← Quay lại trang sách

Chương 2833 Điều Kiện Thứ Năm

Nếu là lúc trước, quận phủ ban ra mệnh lệnh như vậy thì căn bản không ai sẽ để ý.

Thế nhưng Bắc Hải Châu Công phủ không giống, mười một, mười hai năm qua, Bắc Hải Châu Công phủ đều nói không nuốt lời, thời gian qua đời sống của bách tính càng ngày càng tốt, nến bọn hắn cũng xem trọng tín dự của quan phủ, rất nhiều ngư dân đã bắt đầu kế hoạch, sau khi đông qua xuân đến sẽ bắt đầu di chuyển.

Mặc dù sinh kế ở bờ biển nhẹ nhõm, nhưng an toàn và tính mạng của già trẻ một nhà càng quan trọng hơn.

Không sai, lần này Thủy Tộc tiến công quy mô, cơ bản xem như giải quyết.

Mặc dù theo tình báo, dưới trướng Chương Giáo còn có khoảng hai trăm đến năm trăm ngàn đại quân Thủy Tộc, nhưng so với ngàn vạn đại quân khí thế hùng hổ lúc đến thì đã hao tổn ba phần tư.

Quan trọng nhất là, tướng lĩnh và cường giả Đạo Cảnh đỉnh cấp cũng hao tổn cao tới tám thành, ngay cả Tử Văn Long Vương cũng bỏ mình.

Trên Hồng Hoang Đại Lục, hai quân giao chiến không chỉ so quân lực, càng phải so vũ lực đỉnh tiêm.

Nếu vũ lực đỉnh tiêm chênh lệch quá nhiều, vậy trận chiến đó cũng không cần tiến hành nữa.

Mặc dù cường giả Đạo Cảnh cũng không dám đối cứng với mấy chục vạn đại quân, mà còn là quân đội Đại Chu được huấn luyện cực kỳ tinh nhuệ, trang bị cũng cực kỳ tinh lương.

Nhất là quân đội Đại Chu được trang bị viễn trình như Phá Thiên Tru Long Nỗ, Viêm Linh Bạo Ma Nỗ…

Về phần quân đội Thủy Tộc, căn bản không thể đánh đồng với quân đội Đại Chu.

Trước đó, sau khi Diệp Chân chém giết Tử Văn Long Vương đã làm cho bọn người Ngao Tân, Chương Giáo, Xích Tu Long Vương không thể không khốn đốn cũng chính là vì nguyên nhân này.

Nếu không có lực lượng đỉnh tiêm chống lại, hành quân sẽ trở nên vô cùng bị động.

Huống chi, đến trên lục địa, cho dù khắp nơi trải rộng giang hà dòng sông, nhưng những Thủy Tộc này lâu dài sống trong biển rộng, thực lực cũng sẽ giảm bớt ở một mức độ nào đó, đến lúc đó, ngược lại thành sân nhà của nhân tộc.

Hơn hai trăm vạn đại quân Thủy Tộc, muốn công được năm mươi vạn Trấn Hải quân vô cùng tinh nhuệ và trăm vạn quận binh trấn thủ Bắc Hải quận, đây không thể nghi ngờ là người si nói mộng.

Kết quả là đẩy Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo và Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân lâm vào một hoàn cảnh cực kỳ lúng túng.

Tiến cũng không được, lui cũng không xong.

Chỉ có thể lấy danh nghĩ kéo dài công việc săn tập quân lương tiếp tục ở đáy biển.

Hơn nữa, cho dù là săn tập quân lương thì đại quân cũng sẽ không tiếp tục dám quá phân tán, mỗi khi gặp săn tập quân lương, Tuần Hải Đặc Sử Ngao Tân cũng phải xung quanh tuần sát bất cứ lúc nào.

Những Thủy Tộc này đã bị Diệp Chân đánh cho sợ.

Thủy Tộc biết rất ít về tình báo của Bắc Hải Châu Công phủ, nhưng Diệp Chân lại rõ như lòng bàn tay đối với tình báo của đại quân Thủy Tộc.

Không nói đại quân Thủy Tộc dưới trướng Chương Giáo có bối cảnh phức tạp, lỗ thủng giống như cái sàng, huống chi, trong đại quân dưới trướng Chương Giáo, tai mắt của Diệp Chân quả là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Không nói khác, Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu bây giờ được Xích Tu Long Vương coi là thân tín, trên thực tế chính là thân tín của Diệp Chân.

Trong đại chiến lúc trước, Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu nhiều lần góp lời cho Xích Tu Long Vương, trước một hai lần, Xích Tu Long Vương và chúng thủy quân dưới trướng đều không tin suy đoán của Đảng Khiếu, thậm chí còn có nhiều chế giễu.

Thế nhưng, liên tiếp hai lần bị Đảng Khiếu nói đúng, các phủ thủy quân khác dưới trướng Xích Tu Long Vương đều tổn thất nặng nề, chỉ có Nguyên Tân Thủy Phủ lông tóc không tổn hao, chính chuyện này đã làm cho Xích Tu Long Vương coi trọng.

Mấy lần sau đó đều ngầm nghe theo đề nghị của Nguyên Tân Thủy Quân, nhất là lúc săn tập quân lương xung quanh Thiên Sơn Long Cung, Đảng Khiếu đề nghị Xích Tu Long Vương tập trung lực lượng dưới trướng săn tập quân lương cùng nhau.

Mặc dù biết giảm bớt thật nhiều hiệu suất săn tập quân lương, nhưng tính an toàn lại tăng cao hơn rất nhiều.

Quả nhiên, rất nhiều bộ đội phân tán ra săn tập quân lương đều bị diệt sát.

Nhưng tinh nhuệ nghe Đảng Khiếu nói tập trung lại, lại lông tóc không tổn hao.

Chuyện này làm cho Xích Tu Long Vương càng thêm tin tưởng Đảng Khiếu.

Nhất là tình thế gần đây, gặp chuyện đều sẽ hỏi thăm ý kiến của Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu.

Dù Đảng Khiếu không có tư cách tham gia hội nghị Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo triển khai, nhưng sau khi hội nghị kết thúc, Xích Tu Long Vương sẽ nghị toàn bộ nội dung cho Đảng Khiếu phân tích.

Nhưng lại không ngờ, sau đó, Đảng Khiếu sẽ đem những tin tình báo này, bao gồm quyết sách trọng đại của bọn người Chương Giáo, một mạch không sót một chữ đưa đến chỗ của Diệp Chân.

Nói thật, chỉ bằng những tin tình báo này, nếu Diệp Chân muốn tiến một bước suy yếu lực lượng của Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo thì hoàn toàn có thể làm được dễ dàng.

Thậm chí vận dụng chút thủ đoạn, cẩn thận lên kế hoạch, chém giết Chương Giáo cũng có khả năng.

Nhưng, Diệp Chân không làm như thế.

Diệp Chân cần Chương Giáo còn sống, cần nhóm đại quân Thủy Tộc dưới trướng Chương Giáo sống sót sau tai nạn.

Chỉ cần bọn hắn còn sống, sẽ cực lực chứng minh bọn hắn thất bại không phải bởi vì sự bất lực của bọn hắn, mà là bởi vì địch nhân Diệp Chân của bọn hắn quá khủng bố, không ngừng truyền bá sự mạnh mẽ và khủng bố của Diệp Chân với Thủy Tộc.

Cho dù là Bắc Hải Long Quân phủ hay là Tứ Hải Long Đình, nếu muốn phái ra đại quân tiến công Bắc Hải quận thì phải suy nghĩ kỹ một chút.

Cho dù muốn tiến công lần nữa thì vì đề phòng thất bại cũng sẽ triệu tập tinh nhuệ chân chính, làm đủ chuẩn bị mới dám ngóc đầu trở lại.

Nhưng cho dù như vậy thì cũng cần một khoảng thời gian dài mới có thể hoàn thành.

Mà trong lúc này, chính là lúc Diệp Chân thiếu thời gian nhất.

Một năm, hai năm, hay là hai năm rưỡi sau, Thủy Tộc lần nữa ngóc đầu trở lại, đến lúc đó đại quân dưới trướng Bắc Hải Châu Công cũng sẽ không còn là đại quân trước mắt.

Đến lúc đó, đại quân Thủy Tộc của Bích Lân Long Cung cũng không phải như trước mắt nữa.

Đến lúc đó, Diệp Chân cũng không còn là Diệp Chân trước mắt.

Không nói địa bàn quản lý của Bắc Hải Châu Công phủ của Diệp Chân, đã quyết định rút ra hai mươi vạn Trấn Hải quân làm quân dự bị, số lượng quận binh chân chính có thể đưa đi huấn luyện cũng sẽ chính thức mở rộng đến trăm vạn.

Một hai năm sau, ngoài có tinh nhuệ Trấn Hải quân, trong có quận binh có thể thủ thành, lại thêm đủ loại thủ đoạn của Diệp Chân, cho dù không có Bích Lân Long Cung thì dù Thủy Tộc thật mang theo ngàn vạn tinh nhuệ đánh tới, Diệp Chân cũng có lòng tin giữ vững Bắc Hải.

Chớ nói chi là trong thời gian này, Diệp Chân đã bắt đầu một lần nữa chỉnh lý lực lượng của Bích Lân Long Cung.

Không thể không nói, gần đây Bích Lân Long Cung tao ngộ thật có chút không may.

Trước đó trong trận chiến săn tập quân lương, Bích Lân Long Cung đã chiến tử ba vị Thủy Quân.

Thủy Quân thủy phủ chiến tử rồi, đương nhiên Bích Lân Long Vương phải một lần nữa bổ nhiệm.

Cho tới bây giờ, trong mười đại thủy phủ của Bích Lân Long Cung đã có tám đại thủy phủ ở dưới sự khống chế của Diệp Chân.

Lại thêm mấy tháng nữa, thủy quân của mười đại thủy phủ Bích Lân Long Cung sẽ toàn bộ đổi thành nhân mã của Diệp Chân.

Tiếp qua thời gian một hai năm, lực lượng dưới trướng Bích Lân Long Cung sẽ triệt để bện thành một sợi dây thừng, tận lực bồi dưỡng, lực lượng Bích Lân Long Cung sẽ trở nên cường đại trước nay chưa từng có.

Về phần Hữu đại đô đốc thuỷ quân Chương Giáo và hơn hai trăm vạn đại quân Thủy Tộc dưới trướng hắn, khi Nguyên Tân Thủy Quân Đảng Khiếu truyền đến tin tức mới nhất, đã bị dọa sợ.

Triệt để sợ.

Đã báo cáo chi tiết chiến tổn cho Bắc Hải Long Quân phủ, chờ đợi mệnh lệnh kế tiếp của Bắc Hải Long Quân phủ.

Đương nhiên, nguyên nhân chiến bại thì Chương Giáo biên có chút phong phú.

Ví dụ như thực lực của Diệp Chân quá mạnh, Diệp Chân hình như ẩn có huyết mạch Thái Cổ Hắc Long, vân vân... Trừ cái đó ra, còn từ chối một bộ phận trách nhiệm chiến bại lên trên người Ma Tộc để giảm bớt trách nhiệm của mình.