← Quay lại trang sách

Chương 2823 Ai Hố Ai? (1)

Mấy ngày nay, Chương Giáo dù đang chữa thương nhưng cũng rất thấp thỏm.

Có trời mới biết Bắc Hải Long Quân đại nhân sẽ xử lý hắn như thế nào.

Mặc dù quân pháp của Thủy Tộc không khắc nghiệt giống như quân pháp của nhân tộc, nhưng bại lớn như thế, nếu không trừng phạt thống soái Chương Giáo thì cũng không thể nào nói nổi.

Vượt qua Chương Giáo dự kiến, trong ngọc giản đến do phân thân Bắc Hải Long Quân tự mình viết này lại không nghiêm khắc như trong tưởng tượng của hắn.

Đầu tiên đương nhiên là răn dạy Chương Giáo một phen, cho dù tổn thất gần ba trăm vạn tinh nhuệ Thủy Tộc, có thể xưng là thảm bại.

Nhưng cuối cùng cũng nói một câu, Thủy Tộc đã có không biết bao nhiêu vạn năm không giao chiến với Nhân Tộc, có chút lạnh nhạt, mệnh hắn mau chóng sửa sang lại thượng trình tâm đắc và được mất sau trận chiến này.

Tiếp theo, mệnh hắn tập hợp lại, tiếp tục theo kế hoạch tiến công đồng thời chiếm lĩnh Bắc Hải quận.

Cuối cùng, Bắc Hải Long Quân đưa ra một mệnh lệnh làm cho Chương Giáo hơi ngoài ý muốn, mệnh hắn mau sớm tra ra thân phận của Diệp Chân.

Tra rõ ràng Long Hồn Thái Cổ Hắc Long cường đại trong cơ thể Diệp Chân là thế nào mà có?

Diệp Chân đến cùng là Nhân Tộc hay là Long Tộc?

Nếu như không phải Long Tộc thì vì sao Diệp Chân có thể khống hải mà ngay cả Ngao Tân và Chương Giáo liên thủ cũng không ngăn cản nổi?

Đủ loại nghi vấn làm cho Chương Giáo cảm thấy hình như lực chú ý chân chính của vị Bắc Hải Long Quân đại nhân là ở trên người Diệp Chân.

Ngược lại căn bản không quá quan tâm việc tổn thất gần ba trăm vạn Thủy Tộc, chỉ nhẹ nhàng nhắc đến một câu.

Nhưng ngẫm lại cũng thế, nội bộ Thủy Tộc, Thủy Tộc cấp thấp là cái gì?

Mặc dù có chữ Thủy Tộc, nhưng căn bản không tính là đồng tộc, đối với Thủy Tộc cao giai thì Thủy Tộc cấp thấp chính là đồ ăn!

Ném đồ ăn thì có gì đáng tiếc?

Không nói khác, chỉ nói bản thân Chương Giáo, sau khi tổn thất gần ba trăm vạn đại quân Thủy Tộc, phản ứng đầu tiên là cái gì?

Không phải đau lòng tổn thất, mà là lo lắng Bắc Hải Long Quân phủ chất vấn.

Thật ra thì những lính tôm tướng cua kia, lấy nội tình của Bắc Hải Long Quân phủ, trong thời gian ngắn chết đi mấy ngàn vạn cũng chỉ là mưa bụi mà thôi.

Đương nhiên, so với tinh nhuệ trải qua huấn luyện thời gian dài thì vẫn kém xa.

Vừa nghĩ đến đây, suy nghĩ của Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo lập tức thông suốt, trong lòng nhẹ nhõm hơn không ít.

- Long Quân đại nhân mệnh chúng ta tập hợp lại, tiếp tục tiến công Bắc Hải quận theo kế hoạch, khi cần thiết, Bắc Hải Long Quân phủ sẽ còn phái cao thủ tới chi viện chúng ta.

Trong lòng trấn định lại, tinh thần Chương Giáo cũng lập tức phấn chấn phát ra mệnh lệnh:

- Các quân săn tập được bao nhiêu quân lương? Chúng ta còn cần bao lâu mới có thể săn tập đủ quân lương?

- Theo quân lệnh của Đại Đô Đốc, chúng ta sẽ vừa luyện binh vừa săn tập quân lương. Theo kế hoạch, mỗi bộ đội mỗi ngày sẽ săn tập quân lương đủ dùng cho bốn ngày rồi mới có thể quay lại.

- Dùng xong quân lương một ngày, tồn tại ít nhất ba ngày. Đường về thì chúng ta có thể ăn ở hải vực, nhưng tiến công Bắc Hải quận thì chúng ta lại nhất định phải chuẩn bị ba tháng quân lương.

- Trên cơ bản, loại chuyện vừa luyện quân vừa săn tập quân lương này chỉ cần một tháng là sẽ săn tập đủ đầy đủ quân lương.

- Đồng thời, một tháng chỉnh hợp huấn luyện tác chiến cũng có thể lần nữa huấn luyện chỉnh hợp thuỷ quân tán loạn trước mắt lại với nhau.

Thiên Sơn Long Vương báo cáo.

- Ừm, không tệ.

Chương Giáo nhẹ gật đầu, đột nhiên híp mắt lại:

- Bản Đô Đốc nói ngươi an bài Thủy yêu tinh tế đưa ra ngoài, đã làm hay chưa?

- Bẩm Đại Đô Đốc, đã đưa ra ngoài, tin tưởng trước khi đại quân của chúng ta xuất phát có thể đưa tới tình báo tương quan có quan hệ đến Bắc Hải quận.

Nói xong, Thiên Sơn Long Vương lại dừng một chút:

- Đúng rồi, nếu Đại Đô Đốc hoài nghi Bích Lân Long Vương thì vì sao không trực tiếp bắt xuống?

Chương Giáo về đến nhiều ngày như vậy, trái lo phải nghĩ, vẫn cảm thấy đại bại lần này hoặc nhiều hoặc ít mang theo vài phần mùi vị quỷ dị.

Có chút bại không hiểu rõ.

Nhưng cụ thể đi bại ở đâu thì lại không có bao nhiêu đầu mối.

Điều tra bại cục đến bây giờ giống như cũng vẫn có chút hỗn loạn.

Chương Giáo có thể hỗn đến vị trí Hữu đại đô đốc thuỷ quân Bắc Hải Long Quân thì đương nhiên cũng là hạng người khôn khéo.

Lập tức đã có một chút suy đoán, có thể Bích Lân Long Cung và Bích Lân Long Vương có vấn đề.

Lúc này mới có an bài hiện tại.

- Ta có chút hoài nghi Bích Lân Long Vương, nhưng Bích Lân Long Vương ở trong trận này, vì bài trừ hiềm nghi của mình đã không để ý sinh tử tiến vào sương độc thử độc cho chúng ta....

Khi nói câu nói này, con mắt của Chương Giáo trực tiếp híp thành một đường nhỏ.

Hiển nhiên, hắn cũng bắt đầu hoài nghi đối với mục đích chân chính của Bích Lân Long Vương.

- Hơn nữa, Bích Lân Long Vương và Diệp Chân kia quả thật có thù không đội trời chung. Nếu bản Đô Đốc bởi vì một điểm hoài nghi đã bắt hắn, ngươi nói các tướng sĩ dưới trướng sẽ thấy thế nào?

- Thế nhưng, nếu như Bích Lân Long Vương này thật sự có vấn đề thì sao?

Thiên Sơn Long Vương nghi ngờ nói.

Chương Giáo đột ngột cười lạnh một tiếng:

- Nếu hắn thật có vấn đề, vậy lần này một lần nữa tiến công Bắc Hải quận, bản Đô Đốc sẽ nhất định làm cho hắn lộ ra chân ngựa, thật bắt được sơ sót của hắn, bản Đô Đốc sẽ tự tay lột long bì của hắn, rút long cân của hắn!

Nói xong, Chương Giáo hưng phấn xoa tay lên.

- Long bì này, long cân này, ta thực sự chưa làm lần nào....

Nói được một nửa thì phát hiện sắc mặt Thiên Sơn Long Vương trở nên không được tự nhiên, lúc này mới vội vàng im lặng.

- Đúng rồi, trong Thiên Sơn Long Cung của ngươi còn có thể điều động bao nhiêu tinh nhuệ Thủy Tộc có thể chịu được một trận chiến?

Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo đột ngột hỏi.

- Tinh nhuệ Thủy Tộc Khai Phủ trở lên, Thiên Sơn Long Cung ta, nhiều nhất còn có thể điều động ra một trăm vạn.

- Tốt!

- Vậy thì nhanh chóng điều động chuẩn bị huấn luyện! Sau trận chiến này, bản Đô Đốc có thể làm chủ, vạch hai thành thủy phủ của Bích Lân Long Cung cho ngươi!

Chương Giáo nói.

Thiên Sơn Long Vương thì đại hỉ.

Ngay khi Thiên Sơn Long Vương đang đại hỉ, tên văn lại Quy tộc đã được Chương Giáo chính thức bổ nhiệm làm tham quân đột nhiên lo lắng đến đây báo cáo.

- Bẩm Đại Đô Đốc, cho tới bây giờ đã có hai vị Tướng Quân không liên hệ với doanh trại quân đội trong quy định thời gian, càng không nhìn thấy bọn hắn vận đưa quân lương săn tập đến.

Nghe vậy, lông mày Chương Giáo bỗng nhiên nhíu lại:

- Sẽ không bất cẩn như vậy chứ? Ngươi đã chủ động liên hệ bọn hắn chưa?

- Đã liên hệ nhưng không có bất kỳ đáp lại!

Đứng bên cạnh, lông mày của Thiên Sơn Long Vương bỗng nhiên nhăn lại:

- Không phải xảy ra chuyện gì chứ?

- Có thể xảy ra chuyện gì?

Chương Giáo còn đang nghi hoặc thì đột nhiên nhìn thấy Thủy Tộc hiện ra bản thể đang lảo đảo lao đến.

- Đại Đô Đốc, Đại Đô Đốc, việc lớn không tốt, Diệp Chân kia! Đại quân của Diệp Chân đã giết đến!

- Cái gì?

Trong chớp mắt, Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt biến thành vẻ tái nhợt.

Cuối cùng chứng minh, cái gọi là 'Đại quân của Diệp Chân đánh tới' mà mấy tên Thủy Tộc kinh hoàng thất thố nói tới chỉ là sợ bóng sợ gió một trận.

Nhưng Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo lại hận không giết mấy tên Thủy Tộc này.

Thực tế là lúc bọn hắn hồi báo 'Đại quân của Diệp Chân đánh tới' đã làm cho Chương Giáo bị hù không nhẹ, không chỉ mặt trắng, ngay cả hay tay cũng có chút phát run, ở trước mặt chúng tướng, gần như là xấu mặt, làm cho hắn rất mất thể diện.

Đương nhiên, này cũng không thể trách Chương Giáo nhát gan.

Thực tế là trước kia Diệp Chân chiến thế đại thịnh.

Không chỉ ở phương diện khống hải có thể đối kháng hắn liên thủ với Ngao Tân thái tử, hắn thậm chí kém một chút nữa đã chết trong tay Diệp Chân.

Nếu không phải Ngao Tân thái tử ra tay thì giờ hắn đã chết rồi.

Bây giờ hắn trọng thương chưa hồi phục, Ngao Tân thái tử lại không có ở đây, làm sao có thể không sợ?