← Quay lại trang sách

Chương 2822 Long Quân Hồi m

Diệp Chân đã từng bước tự mình mặt đối mặt hỏi thăm, muốn đi theo Diệp Chân thì Diệp Chân sẽ gọi bọn hắn ngay lập tức đi chuẩn bị, chỉ có thời gian nửa ngày.

Không nguyện ý đi thì cũng không sao nhưng phải ở trong Hỏa linh điện bế quan bảy ngày mới có thể rời khỏi.

Cũng vì phòng để lộ tin tức.

Nhưng làm cho Diệp Chân thất vọng là trong mấy vạn người, cuối cùng nguyện ý đi với Diệp Chân chỉ có hai ngàn người.

Trong đó, Hỏa linh điện có mười lăm Đạo Cảnh, một trăm lẻ ba Giới Vương Cảnh, hơn năm trăm Huyền Cung Cảnh, khoảng một ngàn năm trăm Thông Thần Cảnh.

Đại bộ phận Đạo Cảnh, Giới Vương Cảnh, Huyền Cung Cảnh này đều là đáng tin dưới trướng Long Nhược lúc trước, lại hoặc là từng xảy ra xung đột kịch liệt với Đông Phương một mạch trong Hỏa linh điện, hoặc là có mâu thuẫn không cách nào điều hợp.

Về phần Thông Thần cảnh Thiên Không Tế Ti thì phần lớn là những đồ tử đồ tôn của Đại Nhật Tế Ti hoặc là của Nguyệt Tế, giữ lại sợ bị liên luỵ.

Đại đa số người đứng đội chỉ là bởi vì vấn đề lợi ích, muốn đứng ở phe phái khác nhau mà thôi.

Vì chút chuyện đó mà rời khỏi quê hương đi đến vùng đất man hoang vắng vẻ kia thì chắc chắn sẽ không nguyện ý.

Không sai, mặc dù những năm này Bắc Hải quận phồn vinh qua từng ngày, nhưng trong lòng của tất cả mọi người ở đế đô Lạc Ấp, vẫn như cũ là man hoang tịch viễn.

Bởi vì trước mắt Hộ Ti nắm giữ tại trong tay Diệp Chân, Diệp Chân theo thường lệ lấy vật tư và tiền hàng trù hoạch kiến lập phân điện, lại dự chi nguyệt lệ ba năm cho những người này, này mới khiến những người này rời khỏi.

Trong Tổ Thần Điện Tế Ti đâu chỉ mấy trăm vạn, ngay cả Man Linh Điện nhỏ nhất cũng có khoảng mười vạn Tế Ti, đội ngũ hai ngàn người Hỏa linh điện không bị bất kỳ quấy nhiễu, thuận lợi bước lên thượng cổ na di trận ở Long Du Nguyên.

Lúc này Diệp Chân mới yên tâm.

Mặc dù chỉ có hai ngàn người đi với Diệp Chân, so với tổng số mấy chục vạn Tế Ti của Hỏa linh điện thì vô cùng ít ỏi, nhưng tỉ lệ Đạo Cảnh lại không ít.

Trước mắt trừ theo quân, tỉ lệ Đạo Cảnh lưu lại trong Hỏa linh điện cũng chỉ không đến hai trăm người mà thôi.

Lần này Diệp Chân đã mang đi một thành Đạo Cảnh.

Cái này cũng chưa tính mười Đạo Cảnh do thống lĩnh Tế Vệ Hỏa linh điện Ngưu Hổ suất lĩnh Tế Vệ Điện chủ ở trong.

Tính toán ra, Diệp Chân mang đi Đạo Cảnh, tính cả trong tay Ngưu Hổ đã có hai mươi sáu người.

Hai mươi sáu Đạo Cảnh Hỏa hệ cũng coi như là một lực lượng rất cường đại.

Có bọn hắn tọa trấn Bắc Hải quận, Diệp Chân sẽ chỉ càng thêm yên tâm.

Về phần sau đó Phó Điện chủ Đông Phương Tẫn và Nhị đại thủ tế Đông Phương Tiêu biết được nổi trận lôi đình thì chính là chuyện sau này, Diệp Chân cũng không thèm để ý đến.

Hắn làm tất cả, thủ tục hợp tình hợp lý, ai có thể chỉ trích?

Sau ngày hôm nay, Tinh Huyết Phân Thân của Diệp Chân lại sẽ đóng cửa tĩnh tọa trong Bắc Hải Châu Công phủ, không có đại sự sẽ không ra.

Sáu bảy ngày, đảo mắt đã qua.

Chuyện phía Lạc Ấp, đối với Diệp Chân bây giờ đã xem như triệt để qua một đoạn thời gian.

Ma Tộc xâm phạm biên giới, Diệp Chân trên cơ bản xem như giải quyết.

Hiện tại, vấn đề chủ yếu Diệp Chân cần giải quyết là Thủy Tộc!

Một lần đánh Thủy Tộc đau nhức, đánh thảm, đánh trong thời gian ngắn không dám xâm phạm nữa, đây mới là mục tiêu của Diệp Chân.

Cũng chỉ có dưới tình huống đó, Diệp Chân mới có thể dưới thời cuộc phân tạp như thế rút ra thời gian mấy năm để xử lý chuyện của mình.

Diệp Chân biết, bên phía Hoàng Linh nhất tộc chắc chắn sẽ có tin tức của của Thải Y.

Trước kia là đau khổ tìm hạ lạc mà không được, nhưng bây giờ, Diệp Chân đã tìm được thì lại không cách nào bớt ra chút thời gian.

Hai chữ trách nhiệm, có đôi khi khiến nam nhân rất thống khổ.

Nhất định phải gánh chịu và đối mặt, có đôi khi còn không phải không từ bỏ một ít chuyện.

Nói thật, chuyện tìm kiếm hạ lạc của Thải Y, mấy năm này cũng bị trách nhiệm mà gác lại.

Cũng vì mau sớm có thể bứt mình ra, lúc này Diệp Chân mới xuất hiện ở trong thủy vực của Thiên Sơn Long Cung.

Đây là một hải vực tương đối sâu thuộc Thiên Sơn Long Vương quản hạt, đáy biển có rãnh biển sâu to lớn, động thực vật dưới đáy biển vô cùng phong phú, là vùng đất các loại bầy cá ẩn hiện, chính là vùng đất tốt nhất săn tập quân lương.

Lúc này, trong phạm vi ngàn dặm hải vực này đã tản ra hơn ba mươi vạn đại quân Thủy Tộc, lấy phương thức tiểu phân đội vây kín, phân tán ra săn tập quân lương.

Diệp Chân quan sát một chút, đội ngũ Thủy Tộc lấy khoảng ngàn người làm điểm xuất phát.

Ít thì một hai ngàn người, nhiều thì hơn ba ngàn người, phân chia hải vực săn tập quân lương.

Mặc kệ quân kỷ của Thủy Tộc có phần kém, rất nhiều Thủy Tộc là vừa săn vừa ăn, nhất là nhìn thấy đồ ăn dư thừa linh khí thì rất nhiều Thủy Tộc cũng sẽ ăn trước lại nói.

Mà tướng lĩnh Thủy Tộc lĩnh đội, phần lớn lấy Huyền Cung Cảnh làm chủ, Giới Vương Cảnh đều cực kỳ hiếm thấy.

- Kim Mãnh, Lam Linh, Chương Tiếu, các ngươi cũng nhìn thấy, trên cơ bản những đội ngũ thuỷ quân săn tập quân lương này không cao hơn ba ngàn người, cho dù có thì thực lực cũng rất bình thường, trình độ tinh nhuệ căn bản không cách nào so sánh với các ngươi.

- Hiện tại, ta cho phép ba người các ngươi tự do săn giết, có thể vận dụng trang bị ta cho, ta chỉ có một yêu cầu.

- Mời Tứ gia phân phó!

Ba người đồng thời cúi đầu.

- Lấy thương vong ít nhất, sát thương kẻ địch nhiều nhất, nếu như có thể thì ta hi vọng nhìn các ngươi có thể toàn bộ còn sống trở về!

Diệp Chân phân phó nói.

- Xin Tứ gia yên tâm, nhất định hoàn thành nhiệm vụ!

- Đây cũng là thí luyện của các ngươi, ta sẽ vận dụng lực lượng hạn định đối thủ của các ngươi trong hải vực nhất định, nhưng trừ phi các ngươi gặp phải đối thủ các ngươi không thể đối phó thì ta mới sẽ ra tay.

- Mặt khác, trong các ngươi ai có chiến tích tổng hợp tốt nhất, ta sẽ ban thưởng theo thứ tự.

Nói xong, Diệp Chân phất tay nói:

- Đi thôi!

Trong nháy mắt tiếp theo, gần vạn tinh nhuệ Thủy Tộc từ trong không gian Thận Long Châu của Diệp Chân giết ra!

Trong thủy doanh liên miên ngoài Thiên Sơn Long Cung, qua mấy ngày tổn thương, khí sắc của Hữu đại đô đốc thuỷ quân dưới trướng Bắc Hải Long Quân phủ - Chương Giáo đã có chuyển biến tốt, đang thương nghị chuyện với Thiên Sơn Long Vương, còn có tướng lĩnh thuỷ quân dưới trướng.

Trước đó ở Bích Lân Long Cung bị giáo huấn quá thê thảm đau đớn, quá sâu sắc, để bọn hắn căn bản không dám nghỉ ngơi ở trong Thiên Sơn Long Cung, ngay cả bản thân Thiên Sơn Long Vương cũng không dám nghỉ ngơi trong Thiên Sơn Long Cung.

Độc làm mất hồn kia có thể làm cho cường giả Đạo Cảnh vô thanh vô tức biến thành quái vật mất đi thần trí chỉ biết giết chóc, thật sự là...

Không chỉ như thế, trong thủy doanh còn áp dụng quản lý cực kỳ nghiêm khắc.

Mỗi nửa canh giờ, sóng nước trong thủy doanh sẽ phải đãng một lần để thanh trừ khả năng có tai hoạ ngầm.

Đồng thời, đồ ăn của đại quân, cho dù là rượu và huyết thực để sẽ trước để cho bộ phận Tiểu Yêu ăn trước, qua một khắc chuông, đại quân mới có thể tập thể ăn.

Thảm bại ở Bích Lân Long Cung đã dọa Chương Giáo sợ.

Nếu là thảm bại như vậy một lần nữa, hắn sẽ thật không cần hỗn nữa.

Cả đám đang nghị sự, một văn lại xuất thân rùa tộc ôm một ngọc giản vội vã vọt vào:

- Bẩm Đại Đô Đốc, Long Quân đại nhân mệnh lệnh!

- Nhanh lấy tới!

Gần như là cướp lấy, Chương Giáo cướp lấy ngọc giản đến từ Bắc Hải Long Quân phủ.

Lần trước thảm bại ở Bích Lân Long Cung, rất nhiều tướng lãnh cao cấp và Đạo Cảnh chết đi, nhất là hữu thừa tướng Dư Man chết thảm, chuyện lớn như vậy, Chương Giáo nhất định phải hồi báo về phía Bắc Hải Long Quân.

Vì giảm bớt xử trí, trên văn thư báo cáo, Chương Giáo đã tận lực tăng thêm đại quân Ma Tộc đã tập sát gần như phản bội, viết Diệp Chân càng lợi hại ba phần, cuối cùng, còn kéo theo Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân cùng nhau liên danh thượng tấu, chính là vì giảm bớt tội danh.