← Quay lại trang sách

Chương 2838 Tin hay là không tin?

Vị Trấn Hải quân Diệp Nguyên soái danh chấn thiên hạ này, không phải là đặc biệt muốn chạy đến nơi này của nàng để nghe lời nịnh nọt từ nàng à?

Còn đang nghi hoặc, Diệp Chân lại mở miệng trước:

- Diệp mỗ muốn thỉnh giáo nhị công chúa một vấn đề khác, nếu như tất cả lực lượng Trấn Hải quân và người dưới tay Diệp Chân ta, toàn bộ nhắm ngay vào hai quận Hoàng Linh nhất tộc này, nhị công chúa điện hạ cảm giác phần thắng có thể nắm chắc như thế nào?

Lời vừa nói, vẻ mềm mại đáng yêu trên mặt Khương Huy Anh đã hoàn toàn mất hết, bỗng nhiên ngồi thẳng người, khí tức anh lăng đột ngột tản ra tràn ngập.

- Diệp Nguyên soái cho rằng Hoàng Linh nhất tộc ta dễ dọa vậy?

- Không phải!

Diệp Chân rất chân thành mà lắc đầu, để giữa hai mắt Khương Huy Anh thấy vậy mà che đi vẻ quái dị, Diệp Chân mới lại tiếp tục nói:

- Hoàng Linh nhất tộc đương nhiên không thể dễ dọa, nhưng nhất định sẽ bị Diệp mỗ dọa.

Khương Huy Anh bị lời giải thích này của Diệp Chân chọc tức cười không thôi:

- Bản cung cũng không có thời gian cho Diệp Nguyên soái giải trí.

- Diệp Nguyên soái có việc mời nói thẳng, nếu không có gì, thì đừng trách bản cung tiễn khách.

- Hoàng Linh nhất tộc, cao thủ Đạo Cảnh xuất hiện ở Hồng Hoang Đại Lục lần này, tính cả Nhị công chúa điện hạ, tất cả có hai trăm lẻ một vị, cao thủ Giới Vương Cảnh ba ngàn người, tinh nhuệ của Huyền Cung Cảnh năm vạn, tổng cộng năm vạn ba ngàn hai trăm lẻ một vị.

- Tính cả chiến tử trong trận chiến trước đó, nhân số hai quận của Hoàng Linh nhất tộc tồn tại trước mắt, tổng cộng có năm vạn hai ngàn sáu trăm năm mươi lăm vị, Diệp mỗ có nói sai không?

Lần này, vẻ mặt Khương Huy Anh đột ngột biến đổi, Diệp Chân lại rõ ràng thực giả về Hoàng Linh nhất tộc các nàng như thế, số lượng báo ra một chút cũng không sai.

- Như vậy nhị công chúa điện hạ, trước mắt vị trí bố phòng cho năm vạn hai ngàn sáu trăm năm mươi lăm vị tộc nhân dưới tay của ngươi này, có muốn Diệp mỗ ở đây vẽ cho ngươi một phòng đồ tình bố quân sự hay không?

Giọng điệu đã thuộc như lòng bàn tay này của Diệp Chân để vẻ mặt Khương Huy Anh cũng hơi trở nên lo lắng:

- Ngươi nói rõ đi, có ý tứ gì? Ngươi là muốn nói binh lực mà Hoàng Linh nhất tộc ta lần này điều đến có phần thiếu không đáng chú ý sao?

Khương Huy Anh đột ngột cười lạnh ra một tiếng.

- Vậy ta nói cho Diệp Nguyên soái biết, không nói năng lực thần thông trong phương diện công kích thần hồn của Hoàng Linh nhất tộc ta, binh sĩ mang tới lần này chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, đừng nói năm mươi vạn Trấn Hải quân của ngươi, dù có đến trên một trăm vạn, chúng ta cũng không sợ.

- Huống chi, chỉ cần bản cung phát phù tấn một phát, sáu mươi vạn Ma Tộc đại quân trú đóng ở Phong châu, chỉ cần trong nửa ngày là có thể đến, cao thủ Đạo Cảnh Oa linh nhất tộc, nửa ngày là có thể đến.

- Huống hồ, nếu Ma Hoàng nhị thái tử và Thất thái tử nghe được tin tức Diệp Nguyên soái khinh tiến, chỉ sợ đều sẽ cực kì vui mừng mà phái viện binh tới.

- Ta ở nơi này chờ đợi Trấn Hải quân của Diệp Nguyên soái chạy tới, chỉ sợ ở đây toàn là thiên la địa võng thôi.

Đôi mắt phượng của Khương Huy Anh chợt ngưng lại, sát khí đột nhiên tản ra khóa chặt lên người Diệp Chân:

- Còn nữa, Diệp Nguyên soái đừng quên, trước mắt nơi này là nguyên đại doanh của Hoàng Linh nhất tộc ta, Đạo Cảnh cao thủ cũng có một trăm vị.

- Diệp Nguyên soái tự mình hãm đầm rồng hang hổ, còn dám tới uy hiếp Hoàng Linh nhất tộc chúng ta?

Dù là sát khí lẫm thân, xung quanh ẩn có mấy chục đạo khí tức Đạo Cảnh đang khóa lên người Diệp Chân chặt chẽ, trên mặt Diệp Chân vẫn như cũ duy trì nụ cười nhàn nhạt, không vì sát khí này mà thay đổi.

- Đầm rồng hang hổ sao? Ta nãy giờ lại chẳng cảm thấy.

Diệp Chân vẫn cười cười như thường.

- Kia, nếu không thì thử một chút? Có chuyện, vừa vặn cần Diệp Nguyên soái phối hợp một hai!

Giữa đôi mắt Khương Huy Anh phun trào sát khí, ngoài điện đã có chợt thế lực nhảy lên, khí tức Đạo Cảnh khóa chặt lấy khí tức của Diệp Chân cũng càng ngày càng nhiều.

Toàn bộ khí tức trong Hoàng Linh cung, trong nháy mắt này trở nên vô cùng khẩn trương, đại chiến hết sức căng thẳng.

Không có dấu hiệu nào, Diệp Chân vốn đang ngồi đối diện với Hoàng Linh nhị công chúa Khương Huy Anh, lúc này đã đột nhiên biến mất.

Trong chốc lát, gần trăm khí tức Đạo Cảnh vô cùng bát ngát mà hùng hồn, điên cuồng loạn quét trong Hoàng Linh cung.

Nhưng để Khương Huy Anh vô cùng kinh ngạc chính là, cả người Diệp Chân không chỉ biến mất, mà ngay cả khí tức của hắn, cũng trong một chớp mắt mà biến mất giữa hư không không còn gì, dường như chưa từng tới đây vậy.

Này làm cho lòng Khương Huy Anh dâng lên một loại ý lạnh khó mà hiểu, này chuyện xuất hiện rồi biến mất quỷ quái này của Diệp Chân, cũng quá mạnh đi?

Khẽ ra hiệu một cái, gần trăm thủ hạ Đạo Cảnh Hoàng Linh nhất tộc của Khương Huy Anh, đã như điên mà tìm tòi từ trong ra ngoài Hoàng Linh cung, trên trời dưới đất, hoàn toàn lục soát ngàn dặm.

Thậm chí là mở rộng phạm vi đến ngoài vạn dặm Hoàng Linh cung.

Sau nửa canh giờ giày vò lớn như thế, một đám cao thủ vẫn không thu hoạch được gì.

Rơi vào đường cùng, Khương Huy Anh phất phất tay, cũng chỉ có thể để những cao thủ này giải tán đi, mình giật mình mấy giật mình, cũng chuẩn bị rời khỏi.

Nàng hơi nghi hoặc một chút, vừa rồi Diệp Chân không phải nói sắp làm giao dịch gì với mình sao, làm sao đột nhiên đã đi rồi?

Đang lúc Hoàng Linh nhị công chúa sắp rời khỏi chính điện Hoàng Linh cung, thì âm thanh của Diệp Chân đột nhiên vang lên từ sau lưng của nàng:

- Nhị công chúa điện hạ, chuyện còn chưa có nói xong đâu, làm sao lại đi rồi?

m thanh vang lên cực kỳ đột ngột này đã trực tiếp làm Khương Huy Anh giật nảy mình, cũng nhờ có tu vi Nguyên Linh mạnh mẽ, thần kinh cứng cỏi, bằng không lần này, cũng có thể dọa làm ra sai lầm gì.

- Ngươi vừa rồi ngươi ở đâu?

Nhìn Diệp Chân đột ngột đã xuất hiện trong Hoàng Linh cung, vẻ mặt Khương Huy Anh như vừa thấy quỷ.

Đồng thời, khí tức từ bốn phương tám hướng lại một lần nữa xúm về chỗ Đạo Cảnh, từng cái cũng kịch liệt dao động không thôi, hiển nhiên đã bị cả kinh không nhẹ.

Người mà vừa rồi Hoàng Linh cung bọn hắn đã tập trung vào mà lục soát, vừa rồi kém đã lật cái úp sấp, Diệp Chân này, sao giờ lại từ đâu mà xuất hiện rồi?

- Hoàng Linh cung này đối với Diệp mỗ mà nói, cũng không có gì khác biệt với gia môn cả!

Một âm thanh mang tia uy phong nho nhỏ, lần nữa làm Khương Huy Anh tức đến đổi sắc, Diệp Chân lúc này mới đưa tay nói:

- Hiện tại, nhị công chúa điện hạ có hứng thú tiếp tục nói tiếp với ta hay không?

Thấy Khương Huy Anh một lần nữa quay lại ngồi xuống, vung tay lên tán Đạo Cảnh bốn phương tám hướng đi, trong đôi mắt của Diệp Chân lại hiển hiện một ý cười thắng lợi.

Kỳ thật hôm nay, Diệp Chân cũng là đi hiểm đọ sức một cái.

Một trăm vị Đạo Cảnh, còn là Đạo Cảnh có lực lượng Nguyên Linh vô cùng mạnh mẽ, thấp nhất cũng là cường giả Nguyên Linh Tứ Sắc, Diệp Chân có thể không sợ sao?

Không nói bị một trăm cái, chỉ cần bị ba năm người công kích cùng nhau đánh trúng thần hồn, Diệp Chân không hồn phi phách tán tại chỗ, cũng hôn mê nặng rồi.

Nhưng, lực lượng Hoàng Linh nhất tộc Nguyên Linh có mạnh mẽ, thiên phú Thần Thông cũng chủ yếu chỉ tập trung phía trên thần hồn Nguyên Linh, về phương diện khống chế và lý giải linh lực trong trời đất, vẫn kém hơn một chút.

Vừa rồi, Diệp Chân chỉ thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn trốn vào lòng đất trong nháy mắt, sau đó trong thời gian cực ngắn biến thành hạt bụi nhỏ trốn Thận Long Châu không gian, đã sớm thúc đẩy Tiểu Yêu sinh trưởng ra bộ rễ ngay trong lòng đất, chỉ cần để bộ rễ thoáng sinh trưởng một chút, biến viên Thận Long Châu kia thành hạt bụi nhỏ bao khỏa tiến trong cơ thể, đã để gần trăm Đạo Cảnh này không thu hoạch được gì.

Một bộ rễ thực vật có thần niệm cảm ứng vô cùng chân thật, ai sẽ để ý?

Ai sẽ nhàn không có chuyện làm móc bộ rễ này ra từng giờ từng phút mà xem kỹ?

Loại tình huống này, bọn hắn đương nhiên tìm không thấy Diệp Chân.