← Quay lại trang sách

Chương 2831 Cuộc Chiến Này Còn Đánh Thế Nào?

Mặc dù bảo bối chỉ cần hơi quý giá một chút đều bị Tử Văn Long Vương lưu ở trong giới tử thế giới trong cơ thể của mình xem như tàng bảo khố.

Nhưng đại lượng vật tư và quân dụng bình thường tu luyện lại cất giữ trong Tử Văn Long Cung.

Những đồ chơi này, Diệp Chân không cần đến, nhưng nhóm Thủy Tộc lại không thể không cần.

Lại thêm đồ vật lấy được trong đại doanh thuỷ quân cũng đủ cho thủy quân dưới trướng Bích Lân Long Cung và ba đại thủy phủ tăng lên nhảy vọt.

Nếu Tử Văn Long Vương và tinh nhuệ của hắn không bỏ chạy, Diệp Chân muốn công phá Tử Văn Long Cung này cũng rất khó khăn, thậm chí phải trả một cái giá thật lớn.

Lấy tu vi của Tử Văn Long Vương và bộ hạ tinh nhuệ của hắn, đóng ở trong hang ổ Tử Văn Long Cung này, chiến lực tuyệt đối sẽ được tăng lên trên diện rộng.

Cho dù Diệp Chân có thể thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, mang theo đại quân từ trong đánh ra, nhưng một chút không tốt sẽ bị Tử Văn Long Vương phản bao vây tiêu diệt.

Tử Văn Long Vương không giống với Bích Lân Long Vương lúc trước.

Tu vi của Bích Lân Long Vương còn chưa đột phá đến Đạo Cảnh, hơn nữa bởi vì đoạt xá nên thực lực đại giảm, cho dù có Bích Lân Long Cung cậy vào thì vẫn như cũ không đối kháng được Diệp Chân.

Nhưng Tử Văn Long Vương thì lại không giống.

Tu vi của Tử Văn Long Vương là Đạo Cảnh sơ kỳ, có được chiến lực của Đạo Cảnh trung kỳ, ở trong Tử Văn Long Cung tuyệt đối có thể phát huy ra thực lực của Đạo Cảnh hậu kỳ.

Lại thêm những tinh nhuệ bộ hạ của hắn, tuyệt đối là một cục xương rất khó gặm.

Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Diệp Chân biết rõ Tử Văn Long Vương ở trong Tử Văn Long Cung nhưng lại không động thủ.

Mãi đến khi Tử Văn Long Vương dẫn đại quân rời khỏi Tử Văn Long Cung, lúc này hắn mới xuất kích, chém giết Tử Văn Long Vương.

Đến hiện tại sao?

Chỉ có mấy ngàn Thủy yêu lưu lại trong Tử Văn Long Cung canh giữ, Diệp Chân chỉ cần thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, mang theo bọn người Kim Mãnh trực tiếp giết vào trong Tử Văn Long Cung sẽ không có bất kỳ lo lắng nào.

Sau hơn nửa canh giờ, lúc này Diệp Chân mới mang theo bọn người Kim Mãnh rời khỏi Tử Văn Long Cung đã bị tàn phá thành phế tích.

Diệp Chân không biết vì sao cho đến bây giờ, hắn đã hoành hành không sợ mổ giết ở thuỷ vực xung quanh Tử Văn Long Cung một ngày rưỡi gần hai ngày, mà bọn người Chương Giáo và Ngao Tân còn chưa có bất cứ động tĩnh gì, vẫn không quay lại thủy doanh Thiên Sơn Long Cung.

Tiểu Yêu phân thân ở lại nơi đó đã sớm thăm dò, thủy doanh Thiên Sơn Long Cung đã sớm bởi vì tin tức bên phía Tử Văn Long Cung mà loạn thành một bầy, nhưng Chương Giáo và Ngao Tân, còn có kia một đám Đạo Cảnh kia vẫn không trở về.

Cơ hội quý giá như vậy, Diệp Chân đương nhiên sẽ không lãng phí một chút nào.

Lúc này, hắn giết đại quân Thủy Tộc thảm một chút, đánh đau nhức một chút, thì tương lai, nếu bọn hắn muốn một lần nữa đối phó Diệp Chân hắn phải càng thận trọng, thời gian chuẩn bị sẽ càng lâu.

Mà bây giờ, Diệp Chân thiếu nhất chính là thời gian.

Đại quân Thủy Tộc săn tập quân lương ở khu vực hải vực phía xa Thiên Sơn Long Cung, Ngao Tân chờ đợi dài dằng dặc, rốt cục đã mất đi một tia kiên nhẫn cuối cùng.

- Không thể chờ, chắc chắn Diệp Chân kia đã phát hiện chuyện gì, nếu không thì không thể nào đã qua hai ngày nhưng vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.

Lần này, Ngao Tân lại không thương nghị với bọn người Chương Giáo, Xích Tu Long Vương, Thiên Sơn Long Vương, mà giống như công bố quyết định, ngay khi vừa nói xong đã trực tiếp thu hồi đặc sứ ấn tỉ của hắn, tán đi thuỷ vực.

Khí tức của hơn hai mươi cao thủ Đạo Cảnh và mấy vị Long Vương đã hù cho một chút Thủy yêu hơi yếu gần đó trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.

Nhưng chỉ qua một hô hấp, sắc mặt đám người Ngao Tân, Chương Giáo, Xích Tu Long Vương, Thiên Sơn Long Vương đã lập tức thay đổi.

Bởi vì ngay khi không gian thuỷ vực vừa tản ra, bọn hắn đã giống như một lần nữa trở về Hồng Hoang Đại Lục, những bí bảo liên lạc khẩn cấp về phía bọn hắn, rốt cuộc tìm được khí tức của bọn hắn.

Thoáng chốc, đủ loại phù quang tin tức giống như mưa bắn về phía bọn hắn.

Sắc mặt của Ngao Tân và Chương Giáo cũng trong nháy mắt này biến thành vô cùng khó coi.

- Tử Văn Long Vương cấp báo, Diệp Chân xuất hiện ở thuỷ vực Tử Văn Long Cung, đang trắng trợn đồ sát đại quân Thủy Tộc săn tập quân lương...

- Đại quân Thủy Tộc tử vong và mất liên lạc bên phía Tử Văn Long Cung đã cao hơn năm mươi vạn, Tử Văn Long Vương khẩn cấp cầu viện....

Mỗi khi nhìn một tin tức, sắc mặt của Ngao Tân và Chương Giáo lại khó coi hơn một chút.

Đột nhiên, tay Ngao Tân và Chương Giáo đều run lên, huyết sắc trên mặt nháy mắt không còn chút nào.

- Tử Văn Long Vương bỏ mình...

Sau khi nhìn thấy tin tức đại doanh thuỷ quân ngoài Tử Văn Long Cung đã bị công phá, sau đó Tử Văn Long Cung cũng bị Diệp Chân công phá, thân thể Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo đã mềm nhũn, xụi lơ trên mặt đất.

Mà thân thể của Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân thì run lên, khóe miệng thấm ra một tia tơ máu, giận lên:

- Tặc tử Diệp Chân này lại gian hoạt như thế!

Lúc này, kinh ngạc trong lòng bọn người Ngao Tân, Chương Giáo, Xích Tu Long Vương, Thiên Sơn Long Vương đã không cách nào hình dung.

Bọn hắn ở đây khổ sở mai phục Diệp Chân, không ngờ Diệp Chân đã xuất hiện ở hải vực Tử Văn Long Cung đại sát tứ phương.

Càng thêm trí mạng là, bọn hắn lại mai phục ở trong tiểu thế giới tự thành một giới, ngăn cách tất cả tin tức bên ngoài, đến mức không thu được báo động, không cách nào làm ra ứng đối hữu hiệu, lại làm cho Diệp Chân hoành hành hai ngày hai đêm không chút kiêng kỵ trong thủy vực Tử Văn Long Cung.

Không chỉ như thế, ngay cả Tử Văn Long Vương cũng bị chém giết, Tử Văn Long Cung cũng bị công phá, bởi vì cái chết của Tử Văn Long Vương, thủy doanh chưa chiến đã bại.

Hơn ba trăm vạn đại quân tụ tập ở bên đó chết thì chết, trốn thì trốn, bây giờ có trời mới biết còn có thể còn lại bao nhiêu.

Một khắc này, trong lòng Ngao Tân và Chương Giáo giống như có một vạn con ngựa điên đang chạy nhanh như bay, tâm tình quả thật không lời nào có thể diễn tả được.

Tâm tình của Xích Tu Long Vương và Thiên Sơn Long Vương thì càng phức tạp hơn.

Trừ bên phía Tử Văn Long Cung, có một bộ phận đại quân Thủy Tộc dưới trướng bọn hắn, nhưng quan trọng nhất lại là tin tức Tử Văn Long Vương bị chém, Tử Văn Long Cung bị công phá.

Bàn về chuyện này, thực lực của Thiên Sơn Long Vương không khác gì Tử Văn Long Vương, thực lực của Xích Tu Long Vương thì hơi mạnh hơn hai người một chút, nhưng cũng chẳng mạnh đến đâu.

Bây giờ, Diệp Chân có thể tuỳ tiện chém giết Tử Văn Long Vương, vậy cũng đại biểu Diệp Chân cũng có năng lực chém giết bọn hắn.

Chuyện này làm cho Xích Tu Long Vương và Thiên Sơn Long Vương Chấn kinh, cũng âm thầm nghiêm nghị tỉnh táo, sau này khi đối mặt với Diệp Chân thì nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa.

- Không được, ta nhất định phải lập tức chạy về Tử Văn Long Cung, tọa trấn nơi đó thu nạp bại binh, nếu không chỉ sợ ba trăm vạn đại quân ở Tử Văn Long Cung sẽ trốn và bị giết không còn người nào.

Lúc này, Ngao Tân làm ra quyết định.

Quyết định này lại làm cho Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo bỗng nhiên giật mình:

- Không được!

Ngao Tân nóng vội như lửa cháy, lạnh lùng nhìn về phía Chương Giáo:

- Vì sao không được?

Lần này, đại quân Thủy Tộc tiến công Bắc Hải quận, mặc dù Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo danh nghĩa là người dưới trướng Bắc Hải Long Quân suất lĩnh đại quân tiến công, chợt nhìn thì hình như chỉ là hành động quân sự của Bắc Hải Long Quân phủ.

Nhưng trên thực tế, lại là một lần lớn mật nếm thử chiến tranh của phe phái chủ chiến trong Tứ Hải Long Đình.

Ngao Tân chính là người phát ngôn phe phái chủ chiến của Tứ Hải Long Đình đẩy ra, trừ việc muốn đẩy hắn ra thừa dịp một trận chiến này mạ vàng tên tuổi ra thì cũng là vì để lần tiến công này được tiến hành càng thêm thuận lợi.