← Quay lại trang sách

Chương 2820 Nhắc Nhở Đến Từ Trường Nhạc Công Chúa

Thật ra thì ngày ấy sau khi đánh Cơ Long và Ban Lệ trên Càn Khôn Điện, lão phu vẫn luôn cân nhắc một chuyện, có phải lão phu làm sai rồi hay không?

- Dù sao Cơ Long cũng là vua của một nước, lão phu ở trước mặt mấy ngàn triều thần, trình lên khuyên ngăn không thành đã dùng trượng đánh, có phải ta làm sai rồi hay không?

- Đương nhiên, những chuyện này chỉ là tiếp theo, quan trọng nhất là lão phu đang suy nghĩ một chuyện khác, lão phu có làm sai hay không?

- Đến cùng Thủy Tộc có liên hợp với Ma Tộc hay không?

- Nếu Thủy Tộc thật liên hợp với Ma Tộc, vậy lão phu đã không sai, cho dù dùng trượng đánh quân bất tỉnh thì đó cũng là chức trách của Đại thủ tế lão phu, lão phu không thẹn với lương tâm.

- Nhưng nếu không thì sao?

- Đó chính là lão phu làm sai.

- Lão phu làm một quyền thần ngang ngược, tội thần hoàn thành tổn thương Thánh Thiên tử mặt mũi Đại Chu ta, mà chuyện dùng trượng đánh, ảnh hưởng đối với uy nghiêm của Hoàng đế sẽ càng lâu dài.

- Cho nên, những ngày này lão phu vẫn luôn ưu tư chuyện này, nhưng lại không có tin tức xác thật, khi thì tự trách đến ảm đạm hao tổn tinh thần.

- Nhưng, hôm qua ngươi gửi cho ta hai phần ngọc giản đã chứng minh lão phu không làm sai, đời này lão phu sẽ thật có thể không thẹn với lương tâm!

Nói đến đây, Đại thủ tế Bách Tương lộ ra vẻ mặt như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên là gánh vác từ đáy lòng.

- Về phần vị trí Đại thủ tế này, ngươi cũng không cần tự trách, chuyện này không hoàn toàn là vì ngươi. Hừ, ngươi cho rằng nếu không phải lão phu chủ động rút lui thì Cơ Long hắn có thể tuỳ tiện chiếm vị trí Đại thủ tế của lão phu sao?

- Trong Tám Đại thủ tế, ít nhất có bốn người vẫn ủng hộ lão phu, lão phu nhậm chức Đại thủ tế hai trăm năm, há lại dễ bị đàn áp như vậy?

- Theo quy củ hội nghị Thủ Tế của Tổ Thần Điện ta, bất kỳ chuyện gì muốn thông qua trong hội nghị Đại thủ tế thì nhất định phải có nhiều hơn một nửa Đại thủ tế đồng ý, nếu không sẽ không cách nào thông qua.

Đại thủ tế Bách Tương lại thở dài một tiếng:

- Nhưng nếu như làm như vậy, trận doanh Tổ Thần Điện sẽ triệt để phân liệt, lão phu chẳng qua là không muốn Tổ Thần Điện, nền tảng hộ quốc của Đại Chu ta lâm vào hao tổn không ngừng, nhất là vào lúc bốn phía Đại Chu đang nổ ra chiến hỏa như vậy chờ, cho nên mới mặc cho Cơ Long hành động.

Lúc này Diệp Chân mới chợt hiểu nhẹ gật đầu.

Lúc này mới đúng mà!

Trước đó, Diệp Chân cũng rất buồn bực, Tổ Thần Điện vẫn luôn là thế lực ít chịu hoàng quyền của Đại Chu ảnh hưởng nhất.

Trong lịch sử Đại Chu ghi chép, không ít đế vương muốn thay đổi người của Đại thủ tế mà không thành, nhưng sao đến lượt Cơ Long lại tuỳ tiện thành công rồi?

Hóa ra là vì nguyên nhân này, là Đại thủ tế Bách Tương không muốn Tổ Thần Điện hao tổn quá độ nên mới nhường ra vị trí này.

- Cho nên, ngươi không nên tự trách!

Đại thủ tế hướng về phía Diệp Chân nói.

- Ta hiểu rõ, nhưng nguyên nhân chuyện này vẫn bắt nguồn từ ta.

Trong lúc nhất thời, Diệp Chân lại không biết nói thế nào.

Vị lão nhân này là thật tâm chân ý cân nhắc vì Đại Chu, nhưng lại bị thôi vị trí Đại thủ tế, đến tận đây vẫn như cũ không oán hận Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chút nào.

Chuyện này khiến Diệp Chân quen đọc sách sử đột nhiên ngửi được một loại hương vị không tầm thường, trung thần bị giáng chức, quân thượng khư khư cố chấp, đây không phải điềm báo trước của vong quốc sao?

- Cũng tốt, nếu ngươi nói việc này là bởi vì ngươi thì lão phu thật đúng là có một việc muốn nhờ ngươi!

Đại thủ tế Bách Tương đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Chân, vẻ mặt trở nên vô cùng trịnh trọng.

- Mời Đại thủ tế phân phó, chỉ cần Diệp Chân có thể làm thì nhất định sẽ đi làm.

Diệp Chân nói.

- Nhìn chung lịch đại thống soái Đại Chu ta, người có thể dụng binh như thần giống như Diệp Nguyên Soái, mấy ngàn năm khó gặp, cho dù là Uy Vương Lưu Vô Bệnh cũng không cách nào so sánh với ngươi, mỗi một vị đều sẽ trở thành trụ cột trấn quốc.

- Cho nên, lão phu có một điều thỉnh cầu.

Đại thủ tế Bách Tương nói.

Đột nhiên, Diệp Chân có một loại dự cảm xấu.

- Cho dù đương kim Thánh thượng khắt khe như thế nào, khe khắt ngươi thì xin mời Diệp Nguyên Soái bảo vệ tốt hải cương thay Đại Chu, bảo vệ tốt biên cảnh Đông Bắc, chờ đợi khoảng trăm năm, tân hoàng kế vị sẽ xua tan mây đen, hoa nở trăng sáng!

Đại thủ tế Bách Tương nói.

Nghe vậy, Diệp Chân đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó gật đầu, yên lặng nghe Đại thủ tế Bách Tương mặc lên tầng gông xiềng này cho hắn.

Dù sao thì nam tử hán đại trượng phu, lời hứa ngàn vàng!

Ngay khi Tinh Huyết Phân Thân của Diệp Chân trở lại Bắc Hải Châu Công phủ, từ xa đã nhìn thấy một thân vệ hầu ở cửa ra vào đợi chờ mình.

- Đại soái, Trường Nhạc công chúa điện hạ đến.

- Trường Nhạc đến? Người của nàng đâu?

Diệp Chân ngạc nhiên.

Từ lần trước rời kinh, Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa tan rã trong không vui, hắn và Trường Nhạc công chúa cũng rất ít liên hệ, sao hôm nay lại đột nhiên đến tìm hắn?

- Công chúa điện hạ được quản gia mời đến phòng khách, nàng nói muốn chờ ngài trở về.

Diệp Chân bước nhanh đi vào, hơi rẽ đã đến phòng khách.

Vừa tới phòng khách, Trường Nhạc công chúa ở trong phòng khách chậm rãi thưởng thức trà, lòng đã sớm có cảm giác, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Chân.

Trong hư không bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt giằng co đột nhiên có một loại xấu hổ không hiểu.

Ngày xưa cùng ngồi một chỗ không có gì giấu nhau, nói không hết chuyện mà giờ đột nhiên có một loại lạ lẫm và xấu hổ không hiểu.

Đau thương khó tả từ trong đôi mắt đẹp của Trường Nhạc công chúa lóe lên rồi biến mất.

Diệp Chân lại cười xấu hổ một tiếng.

- Không biết công chúa điện hạ đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa...

- Hôm nay ta tới tìm ngươi là vì muốn nói một chuyện.

Trường Nhạc công chúa đột nhiên lên tiếng cắt ngang lời nói của Diệp Chân.

- Công chúa điện hạ cứ nói.

Nghe Diệp Chân mở miệng gọi công chúa điện hạ, vẻ bi thương trong mắt Trường Nhạc công chúa càng đậm.

- Ngươi đồng ý với ta không được phát tán ảnh lưu niệm ngọc giản có quan hệ đến liên quân của Thủy Tộc và Ma Tộc xuất hiện ở đáy biển ra khắp thiên hạ?

Trường Nhạc công chúa nói.

Vừa nghe đến đây ra, mày kiếm của Diệp Chân bỗng nhiên nhăn lại:

- Đây là ý tứ của ngươi? Hay là yêu cầu của bệ hạ?

- Có khác nhau sao?

- Có!

Diệp Chân trả lời rất kiên định.

Hai mắt sáng rực nhìn chòng chọc vào đôi mắt đẹp của Trường Nhạc công chúa, Diệp Chân hình như muốn từ trong đôi mắt này nhìn ra một đáp án.

- Là...

Vốn định giận dỗi muốn trả lời là ý tứ của mình, Trường Nhạc công chúa vốn muốn thốt ra, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sáng rực mà nghiêm túc của Diệp Chân, trong lòng lại không biết nghĩ gì.

Dừng một chút, mới chậm rãi nói:

- Đây là ý tứ của phụ hoàng, phụ hoàng triệu ta vào cung, mệnh ta tới tìm ngươi.

- Ý của bệ hạ? Vì sao hắn không trực tiếp hạ thánh chỉ cho ta?

Diệp Chân cười lạnh.

- Thánh chỉ có hữu dụng với ngươi không?

- Ngươi đây là đang trách ta tà đạo bệ hạ, bất tuân ý chỉ?

Ngữ khí của Diệp Chân đột nhiên trở nên kịch liệt.

- Ta...

Trường Nhạc công chúa nghẹn lời, đôi mắt đẹp đỏ lên, lập tức có thủy quang lấp lánh, Diệp Chân thấy vậy, trong lòng chấn động, lập tức phản ứng lại.

Thật nếu nói, bây giờ Trường Nhạc công chúa bị kẹp giữa hắn và Hoàng đế, cũng rất khó khăn.

Quay người lau đi nước mắt trong khóe mắt, Trường Nhạc công chúa thấp giọng nói:

- Phụ hoàng nói chuyện thay đổi Đại Thủ Tế đã thành kết cục đã định, hơn nữa Đại Thủ Tế Bách Tương cam tâm tình nguyện thoái vị đồng thời nhường ra Liệt Nhật Quyền Trượng.

- Về chuyện Tứ Hải Long Đình cấu kết với Ma Tộc, đúng là hắn chủ quan, may mà không đúc thành sai lầm lớn, hiện tại bổ phòng còn kịp.

- Bệ hạ chỉ nói những lời này?

- Phụ hoàng chỉ nói những lời này, hơn nữa hiện tại phụ hoàng rất không tốt, hôm nay sau khi đại triều hội kết thúc lại nôn ra máu, thái y nói tức giận ảnh hưởng đến tinh thần....