← Quay lại trang sách

Chương 2837 Chẳng lẽ chạy đến đây nghe người nịnh nọt?

Thế nhưng, chỉ ngắn ngủi nửa năm, Hoàng Linh nhất tộc đã chọn lựa ra hơn một trăm Linh Tử, hơn hai trăm Linh Nữ từ trong hai quận.

Bao nhiêu đấy còn ngại chưa đủ, còn đang trắng trợn chọn lựa từ trong lưu dân.

Trước mắt Phong Châu bị Ma tộc chiếm lĩnh, mặc dù Ma tộc đã bắt đầu thay đối chính sách chiếm lĩnh thành trì Nhân tộc, nhưng cuộc sống vẫn như cũ như một biển lửa.

So sánh với hai quận do Hoàng Linh nhất tộc thống trị, đơn giản chính là thế ngoại đào nguyên.

Mỗi ngày đều có đại lượng lưu dân trốn vào trong hai quận của Hoàng Linh nhất tộc, Hoàng Linh nhất tộc là ai đến cũng không từ chối, chỉ cần có thể tế bái Thất Thải Hoàng Thần, còn sẽ sắp xếp cho bọn họ, làm tuyển chọn Linh Tử, Linh Nữ là được rồi.

Tuyển chọn Linh Tử Linh Nữ, tất cả đều do Thần Điện an trí, không được tuyển chọn, cũng sẽ được cung cấp ăn uống, phân đất, chính sách ấy có thể nói là tốt tới cực điểm.

Đối với những con dân sống sót sau chiến tranh Đại Chu mà nói, đây là chuyện tốt.

Nhưng Diệp Chân làm sao cũng nghĩ không thông, Hoàng Linh nhất tộc đến cùng đang muốn làm gì?

Mang theo nghi hoặc, hắn vẫn quyết định làm theo kế hoạch hành sự của bản thân.

Không có cách nào khác, cho dù là bên kia Ma tộc, trước mắt đáy biển Bắc Hải của Diệp Chân, đang nắm giữ sinh mệnh của Ma Hoàng ngũ thái tử Phá Nguyệt và Tiên Tri Ma Sư Thất Quyền, để bọn hắn báo ra không gian na di thông đạo của Hoàng Linh nhất tộc ở nơi nào.

Nhưng cho dù là Ma Hoàng ngũ thái tử Phá Nguyệt và Tiên Tri Ma Sư Thất Quyền cùng không biết ở nơi nào.

Theo Tiên Tri Ma Sư Thất Quyền nói, Ma tộc bọn họ và Hoàng Linh nhất tộc có phương thức để liên lạc vượt giới, nhưng chưa từng đến không gian na di thông đạo Hoàng Linh giới.

Lần này, hai tộc bọn họ là tại đạt thành hợp tác hiệp nghị về sau, Hoàng Linh nhất tộc trực tiếp theo ước định xuất hiện tại Hồng Hoang Đại Lục.

Cụ thể làm sao tới, bọn họ cũng không biết.

Ở bên ngoài Thất Thải Hoàng Thần Điện có dựng lên Hoàng Linh cung có chút tinh xảo, Diệp Chân không có cái gì, chỉ thả ra một tia lôi đình có khí tức Thái m Thần Lôi, trong chớp mắt đã làm cho mười vị Đạo Cảnh Hoàng Linh tộc, trên trăm vị Giới Vương cảnh tộc Hoàng Linh sợ hãi đi ra.

- Là ngươi?

Luân phiên đại chiến trong ngoài Huyết Hà Cấm Địa, tộc nhân Hoàng Linh nhất tộc tham chiến, đã sớm nhớ kỹ Diệp Chân này là Nhân tộc Đại Chu không sợ thần thông tập kích của Hoàng Linh nhất tộc bọn họ, còn nhớ hắn có thực lực cường hãn, trong chớp mắt dáng vẻ từng người như gặp phải kẻ địch xâm lấn.

- Ta muốn gặp Nhị Công Chúa nhà các ngươi, xin mời thông báo một tiếng.

Diệp Chân nói thẳng ý đồ mình đến, khiến cho cao thủ Hoàng Linh nhất tộc buông lỏng một hơi, đồng thời lại kiêu căng cười lạnh:

- Nhị Công Chúa nhà ta, há lại ngươi muốn gặp thì có thể gặp?

- Không muốn gặp ta, đó chính là muốn gặp Trấn Hải quân dưới trướng của ta đi?

Diệp Chân không chút khách khí cười lạnh:

- Tin tưởng Lạc Ấp là rất tình nguyện chủ động lãnh binh xuất chinh lấy lại Phong Châu.

Lời vừa nói, những cao thủ dòng chính tộc Hoàng Linh lập tức đã không lên tiếng.

Uy thế của Trấn Hải quân đã sớm được chứng minh. trên chiến trường

Có lẽ Trấn Hải quân không phải vô địch, nhưng dựa vào sức mạnh của Hoàng Linh nhất tộc bọn họ vẫn không thể cản nổi.

Đột nhiên, tiếng cười duyên như chuông bạc vang lên từ trong Hoàng Linh cung.

- Diệp Nguyên soái chỉ là đang nói đùa, muốn Trấn Hải quân đến lấy lại Phong Châu, tưởng muốn lấy lại là có thể lấy lại sao? Thật sự cho rằng Trấn Hải quân vô địch sao?

Đây là âm thanh của Nhị Công Chúa Hoàng Linh tộc Khương Huy Anh.

- Chỉ cần bản soái tự xin xuất chinh, quân phong của Trấn Hải quân, trong nửa tháng, tuyệt đối có thể xuất hiện bên trong lãnh thổ của Phong Châu. Nhị Công Chúa điện hạ, chúng ta có thể thử một chút hay không?

Ngữ điệu của Diệp Chân rất nhẹ, lại như sấm sét, trong chớp mắt đã làm cho trong Hoàng Linh cung đối diện im lặng, cũng làm cho cả ngoài Hoàng Linh cung, bỗng dưng như bị bao phủ một tầng sương lạnh, khiến cho những cao thủ dòng chính tộc Hoàng Linh, sắc mặt của bọn hắn trở nên vô cùng khẩn trương.

Phá vỡ tầng sương lạnh ấy lại chính là một tiếng khẽ than thở bên trong Hoàng Linh cung:

- Diệp Nguyên soái quả nhiên không hổ là binh gia Thánh Thủ, có việc tìm đến bản cung, còn muốn trước tiên hù dọa bản cung một phen! Bản cung là người có gan lớn, vẫn bị Diệp Nguyên soái hù một phen!

Giọng nói kia nói đến lời kia đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm nghị:

- Diệp Nguyên soái ở xa tới, muốn uống trà, xin mời vào cung, hôm nay bản cung có thể tự mình dâng trà! Nhưng thật muốn làm cho bản cung hoảng sợ, trước tiên Diệp Nguyên soái có thể kéo Trấn Hải quân đến, nhìn có thể hù được bản cung hay không lại nói?

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân cười lên ha hả:

- Ở xa tới, tự nhiên là muốn uống trà!

Thân ảnh lóe lên, Diệp Chân không quan tâm hơn mười Đạo Cảnh đang nhìn chăm chú bản thân, trực tiếp đi vào bên trong Hoàng Linh cung!

Trà này là ngủ thải linh trà, chỉ Hoàng Linh giới mới có, chén trà thì được xuất từ Ngô Đồng vạn năm của Hoàng Linh giới, nước là Hoàng Linh nhị công chúa Khương Huy Anh mang từ Linh Tê tuyền trong Hoàng Linh giới tới.

Tay trái pha trà, thanh hương lượn lờ, nước trà được dâng lên hơi tản ra chút sương mù, ở trong mắt của Diệp Chân, bóng hình xinh đẹp của Hoàng Linh nhị công chúa Khương Huy Anh và Thải Y, lại loáng thoáng bắt đầu trùng hợp mà hiện lên.

Một cánh tay trái xuyên qua sương mù, đột nhiên đánh tan bóng chồng này, để lòng Diệp Chân khẽ run lên.

Có lẽ đã chia xa với Thải Y quá lâu, bóng chồng trong một chớp mắt như thế, lại để lòng Diệp Chân có chút không buông được.

Nguyên Linh của Khương Huy Anh vô cùng mạnh, lại là ngũ sắc Nguyên Linh, một chớp mắt khi lòng Diệp Chân chợt dao động này, đã bị nàng nhạy cảm mà phát hiện.

Nhưng Khương Huy Anh lại rất nghi hoặc, nàng chỉ đưa tới một chén nước trà, Diệp Chân này tự nhiên lại chấn động tâm thần vậy?

Mặc dù nàng rất tự tin vào vẻ đẹp của mình, nhưng vẫn vô cùng rõ ràng, Diệp Chân là người đứng đầu bên trong danh sách các tộc cao quý nhất Đại Chu, hẳn là không đến mức vì chút xinh đẹp này của nàng kinh ngạc chứ?

Mà chính Diệp Chân cũng không biết, chỉ vừa thấy mặt đã để lại cho Khương Huy Anh rất nhiều suy nghĩ, nghi hoặc mà làm sao cũng nghĩ không rõ.

Vươn tay nhận chén trà nóng hổi, trước nhẹ ngửi hương trà nhàn nhạt một cái, lại khẽ nhấp, mùi hương thoang thoảng đầu tiên là vào bụng rồi tản ra, sau đó thanh hương bay thẳng lên trán, làm người ngửi mà mừng rỡ, Diệp Chân không khỏi tán thưởng trong vô thức:

- Trà ngon!

Tay trái của Khương Huy Anh xách ấm cho Diệp Chân, một lần nữa châm thêm nước trà, lúc này mới nói:

- Diệp Nguyên soái bất chấp nguy hiểm mà đến nơi này của bản cung, sẽ không chỉ vì đặc biệt muốn uống chén trà này thôi?

- Trà không sai, nếu Nhị công chúa điện hạ chào mừng, ta cũng có thể đến uống thường xuyên. Chỉ là hôm nay đến, còn có một chính sự khác muốn làm.

Diệp Chân cười để chén trà xuống.

- Chính sự gì thế?

- Đến làm giao dịch với nhị công chúa điện hạ!

- Giao dịch?

Giữa đôi mắt Khương Huy Anh chợt hiện lên một tia kỳ dị:

- Mời Diệp Nguyên soái nói rõ hơn.

- Kia, trước hết mời nhị công chúa điện hạ trả lời một vấn đề của Diệp mỗ, nhị công chúa điện hạ cảm giác lực lượng của Diệp mỗ, hoặc là nói, là toàn bộ lực lượng của Trấn Hải quân như thế nào?

Diệp Chân hỏi.

Suy nghĩ một chút, Khương Huy Anh lập tức trả lời nói:

- Trấn Hải quân có thể nói là cường quân trong thiên hạ, mà bản thân Diệp Nguyên soái, trước khi tu vi đột phá đã có thể chống lại một cường giả Đạo Cảnh, bây giờ tu vi ngươi cũng đột phá đến Đạo Cảnh rồi, nghĩ đến cũng là người nổi bật trong bậc Đạo Cảnh.

- Vẻn vẹn chỉ nổi bật với người cường binh trong thiên hạ thôi sao?

Trong giọng nói Diệp Chân lộ rõ ra tia không vừa lòng, cái này khiến vẻ mặt Khương Huy Anh trở nên cực kỳ kì quái.