Đại Đô Đốc Chương Giáo:

- Chương Đại Đô Đốc, ngươi giúp Tân thái tử khống hải, ta dẫn người đánh lén Diệp Chân!

- Tốt!

Chương Giáo đáp ứng không chút do dự.

Gần như là cùng lúc đó, ấn tỉ trên đầu Đại Đô Đốc hữu thuỷ quân Chương Giáo mãnh liệt đại phóng quang hoa, làm minh hữu của Ngao Tân, gia nhập vào trận tranh đấu tranh đoạt quyền khống hải này.

Trước đó Chương Giáo không dám động thủ bởi vì liên quan đến mặt mũi Ngao Tân.

Loại tồn tại như Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân, nếu lúc quyết đấu với người khác mà có người ngoài tự tiện nhúng tay, không chỉ sẽ không nhận được cảm kích, sẽ còn bị cừu hận.

Lúc này có hữu thừa tướng Dư Man ra mặt, Chương Giáo đương nhiên không hề cố kỵ ra tay.

Có Đô Đốc ấn tỉ của Đô Đốc Đại hữu thuỷ quân phương gia nhập, cực diện khống hải lần nữa nghiên về bên phía Ngao Tân.

Năng lực khống hải của Diệp Chân tiếp tục yếu bớt, không chỉ là lồng giam nước biển xuất hiện buông lỏng, ngay cả từng tầng nước biển phòng ngự bên cạnh Diệp Chân cũng bắt đầu suy yếu trên phạm vi lớn.

- Chết đi cho ta!

Nhân cơ hội này, hữu thừa tướng Bắc Hải Long Quân phủ Dư Man mang theo ba vị tướng lĩnh thuỷ quân Đạo Cảnh phát động tập kích về phía Diệp Chân!

- Đánh nhiều người sao, được, vậy ta sẽ đánh nhiều người với ngươi!

Thấy hữu thừa tướng Dư Man mang theo ba tướng lĩnh Thủy Tộc Đạo Cảnh giết tới, Diệp Chân đột ngột cười lên ha hả.

Trong tiếng cười lớn của Diệp Chân, Huyền Cơ Phân Thân, Vương Bạch Mục, Cửu Đầu Trùng đồng thời từ trong không gian Thận Long Châu của Diệp Chân bay ra.

Ba người Huyền Cơ Phân Thân, Vương Bạch Mục, Cửu Đầu Trùng mỗi người nghênh đón khóa chặt một tướng lĩnh Thủy Tộc Đạo Cảnh, ngược lại hữu thừa tướng Dư Man có tu vi cường đại nhất thì không ai đối phó.

Phát hiện này làm cho hữu thừa tướng Dư Man đại hỉ, há miệng hét to, điện quang to bằng cánh tay trẻ con lập tức từ trong miệng Dư Man bay ra, đánh về phía Diệp Chân.

Thiên Phú Thần Thông của Dư Man này lại là lực lượng Lôi Điện.

Quả thật làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn, sau đó trong đôi mắt của hắn lại lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.

Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn từ đỉnh đầu Diệp Chân bay ra, ở trong nước nhoáng một cái, sau đó gắt gao ngăn cản một kích toàn lực của hữu thừa tướng Dư Man này.

Nhưng lần công kích lại chỉ là hữu thừa tướng Dư Man bắt đầu tiến công mà thôi.

Chỉ trong nháy mắt này, Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo đang cùng Ngao Tân hợp lực tranh đoạt khống hải với Diệp Chân thì đột nhiên hoảng sợ kêu to lên:

- Dư thừa tướng, cẩn thận! Cẩn thận dưới chân!

Dư Man ngạc nhiên, chớp mắt cúi đầu, lập tức phát hiện chẳng biết lúc nào trên người hắn lại đột nhiên sinh sôi ra rất nhiều cây rong màu xanh biếc chiếu lấp lánh.

Lúc này, những cây rong này lại vô thanh vô tức quấn lên thân thể của hắn, chuyện này làm cho hữu thừa tướng Dư Man hoảng hốt.

Càng làm cho Dư Man hoảng sợ là cây rong này lại trong lúc mơ hồ tản ra khí tức Đạo Cảnh trung kỳ.

Rong Yêu Đạo Cảnh trung kỳ?