Chương 2845 Diệp Chân Chắc Chắn Phải Chết
Cuối cùng không cách nào nghe trộm ở phía dưới, nếu Diệp Chân muốn có được tình báo chuẩn xác thì còn phải phí công phu lớn hơn.
Càng chết hơn là, Thiên âm thần thông của Đại Nhĩ Đóa cũng không cách nào nghe được bất kỳ thanh âm gì từ trong nghị sự đại điện Hoàng Linh cung.
Rất rõ ràng, Hoàng Linh tộc cũng có phòng bị đối với Thiên m tộc, dù sao Thái Cổ Nhân tộc đương nhiên hiểu biết về Thái Cổ Thiên m tộc, có chỗ phòng bị cũng là chuyện bình thường.
Cứ như vậy, lần này Diệp Chân khổ cực điều tra, cực khổ mà vô công.
Nhưng Diệp Chân cũng không phải không công mà lui, lúc rời khỏi đây, Diệp Chân đã làm một chút tay chân trên người những Linh tử Linh nữ kia.
Không thiếu Linh tử Linh nữ có xuất thân thấp hèn, bọn hắn dùng trâm bằng gỗ để cài tóc, Diệp Chân để Tiểu Yêu thần không biết quỷ không hay lưu lại một khỏa phân thân trong mấy cây trâm gỗ đó.
Hạt giống cỏ rêu rất nhỏ bé âm thầm lớn lên trong trâm gỗ, nhưng bên ngoài lại không nhìn ra bất cứ dị thường nào.
Còn có hoa cỏ cây cối trong và ngoài Hoàng Linh cung, Thất Thải Hoàng Thần cung và nơi ở của các Linh tử Linh nữ, Diệp Chân đều để lại phân thân của Tiểu Yêu.
Không những để lại phân thân, Diệp Chân còn lưu lại bản thể của Tiểu Yêu tại ngọn núi gần đó.
Phong Châu và Bắc Hải quận cách nhau cực xa, nếu như Diệp Chân rời khỏi đây mà chỉ để lại phân thân của Tiểu Yêu, như vậy căn bản là không cách nào phát huy ra tác dụng giám thị.
Nếu để bản thể của Tiểu Yêu ở lại đây, như vậy có thể giám thị ở đây bất cứ lúc nào, một khi phát hiện dị thường thì có thể lập tức liên hệ với Diệp Chân thông qua Đạo Cung.
Sở dĩ làm như vậy, một là Diệp Chân cảm thấy Linh tử Linh nữ Hoàng Linh tộc khẳng định có vấn đề hoặc là bọn hắn có mưu đồ gì đó, Diệp Chân muốn xem coi mình có thể tìm được gì đó thích hợp để lợi dụng không.
Thứ hai là bởi vì chính như lời của Khương Huy Anh, cho dù Diệp Chân có được Thông Hành Phù đi tới Hoàng Linh giới và Hồng Hoang đại lục tạm thời không gian dịch chuyển thông đạo, nhưng không đến bất đắc dĩ thì Diệp Chân thật sự không dám dùng thứ này.
Trước đó Khương Huy Anh đã sinh ra ý nghĩ đối với Tứ Sắc Nguyên Linh của Diệp Chân, trăm phương ngàn kế nghe ngóng lai lịch của nó.
Mà bây giờ danh tiếng của Diệp Chân tại Hồng Hoang đại lục dần dần lộ ra, thậm chí có thể nói là gây thù chuốc oán rất nhiều.
Ma tộc, Tứ hải long đình, Oa Linh tộc, Ly Thân Vương Cơ Nguyên,... những người này đều ước gì có thể lột da hủy cốt Diệp Chân, mà quan hệ giữa Diệp Chân và Hoàng Linh tộc cũng không tốt cho lắm.
Nhưng trước mắt không gian dịch chuyển thông đạo Hoàng Linh giới và Hồng Hoang đại lục chỉ là loại tạm thời, lúc cần mới có thể mở ra.
Nói cách khác, Diệp Chân muốn đi qua Hoàng Linh giới thì cần phải thôi động viên Thông Hành Phù kia, có Khương Huy Anh ở đây, Hoàng Linh tộc nhất định sẽ biết Diệp Chân muốn đi qua.
Như vậy bất luận là Khương Huy Anh muốn bán đứng Diệp Chân hay là thiết hạ thiên la địa võng chờ hắn sập bẫy, cái nào cũng có thể ăn Diệp Chân tới sít sao.
Cho dù Diệp Chân mang theo ba vạn Huyết Khô Lâu quân đoàn thì cũng không dám dễ dàng lỗ mãng.
Huyết Khô Lâu quân đoàn dưới quyền hắn có thể đánh đâu thắng đó là bởi vì được xây dựng ở tình huống chiến lực cao cấp của địch nhân bị kiềm chế và có quân bạn phối hợp.
Một khi đối mặt quá nhiều Đạo Cảnh không cách nào kiềm chế, Huyết Khô Lâu quân đoàn cũng có nguy cơ ăn quả đắng, thậm chí là tổn thất nặng nề.
Vì vậy có cho mười cái lá gan thì Diệp Chân cũng không dám dùng viên Thông Hành Phù mà Khương Vi Anh đưa, đây không phải là tự chui đầu vào lưới sao?
Nói cho cùng, lúc này Diệp Chân mạo hiểm tự mình đi tới Hoàng Linh cung kỳ thật là để xác thực một chuyện —— Xác định giữa Hoàng Linh giới và Hồng Hoang đại lục có dịch chuyển thông đạo hay không cùng với tình báo tương quan.
Nếu như là cố định không gian dịch chuyển thông đạo, như vậy Diệp Chân có rất nhiều biện pháp.
Nhưng hiện thực là Hoàng Linh tộc hiện giờ cẩn thận tới cực điểm, gần như không cho Diệp Chân có bất luận chỗ trống gì để chui vào.
Nhưng bây giờ hắn đã xác định có tạm thời không gian dịch chuyển thông đạo giữa Hoàng Linh giới và Hồng Hoang đại lục, như vậy thì Diệp Chân đã đạt được bước đầu mục đích thật sự của mình, kế tiếp thì hắn có thể nghĩ biện pháp ở phương diện này.
Đương nhiên, nếu như cuối cùng Diệp Chân không tìm thấy phương pháp an toàn thông qua tạm thời không gian dịch chuyển thông đạo, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, như vậy cũng không bài trừ việc Diệp Chân mạo hiểm vận dụng Thông Hành Phù mà Khương Huy Anh đưa cho.
Có một số việc, Diệp Chân đã đợi không kịp.
Diệp Chân đã để lại đủ loại bố trí trong hai quận mà Hoàng Linh tộc khống chế, tiếp đó còn để lại một bộ phận Tuần tra thần tướng cực kỳ tinh thông về ẩn tích điều tra, lúc này mới rời khỏi.
Diệp Chân lặng yên không tiếng động tìm tòi trong hai quận do Hoàng Linh tộc khống chế gần mười ngày rồi mới rời khỏi, những người khác không có gì, nhưng mà lại khiến Oa Linh Thánh Tử lo lắng suốt, mười ngày qua hắn đã chịu không biết bao nhiêu cái trợn mắt và trào phúng của Khương Huy Anh.
- Ngu Thọ, khi nào thì Oa Linh tộc các ngươi mới có thể sửa lại tình huống làm việc không đáng tin cậy của mình? Ngươi sớm khoe khoang khoác lác với bản cung rằng Diệp Chân nhất định sẽ chết không nơi chôn cất.
- Nhưng mà bây giờ thì sao, mười ngày trôi qua, tin tức gì cũng không có, đừng nói với ta là ngươi chỉ mượn cái cớ này để vào.......
Đôi mắt đẹp của Khương Huy Anh trợn tròn, trở nên bất thiện.
Khương Huy Anh chưa nói hết, nhưng Ngu Thọ đã hiểu ý.
Bởi vì Ngu Thọ có ý với Khương Huy Anh, xưa nay cũng nghĩ trăm phương ngàn kế lại gần, nhưng lại hiệu quả lại cực kỳ bé nhỏ.
Vừa rồi Khương Huy Anh hoài nghi Ngu Thọ hắn dùng danh nghĩa này để ăn vạ trong Hoàng Linh cung, tận lực lại gần Khương Huy Anh.
Ngu Thọ hô không dám, hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy. Hắn lại không ngốc, hắn biết rõ làm như vậy không những không lấy được bất cứ hảo cảm gì của Khương Huy Anh, mà còn có thể khiến nàng càng thêm phản cảm hắn.
- Vậy rốt cuộc ngươi có gì an bài hoặc kế hoạch gì, nói cho bản cung nghe một chút?
Khương Huy Anh cũng biết Ngu Thọ không dám đùa giỡn mình, vội vàng truy vấn.
Hơn nữa, truy vấn như vậy, trong lòng Khương Huy Anh có một loại tâm tình phức tạp.
Nếu xét về chuyện Diệp Chân vì giao dịch mà thị uy chém giết một ngàn tộc nhân Hoàng Linh tộc của nàng, nàng hy vọng Diệp Chân bị giết, nhưng nếu xét về chuyện mà nàng mưu đồ, về sự tình cực kỳ quan trọng kia thì nàng lại hi vọng Diệp Chân sống sót, không nên bị giết.
Mười ngày trôi qua, Khương Huy Anh đều ở trong loại tâm tình rối rắm mà phức tạp này.
- Việc này…. Bên kia hợp tác với ta đã giao đãi, trước khi chuyện thành thì tuyệt đối không thể nói với ai, nhưng sau khi chuyện thành công thì ta chắc chắn sẽ nói cho Huy Anh ngươi.
Ngu Thọ cam đoan.
- Ngươi!
Khương Huy Anh chán nản, mười ngày liên tiếp, Ngu Thọ đều dùng những lời này để ứng phó nàng, cái này khiến nàng buồn bực không thôi, không hề có được bất luận tin tức hay tình báo hữu dụng gì.
- Hừ, nếu như mấy ngày nữa còn không có kết quả, chứng minh là Ngu Thọ ngươi đang đùa giỡn ta, vậy sau này ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ bước vào Hoàng Linh cung của ta nửa bước!
Lưu lại câu đe doạ này, Khương Huy Anh quay người lại, lắc lắc dáng người yểu điệu rời đi.
Ngu Thọ bị lưu lại một mình trong Hoàng Linh cung, dù cho mười ngày qua vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào, ánh mắt của hắn vẫn vô cùng kiên định, vô cùng chờ mong.
- Có bên kia ra tay, lần này mặc cho Diệp Chân ngươi có bản sự lớn đến đâu, bảo bối nhiều thế nào thì cũng chắp cánh khó thoát, chắc chắn phải chết!