← Quay lại trang sách

Chương 2806 Ai Mới Đang Múa Rìu Qua Mắt Thợ

Gần như là giống với bản thể, quanh người Dư Man đột nhiên bắn ra vô số điện quang để cây rong vừa gắt gao cuốn lấy thân thể hắn đột nhiên trở nên mềm mại xuống.

Dư Man đại hỉ, nhưng ngay khi định thoát khốn thì bên tai đột nhiên truyền đến tiếng gào to lạnh lùng của Tiểu Yêu:

- Bản sự không tệ, đáng giá ta vận dụng lực lượng bản thể.

Ngay khi thanh âm này truyền đến, ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm biến thành cây rong lục sắc đột ngột từ xụi lơ mãnh liệt bắn mạnh ra, lực lượng ba động Đạo Cảnh trung kỳ đỉnh phong mạnh mẽ triệt để quấn lên Dư Man.

Cùng nhau quấn lên Dư Man còn có vô số cây rong lần nữa tăng sinh ra.

Dư Man hoảng hốt, quanh người lần nữa bắn ra điện quang, nhưng lần này, dây dưa với hắn lại là bản thể của Tiểu Yêu Đạo Cảnh trung kỳ đỉnh phong, những điện quang này không cách nào một kích phá huỷ.

Lập tức, Dư Man và Tiểu Yêu bắt đầu triền đấu nguyên thủy nhất, dã man nhất.

Quanh người Dư Man không ngừng lóe lên điện quang, Tiểu Yêu thúc sinh ra vô số dây leo không ngừng bị phá huỷ, tiếp đó không ngừng trùng sinh, từ trình độ nào đó thì Tiểu Yêu tiêu hao tương đối to lớn, tạm rơi xuống hạ phong.

Nhưng ở trong cảm ứng của Dư Man, ba mươi sáu lực lượng ba động tản ra khí tức Đạo Cảnh trung kỳ đỉnh phong ban đầu trèo lên thân thể của hắn lại đang điên cuồng lẻn vào trong cơ thể hắn.

Phòng ngự bên ngoài cơ thể hắn đã có chút nhịn không được.

Trong lòng Dư Man đột ngột dâng lên một loại dự cảm không ổn.

Vào lúc này, sắc mặt của Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân cũng biến thành vô cùng khó coi.

Hắn cũng không ngờ, hợp sức mọi người lại nhưng vẫn như cũ bắt không được Diệp Chân.

Càng thêm muốn mạng là, lúc này đại quân Thủy Tộc đã đại loạn, thân vệ Chương Giáo, tướng lĩnh thuỷ quân, Long vương khác,… Mỗi người đều đi thu nạp đại quân dưới trướng của mình, lúc này bốn phương tám hướng lại không có một lực lượng có thể vận dụng.

Trong lồng giam nước biển, có rất nhiều Thủy Tộc đang bị những tinh nhuệ Ma Tộc mất đi thần trí giết đến kêu cha gọi mẹ, chỉ đợi đến khi lồng giam nước biển bắt đầu vỡ ra để chạy thoát.

Vào thời khắc mấu chốt này, vì cứu ra năm sáu mươi vạn đại quân tinh nhuệ Thủy Tộc kia mà tuần hải đặc sứ Ngao Tranh và Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo cũng liều, dùng hết toàn lực tranh đoạt quyền khống hải với Diệp Chân.

Không có cách, năm sáu mươi vạn đại quân Thủy Tộc tinh nhuệ bị vây khốn ở đây, tất cả đều là tinh nhuệ của Bắc Hải Long Quân phủ, cũng chính là tinh nhuệ bản bộ của Chương Giáo.

Chiến sĩ Thủy Tộc của những Long Vương phủ khác hay Thủy Quân các nơi chết thì chết, chết mặc dù tổn thất nặng nề nhưng ảnh hưởng không lớn.

Thế nhưng trong náo động lúc trước, tinh nhuệ thuộc về Bắc Hải Long Quân phủ đã chết hơn mấy chục vạn, nếu năm sáu mươi vạn này còn chết nữa thì số lượng tử thương sẽ hơn trăm vạn.

Lần này, tinh nhuệ Thủy Tộc Bắc Hải Long Quân phủ Chương Giáo mang tới cũng chỉ có hai trăm vạn mà thôi.

Còn chưa khai chiến đã tử thương một nửa, vậy trận này còn cần đánh sao?

Càng làm cho Chương Giáo và Ngao Tân tức giận mà bất đắc dĩ là, trước đó, trong Long Cung, thần hồn kỳ độc của Diệp Chân làm cho tướng lĩnh tinh nhuệ Thủy Tộc tổn thất hơn phân nửa.

Nhất là với những tướng lĩnh thuỷ quân dưới trướng Bắc Hải Long Quân kia, ỷ vào thân phận, hôm nay đại bộ phận đều tiến vào Bích Lân Long Cung ăn chơi hưởng thụ, toàn bộ chôn vùi trong Bích Lân Long Cung.

Bằng không, những thuỷ quân này chỉ cần có một bộ phận tướng lĩnh chỉ huy, không chỉ có thể đối phó đại quân Ma Tộc mất đi thần trí, mà dưới sự có tổ chức, càng có khả năng từ trong đến ngoài công kích lồng giam nước biển Diệp Chân bày ra, sao có thể khó khăn giống như bây giờ.

Nhưng vào lúc này, khi mọi người đang chung sức hợp tác, lập tức có thể cứu năm sáu mươi vạn tinh nhuệ này ra, cho dù tình hình của hữu thừa tướng Dư Man có chút không ổn thì hẳn là cũng có thể chống đỡ một chút.

Có biến hóa này, Ngao Tân và Chương Giáo Ttrở nên có chút mong đợi.

Làm đối thủ, Diệp Chân đương nhiên quan sát được biến hóa trên vẻ mặt của hai người, nhưng thần niệm của hắn lại âm thầm trong lại nhìn lướt qua Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt trốn ở phía xa.

Thiên Cơ Quyết có được từ sư tôn Lục Ly, theo trước mắt thì cũng không có chiến lực gì, nhưng lại vô cùng mẫn cảm đối với ác ý trong khí tức.

Ngay vừa rồi, Diệp Chân đã vô cùng nhạy cảm cảm ứng được ác ý đến từ Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt trốn ở nơi xa quan chiến.

- Muốn thừa dịp chúng ta ác chiến say sưa để rút củi dưới đáy nồi, nhưng ngươi có cơ hội không?

Khóe miệng của Diệp Chân xuất hiện nụ cười lạnh, Mậu Thổ Vạn Tượng Ấn lúc trước ngăn cản hữu thừa tướng Dư Man đột ngột thu lại, một màn này làm cho con ngươi của Ngao Tân và Chương Giáo đồng thời co rụt lại, lập tức ý thức được Diệp Chân còn có thủ đoạn, hai người đồng thời kinh hô cẩn thận.

Ánh kiếm màu tử kim lần nữa thoáng hiện, lần này, Tử Linh xuất hiện mang theo kiếm quang cuồn cuộn, giống như một kiếm hà đánh về phía Ngao Tân.

Ngao Tân gầm nhẹ một tiếng, đỉnh đầu lần nữa phun ra một đóa hoa sen to lớn màu đen ngăn cản Tử Linh kiếm quang.

Không thể không nói, bảo bối của Ngao Tân thật rất nhiều.

Hoa sen màu đen này lấy ánh mắt của Diệp Chân thấy thì ít nhất cũng là thượng phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, mà còn là Hậu Thiên Linh Bảo loại phòng ngự có chút thưa thớt.

Nhưng, sau khi Ngao Tân phân thần khống chế hoa sen màu đen này ngăn cản Tử Linh Tiên Kiếm, lực lượng hắn điều khiển đặc sứ ấn tỉ của hắn đã yếu bớt vài phần.

Lập tức, nguyên bản hắn và Chương Giáo hợp lực trong trận chiến khống hải này đã chiếm được thượng phong, lại lần nữa bắt đầu nghiêng về phía Diệp Chân.

Đây cũng là chỗ làm cho Ngao Tân vô cùng khó chịu và buồn bực.

Hắn và Chương Giáo toàn lực thôi động ấn tỉ chức vụ của mình, đã không còn dư thừa lực lượng thần hồn để làm chuyện khác.

Dù là bảo bối loại công kích hay phòng ngự trong tay Ngao Tân không ít, nhưng lúc này toàn lực thôi động hắn đặc sứ ấn tỉ nên cũng không dư lực thôi động bảo bối khác để công kích Diệp Chân.

Bởi vì một khi thôi động bảo bối khác công kích Diệp Chân, lực lượng hắn đầu nhập vào trong đặc sứ ấn tỉ sẽ yếu bớt mấy thành, lập tức sẽ rơi vào hạ phong trong trận chiến khống hải này.

Nhưng chuyện làm cho Ngao Tân thổ huyết là Diệp Chân lại còn thừa lực, lại còn có thể khống chế một món Hậu Thiên Linh Bảo khác công kích hắn mà lực lượng khống hải không giảm.

Nhưng rất nhanh, Ngao Tân phát hiện hắn sai.

Diệp Chân không chỉ còn thừa lực, hơn nữa còn dư lực khống chế hai món Hậu Thiên Linh Bảo.

Bản thân Ngao Tân là Yêu Tộc xuất thân Thủy Tộc cực kì kiêng kị khí tức lôi đình, Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên đột ngột từ đỉnh đầu Diệp Chân bay ra.

Ngay khi nhìn thấy Lôi Quang Tiên này, Ngao Tân lập tức rống to:

- Đại Đô Đốc cẩn thận!

Ầm ầm!

Lôi quang cực nhanh cực tốc, gần như ngay khi Ngao Tân hô lên đã cùng với Thái m Thần Lôi đánh vào đỉnh đầu Chương Giáo.

Đã sớm chuẩn bị, Chương Giáo thật ra có thể đón lấy Thái m Thần Lôi này, nhưng lại không tiếp nổi Thái m Thần Lôi làm chấn động lực lượng thần hồn Nguyên Linh.

Trong chớp mắt Nguyên Linh rung động, lực lượng liên tục đưa vào thôi động Đại Đô Đốc ấn tỉ bị gián đoạn trong một chớp mắt.

Gián đoạn này giống như con đê dài ngàn dặm có tổ kiến nên bị sụp đổ dẫn đến hồng thủy, sau khi Thái m Thần Lôi đánh xuống, quyền khống chế vô cùng vô tận nước biển ở bốn phương tám hướng đã rơi hết vào trong tay Diệp Chân.

- Ngao Tân, đến cùng là ai đang múa rìu qua mắt thợ!

Tiếng cười to của Diệp Chân đột ngột vang lên.