← Quay lại trang sách

Chương 2834 Đổ lỗi cho nhau

Không chỉ có một, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt mang theo trăm vạn tinh nhuệ dưới trướng vượt biển mà đến, còn chưa bước chân lên thổ địa Bắc Hải quận mà đã thất bại thảm bại, quân số giảm hơn sáu thành, đẩy trách nhiệm đại bại lần này lên trên người Thủy Tộc.

Nói Thủy Tộc quân kỷ bại hoại, lại để Diệp Chân thật sớm lẻn vào trong Long Cung, còn cho Diệp Chân cơ hội hạ độc, dẫn đến tướng lĩnh chiến tử bảy tám phần, đại quân bị trọng thương.

Tiên Tri Ma Sư Thất Xu cũng yên lặng bảo đảm đồng ý với phần chiến báo này, mới giúp cho thanh danh của Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt không đến mức bị hao tổn quá nhiều.

Chiến báo như vậy đương nhiên làm cho Ma Hoàng ở trong Vạn Thánh Thành vô cùng tức giận, làm cho Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật và Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân vỗ tay cười to.

Đến bây giờ, ba huynh đệ bọn hắn xem như đầy đủ, toàn bộ đều ăn thiệt thòi lớn trong tay Diệp Chân, nếm mùi thất bại trong tay Diệp Chân cũng có thể san bằng.

Nhưng cho dù là Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật hay là Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân lại không biết, lúc trước Ngũ đệ hoặc là Ngũ ca của bọn hắn đã thua đủ trong tay Diệp Chân.

Chỉ là đồ ăn bị ăn đó bí mật, nên không dám nói với người khác.

Lúc này, tim hắn đang đau như bị đao cắt.

Cuối cùng, sau khi bị răn dạy một phen, được lực lượng dưới trướng còn có Tiên Tri Ma Sư Thất Xu cố gắng, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt chỉ có thể vô cùng ảm đạm mang theo tàn quân quay lại đường cũ.

Không nói đến tình cảnh cùa Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt, Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Kim Chinh trước đó từ đường bộ tấn công Bắc Hải quận thất bại. Trước mắt, Kim Chinh khó khăn lắm mới thu nạp được mười bảy vạn tàn quân canh giữ ở Trường Lăng quận thành và đại quân dưới trướng hắn lại không ai nhắc đến.

Giống như bị người quên lãng, lẻ loi trơ trọi khốn thủ ở trong Trường Lăng quận thành.

Cũng chỉ có Diệp Chân và Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt còn có Tiên Tri Ma Sư Thất Xu biết, đây là điều kiện thứ năm Diệp Chân đưa ra!

Hoặc là nói, đây là yêu cầu giao dịch thứ năm!

Thời gian nửa tháng không nhiều, nhưng trên Hồng Hoang Đại Lục lại xảy ra một chuyện khác ảnh hưởng cực kỳ sâu xa, dẫn tới Lạc Ấp không ngừng chấn động.

Ba quận chi địa thuộc Tây Hải Thiên Châu ở rìa Đại Chu bị Tây Hải Thủy Tộc tập kích.

So với Bắc Hải Thủy Tộc công kích Bắc Hải quận, bị Diệp Chân không hiển sơn không lộ thủy đánh ở chỗ sâu biển cả.

Cho dù Bắc Hải Thủy Tộc bị giết thi chất như núi, máu nhuộm đỏ biển cả, nhưng trên biểu hiện vẫn như cũ không có mấy người biết, toàn bộ Bắc Hải, vẫn gió êm sóng lặng như cũ.

Thế nhưng bên phía Tây Hải không giống.

Một ngàn hai trăm vạn đại quân Thủy Tộc, phân thành ba bộ, hưng khởi sóng gió, nhấc lên mưa to đầy trời, theo mưa to, giết vào ba quận Trường Diệp, Viên Diệp, Cửu Phong của Thiên Châu.

Mặc dù những năm này châu quận gần biển võ bị lỏng lẻo, nhưng bởi vì thường có xung đột với một phần nhỏ Thủy yêu nên cũng không lỏng lẻo đến mức phế.

Thiên Châu tổng cộng có trăm vạn châu binh thường trú, trong các quận, số lượng quận binh ít thì bốn, năm vạn, nhiều thì mười vạn, huyện binh trong các huyện cũng có khoảng ba đến năm ngàn.

Giống ba quận Trường Diệp, Viên Diệp, Cửu Phong gần biển của Thiên Châu, số lượng quận binh đều đạt tới hạn mức cao nhất là mười vạn.

Cương vực Đại Chu bao la, đất đai một quận, cho dù một quận cấp thấp thì phạm vi cũng có ba năm vạn dặm, có mười vạn quận binh thường trú cũng không đủ.

Chớ nói chi là trong quận có đến mấy vạn binh sĩ nha dịch tuần kiểm, như vậy mới có thể duy trì thống trị Đại Chu bình thường.

Nhưng theo lẽ thường mà nói, lực lượng như vậy cũng không quá kém, nhất là có lợi thế thủ thành và khí giới, dù sao chỉ là thủ thành.

Dưới tình huống bình thường, nếu quân đội Đại Chu dùng để thủ thành thì có thể chống đỡ gấp mười lần.

Thế nhưng, trong đêm mưa to gió lớn kia, đại quân Thủy Tộc lướt sóng khu nước, một đường đồ thôn phá huyện, trực tiếp đuổi giết ba quận quận thành.

Dù là quận thành xách hai ngày trước tiếp vào địa bàn quản lý huyện hương cấp báo, nhưng mấy trăm vạn đại quân Thủy Tộc xông lên, vẫn là tuỳ tiện vô cùng phá ba quận quận thành.

Trường Diệp quận ở mấy trước mặt trăm vạn đại quân Thủy Tộc, chỉ kiên trì không đến nửa canh giờ đã bị phá thành, Cửu Phong quận thành kiên thì trì thời gian dài nhất, mặt kiên hơn một canh giờ trước đại quân Thủy Tộc.

Nhưng cũng chỉ kiên trì một canh giờ mà thôi, để mấy trăm vạn đại quân Thủy Tộc giết vào trong quận thành, toàn bộ quận thành, lập tức huyết thủy ngập trời, oan hồn bay đầy trời.

Ngắn ngủi hai ngày một đêm, ba quận đã hóa thành huyết thủy trạch quốc, ba quận với hơn mấy ngàn vạn con dân Đại Chu, không rõ sống chết.

Trăm vạn châu quân của Thiên Châu nhanh chóng tập kết lại, nhưng sau khi thăm dò quân tình cụ thể lại cũng chỉ có thể dừng bước không tiến.

Hơn một ngàn vạn đại quân Thủy Tộc, chỉ dựa vào trăm vạn châu quân là không thể đánh lui.

Thiên Châu mục trừ tăng cường phòng ngự của các quận khác đồng thời, chỉ có thể cấp báo Lạc Ấp, thỉnh cầu Lạc Ấp phái binh bình yêu.

Cấp báo vừa tới Lạc Ấp, cả nước kinh ngạc, trên triều đình Lạc Ấp lập tức xôn xao.

Có người kinh ngạc vì Thủy Tộc lại to gan như vậy, cũng có người tức giận vì Thủy Tộc tàn nhẫn, từng người kêu gào yêu cầu Lạc Ấp phái ra đại quân, bình Tứ Hải Long Đình, Thủy yêu nho nhỏ lại dám phạm thiên uy đại chu, đúng là không biết chữ chết viết thế nào?

Suy nghĩ thì rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn có người biết chuyện nói ra, bây giờ Đại Chu, trong có Ly Thân Vương Cơ Nguyên âm thầm tạo phản, không chỉ từ trên Nhân Ma Chiến Trường lấy đi mấy trăm vạn đại quân tinh nhuệ ma luyện bao năm qua của Đại Chu, càng mơ hồ chiếm cứ vùng đất màu mỡ ở Giang Nam, càng bởi vậy kiềm chế ít nhất cao hơn ba trăm vạn binh lực của Đại Chu.

Trước mắt, trong mười sáu quân đoàn chủ chiến làm lực lượng cơ động tứ phương, chinh, trấn, bình, an của Đại Chu, chí ít có năm quân đoàn đang ngó chừng Ly Thân Vương Cơ Nguyên, không nhúc nhích được.

Mà sau khi phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường sụp đổ, Ma Tộc từ Đường Châu, Hồ Châu hai đường tiến công nội địa, vì bổ khuyết binh lực khuyết tổn ở Nhân Ma Chiến Trường, Đại Chu trừ phái sáu quân đoàn trong mười sáu quân đoàn chủ chiến ra thì ngay cả Cấm Quân cũng điều tới một bộ phận.

Trong mười sáu quân đoàn chủ chiến, trước đó Trấn Nam quân đoàn đã không còn, trước mắt vẫn còn đang trùng kiến.

Bốn đại quân đoàn xếp hạng thứ tứ chinh Đông, chinh Tây, chinh Nam, chinh Bắc, nghe nói trước mắt đều đang tác chiến ở thế giới khác, không gì hơn là bình phán hoặc là chinh phục, Đại Chu chiến tranh từ khi khai quốc đến giờ vẫn chưa hề đình chỉ một lần.

Trước kia, phần lớn là tác chiến ở quốc cảnh hoặc là ngoài quốc thổ, mà bây giờ, chiến hỏa lại đốt tới trong nước.

Như vậy xem xét, Đại Chu đột nhiên lâm vào hoàn cảnh không có binh để điều động.

Đương nhiên, Đại Chu còn có không ít biên quân, và số lượng tư quân của đất phong hoặc là các lãnh chúa.

Lúc này, Thủy Tộc đột nhiên xâm chiếm đã gõ vang cảnh báo cho Đại Chu, những biên quân và quân coi giữ vị trí yếu hại, đương nhiên không động được, cũng không dám động.

Về phần phong quốc và quân đội của các quý tộc, Đại Chu có thể điều động, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, điều động những quân đội đó đều cần thời gian.

Những quân đội đó muốn tập kết, đến địa điểm tụ họp, lại đi đến chiến trường, chỗ tiêu tốn thời gian không phải một ngày hai ngày, cũng có phải là một tháng hai tháng.