← Quay lại trang sách

Chương 2819 Hoa Nở Trăng Sáng Thì?

Hôm qua Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vốn còn cho rằng hành động này của Diệp Chân là nhận thua rồi, không nghĩ tới, hôm nay Diệp Chân vẫn dám ngang nhiên mà nói việc này với cả triều đình.

Nhưng dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có nhạy bén, giờ phút này, nhất thời vẫn không nghĩ ra lý do để mà từ chối.

Tin chiến thắng!

Để chúng thần chia sẻ tin chiến thắng, có gì không thể?

Nhưng càng đáng sợ là, Diệp Chân không đợi hắn phê chuẩn, đã tiện tay giương lên, hai đạo ảnh ngọc giản lưu niệm đã bay lên không giữa Càn Khôn Điện, dưới sự thôi động linh lực, rất nhiều hình ảnh lưu niệm trên màn sáng đã lơ lửng trước mặt chúng thần.

Hình ảnh của từng nơi như biển cả, Bích Lân Long Cung, Thủy tộc đại quân, Ma Tộc lần lượt mà hiện ra, để quần thần cả Càn Khôn Điện theo đó mà thay nhau kinh hô lên.

Lần này, Nhân Tôn Hoàng Cơ đã hoàn toàn tức giận.

Hình ảnh lưu niệm trong ngọc giản này nếu hoàn toàn bị lộ hết ra, vậy tên tuổi Cơ Long hôn quân của hắn, chỉ sợ cũng ngồi rất vững.

Dưới tình thế cấp bách, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lập tức rống giận về phía Diệp Chân:

- Lớn mật, trẫm còn chưa chuẩn, Diệp Chân gan lớn vọng phát, vậy mà tự tiện công bố ảnh lưu niệm bên trong ngọc giản!

Cùng một chớp mắt, quân bộ Thượng thư Ban Lệ vừa kịp phản ứng cũng tiếp lời:

- Không sai, bệ hạ chưa chuẩn, Diệp Chân quả nhiên cực kì cuồng vọng lớn mật, người đâu, ngừng hình ảnh lưu niệm trong ngọc giản kia lại cho ta!

Ra lệnh một tiếng, tự có Càn Khôn Điện võ sĩ xông lên, thu ảnh lưu niệm ngọc giản này về.

Ảnh lưu niệm ngọc giản đã thu lại, nhưng gần như tất cả triều thần đều nhìn ra ý vị trong đó.

Đây là đại quân Thủy Tộc và đại quân Ma Tộc cấu kết với nhau!

Đây chẳng phải là nguyên nhân mà một tháng trước Đại Thủ Tế Bách Tương trượng đánh quân bất tỉnh sao?

Bởi vì Hoàng đế không tin!

Hiện tại, chuyện này đã thành sự thực!

Đại Thủ Tế Bách Tương lại bị đổi, đương kim Thánh thượng kia, há không chính là ngồi vững trên cái tên hôn quân rồi sao?

Chết không thừa nhận, còn khư khư cố chấp thay đổi Đại Thủ Tế, đây quả thực là hôn quân bên trong hôn quân!

Nhìn thấy mấy ngàn triều thần nhìn mình bằng ánh mắt kì lạ kia, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng sắp tức điên, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm giác ánh mắt của từng quần thần, đều như từng cái miệng to, làm gương mặt của hoàng đế hắn cũng muốn sưng lên, mặt mũi hoàn toàn mất hết rồi!

- Để chư vị đồng liêu quan sát tin chiến thắng này, thật sự làm lòng người cử chỉ phấn chấn hẳn, ban Thượng thư vì sao phải kêu ngừng?

Diệp Chân rất là chăm chú hỏi.

- Bệ hạ còn chưa đồng ý, thì chưa thể phóng!

Ban Lệ rất kiên quyết!

- Bệ hạ có thể ngăn cản vi thần chia sẻ với mọi người trong Càn Khôn Điện, cái kia, có thể ngăn cản trong Lạc Ấp sao? Có thể kêu ngừng trong các châu quận ở Đại Chu sao?

m thanh của Diệp Chân lúc này trở nên vô cùng lạnh lẽo:

- Tin chiến thắng như thế, làm phấn chấn dân tâm quân tâm như thế, vi thần nhất định sẽ làm vạn dân thiên hạ trong thời gian ngắn nhất đều biết hết.

Thần tin không cần mấy ngày, tin chiến thắng này lập tức sẽ truyền khắp cả Đại Chu!

- Ngươi dám!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bỗng nhiên ngồi dậy mà nổi giận gầm một tiếng về phía Diệp Chân, long nhan đột nhiên tái đi, máu tươi trong miệng phun mạnh ra!

Đế quân bất tỉnh!

Triều đình phân tán!

Đại triều hội mười một ngày diễn ra một lần lấy việc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thổ huyết té xỉu tại chỗ mà qua loa kết thúc.

Về phần Diệp Chân chọc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức giận thổ huyết té xỉu tại chỗ, Ngự Sử chủ quản tác phong và kỷ luật của triều hội cũng không cách nào làm gì được Diệp Chân.

Diệp Chân chia sẻ cho đại gia hỏa là tin chiến thắng, từ pháp lý thì Diệp Chân không có bất kỳ sai lầm nào, nếu như nói có sai thì đó chính là một câu cuối cùng muốn chia sẻ tin chiến thắng đến Lạc Ấp, chia sẻ đến các châu quận Đại Chu, lời nói mang theo uy hiếp.

Cuối cùng, Ngự Sử chủ quản tác phong và kỷ luật của triều hội chỉ có thể cảnh cáo Diệp Chân một chút, làm qua loa.

Sau khi tan triều, Diệp Chân cũng mặc kệ những lời sau lưng, lần nữa xách theo một vò lão tửu, trực tiếp xách đến phủ đệ của Đại thủ tế Bách Tương.

- Đại thủ tế, thật có lỗi, cuối cùng ta vẫn không thể ngăn cản hắn, hắn vẫn quyết tâm muốn đổi người! Thật có lỗi, chuyện này là ta liên lụy đến Đại thủ tế ngươi.

Diệp Chân áy náy nói, tự rót cho mình một chén rượu, giơ cao hơn đầu, sau đó một hơi uống cạn.

- Xin lỗi, một bát rượu nhạt chỉ có thể bày tỏ áy náy, nếu Đại thủ tế có gì cần ta làm thì cứ phân phó, chỉ cần Diệp Chân ta có thể làm được sẽ tuyệt đối không hai lời!

Đại thủ tế Bách Tương nhìn chằm chằm Diệp Chân:

- Thật chứ?

- Đương nhiên là thật! Mời Đại thủ tế phân phó!

Diệp Chân thành khẩn nói.

Hôm qua bí mật đưa tin chiến thắng của đại chiến Thủy Tộc Ma Tộc liên quân vào cung nội, Diệp Chân thật ra chỉ muốn nói với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, ngươi nhìn xem, ta thật không lừa ngươi, trước đây, Đại thủ tế Bách Tương góp lời cũng không sai, chuyện này ta bí mật báo ngươi cũng biết được, cho bệ hạ lưu đủ mặt mũi, ngươi cũng đừng thay người.

Đại khái trên chính là ý tứ này.

Chỉ là Diệp Chân không ngờ, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại vẫn quyết tâm muốn đổi người.

Có thể nói là hôn quân!

Lúc này mới có một màn kịch liệt nhất trên triều đình hôm nay của Diệp Chân.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long phái Tạo Hóa Cảnh đi ám sát Diệp Chân, hắn có thể cho qua, âm thầm mệnh lệnh Đại Đô Đốc Bình Nghi quân thành Chu Triều thu thập Diệp Chân, hắn cũng có thể nhịn.

Nhưng chuyện này, Diệp Chân lại không nhịn được.

Quân quốc đại sự, sai chính là sai, Diệp Chân bí mật thượng tấu là đã cho đủ mặt mũi, không ngờ còn không chịu.

Thế thì chỉ có thể đương trường cứng rắn chọc trở về.

Đương nhiên, Diệp Chân cũng rõ ràng hậu quả, sau khi làm như vậy, tình cảnh của hắn ở Lạc Ấp sẽ càng thêm khó khăn.

Cũng chính là bản thể của hắn không ở Lạc Ấp, mà là ở đất phong xa xôi, hơn nữa tay cầm trọng binh, lại chính vào lúc tứ phía Đại Chu chiến sự nổi lên, nếu không thì lúc này Diệp Chân sẽ cũng không phải ngồi ở đây uống rượu.

Mà là ngồi trong đại lao của bí giám hoặc Tuần Tra Ti uống trà.

Về phần tội danh?

Vậy còn không đơn giản.

Thêu dệt, tạo ra thậm chí chở tang đều có thể.

Tuần Tra Ti và bí giám đều là lão thủ ở phương diện này, bản thân Diệp Chân chính là làm dòng này, muốn an bài tội danh thật quá đơn giản.

Cho nên, trên triều hội hôm nay cứng rắn chọc Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, Diệp Chân không hối hận chút nào.

Nhưng duy nhất áy náy và xin lỗi chính là Đại thủ tế Bách Tương.

Vị lão nhân này bẩm công nói thẳng, dưới sự tức giận trên Càn Khôn Điện trượng đánh quân bất tỉnh, bị Diệp Chân liên lụy làm mất vị trí Đại thủ tế.

Trước đó Diệp Chân đã nhận dư trạch Trấn Nam quân đoàn, chính là người có ân bản thân hắn.

Bây giờ Bách gia, từ tinh anh trong nhà tận vẫn, Đại thủ tế Bách Tương lại mất cao vị, nghĩ đến Bách gia trong vòng mấy trăm năm tương lai sẽ không có khởi sắc gì.

Nhưng có Đạo Cảnh đỉnh tiêm như Đại thủ tế Bách Tương tọa trấn, an toàn hẳn là không ngại.

Đang lúc Diệp Chân tưởng là Đại thủ tế Bách Tương sẽ phân phó hắn chuyện gì thì Đại thủ tế Bách Tương lại đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm ngâm không nói.

Diệp Chân cũng không vội, lẳng lặng chờ đợi.

- Diệp Chân, hôm qua thấy trước ngươi, lão phu đúng là đang hờn dỗi, toàn bộ rầu rĩ không vui, khí uất thần chìm.

Diệp Chân biết Đại thủ tế Bách Tương khẳng định có đoạn dưới, không xen vào, chỉ nhẹ gật đầu, im lặng lắng nghe.

- Rất nhiều người đều cho rằng lão phu trên Càn Khôn Điện bị xâu một ngày một đêm, bởi vì nhục bị khinh bỉ hao tổn tinh thần, hoặc là sẽ mất đi vị trí Đại thủ tế mà âm thầm hao tổn tinh thần.

Nói đến đây, Đại thủ tế Bách Tương thông suốt quay người:

- Thật ra thì, bọn hắn đều sai.

- Lão phu đã đến số tuổi này, có sóng gió mà chưa từng thấy, có chuyện gì mà chưa trải qua? Địa vị vinh nhục há có thể làm cho lão phu khí uất thần chìm?

Diệp Chân lần nữa khẳng định nhẹ gật đầu.